Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3069: Hoạ đổ máu




“Lão già bịp bợm, ta đói rồi.” Trên đường cái, một cô bé xinh như búp bê kéo vạt áo ông già đứng bên cạnh, đôi mắt to tròn mở to, trông thật đáng thương
Vẻ mặt ăn không đủ no mặc không đủ ấm như bị ngược đãi quả thực khiến người ta phải xót xa, nghe mà đau lòng rơi lệ
Khóe mắt ông già giần giật
Nếu không phải một lúc lâu trước Bảo Nhi vừa đánh chén một bữa thịnh soạn ở nhà hàng xa hoa nhất trong thành, khiến hầu bao hắn bị bòn xẹp lẹp thì chính hắn cũng suýt tin, hận không thể vả mồm mình mấy phát, chửi bản thân vô dụng, không nuôi nổi một cô bé con
“Bà cô nhỏ của ta ơi, từ lúc đến đây, miệng ngươi chưa từng ngừng
Ngươi cứ ăn như vậy thì có núi vàng núi bạc cũng bị xơi sạch hết
Ngày trước tiểu tử Hàn Sâm ngu ngốc kia nuôi ngươi kiểu gì thế?” Ông già buồn bực nói
“Cha không để Bảo Nhi đói đâu, ngươi nuôi không nổi thì thôi, ta đi về
Bảo Nhi nổi cáu, quay người định bỏ đi
“Bà cô nhỏ, ta sợ ngươi rồi đấy, ngươi chờ chút, lão già ta đây sẽ dẫn ngươi đi ăn ngon.” Ông già vội vàng kéo Bảo Nhi, dỗ
“Ông già bịp bợm, ngươi đừng lừa ta nhé.” Bảo Nhi híp mắt nhìn đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta có lừa ai cũng không dám gạt bà cô nhỏ nhà ngươi, ngươi chờ một lát thôi, ta sẽ đưa ngươi đi đánh chén no nê ngay thôi, muốn ăn gì được nấy, cam đoan cho ngươi ăn no.” Ông già nói
“Ông ơi, ông thật tốt.” Bảo Nhi lập tức cười hớn hở, kéo tay ông cụ làm nũng
“Đứa bé này… Nuôi lớn ngần này mà chưa bị đánh chết, đúng là chẳng dễ dàng… Không biết tiểu tử thối Hàn Sâm làm sao nuôi được ngươi lớn bằng này…” Ông già cạn lời
“Đúng rồi, ông già bịp bợm, chẳng phải ngươi bảo không có tiền ư?” Bảo Nhi nhìn ông cụ, chớp chớp mắt
“Ăn nhưng chưa chắc phải trả tiền.” Một tay giơ lá cờ vải, một tay dắt Bảo Nhị, đi bộ sang bên đường, đảo mắt tìm kiếm khắp nơi
Lát sau, ông già khom lưng nhặt một hòn đá nhọn to cỡ nắm tay
Dắt tay Bảo Nhi tiếp tục đi về phía trước, đi tới một ngã ba hình chữ T, nhìn trái ngó phải, đặt hòn đá vào một ngã rẽ
“Làm thế đã có tiền ăn cơm chưa?” Bảo Nhi chớp mắt hỏi
“Đương nhiên rồi, đồ ăn ngon tìm tới cửa nhanh thôi.“Ông già vừa nói vừa dắt tay Bảo Nhi từ từ đi về phía trước
Đi không bao lâu, lại dừng ở ven đường, đặt lá cờ vải xuống, trải một tấm vải lên mặt đất, sau đó cầm cái ghế đẩu ra sau tấm vải vàng, nheo mắt nghỉ ngơi
“Ông già bịp bợm, ngươi làm được không vậy?” Bảo Nhi đợi một hồi nhưng chẳng thấy món ngon nào hiện ra
“Đừng sốt ruột, tới ngay thôi.” Ông già không thèm hé mắt, tỏ vẻ chắc chắn
Một lát sau, chợt thấy trên đường nháo nhào một phen
Một người cưỡi chủng gen Cua Hoàng Kim lượn lờ lung tung trên đường, khiến đường phố đang yên ả bỗng mịt mù khói bụi
Thấy con Cua Hoàng Kim to hơn xe tăng sắp chạy đến sạp, ông cụ híp mắt, chu môi rồi thổi một hơi, lập tức phát ra một âm thanh khẽ khàng nhưng rất kỳ quái
Con Cua Hoàng Kim nghe thấy âm thanh này, thân mình đang lướt như bão táp phanh kít lại
Người cưỡi trên lưng Cua Hoàng Kim đang rất hưng phấn, vì nó dừng lại nên hắn bị văng xuống đất theo quán tính, hắn ngã với tư thế vồ ếch, đầu cắm trước gian bói toán của ông già
“Người trẻ tuổi, ta thấy ấn đường ngươi chuyển sang màu đen, đầu bốc khí hung, hôm nay ắt sẽ gặp hoạ đổ máu.” Ông già nhìn cậu thanh niên đang ngã chổng mông trước sạp, nói
Tên thanh niên lồm cồm bò dậy từ dưới đất, lau máu trên mặt mũi, ngắm nghía ông cụ, xấc xược nói: “Lão già kia, định lừa tiểu gia ta thì cung phải hỏi thăm xem ta đây là ai chứ?”
Vừa nói, hắn vừa vừa động tay muốn đánh ông già, song ông già không nhúc nhích, bình tĩnh nói: “Nếu lão già ta không nhầm thì hôm nay ngươi mới trải qua chuyện buồn, sau lại chuyển sang tin cực vui, gặp được cơ duyên lớn.”
Nghe vậy, tên thanh niên nhất thời ngẩn ra, nắm đấm sắp tung lên người ông lão khựng lại
“Ông già kia, ai sai ngươi tới
Lai còn nghe ngóng kĩ mọi chuyện của ta như thế?” Tên thanh niên dò xét ông già xem bói từ đầu đến chân
Ông già xem bói lắc đầu đáp: “Lão già này có lòng cứu thế nhưng người đời vô tri, thôi đi.”
Ông già xem bói vừa nói vừa thu dọn sạp hàng, sau đó kéo cô bé bên cạnh rời đi, lúc đi còn tự lẩm bẩm một mình: “Trời cao đố ky anh tài… Đáng tiếc…
“Đợi một chút, lão già, rốt cuộc ý ngươi là gì
Nói rõ ra cho thiếu gia ta nghe, bừng không Thiên thiếu gia ta sẽ cắt miệng ngươi, cho ngươi khỏi nói xằng nói bậy.” Gã thanh niên vươn tay ngăn cản một già một trẻ lên đường
Ông già xem bói thở dài: “Lão nói ra chỉ sợ ngươi không tin
vậy đi, lão hủ đưa ngươi một vật, không lấy xu nào của ngươi
Nếu có ích, coi như lão tích chút công đức, nếu vô dụng thì ngươi cũng chẳng chịu tổn thất
ì”
gì: Ông lão vừa nói vừa lấy ra một sợi dây thừng, đưa cho tên thanh niên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ý ngươi là gì?” Gã thanh niên bán tín bán nghi đưa tay ra nhận sợi dây
Đây chỉ là một sợi dậy rất bình thường, dài không quá ba thước, to bằng ngón tay
Nếu trước đó ông già cọi bói này không nói đúng việc hắn gặp cơ duyên thì với cái tính choai choai của mình, hắn đã vứt ngay sợi dây lên mặt lão
Ông già đáp: “Ngươi buộc một đầu dây ngang hông mình, đầu còn lại buộc lên thân chủng gen, chẳng mấy sẽ biết tác dụng kỳ diệu của nó.”
“Được, ta chống mắt xem ngươi giở trò gì, nếu nó vô dụng thì ta sẽ quay đầu đánh nát cái miệng xúi quẩy của ngươi
Người đâu, trông coi lão già và đứa nhóc này cho tốt.” Theo tiếng thét của gã thanh niên, mấy người đàn ông chạy tới chặn hai ông cháu
“Ta có chuyện quan trọng cần đi xử lý
Đến lúc ta về mà nó vô dụng thì lão già ngươi chết chắc.” Gã thanh niên vừa nói vừa nhảy lên lưng con cua
Theo lời ông già, hắn buộc một đầu ngang hông mình, một đầu
buộc lên con cua, sau đó trèo lên định rời đi
“Đợi đã, thu ngắn sợi dây còn một mét bảy.” Lão thầy bói lại gọi ten thanh niên
Tên thanh niên nửa tin nửa ngờ, vì chuyện xảy ra hôm nay không có nguoiwf ngoài góp mặt, thay lý thì không ai biết chuyện, nhưng lão già này lại nói đúng chuyện của hắn, khiến hắn hơi kiêng ky
Song hắn khó có thể tin tưởng hoàn toàn, cho nên phải thử một lần cho biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người trẻ tuổi vừa thu gọn sợi dây vừa nghĩ: “Nếu ta xong chuyện trở về mà sợi dây ghẻ này không có tác dụng gì thì ta sẽ đánh vỡ cái mồm thối nhà ngươi.”
Mới buộc sợi dây chưa bao lâu, khi đi qua một khúc quẹo, vì Cua Hoàng Kim rẽ quá nhanh nên tên thanh niên bị ngã từ trên lưng nó xuống
Hắn mở to mắt, thấy bản thân sắp ngã nhào xuống đất, bỗng cảm thấy bên hông căng ra, cơ thể chỉ cách mặt đất nửa mét được sợi dây kéo căng treo giữa không trung
Tên thanh niên cẩn thận quan sát, nhất thời túa mồ hôi lạnh khắp người
Ở cách mắt hắn chưa đầy nửa mét thì mọt hòn đá nhọn
Nếu không có sợi dây níu lại, hắn cắm đầu đập xuống, chắc chắn sẽ bị chọc mù mắt trái
Nghĩ tới hậu quả khi không có sợi dây, tên thanh niên cảm thấy hai chân như nhữn ra, toàn thân đầy mồ hôi lạnh, thầm nghĩ nguy hiểm thật
Mấy người đàn ông vạm vỡ ngăn ông lão và cô bé và khá nhiều người quây quanh hóng hớt, bỗng thấy cậu thanh niên vừa rẽ đã quay lại, vừa chạy vừa gọi: “Lão thần tiên… Lão thần tiên, ngài đúng là thần…”
Hết chương 3069

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.