“Phải mở lời thế nào bây giờ
Nói thẳng ta muốn theo ngươi đến tộc Thái Thượng à
Nghĩ thế nào cũng thấy mình vô sỉ vê lù.’ Trên đường đến Thiên Thủy Các, Hàn Sâm suy nghĩ rất nhiều câu từ nhưng chẳng nghĩ được câu nào ra hồn
Chờ Hàn Sâm tới Thiên Thủy Các, thấy được sắc mặt Linh Lung còn có vẻ ốm yếu tái nhợt, hắn cứ mấp máy môi mà không nói lên lời
“Da mặt của mình đúng là vẫn chưa dày được như vậy.” Hàn Sâm thầm cười khổ trong lòng
“Tìm ta có chuyện gì?” Linh Lung mặt không đổi sắc nhìn Hàn Sâm hỏi, thoạt nhìn chiến bại cũng không có ảnh hưởng quá lớn với nàng, ngoại trừ sắc mặt không được tốt lắm thì hình như nàng cũng không có gì khác biệt với trước kia
“À thì… Ta tới xem ngươi đã đỡ nhiều chưa ấy mà…” Hàn Sâm vừa mới cất lời đã hận không thể vả cho mình hai phát
Đây không phải cố ý vạch ra vết sẹo của người ta à
Cứ như hắn đang cố tình khoe khoang ấy
“Sắp khỏi rồi.” Vẻ mặt Linh Lung vẫn bình thản, chỉ từ tốn nói
“Vậy là tốt rồi… Tốt rồi…” Tuy Hàn Sâm không phải người biết ăn nói nhưng bình thường cũng không gượng gạo như vậy, chỉ là lúc này đây thật sự quá xấu hổ khiến hắn không biết nên mở miệng nói chuyện này thế nào
Linh Lung nhìn Hàn Sâm, sau đó không khí chìm trong sự lúng túng im lặng
Hàn Sâm mấp máy môi, vẫn không thể thốt ra lời, cuối cùng đành phải nói: “À… Ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi nữa…”
Nói rồi Hàn Sâm bèn đứng dậy chuẩn bị rời đi
Hắn thật sự đứng ngồi không yên nữa, làm thế nào cũng không nói nên lời
Phì
Linh Lung chợt bật cười, khiến Hàn Sâm ngẩn ra, không biết Linh Lung cười cái gì
Song Linh Lung cười rộ lên đẹp hơn lúc để mặt lạnh nhiều lắm
Linh Lung thấy Hàn Sâm nhìn nàng, dường như nghĩ tới điều gì, gương mặt hơi đỏ lên, sau đó lập tức trở về vẻ lạnh lùng trước đó, nhìn Hàn Sâm nói: “Cung chủ Trấn Thiên Cung nói cho ta biết, ngươi đã nghĩ thông rồi, muốn đi cùng ta đến tộc Thái Thượng, chuyện này có thật không?”
“Ông chú trung niên bỉ ổi kia lại bán ta rồi!!!” Trong đầu Hàn Sâm lướt qua ngàn vạn câu chửi thề, hai từ xấu hổ hiện rõ trên mặt
Vốn cho là Linh Lung không biết ý đồ của hắn khi đến đây, ai dè người ta đã biết lâu rồi, bản thân hắn đứng đây ngại ngùng một lúc lâu
Thảo nào Linh Lung lại bật cười, dáng vẻ của hắn rơi vào trong mắt nàng, ngay cả bản thân hắn suy nghĩ cũng cảm thấy buồn cười
Song việc đã đến nước này, Hàn Sâm cũng bất chấp luôn
Hắn dứt khoát bình tĩnh lại, gật đầu đáp: “Đúng vậy, ta muốn theo ngươi đến tộc Thái Thượng
Xin Linh Lung cô nương hãy bỏ qua hiềm khích lúc trước mà thu lưu tại hạ.”
“Sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý vậy?” Linh Lung mặt không đổi sắc tiếp tục hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Việc này có rất nhiều nguyên nhân, không thể kể rõ hết trong chốc lát được, chủ yếu vẫn là ta cần tài nguyên.” Hàn Sâm ấm ờ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngày kia ta sẽ trở lại tộc Thái Thượng, ngươi quay về chuẩn bị đi.” Linh Lung nói
Hàn Sâm lặng người, không ngờ Linh Lung lại dễ nói chuyện như vậy, chỉ đơn giản thế thôi đã đồng ý rồi
Hắn mấp máy môi nhưng lại không biết nói gì cho phải, hình như nói gì cũng không đúng, Hàn Sâm chỉ đành cáo từ rời đi
Nhìn bóng lưng Hàn Sâm đi khỏi, vẻ hờ hững trên mặt Linh Lung biến mất, thay vào đó là sự phức tạp
Chỉ có hai ngày chuẩn bị, may mà thứ hắn cần chuẩn bị cũng không nhiều lắm, bèn báo chuyện mình muốn đi tộc Thái Thượng cho những người thân thiết
“Vẫn quyết định đi à?” Khi Hàn Sâm báo cho Cô Trúc, Cô Trúc trầm ngâm một lát rồi hỏi
“Không đi sẽ không có Tinh Tú Hải, ta nhất định phải đi chuyến này.” Hàn Sâm nhún vai bất đắc dĩ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mong vẫn có thể thấy ngươi sống sót trở về.” Mất một lát Cô Trúc mới thốt lên
“Đừng nói như ta chết chắc thế chứ, ta chỉ đi có bốn năm thôi mà.” Hàn Sâm cười nói
“Nếu là tâm vô tạp niệm thì bốn năm cũng chỉ như một chớp mắt
Nhưng trong lòng có tính toán thì lần này ngươi đến tộc Thái Thượng nguy cơ trùng trùng, cơ hội sống sót là rất thấp.” Rõ ràng Cô Trúc không hiểu được hai chữ uyển chuyển viết thế nào, song hắn cũng chỉ nói tình hình thực tế thôi
Tuy nói tìm người không phải tội lớn nhưng sự thật vẫn là gian tế
Ngộ nhỡ bị phát hiện, e rằng không chết cũng bị lột da
Nếu không phải Hàn Sâm có tự tin phòng ngừa được tộc Thái Thượng xem trộm suy nghĩ của hắn thì dù thế nào hắn cũng sẽ không đi tộc Thái Thượng
Sau khi sắp xếp thỏa đáng mọi chuyện, Hàn Sâm lại đi một chuyến đến thành Hắc Đế, chào tạm biệt những cư dân ở thành Hắc Đế sau đó mới đến chỗ Cung chủ Trấn Thiên Cung
Cung chủ Trấn Thiên Cung nói hắn có cách khiến Hàn Sâm không bị xem trộm suy nghĩ
Tuy Hàn Sâm không ôm hy vọng gì quá lớn với chuyện này nhưng nghe thử cũng không mất cái gì
Hai ngày trôi qua trong chớp mắt, Hàn Sâm mang theo Bảo Nhi và Linh Lung cùng ngồi phi thuyền rời khỏi Trấn Thiên Cung
Về phần muốn đi đâu lại cần Linh Lung định đoạt
Trong đại vũ trụ có không ít chủng tộc được tuyển chọn đến tộc Thái Thượng nhưng cho tới bây giờ vẫn không ai biết được trụ sở của tộc Thái Thượng rốt cuộc ở chỗ nào
Theo như lời Cung chủ Trấn Thiên Cung, không gian dị chủng của tộc Thái Cực có thể di động, không ở một chỗ cố định, cho nên trừ phi là người từng đến đó trong thời gian gần đây, nếu không thì chẳng ai biết được nó ở đâu hết
“Không gian dị chủng có thể di động à?” Hàn Sâm cũng không thấy ngạc nhiên lắm
Trước kia hắn từng thấy Trấn Thiên Cung dùng Cản Tinh Tiên kéo Nguyệt Chi Hiệp vào phạm vi thế lực của Trấn Thiên Cung
Nêu Trấn Thiên Cung có thể làm được thì tộc Thái Thượng thực lực đứng trên Trấn Thiên Cung, có thể di chuyển không gian dị chủng đương nhiên cũng không phải việc gì khó khăn
Sau khi phi thuyền rời khỏi Trấn Thiên Cung, Linh Lung để phi thuyền tự điều khiển quay đầu về Trấn Thiên Cung, còn mình thì lấy ra một chiếc thuyền lớn bằng lá cây, ném thuyền nhỏ vào hư không
Thuyền nhỏ nhất thời đón gió biến lớn lên, trở thành kích cỡ của một chiếc thuyền bình thường
“Chúng ta phải ngồi cái thuyền này đến tộc Thái Thượng sao?” Hàn Sâm và Bảo Nhi đều tò mò đánh giá thuyền nhỏ
“Chỉ có nó mới có thể dẫn chúng ta trở lại.” Linh Lung nói rồi bước lên thuyền nhỏ, ngồi xuống đầu thuyền
Hàn Sâm mang theo Bảo Nhi vội vàng leo lên thuyền
Chờ họ ngồi vững rồi, Linh Lung bèn võ vào thuyền nhỏ, chiếc thuyền như thuyền độc mộc lập tức tự động bay đi
Chỉ trong giây lát, thuyền nhỏ đã xuyên qua hư không, trực tiếp xuyên vào không gian đa chiều
Khi Hàn Sâm nhìn thấy không gian dị chủng của tộc Thái Thượng, sự khiếp sợ trong lòng hắn khó có thể miêu tả được
Hóa ra không gian dị chủng của tộc Thái Thượng lại ở trong không gian đa chiều, ngươi không thể tưởng tượng nổi nhìn thấy một đại lục cực kỳ to lớn bên trong không gian đa chiều là cảm giác thế nào
Dù sao trừ sự chấn động trong lòng ra, Hàn Sâm chẳng còn ý nghĩ gì khác nữa
“Lẽ nào thật sự tồn tại thế giới phản vật chất sao?” Hàn Sâm nhìn khối đại lục kia, tự lẩm bẩm
“Nói đúng ra thì đây là vùng đệm nằm giữa thế giới thực và thế giới phản vật chất, không phải là thế giới phản vật chất chân chính
Ngươi có thể gọi nơi đây là không gian đa chiều, song chúng ta quen gọi nó là Thiên Ngoại Thiên.” Linh Lung bình thản giải thích
“Khối đại lục này vốn tồn tại ở đây hay là sau này mới được chuyển tới đây?” Hàn Sâm nhìn đại lục như tiên cảnh trong hư không, hỏi
Hết chương 2641