Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3360: Mất




“Tần Tu?” Gần như cùng lúc đó Đại Thiên Ma cũng bật thốt lên
Tượng ngọc khẽ nói: “Ta không biết đời này hắn tên gì, cũng không biết Tần Tu mà ngươi nói là ai, nhưng những điều này đều không quan trọng, chắc chắn hắn sẽ trở về thời kỳ đỉnh phong, đến lúc đó cũng chỉ có Bảo Nhi là đánh được một trận với hắn thôi
Tiểu Niếp Niếp, ngươi đưa Bảo Nhi tới đây, để nàng hái hạt giống gen, chỉ có như thế thì nàng mới có cơ hội thắng.”
“Đại nhân, hạt giống gen ở nơi đâu?” Đại Thiên Ma nghỉ ngờ hỏi
Tượng ngọc nghe vậy thì cũng ngẩn người, ánh mắt nhìn về phía hồ nước ở bên ngoài, rồi sắc mặt chợt đổi: “Không thể nào… Ngoài con của ta thì không có ai hái được hạt giống gen…
Đại Thiên Ma lập tức kinh hãi: “Chẳng nhẽ nói, trước đó hạt giống gen ở trong hồ thật sao?”
Tượng ngọc gật đầu, tỏ ra trầm tư: “Ta đúng là để ở đó, không có gen của Bảo Nhi làm mật mã, dù Nhân Tổ có tới thì cũng không thể mang nó đi, rốt cuộc là ai đã lấy nó chứ?”
“Nếu tượng ngọc là mẹ của Bảo Nhị, vậy thì mọi người cũng coi như là thân thích, ta nên giải thích cho rõ ràng mới đúng.” Hàn Sâm suy nghĩ một lúc, quyết định đi ra giải thích cho rõ ràng, tiện thể còn nhờ tượng ngọc kia giải đáp cho hắn một vài vấn đề
Nhưng mà còn không đợi Hàn Sâm chui từ hang chuột ra thì lại thấy có người tiến vào đại điện thanh đồng, người lần này tới rõ ràng là Táng Đạo Thiên
“Hội trưởng đại nhân?” Táng Đạo Thiên thấy tượng ngọc thì phản ứng giống Đại Thiên Ma y như đúc, lập tức một gối quỳ xuống hành lễ
“Tiểu Táng Táng, ngươi cũng tới rồi” Tượng ngọc mỉm cười nhìn Táng Đạo Thiên nói
Hàn Sâm nghe mà thấy người như nổi da gà, trình đặt tên của vị hội trưởng hội Thần Loạn này hình như ngang cơ với hắn luôn rồi
Nhìn kẻ to lớn mạnh mẽ như Táng Đạo Thiên lại bị gọi là Tiểu Táng Táng, Hàn Sâm cảm thấy không tài nào chấp nhận nổi
Táng Đạo Thiên lại không để ý tới cái này, sau khi hành lễ thì đứng lên nói: “Hội trưởng đại nhân, quả nhiên ngươi vẫn còn sống.”
Tượng ngọc lắc đầu nói: “Đây chỉ là một tàn linh của ta mà thôi, sắp tiêu tán rồi, ngươi đến đúng lúc lắm, sau này con ta mong ngươi chăm sóc nàng nhiều chút.”
Táng Đạo Thiên nghiêm nghị nói: “Đại nhân, Táng Đạo Thiên ta bảo đảm, dù là kẻ nào thì cũng thể bắt nạt con của ngươi ở trước mặt ta được
Nhưng xin ngươi hãy tha thứ, ta không thể phụng hắn làm chủ của Tam Thập Tam Thiên và hội Thần Loạn được.”
Tượng ngọc cười nhạt: “Không sao cả, những thứ kia cũng không phải quan trọng, chỉ cần nàng có thể sống như vậy là đủ rồi.”
Dứt lời, tượng ngọc chỉ vào cái giá làm bằng thanh đồng ở một bên trong cung điện nói: “Nơi đó có thứ ta để lại cho ngươi, chắc ngươi nhìn cái là nhận ra được, đi lấy đi.”
Táng Đạo Thiên ngẩng đầu nhìn thì trong mắt có một tia sáng lóe qua, cầm lòng không đặng thốt lên đầy kinh ngạc: “Thiên Đạo đồ lục
Đại nhân, ngươi muốn cho ta thứ này thật sao?”
Giọng của Táng Đạo Thiên cũng run rẩy luôn rồi, hiển nhiên trong lòng hắn đang kích động vô cùng
“Ngươi muốn thì nó sẽ là của ngươi.” Tượng ngọc nhàn nhạt nói
Người như Táng Đạo Thiên cũng không nhịn được hớn hở ra mặt, bàn †ay run rẩy nâng cuốn đồ lục này lên, rồi lại quỳ một gối xuống hành lễ với tượng ngọc nói: “Xin đại nhân yên tâm, chỉ cần Táng Đạo Thiên ta còn sống một ngày, thì chắc chắn sẽ không để bất cứ kẻ nào bắt nạt thiếu chủ nhân.”
“Ngươi có lòng vậy thì tốt, nhưng thiên ý khó đoán, thuận theo tự nhiên đi.” Tượng ngọc nhàn nhạt nói
Táng Đạo Thiên còn muốn nói gì đó thì lại nghe thấy một âm thanh truyền tới từ cửa điện thanh đồng: “Cổ Ma bái kiến hội trưởng đại nhân.”
Cuối cùng Cổ Ma cũng vào trong tòa điện thanh đồng này, hắn cũng quỳ gối hành lễ với tượng ngọc như Táng Đạo Thiên, mặc dù đây chỉ là tượng ngọc có chứa tàn linh, nhưng hắn cũng không dám khinh nhờn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi đến thì tốt quá.” Tượng ngọc khẽ than nói: “Thời gian của ta đã không mấy, trước khi đi có thể nhìn thấy ba người các ngươi thì đó cũng là trời cao chiếu cố ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổ Ma, bên kia cũng có một vật để lại cho ngươi, ngươi đi lấy trước đi, sau đó ta còn có lời gì muốn nói với các ngươi.”
Cổ Ma cũng không từ chối, đi về phía án thanh đồng, lấy một vật từ án thanh đồng rồi bỏ vào trong tay áo, sau đó hành lễ bái tạ với tượng ngọc
Từ đầu tới đuôi Cổ Ma cũng không kích động như Táng Đạo Thiên và Đại Thiên Ma, nhưng Hàn Sâm vẫn phát hiện khóe mắt của Cổ Ma toát ra cảm xúc khác thường
“Đại nhân, ngươi có lời gì muốn nói thì xin cứ việc nói ra.” Đợi khi Cổ Ma trở về trước tượng ngọc, Đại Thiên Ma mở miệng nói
Tượng ngọc nhìn mặt của ba người, khẽ than: “Ba người các ngươi đều lớn lên bên cạnh ta, mặc dù không có quan hệ huyết thống với ta, nhưng mà nói các ngươi là con ta cũng không quá đáng.”
“Đại nhân, chúng ta đã coi ngươi là người thân nhất từ lâu rồi.” Đại Thiên Ma nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù Táng Đạo Thiên và Cổ Ma không nói, nhưng nhìn từ ánh mắt của bọn họ thì cũng đủ biết, những lời này của tượng ngọc làm cảm
xúc của bọn họ chập chờn vô cùng, nhưng đám bọn hắn không thích biểu đạt bằng ngôn ngữ mà thôi
Tượng ngọc lại nói: “Cả đời ta không cầu xin một ai cả, cho dù là kẻ đó thì ta cũng chưa lên tiếng thỉnh cầu hắn bất cứ điều gì, nhưng hôm nay †a có một chuyện muốn cầu ba người các ngươi.”
“Xin hội trưởng đại nhân phân phó.” Ba người Cổ Ma cùng hành lễ đầy nghiêm nghị
Người khác không hiểu vị hội trưởng đại nhân này, nhưng sao bọn họ lại không hiểu cơ chứ
Năm đó nếu vị này chịu nói nửa câu mềm mỏng thì chuyện năm đó cũng sẽ không rơi vào cục diện như thế
Hiện giờ nàng lại chịu nói ra hai chữ thỉnh cầu này, thật sự là hiếm có vô cùng, dù là vị nắm giữ cả đại vũ trụ ở trong tay, sống trong Thần điện Gen năm đó kia thì e cũng không được nghe nàng nói hai chữ này
“Tìm hạt giống gen rồi giao nó cho con ta, không có nó thì con ta không sống nổi.” Sắc mặt của tượng ngọc ngưng trọng nói
“Hạt giống gen không ở chỗ ngươi sao?” Táng Đạo Thiên và Cổ Ma cũng không nghe thấy cuộc đối thoại lúc trước nên không biết hạt giống gen đã bị mất
“Ta đã không còn thời gian nữa, để Tiểu Niếp Niếp nói cho các ngươi biết đi.” Tượng ngọc nói xong thì khẽ mỉm cười với ba người: “Đời này gặp được các ngươi, thật là tốt.”
Người của cả ba đều run lên, bọn họ còn muốn nói gì đó nhưng lại thấy tượng ngọc đã nhắm hai mắt lại, hình như có linh quang tan biến khỏi tượng ngọc, trong nháy mắt tượng ngọc kia đã mất hết sức sống, biến thành một pho tượng chết
“Đại nhân!” Đại Thiên Ma rưng rưng nước mắt, không nhịn được kêu ra tiếng
Táng Đạo Thiên và Cổ Ma liếc mắt nhìn nhau, đều hành lễ với tượng ngọc
“Đại Thiên Ma, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế, là ai đã lấy mất hạt giống gen?” Sau khi hành lễ, Táng Đạo Thiên đứng dậy nhìn về phía Đại Thiên Ma hỏi
Đại Thiên Ma kể một lượt đầu đuôi câu chuyện, Táng Đạo Thiên và Cổ Ma nghe rồi nhìn nhau
“Đại Thiên Ma, ngươi cũng ôm ý muốn độc chiếm hạt giống gen rồi gạt
bọn ta, vật kia là của thiếu chủ nhân, chúng ta không ai được phép lấy
Táng Đạo Thiên nói
Đại Thiên Ma lạnh lùng hừ một tiếng: “Không tin thì thôi, không có ngươi thì ta vẫn có thể tìm hạt giống gen về cho Bảo Nhi đại nhân.”
Cổ Ma không nói gì, nhưng ánh mắt hắn lại quan sát bên trong cung điện, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì
“Nếu hạt giống gen không có ở đây thì xin mời các ngươi về, Phàm Trần Thiên không hoan nghênh hai vị” Ánh mắt của Táng Đạo Thiên cũng nhìn về phía những thứ trong đại điện, lạnh lùng nói với hai người
“Táng Đạo Thiên, ngươi ăn mảnh như vậy, không sợ căng chết à?” Đại Thiên Ma khinh thường bĩu môi nói, hiển nhiên nàng cũng rõ ràng giá trị của những thứ đó
Hết chương 3360

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.