Mưa lớn chảy dọc theo mái hiên rồi trút xuống phiến đá, bắn lên từng bọt nước
Phóng tầm mắt ra xa, vạn dặm sơn lâm ở bên ngoài ngôi nhà cổ trên đỉnh núi bao la bạt ngàn, nước mưa phủ lên những cánh rừng xanh biếc một tầng sương trắng
Két
Giữa cơn mưa như trút nước, cánh cổng lớn của ngôi nhà cổ bị đẩy ra
Bởi vì quá cũ kỹ nên khi trục cửa chuyển động vang lên tiếng cọ sát chói tai, ngay cả âm thanh của cơn mưa cũng không thể hoàn toàn che lấp được
Cửa chính của ngôi nhà cổ bị đẩy ra một cánh, đập vào mắt là một chiếc giày cao gót màu đỏ tỉnh tế, sau đó là một đôi chân ngọc ngà trắng nõn, tiếp đến là một bộ sườn xám màu đỏ
Chỉ thấy một cô gái đang che ô giấy đỏ, mặc bộ sườn xám màu đỏ bước vào trong sân của ngôi nhà cổ, tư thái lả lơi, mái tóc bồng bềnh như mây
“Tên thầy bói, ngươi định trốn đến bao giờ hả?” Người phụ nữ mặc đồ đỏ, che ô đỏ đi đến giữa khoảng sân, nhìn vào bên trong gian nhà chính rồi khẽ nói
Giọng nói của nàng rất nhẹ nhàng nhưng tiếng mưa lại không cách nào che lấp được
“Trốn được giờ nào hay giờ đấy, trốn được giây nào hay giây đấy, chết yên không bằng sống mòn, có thể sống được chút nào hay chút đấy.” Cánh cổng lớn chạm trổ hoa của gian nhà chính bị đẩy ra, một ông cụ †ay cầm cờ vải, tay xách bình rượu hồ lô, ngồi trên một chiếc bàn bát tiên cũ nát, uống một hớp rượu rồi híp mắt nhìn người phụ nữ váy đỏ bên ngoài, nói
Mưa quá lớn, mép ô lại kéo xuống rất thấp, nhìn không rõ dung mạo của người phụ nữ váy đỏ như thế nào
Nhưng dáng người chữ S nuột nà cùng với bộ tóc dài đen nhánh như thác nước lại vô cùng nổi bật, cho dù không nhìn thấy gương mặt nàng thì vẫn dễ dàng ghi nhớ bóng dáng nàng
“Chỉ sợ ngươi sống không bằng chết.” Người phụ nữ váy đỏ đứng trong mưa, nói với giọng dịu dàng
Ông lão cười khà khà: “Nói vậy, ngươi đến là để lấy mạng của ông thầy bói này sao?”
“Có lấy mạng của ngươi hay không thì phải xem ngươi bói có chuẩn hay không.” Người phụ nữ váy đỏ nói
“Vậy rốt cuộc thì ta bói chuẩn hay không?” Ông lão lại xách bình rượu hồ lô lên uống một ngụm, híp mắt lại nói
“Chuẩn, cũng không chuẩn.” Người phụ nữ váy đỏ nói
“Ông già này nghe không hiểu thật, không biết chỗ nào chuẩn thật chỗ nào không chuẩn?” Ông lão mỉm cười hỏi
Người phụ nữ váy đỏ im lặng trong chốc lát, sau đó mới mở miệng nói: “Nửa câu đầu ngươi bói cho chủ nhân nhà ta rất chuẩn, Thần cung quả nhiên xuất hiện đúng thời hạn
Nhưng nửa câu sau lại không chuẩn, Thần cung không hề bị phá hủy, vẫn có thể trấn áp chư thiên.”
Ông lão bói toán cười phá lên: “Quý chủ nhân quá nóng vội rồi, đây chẳng phải là do thời gian vẫn chưa đến hay sao?”
“Thời gian chỉ còn lại chưa đầy một tháng, ngay cả Thần miếu cấp Hủy Diệt còn chưa có tòa nào bị phá, thật sự không biết làm thế nào mà Thần Điện Gen lại bị phá trong vòng một tháng.” Người phụ nữ váy đỏ nói
“Thời gian đến rồi, ngươi tự nhiên sẽ hiểu thôi.” Vẻ mặt ông thầy bói trở nên nghiêm túc, nhìn người phụ nữ váy đỏ nói: “Nhưng ta có lời muốn nói trước
Chủ nhân nhà ngươi bắt buộc phải làm theo những gì mà lão hủ nói, không thể có chút sai sót gì thì thời điểm trong tính toán mới xảy ra.”
“Ta đến đây chính là vì việc này
Chủ nhân nhà ta không hiểu, tại sao nhất định phải làm như thế
Điều này có liên quan gì đến việc Thần cung bị phá
Tuy người nọ có chút năng lực nhưng cuối cùng vẫn chưa từng bước qua cảnh giới đó
Với năng lực của hắn, không thể nào đánh đổ được Thần cung.” Người phụ nữ váy đỏ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thiên mệnh khó lường, ta đây liều cả cái mạng già này cũng chỉ tính †oán ra một kết quả như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn về quá trình ở giữa ra sao, ta cũng không thể bói ra hết được
Nếu quý chủ nhân không tin ông lão này thì không cần phải làm theo.” Ông thầy bói nói với vẻ bất cần đời
“Hy vọng tính toán của ngươi là đúng, bằng không tự ngươi cũng hiểu được, nếu chọc giận chủ nhân thì có là người trong Thần Điện Gen đó cũng cứu không nổi ngươi
Bắt đầu từ bây giờ, ngươi sẽ phải ở lại nơi này cho đến khi thời khắc đó xảy ra, sống chết đều do ngươi tự tính †oán, không trách được người khác.” Người phụ nữ váy đỏ nói xong bèn quay người rời đi, bước đi xa dần trong cơn mưa, cho đến khi hoàn toàn bị màn mưa che khuất
Ông lão híp mắt lại nhìn lên bầu trời đang đổ mưa, tự lẩm bẩm: “Nếu ta không cố ý làm vậy thì các ngươi thật sự nghĩ mình có thể tìm thấy ta, giam ta ở nơi này sao
Vậy thì quá xem thường Hàn Kính Chỉ ta rồi.”
Trong lúc nói chuyện, ông lão xách bình rượu hồ lô cùng với lá cờ vải viết tính hết thiên mệnh, loạng choạng bước ra khỏi sảnh đường, đi về phía sân sau của ngôi nhà cổ
Cơn mưa trút xuống người ông lão, khiến quần áo và đầu tóc hắn đều ướt hết, chỉ có lá cờ tính hết thiên mệnh là không dính giọt nước mưa nào, giống như hoàn toàn tách biệt với nước vậy
Ông lão đi thẳng đến sân sau của căn nhà cổ
Đây đã là nơi cao nhất của ngọn núi, hắn khoa tay trước mắt, dạo vài vòng trong sân, giống như đang đo đạc thứ gì đó
Qua một lúc sau mới cắm lá cờ vải trong tay vào trong khe hở giữa phiến đá, lùi về sau vài bước, quan sát ước lượng, sau đó lại điều chỉnh lại góc độ và vị trí của lá cờ, lúc này mới gật đầu hài lòng tự nhủ: “Kết cục không có nghĩa là điểm cuối của vận mệnh
Tuy Hàn Kính Chỉ ta không thể nghịch thiên cải mệnh nhưng chắc chắn sẽ không để cho thời khắc đó trở thành kết cục.”
Nói xong, ông lão xoay người trở về bên trong sảnh đường, nằm trên cái bàn cũ nát, ngáp một cái rồi cứ thế ngủ thiếp đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm bàn bạc với Bạch Hoàng rất lâu, sau đó mới rời khỏi vành đai thiên thạch
Bạch Hoàng muốn chém giết Nữ Thần Sát Na, đây vốn không phải là sự lựa chọn tùy tiện
Hắn biết quan hệ giữa Hàn Sâm và Kim Mao Hống, cũng biết Hàn Sâm chắc chắn muốn đi cứu Kim Mao Hống
Hơn nữa Bạch Hoàng nói hắn có cách để phá bỏ Thần lực thời gian trên người Kim Mao Hống, khiến Kim Mao Hống khôi phục lại tự do, đến lúc đó có thể mượn sức mạnh của Kim Mao Hống để chiến đấu với Nữ Thần Sát Na
Tổng hợp tất cả các điều kiện, Bạch Hoàng mới quyết định thử giết Nữ Thần Sát Na
Song Bạch Hoàng có một yêu cầu, chính là sau khi chém giết Nữ Thần Sát Na, nếu có được võ trang Thần Cách thì bắt buộc phải giao lại cho hắn
Hàn Sâm cũng không có ý kiến gì
Bản thân hắn không nắm chắc sẽ cứu được Kim Mao Hống, nếu thật sự có thể thành công, đưa võ trang Thần Cách cho Bạch Hoàng cũng chẳng sao
Nhưng trong kế hoạch của Bạch Hoàng, hắn không chỉ muốn mời Kim Tệ xuất chiêu mà còn muốn liên thủ với Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm rất đau đầu
Bạch Hoàng chỉ biết Kim Tệ chính là Thánh Anh chứ không hề biết Kim Tệ cũng chính là Hàn Sâm
Hắn thấy Hàn Sâm vì muốn cứu Kim Mao Hống mà liều mạng như thế, hơn nữa cũng nhìn trúng năng lực của Hàn Sâm, bèn đề xuất Kim Tệ liên hệ với Hàn Sâm, để Hàn Sâm cũng ra tay giúp sức cho bọn họ
Hàn Sâm cứ ngỡ Bạch Hoàng đã nhìn ra bí mật của hắn nên mới nói như vậy
Nhưng sau khi nghe Bạch Hoàng giải thích, hắn mới biết không có chuyện đó
Từ việc Kim Tệ là Thánh Anh, Thánh Anh lại đi ra từ Hoa Viên Không Trung nên Bạch Hoàng mới suy ra quan hệ giữa Kim Tệ và Hàn Sâm có lẽ rất sâu đậm, cho nên mới bảo Kim Tệ liên hệ với Hàn Sâm
Song Bạch Hoàng không ngờ rằng, một Tinh tộc và một dị chủng lại là cùng một người
“Ta đi đâu tìm một Hàn Sâm nữa cho hắn bây giờ?” Hàn Sâm thầm cười khổ
Tuy cao thủ trong Hoa Viên Không Trung có rất nhiều nhưng bây giờ vẫn chưa trưởng thành, muốn tìm một người giả mạo Hàn Sâm hay Kim Tệ cũng không được
Hết chương 2994