Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2930: Trường Minh Đăng.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong cánh cửa tàn tạ tối như đêm, trừ phạm vi mà Trường Minh Đăng có thể chiếu sáng đến, dường như không nhìn thấy gì
Sau khi Hàn Sâm bước qua cột đá, mới nhìn thấy phía sau cột đá cách một đoạn thì có một Trường Minh Đăng, giống như đèn đường kéo dài suốt trong bóng tối hư vô
Trừ phạm vi Trường Minh Đăng lờ mờ có thể chiếu rọi, toàn bộ khu vực khác đều một mảng tối đen, dùng năng lực cảm ứng của Động Huyền Kinh cũng khó mà xuyên qua bóng tối, ở bên bờ bóng tối, Hàn Sâm có thể nhìn thấy rất nhiều bánh răng vũ trụ vỡ nát, trong lòng không khỏi ngạc nhiên
“Rốt cuộc ban đầu xảy ra đại chiến như thế nào, ngay cả bánh răng vũ trụ cấu thành trật tự vũ trụ cơ bản nhất cũng bị vỡ nát.” Trong lòng Hàn Sâm thầm rét lạnh, càng không dám sơ ý
Màu đen đó giống như một con thú khổng lồ lặng lẽ không lên tiếng, đang hung dữ mở miệng to như chậu máu, chỉ cần có người tiến vào bóng tối, thì sẽ lập tức bị con thú khổng lồ nuốt chửng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loại cảm giác này lan tỏa trong trái tim của mỗi người không tản đi, cho dù là cường giả Thần Hóa tộc Hoàng Cực, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, giống như có chút bất an nhìn bóng tối
“Hàn huynh đệ, chỗ bóng tối đó vô cùng hung hiểm, cho dù là cường giả Chân Thần, nếu rơi vào trong bóng tối, e rằng cũng là cục diện cửu tử nhất sinh
Cho nên chúng ta chỉ có thể men theo Trường Minh Đăng mà đi, tuyệt đối không thể rời khỏi phạm vi chiếu sáng của Trường Minh Đăng” Đại quốc sư Cổ Uyên nhắc nhở
“Cảm ơn quốc sư nhắc nhở.” Sau khi Hàn Sâm nói cảm ơn, ánh mắt lại đặt trên người Đại Kim Ngư, trước đó nó bị Khuyển Nha tiễn làm bị thương, đến bây giờ vết thương vẫn chưa lành, luôn chảy máu, mặc dù máu chảy không nhiều, nhưng trạng thái của Đại Kim Ngư trông có vẻ có chút không đúng
Vẻ mặt của nó trở nên hơi méo mó, ánh mắt cũng không đúng lắm, mặc dù sinh cơ không thành vấn đề, nhưng Hàn Sâm lại cảm thấy nó rất không bình thường
“Lẽ nào trên mũi tên đó có sức mạnh của hệ Độc?” Hàn Sâm dùng Lĩnh Vực Động Huyền quét vết thương của Đại Kim Ngư, phát hiện có một loại hạt màu đỏ đang khoan vặn trong vết thương của Đại Kim Ngư, giống như từng con côn trùng li tỉ không thể nhìn thấy
Hàn Sâm sử dụng mấy loại thuật gen chữa trị, nhưng đều không có tác dụng với côn trùng màu đỏ trong vết thương đó
Hàn Sâm nhìn tỉ mỉ, phát hiện trong đôi mắt của Đại Kim Ngư lại sinh ra rất nhiều tia máu, mà những tia máu đó, rõ ràng giống như côn trùng màu đỏ
Đại quốc sư Cổ Uyên nhìn thấy tình huống bên phía Hàn Sâm, ở bên cạnh nói: “Nếu ta không nhìn lầm, vết thương mà vật nuôi của ngươi chịu, có lẽ bị nhiễm phải lực Cuồng Khuyển”
“Lực Cuồng Khuyển là cái gì
Quốc sư biết chữa trị thế nào không?” Hàn Sâm vội vàng hỏi
Cổ Uyên nhìn nha tiễn trong tay Hàn Sâm nói: “Lực Cuồng Khuyển là sức mạnh căn nguyên của Nha Thiên Cẩu, một khi bị lực Cuồng Khuyển tổn thương, sinh vật sẽ dần dần mất đi lý trí, giống như phát điên tấn công bất kì sinh vật nào có thể nhìn thấy, đến cuối cùng kiệt sức mà chết
Hiện tại thấy tình trạng bệnh của nó, có lẽ chính là triệu chứng phát tác của lực Cuồng Khuyển, với suy đoán này, những nha tiễn trong tay ngươi, mười phần hết tám chín phần chính là tạo nên từ răng của Nha Thiên Cẩu, cho nên mới có thể phụ thêm lực Cuồng Khuyển.”
Ngừng một lát, Cổ Uyên lại nói: “Lực Cuồng Khuyển kì lạ khó hiểu, trong truyền thuyết chỉ có Thánh Kỳ Lân trong bốn Thánh Thú có thể hiểu, thậm chí những người khác có phương pháp nào chữa trị không, †a cũng không rõ.”
Hàn Sâm nghe xong khẽ nhíu mày, đến bây giờ hắn đã từng đi vườn của Thánh Kỳ Lân rồi, nhưng Thánh Kỳ Lân đã chết, được chôn cất dưới vườn, đương nhiên không thể xuất hiện chữa trị cho Đại Kim Ngư nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa vốn dĩ Hàn Sâm không biết Đông Thánh Viên ở đâu, muốn đi cũng không có cách
Hàn Sâm lại dùng vài thuật gen chữa trị lên trên vết thương Đại Kim Ngư, máu đã cầm rồi, vết thương cũng ngày càng có dấu hiệu lành lại, nhưng tia máu trong mắt Đại Kim Ngư lại càng ngày càng nhiều, vẻ mặt biểu cảm cũng càng ngày càng dữ tợn
Có thể nhìn ra, tâm trạng của Đại Kim Ngư rõ ràng hơi nóng nảy hơn
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, biết tiếp tục như vậy cũng không phải cách, do dự một lúc, Hàn Sâm gọi Súng Chú Ngữ ra, bắn vô số phát lên thân thể Đại Kim Ngư
Viên đạn bắn vào trong vảy của Đại Kim Ngư, nhưng vì sức mạnh không đủ, cũng chỉ khảm lên vảy, có thể vì lực Cuồng Khuyển, Đại Kim Ngư đã không cảm nhận được đau đớn, cũng không phản kháng
Từ đầu đến đuôi Hàn Sâm bắn ra hơn một trăm viên đạn, cách một khoảng thì bắn một viên vào da thịt của Đại Kim Ngư, những viên đạn đó tỏa ra sức mạnh Gia Cố Vĩnh Hằng, loại sức mạnh này khiến thân thể Đại Kim Ngư gia cố trong kiểu trạng thái hiện tại, mặc dù không hiểu được lực Cuồng Khuyển, nhưng lực Cuồng Khuyển cũng không có cách tiếp tục lan tràn trong thân thể Đại Kim Ngư
Quan sát một lúc, thấy côn trùng tia máu trong mắt Đại Kim Ngư không tiếp tục tăng thêm nữa, Hàn Sâm mới thở phào nhẹ nhõm
Hàn Sâm cũng không còn cách khác, chỉ có thể tạm thời kéo dài như vậy
Đại Kim Ngư giống như một bệnh nhân tâm thần nhẹ, vẻ mặt méo mó ở bên cạnh Hàn Sâm
May mà nó vẫn chưa hoàn toàn bị lực Cuồng Khuyển khống chế, vẫn duy trì chút ý chí của mình
“Lực Cuồng Khuyển thật lợi hại, Nha Thiên Cẩu thật lợi hại, chỉ là nha tiên do một cái răng tạo thành đã có thể khiến Dị chủng cấp Chân Thần biến thành dáng vẻ này, không biết nó còn sống là sự tồn tại khủng bố thế nào.” Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh ngạc
Một Nha Thiên Cẩu canh cửa đã khủng bố như vậy, có thể tưởng tượng Thánh Vực năm đó phong quang thế nào
Đám người Đại quốc sư Cổ Uyên nhìn lại có chút kinh ngạc, Hàn Sâm lại có thể trấn áp lực Cuồng Khuyển, bọn họ có chút bất ngờ
Ánh đèn của Trường Minh Đăng lờ mờ, có thể nhìn thấy Trường Minh Đăng đứng trên cột đá, mà những cột đá đó cổ kính loang lổ, phía trên có rất nhiều khuyết điểm và vết tích, trông có vẻ giống như sẽ sụp đổ bất kỳ lúc nào
Ánh đèn cũng vừa hay có thể chiếu sáng đến phạm vi cách một Trường Minh Đăng, chỗ có thể nhìn thấy cũng chỉ có khoảng cách mười mấy mét, trên đất đều là đá màu xám, có rất nhiều tảng đá đã vỡ vụn hoặc là bị đổ, rất khó tìm thấy một viên nào nguyên vẹn, có lẽ ở đây đã là chiến trường của trận đại chiến
Đột nhiên, trên đường phía trước thiếu một ngọn Trường Minh Đăng, lờ mờ có thể nhìn thấy trong bóng tối phía trước còn có một hàng Trường Minh Đăng kéo dài về phía trước, nhưng trung tâm của hàng Trường Minh Đăng đó, lại có một ngọn Trường Minh Đăng không biết vì nguyên nhân gì không sáng, khoảng cách tối như mực này, không thấy cái gì
“Khoảng cách này không có Trường Minh Đăng, chỉ sợ có chút không dễ qua.” Một cường giả Thần Hóa tộc Hoàng Cực nói
Hàn Sâm cũng dừng bước nhìn bóng tối phía trước, mặc dù bánh răng vũ trụ ở đây không hoàn toàn vỡ nát, nhưng cũng không ít vũ trụ đều là trạng thái sứt mẻ, sự vận động của trật tự vũ trụ đã mất cân bằng
“Chúng ta có thể lấy một ngọn Trường Minh Đăng, cầm Trường Minh Đăng đi qua không?” Một Thần Hóa của tộc Hoàng Cực nhìn Trường Minh Đăng trên đỉnh đầu nói
“Tuyệt đối không thể.” Đại quốc sư Cổ Uyên lắc đầu nói: “Ánh đèn của những Trường Minh Đăng này có thể xua đuổi bóng tối, nhưng sức mạnh của nó không phải bắt nguồn từ thân đèn, mà là bắt nguồn từ cột đèn có tương liên với đại địa, một khi Trường Minh Đăng rời khỏi cột đèn, hoặc cột đèn bị hỏng, Trường Minh Đăng không có nguồn năng lượng, lập tức sẽ bị tắt.”
Hết chương 2930

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.