Sau khi rời khỏi Thần điện Gen, Hàn Sâm cứ mãi suy nghĩ đến việc mình phải làm thế nào mới có thể khôi phục lại cơ thể nhân loại
“Chủ Thần điện chắc là không thể trông cậy được rồi, chỉ có thể đến chổ Nguyệt thần tìm phương pháp thôi, nhưng có trời mới biết Nguyệt thần ở đang ở đâu?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy có chút hụt hãng
Vũ trụ rộng lớn như vậy, cho dù hắn có thể đi đến phía bên kia của thế giới chỉ với một suy nghĩ, thì hắn cũng không thể có cái nhìn bao quát cảnh vật trên đường đi, trừ phi hắn cực kỳ may mắn, không thì căn bản là không có cơ hội tìm được Nguyệt Thần, xác suất cũng chẳng cao hơn xác xuất trúng số là bao
“Sau khi Kính Nguyệt nổ tung, tại sao lại không thể cảm nhận được sự †ồn tại của trứng Vô Cực
Cái thứ đó có còn ở trong cơ thể ta không nhỉ?” Hàn Sâm cúi đầu nhìn xuống cơ thể của mình
Mặc dù bây giờ hắn là một linh, nhưng hắn không hoàn toàn giống với một linh bình thường, cơ thể của hắn trông giống như một cơ thể thật, không thể nhìn thấy bên trong cơ thể, cũng không biết trứng Vô Cực có còn ở trong cơ thể hay không
Hàn Sâm đã cố gắng cảm nhận linh thể của mình nhiều lần, nhưng hắn không phát hiện ra điều gì bất thường, và kể từ vụ nổ lớn, các thuộc tính thể chất của hắn cũng không bị thay đổi
Trong lòng Hàn Sâm lúc này không khỏi có chút mờ mịt, nếu như không trở thành Thần Linh, hắn gần như không khác gì người đã chết, trừ Bảo Nhi và những vị thần đó, rất ít sinh vật có thể nhìn thấy hắn
Khi Hàn Sâm quay trở lại lâu đài cổ của Phượng Gia, hắn không thấy Bảo Nhi mà chỉ thấy Kiếm Bất Cô đang dọn sân và cắt tỉa hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Công tử, ngươi đã về rồi.” Kiếm Bất Cô nhìn về phía Hàn Sâm, lại bất ngờ nói
“Ngươi có thể nhìn thấy ta sao?” Trong lòng Hàn Sâm ngạc nhiên
Kiếm Bất Cô lại lắc đầu và nói: “Không thể nhìn thấy, ta chỉ có thể cảm nhận được ý chí của công tử
Chuyện gì đã xảy ra thế, sao công tử lại biến thành thế này?”
Hàn Sâm hơi thất vọng, Kiếm Bất Cô thực sự rất mạnh, lại có thể cảm nhận được ý chí của hắn, nhưng cũng chỉ có vậy thôi, Kiếm Bất Cô không thể nhìn thấy hắn, cũng như không nghe thấy giọng nói của hắn
“Ta đã trở thành một thể thuần linh, không thể khôi phục lại cơ thể vật lý.” Hàn Sâm nói
Mặc dù Kiếm Bất Cô không thể nghe thấy giọng nói của Hàn Sâm, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi trong ý chí của Hàn Sâm, hắn có thể cảm nhận được đại khái ý chí mà Hàn Sâm muốn thể hiện
“Thì ra là vậy, trước đây ta có thể loáng thoáng cảm nhận được sự tồn tại của linh trong cơ thể của những sinh vật sống, nhưng thực sự không thể nhìn thấy sự tồn tại của bọn họ, đây là lần đầu tiên ta có thể giao tiếp với linh.” Kiến Bất Cố suy nghĩ một chút rồi nói thêm: “Công tử, ta có thể làm gì không?”
“Không cần, cứ chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi.” Hàn Sâm xoay người chuẩn bị rời đi
“Công tử, xin hãy đợi một chút, ta nghĩ ra một việc có thể giúp ích cho ngươi.” Kiếm Bất Cô ngăn Hàn Sâm lại
“Có chuyện gì vậy?” Hàn Sâm dừng lại và hỏi
Kiếm Bất Cô suy nghĩ một lúc rồi mới mở miệng nói: “Có một hành tinh tên là Nhật ở tinh vực Đông Thổ, ở đó có một Thần miếu đổ nát, công tử có thể đến xem, có thể tìm được thứ gì đó.”
“Thần miếu đổ nát
Ở đó có gì?” Trong lòng Hàn Sâm có chút tò mò
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiếm Bất Cô nói: “Tinh vực Đông Thổ là một tinh vực nguyên thủy của thời đại Nguyên Tinh, nhưng điểm cuối ở nơi xôi của thời đại Nguyên Tinh, từ lâu đã có một đống đổ nát, tất cả sự sống đã biến mất, toàn bộ hành tinh đều không có sinh vật sống nào Tồn tại, có rất nhiều bức xạ đáng sợ, cho dù là Thần Linh thì cũng không muốn đặt chân đến đó”
Dừng lại một chút, Kiếm Bất Cô lại nói: “Trong quá khứ, để theo đuổi đỉnh cao kiếm thuật, ta đã từng đặt chân đến tinh vực Đông Thổ, trên hành tinh tên là Nhật, ta nhìn thấy một Thần miếu sụp đổ và cháy đen
Không chỉ có Thần miếu, mà toàn bộ hành tinh đều giống như than cốc, mọi thứ đều cháy thành than, Thần miếu đó chỉ còn lại hai ba bức tường và cây cột gấy đổ là còn đứng vững
Nhưng đằng sau một bức tường của tàn tích, có một bông hoa mà ta chỉ có thể nhìn thấy chứ không thể chạm vào, hơn nữa nó còn thi thoảng phát ra dao động linh lực mãnh liệt
Ta đã ở đó nghiên cứu một thời gian, nhưng ta vẫn biết được chính xác, nếu công tử không ngại thì đi xem thử đi, có lẽ sẽ có ích”
Những lời Kiếm Bất Cô nói khiến cho Hàn Sâm sinh ra một chút hy vọng, bông hoa mà ngay cả Kiếm Bất Cô cũng không thể chạm vào, Thần miếu đổ nát, tinh vực Đông Thổ bí ẩn trước đây, tất cả những điều này khiến Hàn Sâm có chút tò mò
Các Thần miếu gần như là không thể phá hủy, sức mạnh có thể phá hủy chúng tất nhiên là rất phi thường
Hơn nữa, nơi đó còn là một nguyên tỉnh, là nơi bắt nguồn của nhân loại trong đại vũ trụ đế quốc, tại sao nơi đó bị hủy hiệt cũng là một bí ẩn
€ó vẻ như nơi ra đời ban đầu của gen vật ngữ và nguyên thể gen cũng là ở đó
Dù sao thì bây giờ Hàn Sâm không có việc gì khác để làm, vì vậy hắn dự định đi đến tinh vực Đông Thổ để xem nơi sinh ra của loài người trông như thế nào
Tốt nhất là có thể tìm được loài hoa mà Kiếm Bất Cô đã đề cập, nếu không tìm được thì cũng chẳng mất gì
Hàn Sâm không thể đụng tới bất cứ vật chất gì, vì vậy chỉ có thể nhờ Kiếm Bất Cô giúp mở một cái trí não, sau đó tìm kiếm tinh đồ để đi tới tinh vực Đông Thổ, sau khi thầm ghi nhớm thì di chuyển thẳng đến vị trí của tinh vực Đông Thổ
“Điều duy nhất ta có thể tự hào bây giờ là tốc độ có thể đi đến cùng trời cuối đất, không chỗ nào là không đến được.” Hàn Sâm tự giễu cười, nhưng trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ: “Nếu như hiện giờ không có sinh vật nào có thể đe dọa ta, vậy sao ta không nhân cơ hội này để khám phá Tam Thập Tam Trọng Thiên, xem thử rốt cuộc thì Tần Tu kia đang làm gì nhỉ?”
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Hàn Sâm đã bước vào tinh vực Đông Thổ, cho dù muốn đến Tam Thập Tam Trọng Thiên, thì cũng không cần vội vàng vào lúc này, nếu đã đến tinh vực Đông Thổ thì cứ tới chỗ hành tinh tên Nhật để xem thử trước
Nhìn thấy tinh vực Đông Thổ, Hàn Sâm cũng không khỏi giật mình, các tinh cầu ở đây đều cháy đen như than, giống như hiện trường sau một trận hỏa hoạn lớn
Tuy nhiên một tinh vực lớn như vậy, loại lửa như thế nào mới có thể đốt cháy nhiều hành tinh như vậy thành than
Hàn Sâm đang phi hành trong tinh vực, không vội đến thẳng tinh cầu có tên là Nhật kia, những tinh cầu ở đây không quay quanh, cũng không tự quay
Như thể thời gian và không gian ở đây đã bị đóng băng, chỉ những bức xạ kinh khủng ở khắp mọi nơi mới có thể khiến mọi người cảm thấy rằng thời gian vẫn đang trôi qua ở đây
Ở nơi này, đến chủng gen cũng không muốn sống ở đây, Hàn Sâm phi hành suốt một đường mà đến một sinh vật sống cũng không có, điều này khiến hắn rất nghi ngờ không biết nông hoa mà Kiếm Bất Cô đã đề cập đến liệu có còn tồn tại hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nơi như thế này thực sự có sự sống có thể tồn tại sao?” Hàn Sâm vừa nghĩ đến điều này thì người hắn trực tiếp xuyên qua bức xạ đáng sợ, đến một tinh cầu
Bức xạ đáng sợ đó, cho dù là chủng gen Thần Linh thể chung cực ở đây, thì cũng e rằng không thể khinh thường, nhưng đối với Hàn Sâm thì hoàn toàn vô dụng
“Đây có phải là tinh cầu có tên là Nhật đó không?” Hàn Sâm nhìn xung quanh để đảm bảo rằng mình không nhớ nhầm vị trí
Hành tinh này chứa đầy vật chất đen bị than hóa, không biết rốt cuộc là cái gì, ngoài điều đó thì không có gì cả, Hàn Sâm bay quanh tinh cầu này, cuối cùng cũng nhìn thấy Thần miếu đổ nát mà Kiếm Bất Cô nói đến
Ba cây cột cháy đen nằm trên đỉnh đống đổ nát, hai trong số đó gần như sụp đổ hoàn toàn, bên cạnh chỉ còn lại một bức tường vỡ cao chưa đầy hai mét, không thể tưởng tượng nơi này từng là một Thần miếu thông qua những thứ đó
Hết chương 3292