“Nếu như lão hội trưởng của hội Thần Loạn chính là tiên nhân trong miệng của đám người Bạch Đế, nói cách khác có lẽ ở thời đại cách đây rất lâu, lão hội trưởng đã đánh xuyên qua vũ trụ chính phản, tiến vào đại vũ trụ gen… Khoan đã…” Hàn Sâm đột nhiên nghĩ tới gì đó, hắn nghĩ tới một loại khả năng càng đáng sợ hơn
“Nếu như … Lão hội trưởng của hội Thần Loạn vốn là sinh vật của đại vũ trụ gen thì sao?” Hàn Sâm cảm thấy ý nghĩ của bản thân có phần điên cuồng, nhưng cũng không phải không có khả năng
Nhưng cuối cùng chỉ là suy đoán không có bất kỳ căn cứ gì, Hàn Sâm cũng không nghĩ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão hội trưởng của hội Thần Loạn đến từ nơi nào hình như không quan trọng lắm, bây giờ Hàn Sâm chỉ muốn biết, hạt giống hồ lô mà nàng để lại cho Bảo Nhi rốt cuộc có tác dụng gì, là tốt hay là xấu với Bảo Nhi
Đại Thiên Ma hiển nhiên cũng nhìn thấy quyển sách kia, nàng chỉ nhìn một chút cái trang mở ra kia, cũng không dám duỗi tay đi lấy quyển sách kia, trong lòng nàng vẫn còn sự kính sợ với lão hội trưởng, dù cho đó chỉ là một pho tượng ngọc thì nàng cũng không dám tùy ý khinh nhờn
Đại Thiên Ma cẩn thận từng li từng tí đi qua giường, tìm tòi khắp nơi
Nói là tìm tòi thôi, chứ thật ra Đại Thiên Ma chẳng dám đụng vào thứ gì, chỉ dám đưa mắt nhìn quanh
Bên trong đại điện bày không ít đồ, đồng lư đồng đỉnh, tượng đồng nhạc cụ, giá sách thẻ tre v.v… Chủng loại hết sức phong phú, Đại Thiên Ma quan sát cẩn thận một lượt, vẫn luôn không đụng chạm vào bất kỳ một vật nào
Cho đến khi Đại Thiên Ma thấy một vật thì người run rẩy cả lên, nghẹn ngào hô ra tiếng: “Ma Tâm lư!”
Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Khí Tràng nhìn sang, phát hiện thứ làm Đại Thiên Ma kích động thất thố, run rẩy cả người là một lư hương kim loại màu đen có đường kính hai mươi centimet
Kiểu dáng của lư hương kia rất giống một hình cầu bầu dục có hoa văn chạm rỗng, toàn thân màu đen, cũng không biết là được chế tạo từ nguyên liệu gì, trong hoa văn thần bí chạm rỗng tản ra khói khí màu trắng
Hàn Sâm không phát hiện được lư hương này có điểm gì đặc biệt mà Đại Thiên Ma lại kích động tới run rẩy cả người, hai tay không tự chủ được chộp về phía Ma Tâm lư
Từ biểu cảm do dự và vẻ và bàn tay đang duỗi ra chầm chậm kia của nàng, đủ để biết lúc này trong nội tâm nàng đang rối rắm nhường nào, nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được sức hấp dẫn của lư hương đó, cầm hai tai quai lên
“Tiểu Niếp Niếp, ngươi đã đến rồi.” Gần như cùng lúc với Ma Tâm lư bị nâng lên, một giọng nữ êm tai lại không mất tao nhã đang vang lên trong đại điện
“Choang!” Đại Thiên Ma nghệt người ra, Ma Tâm lư đang cầm trong tay rơi trên mặt đất mà nàng cũng như không biết, xoay đầu lại nhìn với vẻ mặt không thể tin, nhìn về phía pho tượng ngọc
Tượng ngọc vẫn là nằm ngang trên giường, người vẫn là một pho tượng ngọc, nhưng mà trong cặp mắt kia lại ẩn chứa sinh cơ, khuôn mặt nàng cũng tràn đầy sức sống, nàng như thể sống lại vậy, nàng cười mỉm nhìn Đại Thiên Ma
“Hội trưởng… Đại nhân…” Đại Thiên Ma nhào thẳng tới trước mặt tượng ngọc, quỳ gối trước giường, duỗi tay nắm lấy tay của tượng ngọc, kích động tới không nói ra lời
“Tiểu Niếp Niếp, đừng như thế, đây chỉ là một tàn linh mà ta để lại thôi
Ngươi kích động quá thổi tắt luôn tàn linh này của ta thì ta không còn cách gì để nói chuyện với ngươi nữa rồi.” Tượng ngọc giơ một tay lên, vuốt ve mái tóc của Đại Thiên Ma, giống như người mẹ cưng chiều con vậy
“Đại nhân, ngươi không thể trở về được nữa thật sao?” Đại Thiên Ma bình thường yêu mị vô cùng, có thể đùa bốn chúng sinh, nhưng lúc này lại giống một cô bé, hai mắt trong suốt, ngẩng đầu nhìn tượng ngọc, như đang cầu một đáp án
“Chắc vậy, ta chỉ là một tàn linh mà thôi, có một số việc ta cũng không rõ lắm.” Tượng ngọc thở dài, sau đó nói với Đại Thiên Ma: “Tiểu Niếp Niếp, ngươi có gặp con của ta không?”
“Thấy rồi, nàng rất khỏe, rất xinh đẹp, nàng rất giống đại nhân ngươi, hơn nữa còn có thiên phú không ai sánh kịp nữa
Nàng thừa kế tất cả ưu điểm của ngươi, trong cả đại vũ trụ, không có một ai ưu tú hơn nàng.” Đại Thiên Ma nói
“Ưu tú cũng chưa chắc đã là một chuyện tốt, ta thà rằng nàng là một đứa trẻ bình thường, sống an ổn hết đời còn hơn.” Tượng ngọc nghe Đại Thiên Ma nói vậy, vẻ mặt trở nên vô cùng cổ quái, có vui mừng, có kiêu ngạo, nhưng lo lắng chiếm phần nhiều hơn
“Đại nhân, ngươi đang lo Thần điện Gen không tha cho thiếu chủ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật ra thì ngươi không cần lo về vấn đề này, nếu như ta đoán không lầm, chủ Thần điện tân nhiệm hẳn đã đoán được thân phận của Bảo Nhi thiếu chủ rồi, nhưng hắn cũng không làm gì Bảo Nhi thiếu chủ, nên †a nghĩ ngươi đừng lo làm gì.” Đại Thiên Ma an ủi
“Bảo Nhi là tên của đứa trẻ sao?” Vẻ mặt của tượng ngọc tràn đầy sự dịu dàng, tình mẹ chợt lóe mà qua
“Vâng, có một nhân loại hỗn huyết thu dưỡng Bảo Nhi thiếu chủ, rồi đặt cho nàng cái tên này.” Đại Thiên Ma nói
“Người nọ đối xử với Bảo Nhi có tốt không?” Tượng ngọc lại hỏi
“Tốt, tốt vô cùng, hắn đối xử với Bảo Nhi thiếu chủ như con gái ruột vậy, mà Bảo Nhi thiếu chủ cũng rất ỷ vào hắn, cũng vì thế nên ta không cố mang Bảo Nhi thiếu chủ đi.” Câu trả lời của Đại Thiên Ma làm tâm trạng của Hàn Sâm khá hơn chút
“Vậy thì tốt.” Tượng ngọc nói tới đây thì khẽ thở dài: “Nếu như Bảo Nhi chỉ là một đứa trẻ nhân loại bình thường thì tốt biết bao, nàng sẽ không cần gánh vác nhiều như vậy.”
“Đại nhân, ngươi nó vậy là sao?” Đại Thiên Ma nhìn tượng ngọc hỏi với vẻ khó hiểu
Tượng ngọc thở dài thườn thượt: “Suy cho cùng bên trong người Bảo Nhi cũng có gen của hắn
Thần Linh bên trong Thần điện Gen dù có hận ta tới đâu thì cũng sẽ nể mặt hắn, không làm khó Bảo Nhi, ta chưa bao giờ thấy lo lắng về bọn họ.”
“Vậy ngươi đang lo nội bộ của hội Thần Loạn ta có người gây bất lợi cho thiếu chủ sao?” Đại Thiên Ma hỏi
Tượng ngọc lại lắc đầu: “Mặc dù cường giả trong hội Thần Loạn nhiều như mây, người có dã tâm nhiều không kể xiết, nhưng tất cả đều là hạng người tâm cao khí ngạo
Dù là Cổ Ma và Táng Đạo Thiên thì cùng lắm cũng chỉ chiếm vị trí hội trưởng thôi, sẽ không thật làm khó con ta”
Dừng một chút, trên mặt tượng ngọc lộ vẻ đắc ý và kiêu ngạo, nói tiếp: “Hơn nữa với gen của con ta thì trong vũ trụ này, kẻ có thể đảnh thương được nàng cũng không có mấy ai.”
“Vậy đại nhân ngươi đang lo lắng về điều gì?” Đại Thiên Ma nhìn tượng ngọc, thấy vô cùng khó hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài hội Thần Loạn và Thần điện Gen, thì quả thật nàng không nghĩ ra được còn ai sẽ làm khó Bảo Nhi
“Ta đang lo một người.” Tượng ngọc trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói: “Chỉ có người kia mới thương tổn được Bảo Nhi, mà cho dù hắn không thương tổn Bảo Nhi thì cuối cùng Bảo Nhi và hắn vẫn sẽ đánh với nhau một trận, đây là số mệnh của Bảo Nhi, nàng không trốn được.”
“Sao lại thế, người kia là ai vậy?” Đại Thiên Ma trợn mắt há hốc mồm hỏi, tất cả điều này đều đã vượt qua sự tưởng tượng của nàng
“Nhân Tổ.” Tượng ngọc chậm rãi hộc ra hai chữ
Đại Thiên Ma nghe vậy ngẩn ngơ, nàng chưa nghe qua có một nhân loại như thế bao giờ, có thể hiểu từ nghĩa mặt chữ của hai chữ này, là chỉ tổ tiên của nhân loại
Nhưng mà căn cứ vào sự hiểu biết của Đại Thiên Ma về lịch sử của nhân loại thì nhân loại không có chung một tổ tiên, nhân loại của thất đại đế quốc đều có tổ tiên riêng của mình để thờ phụng, không phải là cùng một người
Có vẻ tượng ngọc biết nghi ngờ trong lòng Đại Thiên Ma, lại nói tiếp: “Chưa chắc hắn đã dùng cái tên này, thậm chí có thể đã chuyển thế sống lại từ sớm, không biết kiếp này hắn có tên là gì, nhưng dù có chuyển thế sống lại ra sao, dù thiên phú có kém tới đâu, lực lượng mạnh hay yếu thì hắn đều có thể dùng bộ chiến giáp nguyên thể gen kia của ta, kẻ đó chắc chắn là Nhân Tổ”
Hàn Sâm nghe tới đây thì tim hắn như thắt lại, trong đầu bỗng hiện ra một cái tên: “Tần Tu!”
Hết chương 3359