Hàn Sâm không dám nói lời nào, xoay người thật nhanh, đồng thời mở ra Lĩnh Vực
Tầm mắt vừa chiếu tới, hắn chợt ngẩn cả người
Chỉ thấy người phụ nữ kia đang đứng cách không xa đằng sau Hàn Sâm, cười tít mắt nhìn Hàn Sâm
Hàn Sâm thấy trên người nàng bừng bừng sức sống, giống hệt người phụ nữ mà hắn trông thấy ở lầu gỗ
Hoàn toàn không thể tưởng tượng được ít lâu trước đây nàng vẫn còn là một cái xác nằm dưới mặt đất
“Sao vậy, mới xa nhau chưa lâu, nhanh như vậy đã không nhận ra ta rồi?” Người phụ nữ cười nhạt nói
Hàn Sâm há miệng, muốn hỏi rốt cuộc nàng là người hay quỷ, nhưng nghĩ lại thì nàng đã từng nói dù cho xảy ra bất cứ chuyện gì thì cũng không được nói
Bây giờ hắn không tài nào đoán được chuyện gì đã xảy đến với người phụ nữ này, vì vậy hắn không dám lên tiếng, chỉ dõi mắt quan sát người phụ nữ
Người phụ nữ bật cười: “Ngươi cẩn thận thật đấy
Ta bảo ngươi không được nói nhưng đó chỉ là không lên tiếng khi đi theo chùm sáng kia thôi, bây giờ ta đã thoát ra được rồi nên đương nhiên không cần kiêng ky gì nữa”
Hàn Sâm vẫn không cất lời, chỉ quan sát người phụ nữ từ trên xuống dưới, thoạt nhìn quả là giống nhau như đúc, ngoại trừ quần áo không giống nhau thì khí chất cũng y hệt nhau
Hàn Sâm rất muốn hỏi nàng rằng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn không dám lên tiếng, nghĩ một chốc, hắn khắc lên đất một hàng chữ: “Tại sao ngươi lại ở đây?”
“Ngươi quả là cẩn thận.” Người phụ nữ cười nhạt: “Người bị trấn áp và phong ấn ở đây là cơ thể thật của ta
Bên ngoài chỉ là một sợi Thần hồn của ta gắn vào thân thể một con rối mà thành
Nếu không ngươi nghĩ xem, tại sao ta có thể sống lâu như vậy
Số sinh vật có thể tồn tại chân chính từ thời đại Thánh Vực cho đến tận bây giờ ít đến thảm thương
Hầu hết kẻ già có thể sống đến thời kỳ này đều sử dụng những phương pháp cấm kị đặc biệt.”
“Ngươi tự trấn áp bản thân ở đây?” Hàn Sâm lại viết thêm một câu hỏi trên mặt đất
Người phụ nữ bĩu môi: “Ta đâu có khuynh hướng thích tự ngược đãi bản thân, sao lại trấn áp mình ở đây được
Ta bị người khác liên lụy nên thân xác thật bị trấn áp ở chỗ này
Nhưng đúng là bởi bị trấn áp nên thân thể ta mới không bị hao mòn theo năm tháng, vẫn được bảo quản trong điều kiện tốt nhất ở thời đại đó.”
“Tại sao trước kia ngươi không tìm người đào thân thể của ngươi lên?” Hàn Sâm tiếp tục khắc chữ hỏi
“Ngươi hỏi xong chưa
Ngươi không đi thì thôi, ta cần phải đi.” Dứt lời, người phụ nữ xoay người đi về phía chân núi, chẳng thèm để ý tới Hàn Sâm
Hàn Sâm nhìn đỉnh núi sắp bị khoét gấy, lại nhìn người phụ nữ đã xuống núi, đang rời khỏi hòn đảo, không biết nên đục tiếp hay nên đuổi theo nàng
Cắn răng, Hàn Sâm mặc kệ người phụ nữ đang rời khỏi đảo, tiếp tục khoét núi
Lúc đi qua chùm sáng, người phụ nữ vươn tay chộp một phát
Chùm sáng lập tức bay vào tay nàng, sau đó nàng cầm chùm sáng đi ra khỏi đảo
Hàn Sâm giật mình trong lòng
Khi đến đây, hắn phải dựa vào sự dẫn lối của chùm sáng mới tới được chỗ này
Bây giờ người phụ nữ mang chùm sáng đi, khả năng hắn có thể rời khỏi nơi đây quả là một ẩn số
Hàn Sâm không phải thánh nhân
Vả lại, quan hệ giữa hắn và người phụ nữ kia quá bình thường, cho nên không cần đánh cược tính mạng vì nàng
Cắn răng một cái, Hàn Sâm vội vàng đuổi theo người phụ nữ
“Chẳng phải ngươi không đi ư?” Người phụ nữ liếc mắt nhìn Hàn Sâm rồi cười nói
Hàn Sâm lắc đầu không nói gì, tầm mắt dừng trên lòng bàn tay người phụ nữ
Nơi ấy chính là vầng sáng mà nàng đã lấy đi
Lúc này nhìn gần, hắn mới thấy chùm sáng kia đã biến thành một cái đèn lồng đỏ cỡ lớn
Người phụ nữ xách đèn lồng lớn xuyên qua ráng mây, tiến về phía trước
Nàng mặc áo màu vàng, nhưng lại đi chân trần, xách chiếc đèn lồng lớn màu đỏ trên tay
Khi nàng đi xuyên qua ráng mây, nhìn kiểu gì cũng thấy kì dị
Hàn Sâm bay phía sau lưng nàng, vẫn không dám nói nửa lời
Người phụ nữ xách đèn lồng tiến thẳng về trước, không rẽ trái ngoặt phải ba lần bảy lượt như Hàn Sâm lúc mới tới đây
Ngay khi Hàn Sâm nghi ngờ liệu người phụ nữ có thể ra ngoài hay không, hắn bỗng thấy phía trước bừng sáng
Bọn họ lại có thể rời khỏi ráng mây này, đi tới trước hòn đảo
Bởi vì không nhìn thấy đỉnh núi nên Hàn Sâm chẳng biết đây là đảo nào, vậy nên hắn vẫn giữ im lặng
Người phụ nữ cầm đèn đi lên núi, Hàn Sâm chẳng nói chẳng rằng theo sau nàng
Khi đến lưng chừng núi, Hàn Sâm đã cảm nhận được núi này không có đỉnh, nơi ấy có một khoảng sân bằng phẳng, có lầu gỗ và hàng rào nhỏ bao quanh tiểu viện
“Thực sự trở lại rồi sao?” Hàn Sâm vẫn còn hơi nghi hoặc trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiến thẳng lên đỉnh núi, hắn phát hiện đỉnh núi này giống hệt thứ hắn nhìn thấy trước đó, không khác nhau tí nào
Người phụ nữ đi vào tiểu viện, tiến thẳng về phía lầu gỗ
Hàn Sâm cũng bám theo, vào trong lầu gỗ cùng nàng
Đột nhiên, Hàn Sâm cảm thấy có gì đó là lạ
Người phụ nữ kia bị cuồng sạch sẽ và mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, đừng nói là vào trong lầu gỗ, có bước mấy bước ở trong sân cũng không thể nào
Ấy vậy mà giờ đây nàng lại tiến thẳng vào trong lầu gỗ, thậm chí không hé răng nửa lời, khiến lòng Hàn Sâm lập tức dấy lên nghi ngờ
“Lễ nào nàng thực sự không phải người phụ nữ kia
Vậy đây có phải hòn đảo thật không?” Hàn Sâm khẽ cau mày, quét mắt quan sát lầu gỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ lầu một đến lầu hai, ngoại trừ người phụ nữ xách đèn lồng, hắn không phát hiện vật sống nào khác
“Con rối thế thân mà ngươ nói kia ở đâu?” Hàn Sâm cố ý lấy giấy bút của người phụ nữ, sau đó viết một câu, rồi lại dán mắt nhìn người phụ nữ, xem nàng có phản ứng gì không
Điều Hàn Sâm thực sự muốn biết không phải vấn đề này, mà là để xem nàng có phản ứng ưa sạch sẽ hay không
Ai ngờ nàng chỉ liếc qua rồi thuận miệng đáp: “Cơ thể thật của ta đã thoát khỏi sự vây hãm, đương nhiên thế thân sẽ tan thành mây khói.”
“Quả nhiên là giả ư?” Hàn Sâm thấy người phụ nữ không có chút phản ứng nào, dường như không quan tâm đến chuyện Hàn Sâm dùng giấy bút của nàng, hắn càng thêm nghỉ ngờ
Hàn Sâm lại liếc mắt nhìn sách đá, thấy cấm chế vẫn chưa được mở ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn hơi do dự, đưa sách tới trước mặt người phụ nữ, viết lên sổ ghi chép: “Ngươi xem giúp ta, làm sao để mở cấm chế trên cuốn sách này?”
“Tại sao ta phải xem giúp ngươi?” Người phụ nữ chẳng thèm duỗi tay nhận sách
Hàn Sâm lập tức xác định người phụ nữ này chắc chắn là kẻ giả mạo
Rõ ràng sách đá là do người phụ nữ cho hắn, nếu nàng là thật thì tại sao nàng lại không nhận ra cuốn sách này, mà còn nói như vậy
“Làm sao bây giờ?” Hàn Sâm cau mày nghĩ ngợi
Tuy hắn đã biết người phụ nữ này là giả nhưng mọi thứ ở đây giống y như thật, Hàn Sâm không biết lúc này mình phải làm thế nào
Xem ra bây giờ, hắn chưa cần trở mặt với nàng
Dù người phụ nữ này là thật hay giả thì đều không có ân oán gì với hắn
Nhưng nếu Hàn Sâm cứ thế rời thì hắn lại không cam lòng lắm
Bí mật
đang ở ngay trước mắt nhưng hắn lại không tài nào nắm được
Giữa lúc Hàn Sâm ở thế tiến thoái lưỡng nan, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng gầm của Cự Long
Ngay sau đó hắn bắt gặp cảnh một con Cự Long màu tím bay ngang không trung, vọt tới vùng trời trên đảo
Trên đỉnh đầu Cự Long còn một người đàn ông tộc Hoàng Cực đứng đó
Hết chương 2463