“Sao ta phải cho ngươi xem?” Hàn Sâm ung dung thu sợi dây câu lại, nhìn Lý Ngọc Chân bình thản hỏi
Lý Ngọc Chân nhìn Hàn Sâm khinh miệt, cười lạnh nói: “Đây là tộc Thái Thượng.”
“Thì sao?” Hàn Sâm mặt không đổi sắc, vẫn bình tĩnh nhìn Lý Ngọc Chân
Lý Ngọc Chân cũng không để tâm, chỉ cười lạnh nói: “Ta chỉ muốn để ngươi biết, trước mắt tộc Thái Thượng không phải ngươi nói không là được.”
“Ta cứ nói đấy, ngươi định làm gì nào?” Hàn Sâm nói
Hàn Sâm vốn cho rằng Lý Ngọc Chân sẽ động thủ với hắn
Nhưng ai ngờ Lý Ngọc Chân không có ý định ra tay, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, sau đó con mắt thứ ba trên mi tâm mở ra, đồng tử và lòng trắng bên trong hiện ra trạng thái thái cực âm dương, giữa lúc mắt thái cực âm dương chuyển động dường như có tầm mắt vô hình lộ ra
Ánh mắt kia như có thể xuyên thấu tất cả, khiến Hàn Sâm không nhịn được nhíu mày
Lý Ngọc Chân nhìn thoáng qua trang giấy vàng trong tay Hàn Sâm, sau đó khinh miệt nói: “Ta còn tưởng ngươi câu lên được bảo vật gì chứ, hóa ra là mấy tờ đông cung đồ, đùng là ta đã đánh giá cao ngươi rồi.”
Dứt lời, Lý Ngọc Chân không thèm để ý tới Hàn Sâm nữa, đi thẳng về chỗ trước đó hắn thả câu, tiếp tục câu cá
Nhắc tới cũng khéo, Lý Ngọc Chân ngồi đó thả câu một lát đã thấy Ám Vực T¡ của hắn rung lên, hơn nữa chấn động rất mạnh, rõ ràng là có thứ gì mắc câu
Lý Ngọc Chân vội vàng thu dây lại, có thể thấy hắn kéo dây cực kỳ vất vả, hình như vật kia nặng lắm
Bịch
Qua hơn mười phút, cuối cùng Lý Ngọc Chân cũng lôi được vật trong hồ Ám Giới lên
Thứ kia lập tức bắn ra từ trong hồ, rơi bên cạnh bờ hồ
Hàn Sâm cũng không nhịn được nhìn qua, ấy vậy mà lại là một thanh đại kiếm hoàng kim, tạo hình trông có vẻ tương tự với thanh bảo kiếm của Bảo Nhi nhưng lại thô sơ hơn nhiều, hơn nữa bên trên cũng không khảm bảo thạch gì, chỉ là một thanh đại kiếm hoàng kim thông thường
Lý Ngọc Chân thấy được thanh đại kiếm lập tức hưng phấn đến mức hai mắt phát sáng, tự lẩm bẩm: “Hoàng Kim Trảm… Vậy mà lại là Hoàng Kim Trảm cấp Thần Hóa… Thất sư thúc tính không sai mà… Quả nhiên vận đạo của ta đã tới rồi…”
Nhổ thanh đại kiếm hoàng kim lên, Lý Ngọc Chân tỏ vẻ yêu thích không rời tay, thưởng thức một lúc cũng không thả câu nữa, thu Ám Vực Ti lại, mang theo đại kiếm hoàng kim rời khỏi hồ Ám Giới
Khi đi qua bên cạnh Hàn Sâm, Lý Ngọc Chân lại liếc nhìn Hàn Sâm, như là tự lẩm bẩm lại như nói với Hàn Sâm: “Đây là sự khác biệt giữa số mệnh của ta và ngươi, ngươi chỉ có thể câu được đông cung đồ ô uế vô dụng, mà ta thì có thể câu được dị bảo Thần Hóa.”
“Thật hay đùa vậy, thanh kiếm rách của ngươi mà là dị bảo Thần Hóa á?” Hàn Sâm bĩu môi nói
“Đúng là tiểu bối thiếu hiểu biết
Hoàng Kim Trảm là dị bảo khó gặp trong hồ Ám Vực, chí ít cũng là cấp Thần Hóa
Tuy thanh kiếm này chỉ là dị bảo cấp Nguyên Cơ nhưng cũng không phải là thứ mà bức tranh nát ô uế của ngươi có thể so sánh.” Lý Ngọc Chân cười lạnh nói
“Nói vậy còn có thanh Hoàng Kim Trảm cao cấp hơn à?” Hàn Sâm thờ ơhỏi
“Đương nhiên là có rồi
Một vị tộc trưởng trong tộc ta đã từng câu được Hoàng Kim Trảm cấp Hóa Điệp, song những thứ này cũng chẳng liên quan gì đến ngươi hết, tiếp tục câu đông cung đồ ô uế vô dụng của ngươi đi nhá… Ha ha…’ Lý Ngọc Chân xách đại kiếm hoàng kim cười ha hả rời đi, tiếng cười tràn đầy vẻ giễu cọt
Hàn Sâm lười để ý đến hắn, thầm nghĩ: “Có vẻ thanh kiếm của Bảo Nhi cũng giống hắn, đều là Hoàng Kim Trảm gì đó
Song vừa nhìn là biết, thanh của Bảo Nhi cao cấp hơn hẳn, chỉ là không biết rốt cuộc có đẳng cấp gì”
Sau khi Lý Ngọc Chân rời đi, Hàn Sâm cảm thấy thoải mái hơn nhiều
Không bị người khác theo dõi, cảm giác rất là tốt, hắn dự định câu hết lần này sẽ để Bảo Nhi tự câu tự chơi, còn mình thì tiếp tục tu luyện thuật gen
Không lâu sau, Hàn Sâm đã cảm nhận được Ám Vực Ti rung động, quả nhiên lại có gì đó mắc câu
Hàn Sâm cứ tưởng lại là một tờ giấy vàng nhưng ai ngờ thứ câu được trông lại đen thùi lùi, chắc không phải những tờ giấy vàng lúc trước
“Lẽ nào ta đổi vận rồi?” Hàn Sâm nảy ra suy nghĩ này, vội vàng bắt lấy thứ đen sì kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi cầm vào tay, Hàn Sâm bỗng tụt hứng hắn, vẫn là một tờ giấy song lần này đổi thành màu đen, hơn nữa dày hơn sấp giấy vàng trước đó rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chẳng lẽ ta phải tập hợp đủ đống giấy bảy màu luôn à
Đừng nói thứ này còn có thể triệu hồi thần long đấy nhé?” Hàn Sâm chửi thầm, sau đó lật qua lật lại trang giấy ngắm nghía
Vừa nhìn, Hàn Sâm lập tức ngẩn người
Trang giấy này rất lạ, không phải do chất giấy đen có gì đặc biệt mà là vì mặt giấy đen này rõ ràng là bìa của một cuốn sách, hơn nữa trên mặt còn viết ba chữ
“Huyền Hoàng Kinh à
Tờ bìa này không phải bìa của đống giấy vàng đó chứ?” Hàn Sâm hơi kinh ngạc, lại lật qua nhìn thử, thấy mặt trong tờ bìa còn viết mấy hàng chữ nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Phu Huyền Hoàng Giả, Thiên Địa Chi Tạp Dã, Thiên Địa Nhi Huyền Hoàng.”
Hàn Sâm ngẩn người, hàng chữ nhỏ này chắc là lời tựa của cuốn Huyền Hoàng Kinh, ý nghĩa có vẻ rất ngay thẳng, ẩn chứa lý lẽ của thiên địa vũ trụ, dường như không có liên quan gì đến những trang giấy vàng này hết
“Lẽ nào đây không phải bìa của những trang giấy vàng kia mà là của cuốn sách khác?” Hàn Sâm thầm lấy làm kỳ
Do dự một lát, nhân lúc Bảo Nhi câu cá ở bên kia, Hàn Sâm bèn lấy tệp giấy vàng ra chỉnh lý lại, phát hiện mỗi trang giấy đều có đánh số
Hàn Sâm dự theo số thứ tự sắp xếp chúng, song ở giữa còn khuyết mất rất nhiều trang, số lớn nhất là 254, chứng minh quyển sách này có ít nhất
hơn hai trăm trang, mà bây giờ trong tay Hàn Sâm cũng chỉ có vỏn vẹn hơn hai mươi trang mà thôi
Lại cầm bìa Huyền Hoàng Kinh đối chiếu thử, phát hiện khổ giấy vừa vặn nhưng cũng không thể khẳng định đây là bìa của xấp giấy
Hàn Sâm cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, bèn cẩn thận xem xét nội dung trên giấy vàng
Hắn vừa nhìn thử, thật sự phát hiện ra một số chỗ kỳ quái
Ban đầu hắn cho rằng đây là một bức đông cung đồ cổ đại cho nên không nhìn kỹ, giờ xem lại mới phát hiện ra vài vấn đề
Trên người nhân vật trong bức tranh có thể mơ hồ thấy được những đường nhỏ màu đỏ và xanh như kinh mạch
Những đường này rất nhạt nhòa, nếu không phải Hàn Sâm cố ngưng mắt nhìn thì hầu như không thấy được sự tồn tại của chúng, nhìn thấy kỹ còn thấy nhân vật được vẽ rất thật, có thể thấy được cả mạch máu dưới da
Nhưng khi nghiên cứu tỉ mỉ, Hàn Sâm biết những thứ này không phải mạch máu, đường màu xanh nhạt chắc chắn là kinh mạch, mà đường màu đỏ lại là hướng đi của khí tức
Hàn Sâm càng xem càng thấy giật mình, thâm nghĩ: “Lẽ nào đây không
phải là đông cung đồ mà là một môn thuật gen
Nhưng sao lại vẽ thuật gen thành dạng này chứ, cũng dễ hiểu lầm quá đi.”
Vì chỉ có tranh, không có từ ngữ và chú giải, số trang lại thiếu quá nhiều, Hàn Sâm cũng không nhìn ra được rốt cuộc có phải một môn thuật gen không, ngược lại cũng khiến hắn có hứng thú hẳn lên
Lấy Ám Vực Ti lại từ chỗ Bảo Nhi, Hàn Sâm tiếp tục thả câu
Quả nhiên không lâu sau, hắn lại câu lên được một tờ giấy vàng
Hết chương 2651