Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2381: Du ngoạn Hóa Cốt Sơn




Ngạo mạn
Thật sự quá ngạo mạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Màn chào sân của Thập Lục Hoàng Tử không có khí thế kinh thiên, không có năng lực tráng lệ, chỉ một câu nói mà như một cục đá ném xuống hồ nước, khiến cả nước Đế Hoàng đều dậy sóng, để tất cả mọi người biết được, sau khi Thập Lục Hoàng Tử trải qua hai cuộc kỳ ngộ đã kiêu căng đến mức nào
Đại đa số mọi người coi chuyện này như một lời đồn thú vị hoặc truyện tiếu lâm, không hề cho rằng Bạch Dịch thật sự có thể làm được
Không nói đến cái khác, hai vị trí thứ nhất thứ hai chắc chắn thuộc về hai vị Hoàng Tử Công Chúa cấp Thần Hóa, chỉ một Thập Lục Hoàng Tử vừa đến Lĩnh Vực tầng một chẳng thể gây nên sóng gió lớn lao gì, dù có cựa mình thế nào cũng chỉ tăng thêm chút mánh khóe cho kỳ thi cuối năm lần này thôi
Song từ đầu họ đã nghĩ sai rồi, Hàn Sâm thật sự đã chuẩn bị tranh giành, tuy hy vọng đạt được hạng nhất không lớn song bước vào top ba vẫn rất có khả năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa bây giờ Hàn Sâm cũng không phải Lĩnh Vực Vương Giả nhất trọng
Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy vốn chỉ là gen dị chủng bị Hàn Sâm luyện hóa, dưới tình huống bình thường không thể tiếp tục thăng cấp, lúc luyện hóa là Lĩnh Vực nhất trọng thì chỉ là Lĩnh Vực nhất trọng mà thôi, không có khả năng trưởng thành nữa
Song thời gian này Hàn Sâm vẫn luôn mang theo Nguồn Gốc Cổ Thần của Cổ Thủy Thần, dưới sự tư nhuận của sức mạnh hệ Thủy thần kỳ đó, Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy đã thăng đến Lĩnh Vực Vương Giả nhị trọng
“Nguồn Gốc Cổ Thần quả nhiên phi phàm, thảo nào ngay cả cường giả Thần Hóa cũng muốn sở hữu nó
Nếu Hoàng Thể Bản nguyên Thủy có thể tiếp tục thăng cấp thì đúng là một chuyện tốt.” Hàn Sâm ngắm nghía Nguồn Gốc Cổ Thần, trong lòng mừng thầm
Song Hàn Sâm vẫn cảm thấy hơi nghi ngờ
Rõ ràng hắn có quan hệ rất kém với Cổ Thủy Thần, nói là kẻ thù cũng không quá đáng, tại sao sau khi Cổ Thủy Thần chết đi, Nguồn Gốc Cổ Thần lại tìm đến hắn chứ
Điều này làm cho lòng Hàn Sâm ngổn ngang trăm mối
Mỗi lần thăng lên một tầng, uy lực của Lĩnh Vực cấp Vương sẽ tăng lên gấp bội
Nếu có thể đạt tới cửu trọng rồi lại luyện đến Lĩnh Vực cửu trọng quy nhất thì sẽ có sự tăng vọt về chất, tuy không khoa trương như thăng cấp Thần Hóa song Vương Giả cửu trọng quy nhất cũng mạnh hơn Vương Giả Lĩnh Vực cửu trọng rất nhiều lần, cho nên mới có danh xưng Bán Thần Hóa
Hàn Sâm không dám hy vọng xa vời Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy có thể trưởng thành đến cảnh giới Thần Hóa
Nếu có thể thăng đến Bán Thần Hóa dưới sự tư nhuận của Nguồn Gốc Cổ Thần, Hàn Sâm cũng đã rất thỏa mãn rồi
Đáng tiếc Hàn Sâm sử dụng đủ mọi cách cũng không thể dao động Nguồn Gốc Cổ Thần
Đừng nói tới nuốt trọn nó, ngay cả cạo ra tí bột phấn cũng không làm được, chỉ có thể để mắc sức mạnh của nó tự động tư nhuận cho Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy
Ngược lại, sức mạnh của Hoàng Thể Bản Nguyên Thủy cũng cấp dưỡng ấp trứng cho Nguồn Gốc Cổ Thần, hai bên là quan hệ cộng sinh, không phải chỉ có Nguồn Gốc Cổ Thần bỏ ra
Lúc kỳ thi cuối năm chính thức bắt đầu, hạng mục ngày đầu tiên là lên Hóa Cốt Sơn
Một đám Hoàng Tử, Công Chúa đều tụ tập dưới chân núi Hóa Cốt Sơn, ngước nhìn đỉnh núi như trường thương đâm thẳng lên hư không, không khỏi cảm thấy bản thân nhỏ bé
Hóa Cốt Sơn đứng trong hư không như cây trụ chống trời, chỉ có thể nhìn thấy chân núi chứ không thể thấy được đỉnh núi hòa vào hư không là phong cảnh thế nào, một thềm đá Bàn Sơn thông từ chân núi lên đến đỉnh núi giữa biển mây
Khi đợi hiệu lệnh lên núi, Bạch Lăng Sương lặng lẽ đi tới bên cạnh Hàn Sâm, song chỉ liếc nhìn hắn chứ không nói thêm câu nào
Tất cả thần dân và vương công quý tộc của nước Đế Hoàng có thể nhìn thấy được chín phần mười sơn đạo của Hóa Cốt Sơn, chỉ có một phần sơn đạo cuối cùng nằm trên đỉnh núi trong hư không là người bên ngoài không thể thấy được, cho dù là cường giả Thần Hóa cũng không nhìn thấu được vùng hư không đó
Đương nhiên Bạch Lăng Sương không thể để Hàn Sâm giúp nàng đi lên trước mắt bao nhiêu người được, như vậy sẽ bị cả tộc Hoàng Cực chê cười
Cho nên Bạch Lăng Sương phải tự đi chín đoạn sơn đạo đầu tiên, đến một đoạn sơn đạo hư không cuối cùng mới có thể nhờ Hàn Sâm hỗ trợ
Đoạn sơn đạo cuối cùng cũng là quãng đường khó đi nhất của Hóa Cốt Sơn, Bạch Lăng Sương không chắc mình có thể đi hết đoạn sơn đạo này
Theo tiếng hiệu lệnh vang lên, hơn một trăm vị Hoàng Tử, Công Chúa cùng xuất phát về phía thềm đá, trông rất có cảm giác của chạy maratong, rồi lại giống như một đội người cao tuổi đi leo núi, sau khi lên núi lập tức kéo ra đội hình thật dài
Đi đầu của đội ngũ là Thái Tử Bạch Vạn Giới, đoạn đường này không ai tranh giành với hắn, để hắn thân là Thái Tử đi tuốt đằng trước
Theo sát phía sau Thái Tử là Tứ Hoàng Tử và Nhị Công Chúa cấp Thần Hóa, hai người sóng vai cùng đi, hầu như không phân trước sau
Phía sau nữa là những Hoàng Tử, Công Chúa Bán Thần Hóa, trong đó có Bạch Lăng Sương và Bạch Thương Lãng, sau đó mới là đám Hoàng Tử Công Chúa cấp Vương như Hàn Sâm
Hàn Sâm nhìn ngó xung quanh, lại không thấy Bạch Vô Thường đâu, vậy mà hắn lại không đến tham gia cuộc thi
Bạch Thanh Hà đi tới bên cạnh Hàn Sâm, bình thản nói: “Thập Lục ca, đi cùng nhau đi.”
“Được.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, đi song song với Bạch Thanh Hà trên thầm đá
Trong đội ngũ phía sau có một đôi mắt đẹp nghiêm nghị nhìn chằm chằm bóng lưng Hàn Sâm, chủ nhân của đôi mắt ấy chính là Công Chúa Bạch Vi
Ban đầu Hàn Sâm cứ ngỡ Hóa Cốt Sơn sẽ khó đi lắm, nếu không Bạch Lăng Sơn đã chẳng đồng ý bỏ ra nhiều gen dị chủng cấp Vương như vậy để mời hắn hỗ trợ
Song Hàn Sâm đi được một đoạn lại phát hiện sơn đạo của Hóa Cốt Sơn cũng không khó đi như hắn tưởng, trừ sức mạnh cấm không, không thể bay trên Hóa Cốt Sơn ra thì cũng không cảm thấy có gì đặc biệt
Song khi Hàn Sâm thử tăng nhanh tốc độ thì lập tức cảm nhận được sự khác biệt
Bởi vì hắn tăng tốc mà sơn đạo vốn không khó đi lắm chợt xuất hiện lực cản cực kỳ lớn, giống như chạy bộ trong nước, tốc độ của hắn càng nhanh thì lực cản cũng càng lớn, hơn nữa còn lớn đến mức khó mà tưởng tượng nổi, khiến Hàn Sâm phải bước chậm lại
Tốc độ vừa chậm lại thì lực cản này cũng giảm xuống theo, cuối cùng hầu như không cảm giác được nữa
“Thảo nào mọi người đều đi bộ thong thả như vậy, hóa ra là do sự huyền diệu của Hóa Cốt Sơn.” Hàn Sâm thầm suy tư trong lòng
“Thập Lục ca, trận chiến ở Đế Viên giữa ta và ngươi còn chưa phân thắng bại
Đến lúc luận võ trên đài Hoàng Cực, chúng ta sẽ đánh một
trận phân cao thấp.” Bạch Thanh Hà vừa đi vừa nói với Hàn Sâm
“Không phải ngươi thua rồi hả?” Hàn Sâm chớp mắt hỏi
Bạch Thanh Hà mỉm cười đáp: “Chuyện Đế văn là ta thua, song trận chiến trước đó còn chưa biết thắng bại thế nào, Ly Hận thập trọng thiên, ta không chỉ vẻn vẹn luyện thành có mấy trọng như vậy.”
Hàn Sâm nghe xong bèn kinh ngạc nhìn Bạch Thanh Hà: “Vậy ngươi luyện thành mấy trọng?”
“Cửu trọng, chỉ kém nhất trọng là có thể đến thập trọng thiên cao nhất, đáng tiếc cơ thể của ta mới chỉ là cấp Vương nhị trọng, bất kể ra sao cũng không đột phá nổi nhất trọng cuối cùng.” Bạch Thanh Hà không hề giấu diếm mà nói thẳng ra
“Lợi hại.” Hàn Sâm thuận miệng khen ngợi
Song câu này cũng là lời thật lòng của hắn
Sau khi đánh một trận với Bạch Thanh Hà, Hàn Sâm cũng tra tìm tư liệu về Ly Hận thập trọng thiên
Đây đúng là một môn thần kỹ, không phải ai cũng có thể luyện thành được, nhất trọng thiên chính là Lĩnh Vực nhất trọng, bình thường muốn luyện thành cửu trọng thiên thì phải có thân Lĩnh Vực cửu trọng
Bạch Thanh Hà vừa mới thăng đến Lĩnh Vực nhị trọng mà đã luyện thành cửu trọng thiên, thiên phú này khó ai sánh bằng
Hết chương 2381

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.