Hàn Sâm khẽ động, chưa nhìn thấy được động tác của hắn thì người đã đi tới trước mặt Tần Tu, một tay đặt trên đỉnh đầu Tần Tu, dùng sức đè mạnh xuống
Rầm
Đỉnh đầu Tần Tu bị tay của Hàn Sâm đè thẳng xuống phiến đá trên mặt đất, đầu đập mạnh vào thần thạch không thể phá vỡ của Thần Điện Gen đang nằm trên mặt đất kia, đập bể thần thạch bất hủ chia năm xẻ bảy, cả đầu của Tần Tu đều lọt vào trong thần thạch vỡ vụn
Tần Tu trợn to mắt, hình như con ngươi đã mất đi tiêu điểm, vẻ mặt không thể tin, Uyển Nhi trong ngực cũng bay ra ngoài, ngã xuống một bên trên mặt đất
Một tay Hàn Sâm ấn trán Tần Tu, đè lên hắn, làm Tân Tu không có cách nào ngẩng đầu, cả người Tần Tu huyết diễm cuộn trào, hai tay chống đất, muốn đứng lên nhưng lại bị một tay của Hàn Sâm đè xuống, làm thế nào cũng không nhấc đầu lên nổi, cặp mắt không thể tin nhìn chằm chằm Hàn Sâm: “Không thể nào… Tại sao ngươi lại không bị Uyển Nhi ảnh hưởng…”
“Gen vật ngữ là ngươi nghiên cứu ra sao
Chẳng nhẽ ngươi không biết nó có sức mạnh vĩnh hằng, sẽ không bị bất kỳ sức mạnh nào ảnh hưởng sao?” Hàn Sâm lạnh lùng nói
Sức mạnh gen vật ngữ khởi động mỗi tế bào trong thân thể hắn, nếu như lúc trước Hàn Sâm không có cách nào thúc đẩy giới hạn của gen vật ngữ, thì sau khi lĩnh ngộ, Hàn Sâm cũng hiểu được cái gì là vĩnh hằng chân chính, đã khống chế được thân thể của mình, cho dù là Uyển Nhi cũng không có cách nào ảnh hưởng hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không… Không thể nào… Gen vật ngữ căn bản không có cách nào thành lập… Phải có gen Thần Siêu Cấp mới có thể luyện thành gen vật ngữ… Nếu như có gen Thần Siêu Cấp… Vậy cần gì phải đi luyện gen vật ngữ… Cái này là một vòng tuần hoàn chết chóc không được thành lập mới đúng…
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể nào thành công…” Tần Tu vừa nói, huyết diễm trên người điên cuồng bộc phát, muốn nhấc cơ thể lên đánh bay Hàn Sâm
Nhưng đầu của hắn vừa mới ngẩng lên được một tấc lại bị bàn tay Hàn Sâm đè thẳng xuống, lại đâm vào trong đá vụn, nhưng lần này đâm vào còn sâu hơn lần trước, cả thân thể cũng bị vùi vào
Huyết diễm khủng bố đánh lên người Hàn Sâm, nhưng không tài nào làm thân thể Hàn Sâm tổn thương chút nào, lực nghịch chuyển Huyết Mệnh có thể đánh Thần Linh rơi xuống phàm trần kia lại không có hiệu quả đối với Hàn Sâm
“Tần Tu, thiếu nợ thì nên trả.” Hàn Sâm ấn người Tần Tu, trong mắt lóe ra hào quang kỳ dị
Toàn thân Tần Tu huyết diễm bạo tẩu, giống như núi lửa phun trào, nhưng làm sao cũng không giấy dụa nổi, nhưng lại mỉm cười: “Không ngờ cái loại thuật gen gen vật ngữ này vốn không có khả năng thành công lại bị ngươi luyện thành
Nhưng vậy thì thế nào
Ngươi có thể giết ta sao
Ta chết, chẳng khác nào Tiểu Hoa chết, ngươi vẫn không giết được ta?”
“Vậy sao?” Vẻ mặt Hàn Sâm không đổi, hào quang kỳ dị trong mắt lại càng lúc càng sáng
Sức mạnh Động Huyền Kinh lẳng lặng chảy xuôi theo cơ thể Hàn Sâm, cả vũ trụ cũng phân giải ra trong mắt Hàn Sâm, chia thành hạt mịn nguyên thủy nhất
Hàn Sâm ấn bàn tay trong suốt xuống trán Tần Tu, lại giống như hư ảo vậy, trực tiếp xuyên thấu vào bên trong mũ giáp, xuyên qua thân thể Tiểu Hoa
Một bóng dáng đẫm máu, bị một tay Hàn Sâm đẩy mạnh ra từ bên trong thân thể Tiểu Hoa, đập thẳng xuống mặt đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người Tiểu Hoa bị đánh bay đi, nền nhà thần thạch như mạng nhện chia năm xẻ bảy lan ra bên ngoài, tạo thành một hố đá lớn, một quang ảnh đỏ thẫm nằm ở giữa trung tâm của hố đá mà Hàn Sâm tạo ra kia có diện mạo giống Tần Tu như đúc
Bóng dáng Tiểu Hoa ngã trên mặt đất, người đã tỉnh táo lại, ho khan bò dậy từ trên đất, vui mừng nhìn Hàn Sâm gọi: “Cha…”
“Ngươi không sao chứ?” Hàn Sâm ấn Tần Tu hỏi
“Không sao.” Tiểu Hoa vội vàng lắc đầu
“Không có chuyện gì là tốt rồi, ngươi rời khỏi đây trước, Hoa Viên Không Trung sẽ có người tới đón ngươi, chút nữa ta còn có chuyện
án”
cần tính sổ với hắn.” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Tần Tu nói
“Cha, ngươi tự mình cẩn thận.” Tiểu Hoa biết mình ở lại chỉ ảnh hưởng Hàn Sâm, sau khi nói một câu đã bay ra khỏi Thần Điện Gen
“Tần Tu, ngươi nói không sai, chúng ta đều là cùng một loại người, vì người mình để ý mà có thể không tiếc hy sinh hết tất cả, thế nên ngươi nhất định phải chết.” Hàn Sâm nói xong, đột nhiên tăng thêm sức mạnh trên tay, sức mạnh Chích Thủ Già Thiên muốn triệt để chôn vùi Tần Tu thành tro
Linh thể màu đỏ thẫm của Tần Tu không ngừng hóa thành tro bụi màu đỏ rồi trôi mất trong sức mạnh Chích Thủ Già Thiên ấy, nhưng trên mặt Tần Tu vẫn còn duy trì nụ cười
“Đúng, là ta quên mất chúng ta đều cùng một loại người, ta có thể hiểu ngươi, ngươi cũng có thể hiểu ta.” Nói xong, Tần Tu đảo mắt, nhìn thoáng qua Uyển Nhi nằm ở một bên khác nói: “Cả đời Tần Tu ta chưa bao giờ cầu xin bất kỳ ai, bây giờ ta có thể nhờ ngươi một chuyện không?”
“Nói.” Miệng Hàn Sâm vừa nói xong, sức mạnh trên tay lại không hề yếu đi, vẫn tiếp tục nghiền ép cơ thể Tần Tu, làm linh thể của hắn tan nát càng lúc càng nhanh
“Nếu như ta thắng, vậy hiển nhiên không cần nhắc lại, nếu như ta thua thì các ngươi chăm sóc Uyển Nhị, tất cả tội nghiệt đều do ta gây ra, Uyển Nhi không làm gì sai, nàng cũng không nên chịu tổn thương, nhờ các ngươi chăm sóc nàng.” Tần Tu nói
“Có thể, chỉ cần nàng không làm tổn thương người khác, có Hàn Sâm †a còn đây một ngày, cũng sẽ không để bất kỳ ai bắt nạt nàng.” Hàn Sâm nói
“Cảm ơn” Lông mày Tần Tu giãn ra, khí tức trên người dần thay đổi, vẻ mặt khác thường tiếp tục nói: “Thế giới này đối với ta không khác gì địa ngục, nhưng mà đây cũng là thế giới của Uyển Nhị, thế giới này có người thân và bạn của nàng, nàng muốn ta có làm gì thì cũng không được hủy diệt thế giới này, cho dù là thấy nàng chết đi.”
“Nhưng mà, ta thật sự không làm được, “ Tần Tu nhắm hai mắt lại, bên trong linh thể đỏ thẫm kia hiện ra một mặt trời yêu dị