“Không biết hoa mà Kiếm Bất Cô nói có còn ở đó không?” Hàn Sâm bay về phía bức tường đổ, khi hắn tới gần bức tường đổ đó, lại phát hiện có một người đang ngồi dưới bức tường đổ
Nói một cách chính xác, thì đó là một bộ xương khô, một bộ xương khô đen sì giống như đống đổ nát xung quanh, nhưng bộ xương khô đó lại duy trì tư thế ngồi xếp bằng, dựa vào bức tường đổ mà ngồi, xương ngón tay của hai tay duy trì ở tư thế kỳ lạ, một ngón chỉ trời, một ngón chỉ đất
Cho dù chỉ là một bộ xương sắp bị thiêu thành tro, nhưng vẫn có một loại khí phách “Trên trời dưới đất chỉ ta là tôn quý, là duy nhất’
“Kỳ lạ, nhìn hình dáng của bộ xương này, lúc còn sống hẳn là một nhân loại, sao hắn lại chết ở đây
Vẫn chưa nghe Kiếm Bất Cô nói chỗ này có bộ xương khô của nhân loại.” Hàn Sâm tự lẩm bẩm một mình
Nhưng điều này cũng không liên quan gì tới hắn, Hàn Sâm lách qua bộ xương khô, xoay quanh gần tàn trụ và bức tường đổ gần đó vài lần, tìm kiếm cẩn thận vài lần, nhưng hắn không tìm thấy bông hoa mà Kiếm Bất Cô đã nói
“Không lý nào Kiếm Bất Cô có thể nhìn thấy mà ta lại không nhìn thấy.” Hàn Sâm lại lượn hai vòng, tìm kiếm cẩn thận khu vực xung quanh, kết quả vẫn vậy, không có thứ gì cả
“Xem ra tám chín phần mười là bông hoa kia đã biến mất rồi, không biết là bị ai hái, hay là đã tàn rồi?” Nghĩ đến đây, Hàn Sâm không khỏi nhìn về phía bộ xương khô kỳ lạ cháy đen kia
“Có phải là hắn đã hái bông hoa đó không?” Hàn Sâm tự hỏi rồi bay về phía bộ xương khô, muốn xuyên qua cơ thể của bộ xương khô xem thử có dấu vết nào phía sau “hắn” không
Đầu tiên tay của Hàn Sâm chạm vào bộ xương khô, Hàn Sâm vốn cho rằng tay của mình sẽ xuyên qua bộ xương khô, nhưng lại có cảm giác như chạm vào một vật thật, tay của hắn bị bộ xương khô kia chặn lại
“Sao có thể?” Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, vội vàng đưa tay nắm lấy cánh tay của bộ xương khô, kết quả lại thật sự nắm vào một thứ rắn chắc
“Lại có thể chạm vào thật ư?” Hàn Sâm thật sự có vài phần không thể tin được, ngay cả Bảo Nhi cũng không chạm vào linh thể của hắn được, thế nhưng bộ xương khô này lại có thể chạm vào hắn
Hàn Sâm kích động, vươn hai tay sờ soạng trên người bộ xương khô,
muốn tìm ra một thứ gì đó từ trên người “hắn”
“Tại sao
Tại sao ta có thể chạm vào bộ xương khô này, là sức mạnh nào đang tác động
Là bản thân bộ xương khô
Hay là thứ gì đó trên người bộ xương khô?” Tay của Hàn Sâm không ngừng sờ soạng trên bộ xương khô
Hắn không tìm thấy bất cứ thứ gì, nhưng chỗ mà tay của hắn chạm vào, xương cốt cháy đen kia lại dần dần biến thành màu trắng
Than tích tụ trong khoang ngực của bộ xương khô cũng rơi ra ngoài, để lộ không gian bên trong khoang ngực, chỉ thấy bên trong khoang ngực của bộ xương mọc ra một bông hoa màu tím
“Chẳng nhẽ đây là bông hoa mà Kiếm Bất Cô đã nói sao?” Hàn Sâm vội vàng phủi sạch than tích tụ gân xương ức của bộ xương khô, khiến cảnh tượng trong khoang ngực càng ngày càng rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng mấy chốc Hàn Sâm đã nhìn thấy đó là một bông Hoa Đằng kỳ lạ, giống như cây bìm bịp, Hoa Đằng quấn quanh cột sống của bộ xương khô từ dưới lên trên, một bông hoa nhỏ màu tím nở ra trong khoang ngực
Bộ xương khô này không rơi xuống, chính là vì có sự chống đỡ của Hoa Đằng, nhưng trên bông Hoa Đằng mọc quanh xương này, cũng chỉ có một bông hoa nhỏ màu tím, ngoài bông hoa nhỏ này thì không còn hoa hay quả khác, chỉ có dây leo màu xanh biếc uốn quanh
“Hoa có mười ba cánh, nhưng chỉ có kích thước bằng một đồng tiền vàng, có lẽ chính là bông hoa mà Kiếm Bất Cô nói, nhưng tại sao nó lại mọc quanh một bộ xương khô
Kiếm Bất Cô chỉ nói nó mọc ở góc tường, chứ không nhắc tới bộ xương khô nào.” Hàn Sâm nghi ngờ ở trong lòng, cho nên không chạm vào Hoa Đằng và bông hoa nhỏ màu tím kia ngay lập tức, mà chỉ nhìn bộ xương khô kia
Trải qua một trận sờ loạn của Hàn Sâm vừa rồi, than đen bên ngoài bộ xương khô đã sắp rơi gần hết, lộ ra xương cốt trắng như ngọc như tuyết ở bên trong
Hàn Sâm nhìn kỹ một hồi lâu, cũng không nhìn ra chủ nhân của bộ xương khô này đã chết ở đây như thế nào
Nhìn từ xương cốt thì không thấy có bất kỳ thương tổn nào, hơn nữa động tác của hắn cũng quá kỳ lạ, các ngón tay của hai tay đều đan vào nhau tạo thành một dấu tay vô cùng kỳ lạ, hẳn là sẽ rất khó để bày ra loại động tác này sau khi chết
Hàn Sâm nhìn dáng vẻ của người này, đoán rằng tám chín phần mười là sau khi hắn chết ở đây, bông hoa kia mới chui vào trong ngực của hắn
“Chẳng nhẽ là sau khi người này tới đây, nhìn thấy bông hoa màu tím này, khi đang muốn hái thì gặp phải phiên phức gì đó, kết quả là chết ở đây sao?” Hàn Sâm tìm kiếm quanh bộ xương khô, nhưng không tìm thấy quần áo hay bất cứ thứ gì khác có thể chứng minh thân phận của bộ xương khô này
“Thật là kỳ lạ, rốt cuộc tại sao hắn lại chết ở đây
Là bông Hoa Đằng kia đã giết hắn sao?” Hàn Sâm nhíu mày suy nghĩ, nhìn một hồi, lại cảm thấy không giống lắm
Bộ xương khô này có vẻ đã chết từ rất lâu rồi, mà Kiếm Bất Cô tới đây lại chỉ là chuyện ba mươi, bốn mươi năm trước, và nhìn thế nào thì bộ xương khô này cũng không giống như là chỉ mới chết ba mươi, bốn mươi năm
“Nếu bộ xương khô này đã ở đây trước khi Kiếm Bất Cô tới, vậy tại sao Kiếm Bất Cô không nhắc tới nó
Là vì Kiếm Bất Cô cảm thấy không quan trọng, cho nên không nói, hay là vì Kiếm Bất Cô hoàn toàn không nhìn thấy bộ xương khô này?” Nghĩ đến đây, đột nhiên hai mắt Hàn Sâm sáng lên, nói: “Đúng vậy, chắc chắn là vậy, Kiếm Bất Cô hoàn toàn không nhìn thấy bộ xương khô này
Với tình trạng hiện giờ của ta, hoàn †oàn không thể chạm vào bất cứ vật chất nào, trừ phi thứ này giống ta, cũng là linh thể thuần túy…”
“Bộ xương khô này thật sự là linh thể thuần túy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong vũ trụ vẫn còn có nhân loại giống ta sao
Không, không nên trùng hợp như vậy mới đúng, trừ phi là tác dụng của bông Hoa Đẳng kia…” Hàn Sâm không tin có chuyện trùng hợp như vậy trên thế giới, trùng hợp có một người có linh thể tinh khiết giống như hắn, cũng trùng hợp tới đây, và chết ở đây một cách trùng hợp như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm lại cẩn thận đánh giá bông Hoa Đằng kia, từng chiếc lá tròn nhỏ xanh biếc óng ánh, hoa có mười ba cánh, mỗi cánh giống như ngọc tím
Trên bông Hoa Đằng bé nhỏ như vậy, lại tản ra một loại dao động linh lực kỳ lạ
Nhưng loại dao động linh lực rất kỳ lạ này không mạnh lắm, thậm chí có thể nói là rất yếu ớt, như có như không, giống như có thể biến mất bất cứ lúc nào
Hàn Sâm khó có thể nhìn ra manh mối, do dự một lát, hắn đưa tay nắm lấy cánh tay của bộ xương khô, cố gắng kéo bộ xương khô ra khỏi bông Hoa Đẳng
Vừa rồi hắn đã chạm vào bộ xương khô, bản thân bộ xương khô không có đe dọa nào với hắn, mối lo duy nhất chính là bông Hoa Đằng kia, cho nên Hàn Sâm không chạm trực tiếp vào bông Hoa Đẳng
Nhưng Hoa Đẳng quấn rất chặt, Hàn Sâm cố gắng kéo bộ xương khô, lại chỉ làm cho bộ xương khô và Hoa Đẳng lay động vài cái, chứ không thể kéo bộ xương khô ra khỏi bông Hoa Đằng
Đáng tiếc trong trạng thái thể thuần linh, Hàn Sâm không thể sử dụng bất kỳ thuật gen nào, do dự hết lần này tới lần khác, Hàn Sâm đành phải buông bộ xương khô ra, đưa tay nắm lấy hoa nhỏ màu tím trong lồng ngực của bộ xương khô
Ngay giấy phút bàn tay của Hàn Sâm chạm vào hoa nhỏ màu tím kia, cánh hoa của bông hoa nhỏ màu tím ấy lại giống như bồ công anh, từng cánh hoa tung bay, rồi theo gió rơi xuống
Hàn Sâm vội vàng đưa tay bắt lấy những cánh hoa đang bay trong gió kia, mỗi khi tay của hắn bắt được một cánh hoa, cánh hoa kia lại tan luôn ra như nước, trong nháy mắt mười ba cánh hoa đều đã tan biến đi
Sau khi hoa nhỏ màu tím biến mất, Hoa Đằng quấn quanh bộ xương khô cũng nhanh chóng khô héo, trong nháy mắt đã khô héo thành tro, rồi rơi lả tả trên mặt đất
Hết chương 3293