Lão nhân và Bạch Vạn Giới quá sợ hãi, Mắt Hoàng Cực Bá Đạo là vũ khí quan trọng nhất của tộc Hoàng Cực, nếu như có sơ sót gì, sẽ ảnh hưởng lớn đến toàn bộ tộc Hoàng Cực
Bùm
Tròng mắt hắc bạch phân minh này từ trong hốc mắt phun ra ngoài, nó có kích thước bằng một quả bóng đá, nửa trắng nửa đen, phun ra tia sáng trắng đen
Lão nhân dưới sự kinh hãi, toàn thân bộc phát ra ngọn lửa màu bạc giống như sóng dữ, hóa thành một con ác quỷ gầm thét lao đến trấn áp hai tròng mắt đen trắng
Nhưng chỉ bằng một cú chạm, lực lượng biến thành ác quỷ của lão nhân trong phút chốc tan thành mây khói, Mắt Hoàng Cực Bá Đạo †rong nháy mắt vọt tới trước mặt Hàn Sâm
Thân thể Hàn Sâm mới vừa khôi phục tự do, còn chưa chờ hắn kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, Mắt Hoàng Cực Bá Đạo đã vọt vào mắt trái của hắn
Không thể nào tưởng tượng nổi đó là hình ảnh thế nào, một vật thể có kích thước như quả bóng cứng rắn chui vào trong mắt Hàn Sâm, mặc dù đôi mắt của Hàn Sâm trong nhân loại cũng không nhỏ, nhưng không có cách nào so sánh với vật thể to như một quả bóng đá
Chỉ thấy hai luồng sáng trắng đen bộc phát, Mắt Hoàng Cực Bá Đạo đã chen vào trong mắt Hàn Sâm, khiến con mắt kia giống như núi lửa bộc phát, phun ra một lượng lớn ngọn lửa trắng đen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới sự đau đớn tột cùng, Hàn Sâm không tự chủ lấy tay xoa con mắt kia, nhưng bàn tay hắn hoàn toàn không ngăn chặn được tia sáng trắng đen phun ra
Lão nhân và Bạch Vạn Giới cũng đã nhìn ngây người, đứng ở nơi đó một lúc không biết làm sao, chỉ sững sờ nhìn Hàn Sâm đang che mắt lơ lửng trên không trung, ánh sáng đen trắng không ngừng phun ra từ kẽ ngón tay hắn, khiến mọi thứ xung quanh đều nhiễm hai luồng sáng trắng đen, giống như truyện tranh không màu vậy
Ầm ầm
Toàn bộ nước Hoàng Đế khế rung chuyển, như thể có thứ gì đó đã vỡ ra
“Hỏng rồi!” Sắc mặt Bạch Vạn Giới xanh mét, âm trầm đến mức sắp chảy ra nước
Rõ ràng Mắt Hoàng Cực Bá Đạo dị biến đã dẫn đến hệ thống phòng ngự của nước Hoàng Đế xảy ra vấn đề
Còn không đợi Bạch Vạn Giới kịp suy nghĩ đã thấy mấy bóng người lăng không đáp xuống, trên người bọn họ mang theo khí tức khiến người khác hoảng sợ, một người trong đó chính là Hoàng Đế tộc Hoàng Cực
“Thiết lão, nơi này xảy ra chuyện gì?” Bạch Hoàng nhìn thoáng qua Hàn Sâm lơ lửng trên không trung, mắt trái phát ra lửa đen trắng, sau đó hỏi lão nhân
“Bệ hạ…” Lão nhân đang muốn trả lời, lại bị Bạch Vạn Giới cắt đứt
“Phụ hoàng, đều là lỗi của nhi thần…” Bạch Vạn Giới quỳ một gối xuống, kể lại chuyện xảy ra
“Mời Bạch tiên sinh tới.” Bạch Hoàng sau khi nghe xong cũng không trách cứ Bạch Vạn Giới, mà quay sang nói với cường giả tộc Hoàng Cực bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cường giả tộc Hoàng Cực kia đáp một tiếng rồi biến mất ngay tức khắc, có điều một lúc sau lại thấy bóng dáng hắn hạ xuống, đồng thời còn mang Bạch tiên sinh đến
“Bạch, tham kiến bệ hạ.” Bạch tiên sinh hành lễ với Bạch Hoàng
“Bạch tiên sinh, ngươi có thể giải thích rốt cuộc nơi này xảy ra chuyện gì không?” Bạch Hoàng nhìn Bạch tiên sinh, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lại có một lực áp bách khó tả, nếu như là người ý chí kém một chút, cho dù không phạm sai lầm thì chỉ sợ cũng sẽ quỳ gục ở trước mặt Bạch Hoàng
Bạch tiên sinh nhìn Hàn Sâm đang lơ lửng trên không trung một chút, cười khổ một tiếng, lần nữa hành lễ với Bạch Hoàng, xin tội nói: “Đều là lỗi của thần, xin bệ hạ giáng tội.”
“Tại sao tiên sinh lại nói vậy?” Bạch Hoàng cũng không động, chẳng qua là thuận miệng hỏi
“Là thần nói cho thái tử điện hạ, Mắt Hoàng Cực Bá Đạo có thể đánh bại thân thể lưỡng cực dị chủng này, nhưng không ngờ dị chủng này lại có thể hấp dẫn Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, là tội của thần.” Bạch tiên sinh cười khổ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ồ, lúc ấy ngươi nói với thái tử thế nào?” Bạch Hoàng hỏi
Bạch tiên sinh nói lại lời của mình lúc đó một lần, sau đó thở dài nói: “Là thần suy tính sai lầm, kính xin bệ hạ giáng tội.”
Bạch Hoàng không để ý đến Bạch tiên sinh, nhìn về phía Bạch Vạn Giới đang quỳ một bên hỏi: “Lời Bạch tiên sinh có chữ nào dối trá không?”
“Không có.” Thân thể Bạch Vạn Giới khẽ run lên, cũng không dám ngẩng đầu, thấp giọng đáp
“Đã như vậy, khi ngươi phát hiện trị số tội ác không bình thường, tại sao không kịp thời dừng lại?” Bạch Hoàng hỏi
“Ta…” Bạch Vạn Giới nhất thời khó trả lời được, quả thật Bạch tiên sinh đã liên tục nhắc nhở hắn, không thể nóng vội
Nhưng lúc đó trong đầu hắn chỉ có Hoa Viên Không Trung và Thần Cách, căn bản không coi trọng lời nói của Bạch tiên sinh
Biết rằng nếu như không có câu trả lời thỏa đáng, chỉ sợ chính mình sẽ khó thoát tội lớn, nói không chừng ngay cả ngôi vị thái tử cũng bị phế đi
“Phụ hoàng, nhi thần có một việc, hy vọng có thể một mình bẩm báo với ngài.” Bạch Vạn Giới cắn răng nói
“Ngươi nói đi.” Thân hình Bạch Hoàng không động, tuy nhiên lại có một lực lượng vô hình khuếch tán, ngăn cách bốn phía ở bên ngoài
Bạch Vạn Giới không dám giấu diếm, nói rõ lai lịch của Hàn Sâm và phán đoán của hắn
“Lại có chuyện này sao?” Sau khi nghe xong, Bạch Hoàng kinh ngạc nhìn về phía Hàn Sâm đang lơ lửng trên không trung, hiển nhiên chuyện Thần Cách khiến hắn có chút giật mình
“Đều là nhi thần hồ đồ, nhất thời nổi lòng tham…” Bạch Vạn Giới cúi đầu nói
“Nếu như ngay cả chút quyết định và dã tâm này mà ngươi cũng không có, vậy thì không xứng làm nhi tử của Bạch Hoàng ta.” Giọng điệu của Bạch Hoàng thay đổi: “Chỉ là thủ đoạn làm việc của ngươi còn thiếu chín chắn…”
Lời Bạch Hoàng còn chưa nói hết, đột nhiên nghe được bụp một tiếng, chỉ thấy Hàn Sâm từ không trung rớt xuống, ngã ở trên sàn đại điện, mắt trái của hắn đã không còn ngọn lửa trắng đen phun trào nữa, chẳng qua cũng không hoàn toàn khôi phục bình thường
Lúc này mắt trái của Hàn Sâm có vẻ giống như trước, nhãn cầu trắng và con ngươi đen, nhưng sau khi so sánh với con mắt còn lại, sẽ thấy rằng con mắt này của hắn không có phân lớp, nhãn cầu màu trắng và con ngươi đen phân biệt rõ ràng, trắng như tuyết, đen như mực, không có một chút linh tính, giống như mắt người chết vậy
“Bệ hạ, là lão nô trông chừng tắc trách, khiến cho Mắt Hoàng Cực Bá Đạo xảy ra chuyện ngoài ý muốn, kính xin bệ hạ giáng tội…” Lão nhân thỉnh tội nói
“Thiết lão không cần như thế, ngài đã trấn thủ Điện Luật Pháp cho tộc Hoàng Cực ta nhiều năm, có đại ân với tộc Hoàng Cực ta, chuyện này không liên quan đến ngài, ngài không cần tự trách.” Bạch Hoàng phất †ay một cái, ngăn cản lão nhân đang muốn nói gì đó
Ánh mắt Bạch Hoàng rơi vào trên người Hàn Sâm, chậm rãi đi tới chỗ hắn
Hàn Sâm âm thầm kêu khổ, hắn căn bản cũng không biết rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vậy mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, ngay cả Bạch Hoàng cũng làm kinh động đến, Hàn Sâm cảm giác lần này mình dữ nhiều lành ít rồi
Nhìn Bạch Hoàng từng bước đi tới, trái tim Hàn Sâm lạnh xuống, nghĩ thầm: “Dù sao đuôi đầu là một đao, rụt đầu cũng là một đao, chi bằng thức thời một chút.”
Nghĩ tới đây, Hàn Sâm từ trên mặt đất bò dậy, đứng thẳng người, ưỡn ngực, mở to hai mắt nhìn Bạch Hoàng, không hề nhượng bộ
Hết chương 2804