Mảnh đại lục này đã bị đám người Hàn Sâm tìm tòi không biết bao nhiêu lần, ngoài mấy cây nấm bên ngoài kia thì nó cũng không có gì đặc biệt
Cái chiến hạm cũ nát kia, đã bị tìm tòi rất nhiều lần nhưng cũng không phát hiện quan trọng nào khác
“Bạch Hổ muốn đưa chúng ta đi đâu
Lẽ nào là muốn đưa chúng ta ra khỏi đây sao?” Hàn Sâm nghĩ đến đây, trái tim không khỏi nhảy lên một cái
Đáng tiếc rất mau Hàn Sâm đã thất vọng, Bạch Hổ không hề có dự định rời khỏi khối đại lục này, mà là dẫn bọn hắn tới trước một cây nấm khổng lồ, một tát đánh gãy cây nấm khổng lồ cao ba tầng đó tới tận gốc
Ngay lập tức, đám người Hàn Sâm nhìn thấy phía dưới cây nấm đó có một hang động
“Ở đây có một cái hang?” Hàn Sâm thấy kinh ngạc trong lòng, khối đại lục này không biết là do chất liệu gì tạo thành, cứng rắn đến không thể tưởng tượng nổi, đến cả lực lượng cấp Thần Hóa cũng rất khó đánh vỡ được đá trên đại lục này
Nếu như muốn khoét một cái hang ở đây, thì đó không phải là chuyện dễ dàng gì
Bạch Hổ đã chui vào trong động, một lát sau, lại chui đầu ra ngoài, kêu với Hàn Sâm một tiếng, dường như đang giục Hàn Sâm đi theo vào
Hàn Sâm nhìn bầy rắn ở phía sau đã cách đây không xa, nếu bây giờ bọn họ đi theo vào, lúc ra thì chỗ này chắc chắn đã bị che mất, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ có một trận chiến
Nhưng nghĩ lại, mảnh đại lục này sợ là không giữ được nữa, nếu như bọn họ còn muốn ở lại đây, cho dù thế nào cũng chỉ có thể là địch với bầy rắn, cũng không thể quan tâm nhiều như vậy nữa
Gọi tất cả mọi người từ trong Cá voi trắng đi xuống, thu Cá voi trắng vào, Hàn Sâm chui thẳng vào trong hang động luôn, những người còn lại cũng chỉ đành vào theo
Bọn họ mới đi vào còn chưa đến ba mươi giây, khu vực này đã bị bầy rắn che mất, cũng có không ít con rơi xuống đây
Nhưng bởi vì ở đây không có nấm, bầy rắn cũng không hào hứng thăm dò, sau khi rơi xuống cũng rất nhanh lại bò ra
Đám người Hàn Sâm đi theo sau Bạch Hổ, Hàn Sâm phát hiện đây là một hang động nứt tự nhiên, không phải là do sức lực của con người mở ra nên thở phào một hơi
Nếu như là do sức lực của con người tạo ra, thì biết đâu chừng phía trước sẽ có nguy hiểm gì đó
Nhưng nếu nó hoàn toàn là tự nhiên, thì có lẽ là một hang động bình thường để tránh nạn
“Sao Bạch Hổ này lại có lòng tốt như vậy, lại dân chúng ta cùng vào trong hang động này để tránh nạn chứ
Có phải là có âm mưu gì không?” Một hải tặc nói
“Có âm mưu hay không thì chúng ta cũng đã đi rồi, trừ phi ngươi muốn ra ngoài tử chiến với mấy con quái vật kia.” Một hải tặc khác nói
“Nói nhiều như vậy làm gì, cứ đi trước xem đã rồi nói, nói không chừng đây chính là nơi cất giữ bảo vật của Bạch Hổ, chúng ta cũng có thể thu được một chút lợi ích.”
Một đám hải tặc mồn năm miệng mười thảo luận, đột nhiên cảm thấy từ sâu trong hang động hình như có thứ gì đó đang vọt ra
Nhưng bọn hắn thật sự không nhìn thấy thứ gì cả, chỉ là cảm thấy có thứ gì đó lao ra thôi
Một giây sau, cả đám người ai nấy đều cảm thấy trên người mát lạnh, quần áo trên người bay tán loạn, có một cơn gió thổi lên từ dưới hang động
Cơn gió mát này không quá mạnh, cũng chỉ đủ sức để lay động nhánh cây thôi, nên đương nhiên là không có nguy hiểm với đám người Hàn Sâm
Nhưng trận gió này lại làm đám người cảm thấy có hơi kỳ quái, một hải tặc hỏi: “Kỳ quái, sao dưới hang động này lại có gió thổi
Lẽ nào bên dưới có đường ra sao?”
Phương Thanh Vũ nghe vậy hai mắt sáng lên: “Không phải lúc trước chúng ta phán đoán nơi này là dạ dày của Hắc Động Tri Chu sao
Nếu là dạ dày, thì rất có thể đây là ruột nối liền với khí quản, nói không chừng bên dưới là đường ra……”
“Vãi, nói như vậy, trận gió vừa rồi có khả năng là rắm à
” Một tên hải tặc nôn mửa nói
Tuy rằng cách nói của Phương Thanh Vũ làm cho người khác thấy không thoải mái lắm, nhưng cảm xúc ngạc nhiên xen lẫn vui mừng vẫn nhiều hơn, nếu thật sự là như thế, vậy thì bọn hắn có đường sống rồi
Mặc dù đi ra từ cái chỗ đó nói ra thì không dễ nghe, nhưng chết tử tế không bằng sống sót, còn nói dễ nghe thì đâu lôi ra ăn thay cơm được, mạng sống vẫn quan trọng hơn
Trong lòng mọi người tràn ngập hy vọng, và hình như sức lực cũng nhiều thêm được chút ít, mọi người bước nhanh theo Bạch Hổ
Vết nứt này rất quanh co, nhưng nói chung là đều hướng xuống dưới, có chỗ tương đối rộng, có thể cho cả máy bay đi qua, có chỗ lại khá hẹp, chỉ đủ chỗ cho một người nghiêng người đi qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám người luôn đi về phía trước, thỉnh thoảng lại có một trận gió mát từ bên dưới thổi lên, ban đầu vẫn chỉ là gió nhẹ, nhưng càng đi xuống, thì gió thổi lại càng mạnh hơn, hai bên vách đá đều bị gió thổi bóng loáng vô cùng, giống như đã trải qua dòng chảy nước cả vạn năm
Sau đó, cùng với tiếng gió thôi, bọn họ còn nghe thấy cả tiếng sấm cuồn cuộn, giống như sấm chớp trong ngày mưa dông liên miên không dứt, cộng thêm cả tiếng vọng của cái khe nữa, đám hải tặc bị chấn động tới mức cảm thấy màng nhĩ sắp thủng luôn rồi
Cũng may mặc dù tiếng vang có hơi dọa người, nhưng gió mát đó vẫn chưa đạt đến cấp độ có thể đả thương người
“Hình như có gì đó sai sai ấy
Cho dù chỗ này là đường thông tới tràng đạo, thì cũng không thể nào đánh rắm suốt như vậy được chú đúng không?”
“Biết đâu chừng dạ dày của Hắc Động Tri Chu này không tốt thì sao?”
“Ngươi làm ơn sử dụng cái não đi có được không, cho dù dạ dày không tốoa nhưng cũng phải có thứ cần tiêu hóa, thì dạ dày mới không thoải mái chứ
Đoạn đường chúng ta đi đều là vách đá khô ráo, làm gì có thứ gì?”
“Vậy ngươi nói xem đây là nơi nào?”
“Ta mà biết chỗ này là chỗ nào thì cũng không ở chỗ này nhiều lời với ngươi rồi.”
Đám hải tặc lại rùm beng lên, cho dù bọn họ không thích cãi nhau, thì đây cũng là một cách để bọn họ giải quyết nỗi sợ hãi trong lòng
Hàn Sâm sớm đã nhìn ra, trong đây không thể nào là ruột gì đó, còn vì sao bên dưới có gió thổi lên, hắn cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như bên dưới không có đường ra, vậy thì nguồn gốc của những cơn gió này cũng có chút kỳ lạ
Hắn có ý muốn hỏi con Bạch Hổ kia, nhưng Bạch Hổ lại chỉ dẫn đường trước mặt, không thèm để ý tới bọn hắn, e có hỏi cũng không ra được gì
Rầm ầm ầm
Gió bên dưới lại thổi lên, tốc độ gió bây giờ vô cùng đáng sợ, mặt mũi của đám hải tặc đều bị thổi đến biến dạng, máu thịt trên xương bị gió đè thành từng gợn sóng theo từng đợt gió
Phương Thanh Vũ chỉ có tu vi cấp Hầu Tước suýt chút nữa thì bị thổi bay ra ngoài, người bị gió thôi bay lên, may bị Hàn Sâm túm lại
“Gió bên dưới càng ngày càng mạnh rồi, chúng ta có nên tiếp tục đi xuống không?” Đám người buộc phải dừng lại, ánh mắt đều đổ dồn về phía Hàn Sâm, không còn nghi ngờ gì nữa, bây giờ Hàn Sâm là người đáng tin cậy nhất
Hàn Sâm cũng hơi do dự, Bạch Hổ kia không có giao tình gì với bọn họ cả, nó dẫn bọn họ vào trong này chưa chắc đã có ý tốt, nếu như không phải bất đắc dĩ, Hàn Sâm cũng sẽ không dẫn mọi người xuống đây theo nó
Lúc Hàn Sâm còn đang trầm ngâm, Bạch Hổ kia thấy bọn hắn không đi, thì lại quay người trở về kêu với Hàn Sâm hai tiếng, dường như đang thúc giục bọn họ đi theo
“Thế này đi, bây giờ bầy rắn kia cũng không đuổi theo nữa, chỗ này tạm thời vẫn an toàn, các ngươi ở lại chỗ này dựng trại nghỉ ngơi, ta đi xuống xuống xem sao.” Hàn Sâm nói với Phương Thanh Vũ
Tính mạng của Ky Sĩ Hoàng Cực với hải tặc hắn có thể không để ý tới, nhưng còn Phương Thanh Vũ, Ninh Nguyệt và Cố Khuynh Thành hắn lại không thể không quan tâm
“Bọn ta đi với ngươi.” Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt lại muốn theo sau, không có dự định ở lại nơi này
“Đừng bỏ lại ta!” Ninh Nguyệt bay nhào tới, ôm chặt đùi của Hàn Sâm, đương nhiên nàng hiểu rất rõ, đi theo Hàn Sâm còn an toàn hơn so với ở lại đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hết chương 2584