Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 319: Thương Ra Như Rồng




Người nọ trực tiếp triệu hoán ra một tấm lá chắn thép nặng nề, hung ác chắn trước trường thương mà Hàn Sâm đâm tới
Tấm lá chắn thường khắc chế thương mạnh nhất, tấm lá chắn kia vừa lớn vừa dày, cho dù là binh khí cấp thần huyết cũng khó có thể đâm thủng
Sắc mặt người nọ dữ tợn, trong mắt lóe ra vẻ hung lệ, hiển nhiên là muốn muốn dùng lá chắn đập bay thương trong tay Hàn Sâm
Hàn Sâm lại thản nhiên cười, trường thương cũng không dừng lại, trực tiếp một thương đâm lên phía trên tấm lá chắn lớn kia, người nọ vốn đang lộ ra vẻ vui mừng, nhưng mà đột nhiên cảm thấy một luồng lực lượng đáng sợ không có cách nào mô tả đánh úp lại
OÀ..ÀNH
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trường thương giống như là mũi khoan, mang theo lực xoáy mãnh liệt, lập tức đâm xuyên qua tấm lá chắn thép, một thương này cũng xuyên qua lồng ngực người kia, khiến cho hai mắt y trợn ngược, không thể tin được nhìn trường thương đang đâm xuyên qua lồng ngực của mình
Mà bọn Triệu Cổ Thanh đã sớm kinh hãi tới mặt không còn chút máu, tấm chắn của người kia là một tấm chắn biến dị dùng chắc chắn để xưng tên, cho dù là chống lại binh khí thần huyết, tối đa cũng chỉ bị để lại một vết sâu mà thôi, nhưng mà trường thương của Hàn Sâm ngay cả người cầm lá chắn đều đâm thủng, chuyện này thực sự là có chút quá dọa người rồi
Trường thương trong tay Hàn Sâm lại không hề dừng lại, trực tiếp từ trong lồng ngực người nọ rút ra, trở tay lại một thương, đâm về phía một người khác
- Lão Yêu, mau lui lại
Triệu Cổ Thanh vừa hướng người nọ kêu to, vừa giơ thương đâm về phía Hàn Sâm, muốn vây Nguỵ cứu Triệu, để cho Hàn Sâm rút thương lại tự bảo vệ mình
Lưu Hắc Kiệt cũng hét lớn một tiếng, búa lớn trong tay cũng đánh về phía Hàn Sâm, mấy người khác cũng nhao nhao một lần nữa triệu hoán ra binh khí đánh tới Hàn Sâm
Mà người được gọi là lão Yêu kia, triệu hoán ra một cái thú hồn biến thân loài khỉ, sau đó giống như linh sư trực tiếp từ bên trên tọa kỵ nhảy dựng lên, muốn tránh một phát đâm này của Hàn Sâm
Thế nhưng mà thương pháp của Hàn Sâm lại giống như tia sáng màu đen, trong giây lát đột nhiên gia tốc ở trên không trung, không chút nào để ý binh khí đang bổ về phía hắn, một thương đâm xuyên lão Yêu đang nhảy trên không trung, không vội không giận kéo thương trở lại ngăn cản, phiêu dật trôi chảy không có một tia miễn cưỡng nào, cứ thế đánh dạt binh khí của mấy người bọn Triệu Cổ Thanh ra, tất cả đều làm như mây trôi nước chảy, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, làm người xem tới mức tê cả da đầu
- Không giết thì đã được gọi là ân
Lúc này bọn Triệu Cổ Thanh nghĩ đến câu nói kia, trong lòng đã hối hận chỉ muốn chửi thề
Hàn Sâm tựa như sát thần ở trên chiến trường, thương ra mạng mất, vậy mà không có ai có thể ngăn cản được một thương của hắn
- Tách ra chạy, sống một người là lãi một người
Triệu Cổ Thanh lắc thương một cái liền quay người điều động tọa kỵ bỏ chạy, y đã bị dọa vỡ mật rồi, cho dù là y đã gặp qua không ít cao thủ ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, nhưng mà quái vật giống như Hàn Sâm, cho tới bây giờ y lại chưa từng gặp qua, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy, y tuyệt đối sẽ không tin tưởng, không gian thứ nhất Tí Hộ Sở vậy mà lại có nhân vật đáng sợ như vậy, đây căn bản là cao thủ chỉ có Tiến Hóa Giả mới có thể xuất hiện
Bây giờ Triệu Cổ Thanh đã hối hận phát điên rồi, hối hận mình không có việc gì lại đi trêu chọc một quái vật như vậy làm gì, nhưng mà bây giờ hối hận thì đã muộn, chỉ hy vọng có thể thoát được một mạng, còn chuyện báo thù, bây giờ Triệu Cổ Thanh nghĩ cũng không dám nghĩ
Bọn Lưu Hắc Kiệt cũng cơ hồ là cùng một thời gian điều động tọa kỵ chạy trốn theo các phương hướng khác nhau, những người thè lưỡi ra liếm máu tươi trên đầu đao như bọn họ, làm việc rất gọn gàng, có một tinh thần chơi liều khó tả
Aaaa
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp sơn cốc, hơn nữa là một tiếng tiếp theo một tiếng, trong lúc đó cơ hồ là không có khoảng cách gì, Triệu Cổ Thanh nghe thấy thế thì quá sợ hãi, quay đầu nhìn lại, đã thấy thương của người cưỡi Ngân Lang kia đã liên tục giết bốn người, lúc này thân ảnh kia đã sắp giết đến sau lưng Lưu Hắc Kiệt là người duy nhất còn sống trừ y
Triệu Cổ Thanh lập tức bị sợ tới mức gan đều sắp vỡ ra rồi, nhìn cũng không dám nhìn nữa, điều động tọa kỵ ngựa thần huyết, liều mạng chạy ra bên ngoài
Đối phương căn bản chính là một tên quái vật không phải người, trong chớp mắt đã giết sáu người liên tiếp, mỗi người đều là nhân vật hung ác từng theo y xuất sinh nhập tử, đã trải qua không bao nhiêu cuộc chiến sinh tử, bất kỳ người nào trong số bọn họ, nếu như gặp phải người có thể xếp vào Top 10 Thần Tử, cũng có thể ngăn cản mấy chiêu
Thế nhưng mà ở dưới thương của người kia, còn dưới tình huống đang chia nhau chạy thục mạng, vậy mà trong chớp mắt đã bị giết sáu người, Triệu Cổ Thanh làm sao không sợ cho được
Aaaaa
Lại là một tiếng hét thảm truyền đến, trong lòng Triệu Cổ Thanh chấn động mãnh liệt, từ lúc y bắt đầu chạy trốn đến bây giờ, tọa kỵ ngựa thần huyết đã chạy ra chừng mười mét, mà bảy người anh em của y đã toàn bộ bị giết, đây là nhân vật khủng bố cỡ nào, quả thực là không có cách nào tưởng tượng
Bây giờ Triệu Cổ Thanh liều mạng điều động tọa kỵ ngựa thần huyết, đây là hy vọng duy nhất của y, y nhanh hơn Hàn Sâm hơn mười mét, con ngựa này lại là thú hồn siêu cấp thần huyết huyết, đối phương bây giờ mới đuổi theo, chắc sẽ không dễ dàng đuổi kịp y
Thế nhưng mà ý nghĩ này của Triệu Cổ Thanh mới vừa mới xuất hiện, đã nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh chạy nhanh chóng, mặc dù trong lòng nói là không dám quay đầu nhìn lại, nhưng lại vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua
Thế nhưng mà chỉ nhìn thoáng qua này, Triệu Cổ Thanh đã sợ tái mặt rồi, hai chân đã không nghe sai khiến run lẩy bẩy, tọa kỵ cự lang màu bạc của người nọ đang dùng tốc độ khó mà tin nổi chạy như điên tới chỗ y, trong nháy mắt cũng đã kéo gần lại một khoảng 3-4m, mắt thấy khuôn mặt bình tĩnh muốn của người kia đã ở ngay phía sau y
- Tha…
Chữ mạng trong miệng Triệu Cổ Thanh còn chưa kịp kêu ra, thân ảnh của Hàn Sâm cùng Ngân Lang đã từ bên cạnh y điên cuồng tập kích qua, một cây trường thương màu đen đã đâm vào sau ót y, giống như mũi khoan từ trong mồm phía trước chui ra, khiến cho tiếng của Triệu Cổ Thanh két một tiếng dừng lại
Hàn Sâm nhìn cũng không nhìn bọn Triệu Cổ Thanh đã bị giết, cưỡi Phong Thần Lang hướng về phương hướng con rùa lớn kia mà đi, những người này với hắn mà nói đã không đáng giá nhắc tới, giống như chỉ là giết gà giết chó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không phải là những người này tự muốn chết, làm cho hắn nổi lên sát cơ, Hàn Sâm liền hứng thú giết bọn họ đều không có
Không giết đã được gọi là có ơn, nhưng mà bọn Triệu Cổ Thanh lại không rõ đạo lý này
Mấy ngày sau, có người ở bên trong Hồng Đồng Sơn Mạch phát hiện thi thể của bọn Triệu Cổ Thanh, lập tức làm náo động toàn bộ Vinh Diệu Tí Hộ Sở
Đám người bọn Triệu Cổ Thanh này, có thể xem như là nhân vật hung ác ở Vinh Diệu Tí Hộ Sở, nhưng mà bây giờ tất cả tám người lại đều đã bị chết ở bên trong Hồng Đồng Sơn Mạch, hơn nữa toàn bộ là bị người đánh một kích mất mạng, không có ai ngoại lệ, thật sự là chuyện không thể tin được, đến cùng là một đám nhân vật dạng gì, lại có thể giết chết tám người bọn Triệu Cổ Thanh như vậy
Mã Minh Tuấn cùng Tô Tâm Mị sau khi nghe được tin bọn Triệu Cổ Thanh bị chết, sắc mặt lập tức đại biến, sau khi chạy tới nhìn thoáng qua, sắc mặt của Mã Minh Tuấn đã trở nên trắng bệch, quay đầu nhìn thoáng qua Tô Tâm Mị, trên mặt Tô Tâm Mị cũng đã không có một tia huyết sắc
Bọn họ đều đã nghĩ đến là ai đã giết bọn Triệu Cổ Thanh, bên trong bao đồ trên lưng Hàn Sâm rõ ràng là có binh khí dài, mà bọn Triệu Cổ Thanh lại đi cùng một phương hướng với Hàn Sâm, lại đã từng nói muốn đối phó Hàn Sâm
- Tâm Mị, chuyện này, mặc kệ là ai đều không được nói một chữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mã Minh Tuấn từng chữ từng chữ nói với Tô Tâm Mị, trong lòng có chút sợ hãi
Người bên ngoài đều tưởng rằng có một đám người giết bọn Triệu Cổ Thanh, nhưng mà nếu thật là do Hàn Sâm gây ra, nghĩ tới cảnh tượng một mình Hàn Sâm giết chết tám người bọn Triệu Cổ Thanh, Mã Minh Tuấn chỉ cảm thấy lưng phát lạnh, liền bàn chân đều bốc lên hơi lạnh
Tô Tâm Mị liên tục gật đầu, nhưng lại giật mình có chút nói không ra lời, đồng thời trong lòng cũng âm thầm may mắn, ban đầu ở trên Thần Vực Đảo không làm chuyện gì chuyện gì quá phận đối với Hàn Sâm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.