Tiếng rồng ngâm động trời, máu chảy như mưa
Lan Độ chiến đấu với Độc Giác Thú cấp Thần Hóa lần nữa, nhưng Hàn Sâm nhìn thấy máu tươi từ trên bầu trời vẩy xuống, rơi vào trên ráng mây, mảng lớn ráng mây bị hòa tan, đó rõ ràng là long huyết của Lan Độ
“Tình huống không ổn, phải nghĩ cách nhanh chóng chạy đi mới được!” Hàn Sâm đã thử rất nhiều lần, nhưng lực lượng của hắn không đủ để đột phá chuỗi trật tự hình thành vách ngăn vô hình kia
Trừ khi sử dụng thể Thần Linh siêu cấp, nếu không hắn căn bản không thể thoát khỏi nơi này
“Tại sao lại không có cường giả dị chủng hoặc chủng tộc khác đến đây vây xem
Chỉ cần bọn họ ở bên ngoài vách ngăn vô hình kia, ta có thể mượn nhờ ánh mắt của bọn họ thoát ra bên ngoài vách ngăn này.” Hàn Sâm phiền muộn trong lòng, hắn đang nhìn quanh bốn phía, nhưng lại không nhìn thấy một sinh vật nào khác
Hàn Sâm cũng có thể đoán được, nhất định đã có người ra tay phong †ỏa nơi này
Nếu không, chắc chắn sẽ có sinh vật đến quan chiến
“Rốt cuộc là ai muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết?” Hàn Sâm vừa chiến vừa hô to lên không trung, hy vọng có thể lấy được chút tin tức hữu dụng từ chỗ Lan Độ
“Không phải có người muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết
Chúng ta chỉ đang đấu bò trong sân đấu mà thôi.” Giọng nói của Lan Độ truyền đến từ trong hư không, bình tĩnh đến đáng sợ
Dường như hắn chẳng
những không có cảm giác đau đớn, đến cả cảm xúc cũng không có
Trong nháy mắt, Hàn Sâm đã hiểu ý của Lan Độ
Bọn họ bị người ta xem là thẻ đánh bạc hoặc tiền đánh cược, nói là đấu bò, không bằng nói là trận đấu chó trong sân, phải liều mạng cắn xé
Đám cường giả Thần Hóa kinh khủng kia không tự ra tay lấy tính mạng của bọn họ, không phải bởi vì hai người Hàn Sâm rất khó giết, chỉ vì những cường giả khác không muốn bọn họ chết mà thôi
Hiện tại bọn họ có một cơ hội, một cơ hội cắn chết đối thủ để sống sót
Nhưng sau khi hiểu rõ điểm này, Hàn Sâm lại không hề mừng rỡ chút nào vì cơ hội sống sót này, trái lại còn vô cùng khó chịu
Không ai muốn làm chó, càng không ai muốn tham gia trận đấu chó cắn xé lẫn nhau này
Nhưng bây giờ, hắn lại không thể lựa chọn, chỉ có thể mặc cho người ta sắp xếp
Cảm giác vô lực này khiến Hàn Sâm thấy khó chịu trong lồng ngực
“Âm!”
Giữa ráng mây trên bầu trời, một vết nứt không gian lại xuất hiện như máng nước
Hàn Sâm liếc mắt qua, nhìn thấy Lan Độ bị đánh bay ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên dưới toàn thân hắn tràn đầy máu tươi, khắp cơ thể đều là vết thương, nhưng hắn vẫn đang chiến đấu, không định từ bỏ
Ánh mắt Lan Độ lạnh lẽo, trong suốt, nhưng Hàn Sâm lại có thể cảm giác được khát vọng mãnh liệt trong đó, giống như đang nói: “Không cam lòng sao
Vậy chỉ có thể dùng lực lượng của mình đánh nát tất cải”
Uỳnh
Toàn thân Lan Độ đều đang chảy máu, nhưng vẫn xé rách không gian phóng về phía Độc Giác Thú cấp Thần Hóa
Xem ra không chiến đến giọt máu cuối cùng, Lan Độ sẽ không từ bỏ
Tâm trạng này của Lan Độ khiến Hàn Sâm cảm động lây
Cảm giác bất lực kia khiến hắn nhớ tới những chuyện mình đã gặp phải từ trước đến nay
Hắn tràn đầy nghi vấn, có rất nhiều vấn đề trong đầu, nhưng lại không có ai trả lời vấn đề của hắn, chỉ có thể tự đau khổ †ìm kiếm đáp án
Trên thực tế, Hàn Sâm rất rõ ràng, sở dĩ không ai cho hắn đáp án, là vì hắn quá yếu ớt
Giống như cha của hắn, Hàn Ngọc, hắn tình nguyện tiếp nhận tất cả, giả chết bảo vệ vợ con, cũng sẽ không nói những chuyện này cho Hàn Sâm trước kia nghe
Bởi vì lúc trước Hàn Sâm chỉ là một đứa trẻ không có lực lượng, cho nên nói cho Hàn Sâm cũng không có tác dụng gì, chỉ khiến Hàn Sâm có áp lực càng lớn thôi
Không có người cha nào muốm để con mình phải chịu khổ, bị liên lụy, càng không mong muốn bọn chúng phải chịu áp lực vốn không nên có ở tuổi của chúng
Có lẽ những người khác sẽ không suy tính nhiều như Hàn Ngọc, không để ý Hàn Sâm có thể chịu đựng được áp lực lớn như vậy hay không
Nhưng bởi vì Hàn Sâm nhỏ yếu, cho nên bọn họ nghĩ, không cần cho Hàn Sâm biết những chuyện kia, bởi vì có nói ra cũng không giúp đỡ được bọn họ cái gìnói không chừng còn dẫn đến phiền phức
Cho nên Hàn Sâm chỉ có thể một mình đi thăm dò nghi vấn của mình
Lúc đêm khuya vắng lặng, hắn cũng nghĩ tới những vấn đề này, cảm giác vô lực kia khiến người ta rất khó chịu, lại không thể làm gì
Nhỏ yếu, không được tán đồng, không có quyền lựa chọn, tất cả chuyện này là vì hắn chưa đủ mạnh
Loại cảm giác này của Lan Độ vẫn luôn tồn tại ở chỗ sâu trong nội tâm của Hàn Sâm, cho nên hắn mới khát vọng mạnh lên, khát vọng đạt được đáp án như vậy
“Món nợ này, sớm muộn ta cũng khiến đám chó hoang kia phải trả lại tất cả.” Hàn Sâm nghiến răng nghiến lợi, máu tươi trong thân thể sôi trào như nước sôi
Giết chóc kinh khủng vẫn còn tiếp tục
Bảy con Độc Giác Thú Vương vẫn không thể hoàn toàn áp chế Hàn Sâm, trái lại không biết bao nhiêu Độc Giác Thú đã bị hắn giết rồi
Một con tức giận hí dài, dường như hận Hàn Sâm tới cực hạn
Đột nhiên, Hàn Sâm nhìn thấy một chùm ánh sáng bảy màu lớn rơi xuống trong hư không, khiến một khu vực lớn bị bao phủ trong chùm ánh sáng bảy màu này
Những con Độc Giác Thú được ánh sáng bảy màu bao phủ, tắm rửa ánh hào quang, sau đó trên thân mỗi con như bốc lên hỏa diễm
Đặc biệt là bảy con Độc Giác Thú Vương, trên thân mỗi con bốc lên ánh sáng thiêu đốt, giống như thân thể sắp hư hóa
“Hỏng bét!” Hàn Sâm thầm kêu không ổn, chỉ thấy con Độc Giác Thú Vương màu đen ngửa mặt lên trời hí dài một tiếng
Lĩnh vực hình thoi màu đen ngưng tụ bên ngoài cơ thể nó đánh thẳng về phía Hàn Sâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tốc độ nó còn nhanh hơn trước đó không biết bao nhiêu lần
Hàn Sâm muốn mượn lực lượng của thú hồn Huyết Nhãn Yêu Thần bỏ chạy thì đã chậm một bước, chỉ có thể đặt chéo Quỷ Nha Đao và Định Phách Lôi Thần ở trước ngực, mạnh mẽ ngăn chặn một đòn này của Độc Giác Thú Vương màu đen