Tần Bạch nhìn Hàn Sâm lại nhìn Giả Diệc Chân, hắn không xem hiểu kiếm đạo quá cao thâm, thế nhưng lại có thể nhìn ra một chút từ biểu cảm
Hàn Sâm bình tĩnh, lạnh nhạt, mà Giả Diệc Chân lại lộ vẻ nghiêm trọng, thậm chí đến cả mồ hôi lạnh đều chảy xuống, chỉ xem dáng vẻ cũng có thể hiểu được đại khái ai chiếm ưu thế
“Hàn Sâm quả nhiên lợi hại, thậm chí đến cả Giả Thái phó cũng không chiếm được chút lợi lộc trước mặt hắn.” Tân Bạch mừng thầm trong lòng, loại cảm giác này giống như tìm được núi dựa
Loại cảm giác này khác với những người khác
Người bên cạnh Tần Bạch có hai loại, một loại là sủng thần tâm phúc có thể hống hắn vui vẻ, một loại chính là người dạy bảo hắn giống Bách Lý Thái phó và Giả Thái phó vậy
Bởi vì hắn vẫn chưa cầm quyền, cho nên sủng thần bên cạnh hắn không có quyền lợi gì, chỉ có thể dỗ dành cho hắn vui vẻ, mà không thể chân chính giải quyết khó khăn vì hắn
Các Thái phó lại quá nghiêm khắc với hắn, đến mức khiến mỗi lần hắn nhìn thấy các Thái phó giống như chuột thấy mèo
Hơn nữa, mẹ của hắn mất sớm, Cảnh Chân Đế lại là một thế hệ minh quân, mỗi ngày vất vả với chuyện của đất nước, rất ít có thời gian có thể ở bên cạnh hắn
Khi Tần Bạch có chuyện gì, những sủng thần kia không giúp được gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn lại không thể nói những việc tư kia với các Thái phó, nếu không chẳng những sẽ không được trợ giúp, lại còn bị giáo dục các loại
Trong sinh mệnh của Tần Bạch, người có thể ra sức làm chỗ dựa cho hắn giống như Hàn Sâm vẫn là người đầu tiên
Thiết Mạc, Bách Lý Thái phó, Giả Thái phó, những người khiến Tần Bạch cảm thấy nhức đầu, Hàn Sâm lại có thể đối phó tự nhiên, thậm chí còn có thể dễ dàng áp chế
Loại mạnh mẽ và tự tin toát ra giữa sự †ôn trọng khiến sâu trong nội tâm Tần Bạch sinh ra một loại cảm giác ỷ lại nào đó
Loại ỷ lại này càng giống ỷ lại đối với anh trai, không có kính sợ, mà chỉ đơn thuần dựa vào, cho dù làm sai chuyện gì, cũng có thể không chút kiêng dè mà yêu cầu Hàn Sâm trợ giúp
Hàn Sâm chắc chắn có thể giúp hắn giải quyết
Tâm tình Giả Thái phó lại không tốt như Tần Bạch
Hiện tại nàng đang lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một thức Phong Bình Lãng Tĩnh kia của Hàn Sâm khiến nàng không cách nào tiến công được, thế nhưng lại không dễ kết thúc như vậy, trong chốc lát, vẫn giằng co tại đó
“Lão ba, Bảo Nhi đói.” Bảo Nhi ở một bên đột nhiên nháy mắt nói
Hàn Sâm nghe vậy, thu thế kiếm, cười nói: “Thái phó đại nhân, hôm nay không bằng dừng ở đây nhé?”
Giả Thái phó lập tức cảm thấy tinh thần thả lỏng, loại cảm giác áp lực kia biến mất không còn tăm tích, không khỏi thở nhẹ ra một hơi
Nàng dùng ánh mắt khác thường đánh giá Hàn Sâm, hồi lâu sau mới nghiêm †úc nói: “Ta đã thua, ngày khác lại thỉnh giáo kiếm pháp với Hàn công tử”
Lúc này, Giả Diệc Chân đã hoàn toàn không có loại tâm cao khí ngạo như lúc tới, giọng điệu và xưng hô đều thay đổi rất nhiều
Trên đường trở về, Giả Thái phó vẫn đang suy tư hết thảy chuyện phát sinh hôm nay khi nhìn thấy Hàn Sâm, vẫn không dám tin tưởng lắm
Một vị chó săn nổi tiếng khắp thành Ngọc Bích như vậy lại có được trình độ kiếm đạo trác tuyệt dường này, hơn nữa trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, hắn còn làm cho Tần Bạch, học sinh khiến người ta đau đầu này học được mấy phần kiếm ý
Tất cả chuyện này dường như có khác biệt rất lớn với Hàn Sâm mà nàng nghe nói đến
“Giả Thái phó, bệ hạ mời ngươi đi thư phòng một chuyến.” Giả Diệc Chân vừa trở lại trong phủ, đã bị Cảnh Chân Đế triệu hồi vào hoàng cung
“Thái phó đã đi gặp Hàn Sâm rồi sao?” Trong thư phòng chỉ có hai người Cảnh Chân Đế à Giả Diệc Chân, người hầu và hộ vệ khác đều bị Cảnh Chân Đế đuổi ra ngoài
Giả Diệc Chân gật đầu đáp: “Đúng vậy, bệ hạ, hôm nay ta vừa gặp rồi.” “Thái phó cảm thấy người này thế nào?” Cảnh Chân Đế hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giả Diệc Chân trầm ngâm nói: “Người này sâu không lường được, thực sự khó mà phán đoán, vì sao bệ hạ có câu hỏi này?”
Cảnh Chân Đế thở dài nói: “Quan hệ của hắn và Bạch Nhi càng ngày càng thân thiết, quả nhân đương nhiên cũng muốn biết nhiều hơn chút về chuyện của hắn
Thái phó cảm thấy người này ở lại bên cạnh Bạch Nhi thì tốt hay xấu?”
Giả Diệc Chân nghe vậy, nghiêm túc nghĩ một lát, lại không trả lời vấn đề của Cảnh Chân Đế, mà hỏi ngược lại: “Bệ hạ có biết lai lịch, xuất thân của người này không?”
Cảnh Chân Đế lắc đầu: “Quả nhân đã sai người cẩn thận điều tra lai lịch của hắn, lại không có quá nhiều tin tức, chỉ biết người này là dân núi đi ra từ Vạn Cổ Đại Thần Sơn, lại không thể biết những điều khác.”
Giả Diệc Chân nghe vậy, nghiêm mặt nói: “Nếu như vậy, thần cho rằng tốt nhất vẫn đừng để Thái tử quá thân thiết với hắn thì tốt hơn.”
“Cớ sao Thái phó lại nói ra lời ấy?” Cảnh Chân Đế hỏi
Giả Diệc Chân nói: “Lai lịch của người này không rõ ràng, tu vi lại sâu không lường được
Nếu thật sự có thể làm việc vì Đại Tần ta và Thái tử, tương lai có lẽ là một sự giúp đỡ lớn
Nhưng nếu hắn có lòng dạ khác, thì chắc chắn là tai họa ác liệt nhất đối với Đại Tần ta
Giữ khoảng cách thích hợp mới là phương pháp vẹn toàn.”
Cảnh Chân Đế nghe vậy, gật đầu: “Thái phó nói cũng có đạo lý, nhưng còn có một chuyện liên quan tới Hàn Sâm, Giả Thái phó nghe qua thì thôi, không nên truyền ra ngoài.”
“Chuyện gì?” Giả Diệc Chân nao nao, Cảnh Chân Đế rất ít dùng loại giọng điệu này nói chuyện
Cảnh Chân Đế nói: “Kiếm Thái phó ngay ở bên cạnh Hàn Sâm.”
Trong chốc lát, Giả Diệc Chân chưa kịp phản ứng, đầu tiên ngẩn người, sau khi phản ứng kịp, lập tức ngạc nhiên, mừng rỡ nói: “Người bệ hạ nói tới chẳng lẽ là Kiếm Thái phó, Kiếm Bất Cô?”
Không đợi Cảnh Chân Đế trả lời, Giả Diệc Chân còn nói thêm: “Vậy thì khó trách, thì ra Hàn Sâm là đệ tử được Kiếm Thái phó dạy bảo, khó trách lại có tu vi kiếm đạo như thế
Có truyền nhân của Kiếm Thái phó dạy bảo Thái tử điện hạ, tương lai Thái tử chắc chắn là một minh quân có đức.”
Cảnh Chân Đế lại cười khổ, nói: “Thái phó, ngươi lầm rồi.” “Lầm gì cơ?” Giả Diệc Chân nghi hoặc mà hỏi thăm
Vẻ mặt Cảnh Chân Đế càng trở nên kỳ quái, nhìn Giả Diệc Chân, chậm rãi nói: “Hàn Sâm không phải truyền nhân của Kiếm Thái phó, Kiếm Thái phó ở bên cạnh hắn… Tự xưng… Tự xưng là… người hầu… của Hàn Sâm”
“Cái gì!” Giả Diệc Chân lập tức ngây ra như phỗng, há to mồm thật lâu mà chưa lấy lại tinh thần được
Tần Bạch không ở lâu đài cổ Phượng gia, hắn thật sự sợ Bảo Nhi
Khi nhìn thấy Bảo Nhi, ánh mắt kia thật giống như nhìn thấy chó dữ, chỉ sợ đến mức tránh mà không kịp
Sau khi Tần Bạch đi, Hàn Sâm và Bảo Nhi chơi trong chốc lát, ăn cơm tối xong rồi, liền phối hợp cùng nghiên cứu pháp môn Chính Nghịch Hợp Nhất
Bởi vì không có chủng gen thích hợp, cho nên không có cách nào tu luyện Nghịch Quảng Hàn Kinh
Nhưng những ngày này, Hàn Sâm đã nghiên cứu cẩn thận Chính Nghịch Quảng Hàn Kinh
Đặc biệt là phương pháp liên quan tới kết hợp Chính Nghịch, hắn càng nghiên cứu vô số lần
Hàn Sâm muốn mượn Nguyệt thần Kinh, kết hợp Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Huyền Hoàng Kinh của mình với nhau, xem có thể sinh ra lực phá giới hay không
Nhưng dù sao cả hai không phải cùng một loại công pháp, có vài chỗ có thể tham khảo trong tâm đắc Nguyệt thần Kinh, nhưng phần lớn lại cần Hàn Sâm căn cứ tình huống của bản thân mà thay đổi
Cho nên Hàn Sâm vẫn đang nghiên cứu phương pháp Chính Nghịch Hợp Nhất, tiến triển lại không quá lớn
“Nếu có thể lấy được một chủng gen chỉ thích hợp tu luyện Nghịch Quảng Hàn Kinh thì tốt rồi” Hàn Sâm không khỏi nghĩ đến trận chiến Thần Tiền
Chỉ phải đạt được hạng nhất trong trận chiến Thần Tiền, hắn sẽ có thể
†hu hoạch được một chủng gen tuyệt thế
Nếu thuộc tính phù hợp, thì có thể dùng để tu luyện Nghịch Quảng Hàn Kinh
Cho dù thuộc tính không thích hợp, hắn cũng có thể dùng cho Chú Thần Đình, hoặc thử xứng đôi với Động Huyền Kinh và gen vật ngữ một lần, tóm lại sẽ có chút tác dụng
Hết chương 3157