Trên đỉnh đầu đám người Hàn Sâm mỗi người đều mọc ra một cây nấm kỳ lạ, nó giống như trở thành một bộ phận trên thân thể bọn họ, nếu cây nấm bị tổn thương, đầu óc của bọn họ cũng sẽ bị thương tổn theo
Tất cả mọi người đều bó tay toàn tập, ai cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết cây nấm trên đầu, trong lúc nhất thời hai mắt nhìn nhau, ai cũng không biết nên làm cái gì
Cũng may cây nấm sinh trưởng trên đầu bọn hắn lúc này tạm thời không xuất hiện tình huống lạ thường gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tại sao trên đầu tiểu thuyền trưởng và Điểu ca đều không bị mọc nấm, có phải có bí quyết gì không?” Đám hải tặc mong chờ nhìn về phía Bảo Nhi cùng Tiểu Hồng Điểu
Hàn Sâm lạnh nhạt nói: “Thể chất của bọn họ đặc biệt, không thể bị ký sinh, không giống với chúng ta.”
Hàn Sâm nói thế khiến đám hải tặc lập tức mất đi hi vọng, cả đám đều lộ ra vẻ mặt cầu xin, nhìn cây nấm trên đầu than thở
“Meol!” Vào lúc cả đám đang phiền muộn, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng kêu quen thuộc
Chỉ thấy ở phía xa trong rừng nấm, con Bạch Hổ kia đang đắc ý nhìn bọn hắn, trên mặt nó vậy mà xuất hiện nụ cười bỉ ổi cực kỳ giống con người, một cái móng vuốt còn che miệng, con mắt cười cong thành vầng trăng
Hàn Sâm chưa bao giờ gặp qua một con hổ có thể cười đê tiện như vậy, chắc chắn cây nấm trên đầu bọn họ là do con Bạch Hổ dở trò quỷ
Tiểu Hồng Điểu tức giận đuổi theo, thế nhưng Tiểu Hồng Điểu vừa đi đến, Bạch Hổ liền trực tiếp chui vào mặt đất biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, ngọn lửa của Phượng Hoàng Viêm vậy mà không thể làm tổn hại mặt đất ở nơi này, cũng không biết mặt đá này là làm từ vật liệu gì
Hàn Sâm gọi Tiểu Hồng Điểu quay trở về, quan sát tỉ mỉ nham thạch trên mặt đất, nham thạch ở nơi này rất là kỳ lạ, có ánh sáng giống như kim loại, nhưng lại có cảm giác giống như ngọc, thực sự không nhìn ra là làm bằng vật liệu gì
“Các ngươi đi hái chút nấm về đi, ở đây nhìn nhau cũng không có ăn.” Hàn Sâm nói với những hải tặc kia
“Thuyền trưởng, trên đầu chúng ta đều mọc nấm hết rồi, nếu ăn nữa liệu toàn thân có mọc nấm không?” Hải tặc vẻ mặt cầu xin nói
“Nói nhảm nhiều vậy, còn không mau đi.” Hàn Sâm lườm bọn họ một cái
Đám hải tặc bất đắc dĩ lê lết thân thể ra bên ngoài, bọn hắn sợ sau khi ra ngoài sẽ bị nấm ký sinh càng nhiều, lại sợ sau khi ra ngoài bị Bạch Hổ giết, đi nửa bước vẫn chưa ra khỏi cá voi trắng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Hồng Điểu ở đằng sau lưng bọn họ phun ra một ngọn lửa, bọn hắn bị dọa lập tức chạy nhanh ra ngoài
Đám hải tặc nơm nớp lo sợ đi bên trong rừng nấm, bọn hắn cũng không dám đi quá xa, chỉ nhặt một chút nấm ở gần đó mang về, Hàn Sâm sai một tên hải tặc phụ trách nấu cơm xào một nồi nấm
Sau khi xào kỹ nấm, những hải tặc kia cũng không dám ăn, nhìn nấm xào trắng nõn trong bát, ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, ai cũng không dám hạ đũa
“Ngây ra đấy làm gì, còn không mau ăn?” Hàn Sâm híp mắt cười nhìn đám hải tặc nói
“Thuyền trưởng
.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng ta không đói bụng
.
Thật sự không đói bụng
” Đám hải tặc thâm nghĩ trong lòng: “Vậy sao ngươi không ăn đi?”
“Chúng ta không biết sẽ bị kẹt ở đây đến khi nào, dựa vào lương thực dự trữ thì không thể kiên trì được quá lâu, cho nên sau này các ngươi đều phải ăn những cây nấm này chống đói, nếu như các ngươi bây giờ không ăn, về sau cũng phải ăn
Nhưng các ngươi có thể yên tâm, những cây nấm này chỉ là nấm bình thường, ăn vào không chết người.” Hàn Sâm vừa cười vừa nói
Bọn hắn trong chốc lát không nghĩ ra Hàn Sâm là có tính toán lâu dài
“Thuyền trưởng, chúng ta bây giờ vẫn chưa đói
.
Chờ đói bụng thì ăn được không
“Một hải tặc nhỏ giọng hỏi
“Ngươi nói xem?” Hàn Sâm híp mắt cười nhìn tên hải tặc vừa nói kia
Đám hải tặc biết không ăn chắc chắn không được, ăn nấm xong khả năng sẽ xảy ra vấn đề gì đó, nhưng cũng chỉ là có lẽ, thế nhưng nếu không ăn nấm, Hàn Sâm sẽ ngay lập tức dạy dỗ bọn họ
Đám hải tặc đành phải cắn răng gắp miếng nấm xào lên, khuôn mặt †oát lên vẻ bi tráng như ra chiến trường, nhắm mắt nhét miếng nấm vào trong miệng
Ban đầu mặt bọn hắn còn có vẻ khó chịu, thế nhưng sau khi nhai mấy cái thì hai mắt mở to ra
“Thuyền trưởng
.
Thứ này ăn ngon… Cực kỳ ngon
” Không lâu sau có một hải tặc kêu lên, với lại sau khi bọn hắn ăn nấm cũng không xảy ra chuyện gì, những chỗ khác trên người cũng không có nấm ký sinh xuất hiện, vẫn chỉ có duy nhất một cây nấm trên đỉnh đầu
“Ăn từ từ thôi, không cần vội vã như vậy, e rằng sau này các ngươi sẽ phải ăn nấm trong thời gian dài.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói
Hắn cũng sớm nhìn ra những cây nấm này không có độc, nếu không cũng sẽ không để những hải tặc kia ăn
Thủ phạm làm nấm ký sinh trên đỉnh đầu bọn họ cũng không phải do cây nấm sinh trưởng trên đại lục này gây ra mà là do cây nấm Bạch Hổ bắn ra tấn công bọn họ, bào tử nổ ra từ trong đó mới là thủ phạm làm đỉnh đầu bọn hắn mọc ra nấm, đây chính là năng lực của con Bạch Hổ kia, chỉ là không biết cây nấm này có nguy hiểm gì không
Bạch Hổ thi thoảng sẽ xuất hiện ở phía xa, giống như khiêu khích mà gào to với bọn Hàn Sâm, nhưng bởi vì e dè Tiểu Hồng Điểu nên vẫn luôn không dám tới gần cá voi trắng
Hàn Sâm ra khỏi cá voi trắng, đến gần chiếc chiến hạm cũ nát mà Bạch Hổ từ trong đó đi ra, nhìn bên trong chiến hạm một chút, niên đại của chiến hạm quả thật hơi cổ xưa, ngay cả các thiết bị đã sắp mục nát, một vài vật liệu làm từ gỗ còn có nấm mọc lên
Bên trong toàn bộ chiến hạm không thấy một sinh vật sống nào, nhưng lại nhìn thấy những thứ như áo giáp, với lại chiến hạm bị hư tổn vô cùng nghiêm trọng, nhìn dấu vết phía trên hẳn là kiệt tác của con Bạch Hổ kia
Hàn Sâm đi thẳng tới phòng điều khiến của chiến hạm, vẫn may thiết bị chứa đựng không hoàn toàn bị hư hao, Hàn Sâm đem tất cả bình chứa bên trong về cá voi trắng, muốn thử khởi động chúng
Nhưng rất nhanh Hàn Sâm phải thất vọng, những bình chứa kia mặc dù nhìn vẫn hoàn hảo, nhưng có lẽ đã qua thời gian quá lâu, hoặc là bị điện xung kích nên nội dung bên trong bị hỏng hết, cá voi trắng cũng không có biện pháp chữa trị nội dung bên trong
Thử từng bình một lần, nhiều như vậy nhưng ngay cả một chút hữu dụng cũng không có
Đến khi Hàn Sâm lấy ra một tấm thẻ óng ánh từ trong máy bộ đàm kiểu cũ sắp vỡ nát thì cá voi trắng thành công đọc được
Hàn Sâm hơi vui mừng, vội vàng đến nhìn màn hình cá voi trắng, thấy bên trong chiếc thẻ này có hơn ba mươi tệp hình ảnh, trừ cái đó ra thì không còn cái gì khác
Những tệp hình ảnh này đều được đánh số, từ số một đến số ba mươi bảy, hình ảnh nối liền nhau không thiếu cái nào
Hàn Sâm mở tệp hình ảnh số một ra, một mình quan sát trong phòng, cho dù phát hiện nội dung là tốt hay xấu cũng không nên để quá nhiều người biết, cho nên hắn có ý định tự mình xem
“Mimi, đến đây với mẹ nào.” Sau khi mở hình ảnh ra, lập tức có giọng nói của một người phụ nữ truyền vào tai Hàn Sâm, mà trong hình có một con mèo màu trắng đang rụt rè đi tới, nhìn dáng vẻ xiêu xiêu vẹo vẹo của nó hẳn là mới sinh cách đó không lâu
Mà địa điểm hẳn là trong phòng lái của chiếc chiến hạm cũ kia
Hiển nhiên là người phụ nữ nói chuyện đang dùng máy truyền tin quay chụp con mèo trắng kia, nhưng Hàn Sâm cảm thấy giọng nói của người phụ nữ này có hơi quen tai, giống như đã nghe qua ở đâu đó
Hết chương 2511