Lúc này trong tay Hàn Sâm đang cầm một mảnh xương xanh biếc giống như ngọc bích, tò mò đánh giá
Trong nháy mắt khi Đằng Thiên La tự bạo, Hàn Sâm mở ra thể Thần Linh siêu cấp, tránh thoát được lực lượng tự bạo kinh khủng kia
Nhưng mà mọi vật ở bốn phía lại không may mắn như thế, tất cả đều bị lực lượng tự bạo khủng bố kia phá hủy, ngay cả bụi phấn cũng không để lại
Chỉ còn lại một mảnh xương giống như phỉ thúy này, trong lúc nổ tung lại không hề hấn gì
Mảnh xương này chính là mảnh xương mà Hàn Sâm cho rằng đó là nhược điểm của Đằng Thiên La, cũng chính là gen thần linh theo như lời giọng nói vang lên trong đầu kia
“Sớm biết sau khi Đằng Thiên La tự bạo xong sẽ không để lại một giọt máu, lúc trước ta nên uống nhiều hơn một chút
Vất vả lắm mới giết được một thần linh, vậy mà chỉ lấy được một cục xương.” Hàn Sâm suy nghĩ có chút tham lam
“Hỏng rồi, Tình ca sẽ không bị nổ chết đấy chứ?” Lúc này Hàn Sâm nhớ tới Tà Tình Đế, trong lòng thầm kêu không ổn
Còn chưa đợi Hàn Sâm đi tìm Tà Tình Đế thì đã thấy cái đầu đầy bụi đất của Tà Tình Đế chui ra từ trong một cái động, vừa bay về phía này vừa nói: “Cái thứ kia rất lợi hại, thiếu chút nữa đã lấy mạng của ta rồi.”
Hàn Sâm thở phào nhẹ nhõm: “May mà Tình ca ngươi chớp thời cơ
nhanh chóng, chạy khỏi phạm vi tự bạo, nếu không cho dù là cường giả cấp Thần Hóa bình thường cũng không ngăn nổi đợt tự bạo kinh khủng kia.”
Thấy Tà Tình Đế không có chuyện gì, lúc này Hàn Sâm mới có thời gian đi xem hồn hải của mình, chỉ thấy ở nơi này có thêm một linh thể của cự nhân phỉ thúy, giống như thần thể của Đằng Thiên La
Chỉ có điều Đằng Thiên La chính là thật thể, mà đây là một linh thể
“Dị chủng bình thường khi chết đều lưu lại thú hồn, Đằng Thiên La lưu lại cũng là Thần Chi Linh, không biết hai cái này có gì khác nhau.” Hàn Sâm cẩn thận xem xét tài liệu linh thể
Thần Thiên La: Thần Chi Linh cấp Phá Hoại
“Cấp Phá Hoại này là có ý gì?” Trong đầu Hàn Sâm đầy dấu chấm hỏi, phân chia Thần Chi Linh hình như có chút khác với Thú Hồn, cũng không phân chia chủng loại, mà là có thêm một cấp Phá Hoại
Hàn Sâm đem Thần Thiên La gọi ra, xem rốt cuộc là nó có lợi ích gì
Một giây sau, thân hình khổng lồ của Thần Thiên La xuất hiện ở trước mặt Hàn Sâm, khí thế trên người khủng bố giống như cự thú hồng hoang, dường như chỉ cần đánh ra một quyền là có thể đánh bại thế giới
“Chẳng lẽ thứ này giống như Thú Hồn sủng vật sao?” Suy nghĩ của Hàn Sâm vừa lóe lên, chỉ huy Thần Thiên La đánh một quyền về phía thành động
Thần Thiên La quả nhiên nghe theo suy nghĩ của Hàn Sâm, ánh sáng thần linh màu xanh biếc trên người bắt đầu khởi động, đấm một quyền về phía thành động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn khí thế kia, một quyền này không đánh xuyên qua cả Hoa Viên Không Trung cũng không được
Hàn Sâm vốn còn lo lắng Hoa Viên Không Trung bị phá hủy hoàn toàn, nhưng một giây sau, Hàn Sâm sững người
Bởi vì lực lượng của Thần Thiên La trực tiếp xuyên qua vách hang, không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào lên thành hang, ngay cả thân thể Thần Thiên La cũng xuyên qua thạch bích, giống như hắn chỉ là một ảo ảnh
“Chẳng lẽ Thần Chi Linh cũng giống như những Thần kia, căn bản không cách nào đụng chạm được vào vật chất trong đại vũ trụ?” Hàn Sâm thử liên tục mấy lần, bất kể là Thần Thiên La có hung mãnh như thế nào, lực lượng bộc phát mạnh đến đâu cũng không thể làm tổn thương nổi một mảnh lá cây, khiến cho Hàn Sâm vô cùng thất vọng
“Vốn còn tưởng là vật gì tốt, cái gì cũng không chạm vào được, vậy đây chẳng phải là một phế vật sao?” Hàn Sâm đột nhiên nghĩ lại: “Không đúng, nếu như Thần Chỉ Linh giống như những Thần kia, đều không thể chạm được vào vật chất của thế giới này, vậy chẳng phải cho thấy bọn họ chính là sự tồn tại cùng loại sao
Vậy thì Thần Chi Linh kia không phải có thể thương tổn được những Thần kia sao?”
Hàn Sâm càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, chỉ có điều bây giờ không có Thần nào đứng ra để hắn thử điều đang phỏng đoán trong lòng
“Nhưng tại sao thần thể Đằng Thiên La lại có thể bị sinh vật bình thường chạm vào
Chẳng lẽ chỉ vì hắn bị thương sao
Hay là còn có nguyên nhân nào khác?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy đoán, dù sao hắn cũng cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy
“Ngươi ở đây khoa chân múa tay gì đó
Không phải là vừa rồi bị nổ hỏng đầu óc rồi đấy chứ?” Tà Tình Đế bay đến bên cạnh Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm nghỉ ngờ nói
“Ngươi nhìn không thấy sao?” Vẻ mặt Hàn Sâm cũng đầy nghi hoặc
“Thấy cái gì
Trong tay ngươi không phải đang cầm một cây mây giống như xà mâu sao?” Tà Tình Đế đánh giá Hàn Sâm, nói
“Ngươi không nhìn thấy hắn?” Hàn Sâm chỉ chỉ Thần Thiên La ở một bên, nói
“Hắn cái gì
Chỗ đó có cái gì sao?” Tà Tình Đế duỗi tay sờ sờ, hiển nhiên là không sờ được cái gì, bàn tay của hắn trực tiếp vươn qua linh thể Thần Thiên La
“Có một thú hồn cổ quái mà ngươi không thể nhìn thấy hoặc chạm vào, chính là do cái tên vừa rồi tự xưng là Thần phát ra.” Hàn Sâm kể lại tình huống của Thần Thiên La
Tà Tình Đế sau khi nghe xong thì trâm ngâm nói: “Vậy thì xem ra, Thần Chi Linh và những thứ kia hẳn là sự tồn tại tương đương
Có lẽ chân tướng mà ngươi suy đoán có thể dùng để đối phó với những Thần kia cũng không biết chừng.”
“Hy vọng là thế.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, hắn vẫn khổ sở vì không cách nào chống lại những Thần kia, chỉ có thể ứng phó một cách bị động
Nếu như Thần Chi Linh thật sự có thể đánh với Thần một trận thì đối với hắn, nó quý giá hơn bất kỳ thú hồn nào
“Trước tiên đừng nói những thứ này vội, chỗ này đã gây ra động tĩnh quá lớn, sợ rằng rất nhanh những người khác sẽ tới đây
Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi tính sau.” Tà Tình Đế nhìn quanh khắp nơi rồi nói
Hàn Sâm khẽ gật đầu, thu xương gen của thần linh kia vào tháp Thiên Mệnh, rồi cùng Tà Tình Đế xông ra ngoài
Chờ sau khi bọn họ ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng Thần điện Gen hiện lên kia, cũng nghe được giọng nói truyền tới từ bên trong Thần điện Gen
Điều này lập tức khiến Hàn Sâm ý thức được, cái gọi là Thần Cách bên trong Thần điện Gen rất có thể chính là xương gen thần linh
Hàn Sâm hiển nhiên sẽ không mang theo gen thần linh đi Thần điện Gen, ít nhất hắn muốn làm rõ ràng trước, mảnh xương kia rốt cuộc có tác dụng gì
Vốn dĩ Hàn Sâm cho rằng Hoa Viên Không Trung sẽ bị tổn hại nghiêm trọng do Đằng Thiên La tự bạo, nhưng mà đến lúc hắn cẩn thận xem xét mới phát hiện Hoa Viên Không Trung chẳng những không bị hủy diệt, mà ngược lại càng trở nên khổng lồ hơn, nó đã lớn hơn trước kia không biết bao nhiêu lần
Hơn nữa các loại dị chủng thực vật bên trong ruộng hoa, tất cả đều xảy ra biến dị, phần lớn đều trở nên vô cùng cao lớn cổ quái
Ở phía trước cách đó không xa, Hàn Sâm thấy được một gốc cây giống như quái xà, phía trên tản ra khí tức vô cùng khủng bố, đã đạt đến cấp Thần Hóa
“Xem ra lực lượng của Đằng Thiên La sau khi phân tán ra do tự bạo đã có lợi cho dị chủng thực vật tiện nghi nơi này, khiến chúng nhanh chóng tiến hóa dị biến
Giá trị của Hoa Viên Không Trung hôm nay còn lớn hơn Hoa Viên Không Trung trước kia rất nhiều
Dùng nơi này làm căn cứ đầu tiên của chúng ta thì không thể tốt hơn nữa, đáng tiếc Tử La Lan đã bị tạc đến không còn sót lại chút tro tàn, chúng ta vẫn chưa có được chìa khóa ra vào Hoa Viên Không Trung.” Tà Tình Đế có phần tiếc hận nói
“Chắc chắn sẽ có biện pháp.” Hàn Sâm lại coi thường, thầm nghĩ: “Bản thân Hoa Viên Không Trung chính là một dị chủng Linh Chi vô cùng khổng lồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần nó là vật sống, vậy thì có khả năng đàm phán, có lẽ còn có thể trực tiếp thuyết phục nó không chừng
Chỉ sợ Linh Chi này không đủ thông minh, căn bản ngay cả nói nghe cũng không hiểu, muốn lừa dối nó cũng khó khăn.”
Hàn Sâm đang đang suy tư, nghe thấy bên trái truyền đến âm thanh chiến đấu, hơn nữa chiến trường đang di chuyển về phía bên này
Hết chương 2788
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]