“Nếu vẫn chưa có ai lý giải được chân ý trong bức tranh thì sao lại có lợi ích được chứ?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi
Linh Lung cười nói: “Tuy không ai có thể nói rõ được chân ý trong bức tranh
Nhưng bức tranh đó lại có ý cảnh và sức mạnh mà vị tiền bối kia để lại, chỉ cần lĩnh hội ý cảnh trong bức tranh đã có lợi ích to lớn rồi.”
Giờ Hàn Sâm mới hiểu được, hóa ra là để hắn đi lĩnh hội ý cảnh của cường giả cấp Chân Thần
Lĩnh hội của hắn với ý cảnh sẽ trực tiếp truyền đạt lại cho Linh Lung và Lý Khả Nhi, khiến các nàng cũng đồng thời thu được chỗ tốt, quả thật là có lợi cho tất cả mọi người
Song Tuyên Gổ Bích là tiên hiền của tộc Thái Thượng lưu lại, ngoại tộc bình thường không thể tới gần
Đám tằm như Hàn Sâm sau khi thăng cấp Thần Hóa cũng chỉ được phép quan sát một tháng, gia quyến của tằm như Bảo Nhi lại không được đi theo
Linh Lung và Lý Khả Nhi muốn đến Tuyên Cổ Bích cùng Hàn Sâm nên cũng không thể chăm sóc cho Bảo Nhi được
Hàn Sâm trưng cầu ý kiến Bảo Nhi, bản thân nàng bằng lòng ở lại Tỉnh Thần Thụ, Hàn Sâm bèn để nàng lại đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có những dị chủng này ở đây, Bảo Nhi cũng không quá buồn chán
Sau khi ba người rời đi, Lục Nhĩ Mi Hầu bắt đầu giở tính láu cá
Lục Nhĩ Mi Hầu không giống với dị chủng bình thường, chỉ số thông minh vẫn rất cao
Thời gian này nó làm bộ thuận theo nhưng thực chất vẫn luôn quan sát, hy vọng có thể tìm được kế thoát thân
Khế ước của Hàn Sâm lưu lại trên người nó rất khó giải trừ, chí ít Lục Nhĩ Mi Hầu cũng không nghĩ ra cách giải
Nhưng không giải trừ khế ước thì dù nó có chạy ra ngoài vẫn sẽ bị khế ước trói buộc
Đến lúc đó dù có ở ngoài tinh hệ, chỉ cần một suy nghĩ của Hàn Sâm, nó cũng sẽ phải chịu đau đớn
“Muốn được tự do thật sự thì nhất định phải giải trừ khế ước.” Đôi mắt khỉ của Lục Nhĩ Mi Hầu bắn ra kim quang khắp nơi, thi thoảng lại quan sát Bảo Nhi
Lục Nhĩ Mi Hầu biết Bảo Nhi là con gái của Hàn Sâm, hơn nữa còn được chiều chuộng hết mực
Giờ Hàn Sâm không ở đây, trong một tháng cũng chưa thể trở về được
“Chỉ cần bắt được nàng, dùng nàng uy hiếp Hàn Sâm giải trừ khế ước cho ta thì chắc chắn Hàn Sâm không dám không nghe theo.” Lục Nhĩ Mi Hầu cảm thấy cơ hội của mình đã tới rồi
“Tuy những dị chủng này đều nghe theo lệnh của nàng nhưng cũng chỉ có một con Thần Hóa Nguyên Cơ mà thôi, tuyệt không phải đối thủ của ta
Mà ta cũng không cần bứt dây động rừng, chỉ cần tách ra phân thân giả, sau đó ẩn thân đi qua đánh nàng ngất xỉu là được rồi.” Lục Nhĩ Mi Hầu đang tính toán ra tay thế nào đã thấy Bảo Nhi nhìn về phía nó
Lục Nhĩ Mi Hầu giật nảy mình, còn tưởng Bảo Nhi đã phát hiện ra cái gì, lại nghe Bảo Nhi cười híp mắt nói: “Tiểu Lục Tử, cắt đống hoa quả này cho ta đi.”
Tuy Lục Nhĩ Mi Hầu rất ghét cái tên Tiểu Lục Tử này nhưng Bảo Nhi gọi nó qua cũng chính hợp tâm ý nó
Lục Nhĩ Mi Hầu vâng dạ, vội vàng đi tới
“Tiểu chủ nhân, ngài muốn ăn gì đó không?” Lục Nhĩ Mi Hầu nhìn Bảo Nhi nằm trên ghế dài, trong lòng thầm nghĩ: “Thế này cũng tốt, khỏi phải ẩn thân
Đợi lát nữa đưa hoa quả qua rồi trực tiếp đánh nàng ngất xỉu giấu đi, không sợ Hàn Sâm không giải trừ khế ước cho ta.”
“Món kia đi.” Bảo Nhi đưa tay chỉ, trên mặt đeo kính râm, nằm trên ghế không buồn ngồi dậy
Lục Nhĩ Mi Hầu cầm dao gọt hoa quả, giơ tay chém xuống, cắt đống hoa quả thành miếng nhỏ, cầm một miếng tới bên cạnh Bảo Nhi, làm bộ muốn đưa hoa quả cho Bảo Nhi
Bảo Nhi liếc nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu nhưng không đưa tay nhận lấy hoa quả mà bĩu môi nói: “Ta có nói ta muốn ăn à
Đưa hoa quả cho tụi nó ăn, mỗi con một miếng, không được cho nhiều, cũng không được cho ít đâu đó.”
Bảo Nhi nói chúng nó dĩ nhiên là đám heo con kia
Chúng suốt ngày theo Bảo Nhi ăn uống no say nhưng thân hình lại chẳng lớn thêm chút nào, vẫn cứ mini như vậy
“Tiên sư mi.” Lục Nhĩ Mi Hầu hú lên quái dị, móng vuốt duõi ra tính xách Bảo Nhi gần ngay trước mắt lên
Mắt thấy móng vuốt của Lục Nhĩ Mi Hầu sắp đụng đến cái cổ trắng nõn của Bảo Nhi, đột nhiên phía trước Bảo Nhi xuất hiện một màng sáng
Móng vuốt của Lục Nhĩ Mi Hầu đánh lên màn sáng, tia lửa tóe ra khắp nơi nhưng không thể chọc xuyên qua, trực tiếp bị ngăn cản
Lục Nhĩ Mi Hầu giật mình, định thần nhìn lại mới phát hiện nơi màn sáng phát ra không phải Bảo Nhi mà là những con heo con ở bên cạnh
Lúc này mười sáu con heo con đều đứng lên, mơ to hai mắt vây Lục Nhĩ Mi Hầu lại
Trên trán chúng đều hiện lên một kí hiệu thần bí, màn sáng chính là phát ra từ trên người chúng
Mười sáu con heo con tản ra thánh quang mông lung đan xen lẫn nhau như một lồng sáng, vây Lục Nhĩ Mi Hầu vào trong
“Chỉ là một đám heo cũng muốn vây nhốt bản thần!” Lục Nhĩ Mi Hầu hừ lạnh, kim quang trên người tỏa ra, một đôi móng vuốt kim mang bắn ra tứ phía, hung hăng chụp tới lồng sáng
Nếu đánh lén không thành thì chỉ có thể cứng rắn thôi
Lục Nhĩ Mi Hầu biết một tháng sau Hàn Sâm mới quay lại, có đủ thời gian để nó bắt Bảo Nhi
Về phần những dị chủng này và mười sáu con heo con, Lục Nhĩ Mi Hầu vốn không để vào mắt
Nhưng dưới một kích, Lục Nhĩ Mi Hầu lại phát hiện sức mạnh của mình không thể xé rách lồng sáng
Mười sáu con heo con vẫn vây lấy nó, tất cả đều lông tóc vô thương, mắt mở trừng trừng, nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm nó
Lục Nhĩ Mi Hầu kinh ngạc sững người, bùng nổ sức mạnh lần nữa đánh lên lồng sáng
Kết quả khiến Lục Nhĩ Mi Hầu cực kỳ hoảng sợ, nó dùng hết toàn lực vẫn không thể làm lồng sáng rung động, vậy mà thật sự bị nhốt lại
“Tiểu Lục Tử, ngươi không được nghe lời lắm nhỉ.” Lúc Lục Nhĩ Mi Hầu đang kinh ngạc hoài nghi thì thấy Bảo Nhi đứng lên, tháo kính râm xuống, cười tửm tỉm đi tới
Không biết vì sao, Lục Nhĩ Mi Hầu đột nhiên rùng mình, trong lòng dâng lên dự cảm rất xấu
Tí Hộ Sở Tinh Nguyệt, Đường Minh Nhi vừa bước vào Tí Hộ Sở đã có người nhận ra được
“Đường Minh Nhi, ngươi là Đường Minh Nhi đúng không?” Một mỹ thiếu niên mặc áo giáp, cưỡi thú hồn tọa ky mãnh hổ mang theo một đội ky sĩ đi tới trước mặt Đường Minh Nhi, cực kỳ ngạc nhiên hỏi
“Ta là Đường Minh Nhi, ngươi là?” Đường Minh Nhi hoài nghi đánh giá mỹ thiếu niên trước mặt, vội vàng tìm kiếm trong trí nhớ nhưng dường như mình chẳng có ký ức gì về thiếu niên này cả
“Ta là Ninh Bất Ngạo đây.” Mỹ thiếu niên nhảy xuống khỏi tọa ky, tỏ vẻ mừng rỡ nhìn Đường Minh Nhi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ninh Bất Ngạo… Ngươi là con trai của chú Ninh à…’ Đường Minh Nhi lập tức nhớ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đây khi còn bé nàng đã từng gặp Ninh Bất Ngạo vài lần nhưng khi đó nàng mới sáu, bảy tuổi, đã không còn ấn tượng gì nữa, chỉ lờ mờ cảm thấy mỹ thiếu niên trước mặt quả thật có chút giống với thằng nhóc tên Ninh Bất Ngạo kia
Ninh Bất Ngạo nhiệt tình nói: “Minh Nhi lại tới Tí Hộ Sở Tinh Nguyệt, thật là tốt quá
Có ta ở đây, chắc chắn sẽ không để ngươi bị thương
Muốn thú hồn gì cứ việc nói với ta, chỗ ta cái gì cũng có, thú hồn Thần Huyết cũng nhiều lắm…”
“Chị Minh Nhi cứ trò chuyện đi nhé, ta hơi mệt, đi nghỉ trước đây.” Một giọng nói vang lên bên cạnh Đường Minh Nhi
Lúc này Ninh Bất Ngạo mới nhìn ra bên cạnh Đường Minh Nhi còn có một cậu bé
Song Ninh Bất Ngạo cảm thấy thật kỳ lạ, đứa bé này thoạt nhìn chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi, hình như vẫn chưa đến tuổi bước vào Tí Hộ Sở
Hết chương 2738