Cuối cùng Hàn Sâm cũng chạy khỏi Xích Phần Thiên, nhưng ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên lại có rất nhiều thú Phá Giới xông lại, cứ như thủy triều cắn nuốt tinh không vậy
Đột nhiên, quang minh chiếu rọi cả thế giới, ánh sáng chói mắt chiếu sáng cả vũ trụ, nhưng lại chỉ có một chỗ mà ánh sáng chói nhất là không thấy bất kỳ cảnh tượng gì
“Ta tìm kiếm hắc ám trong quang minh, phía dưới thánh khiết chưa chắc chỉ có dơ bẩn, cũng có thể cuối cùng sẽ là bao dung.” Ở bên †rong quang minh, một nữ thần chậm rãi đi tới, chiếu sáng con đường tỉnh không
“Nữ thần Quang Minh?” Hàn Sâm càng thêm kinh ngạc, nữ thần Kshana tới cứu hắn đã làm hắn bất ngờ lắm rồi, không ngờ nữ thần Quang Minh cũng đến nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Bây giờ, xin hãy gọi ta là nữ thần Hắc Ám” nữ thần Quang Minh nở một nụ cười tà ác, ánh sáng trên người sáng chói, thoáng cái tất cả ánh sáng đều tắt ngúm, cả thế giới đều chìm trong bóng tối vô biên
“Không có hắc ám thì lấy đâu ra quang minh, đuổi theo ánh quang minh, đó sẽ là nơi mà các ngươi muốn tới.” Hàn Sâm nhìn thấy một điểm linh quang chỉ dẫn, rồi lại nghe thấy âm thanh của nữ thần Quang Minh ở trong bóng tối, hắn vội vàng bay theo linh quang đó
Cả thế giới một vùng hắc ám, đám thú Phá Giới nhiều như thủy triều không phát hiện được vị trí của đám người Hàn Sâm, nên đi loạn lên giống như ruồi nhặng không đầu, thậm chí là còn tự tàn sát lân nhau
“Nữ thần Quang Minh, thu lại trò xiếc đó của ngươi đi, ở trước tuyệt vật của ta thì thế giới quang minh của ngươi chẳng là cái thá gì cả” Một âm thanh tàn nhẫn truyền đến, đồng thời có một luồng lực lượng nhanh chóng lan ra trong bóng tối
Nhưng đó là một chủng gen cả người đỏ thâm, trông giống Kỳ Lân, hào quang trên người nó sáng rực, nơi mà nó đi qua đều bị nhuộm lên một màu đỏ
Đám thú Phá Giới vốn không nhìn thấy gì trong hắc vực, ngay tức khắc nhìn thấy tất cả mọi thứ ở bốn phía bị nhuộm lên một màu đỏ một cách rõ ràng, mặc dù có hơi khác với cảnh tượng chân thật, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc bọn chúng phát hiện vị trí của Hàn Sâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sóng… Chấn… Động…” Hàn Sâm còn chưa kịp phản ứng, thì thấy một thân ảnh hùng tráng giống như người khổng lồ loại giãm chận ở sau lưng của hắn, thần âm cuồn cuộn tản ra, đánh một quyền vào trong hư không
Cả hư không giống như biển rộng dậy sóng, một đám thú Phá Giới bị một quyền kia cuốn bay lên hư không, thoáng cái đã biến xung quanh thành một vùng đất trống không
“Thần Cuồng Chiến!” Hàn Sâm lập tức nhận ra bóng lưng của Thần Linh kia, đó chính là Thần Cuồng Chiến một trong mười hai vị Thần Linh cấp Hủy Diệt
“Đi” Thần Cuồng Chiến cũng không quay đầu lại, cơ thể hùng tráng giống như một bức tường thành khổng lồ chặn lại đám thú Phá Giới đang ngóc đầu trở lại, ngay lập tức tiếng âm ầm làm chấn động đất trời
“Cảm ơn.” Hàn Sâm không biết vì sao những Thần Linh này lại tới giúp hắn, nhưng bây giờ không phải lúc lãng phí thời gian, hắn chỉ nói một tiếng cảm ơn xong thì phá không rời đi
“Đừng tự mình đa tình, người bọn ta cứu không phải ngươi.” Một giọng nói lạnh như băng truyền tới, không biết lúc nào Thần Hư Vô đã xuất hiện ở sau người Hàn Sâm thân sau khi, bàn tay nắm lấy một hoàng kim tiễn bắn ra từ trong hư vô
Nếu hắn không bắt được hoàng kim tiễn kia thì e lưng của Hàn Sâm đã bị bắn thủng rồi
Hàn Sâm cười khổ lắc đầu, xoay người tiếp tục phá không rời đi, cuối cùng hắn cũng chạy ra được sự bao vây của thú Phá Giới, còn vùng lân cận Tam Thập Tam Thiên thì đã loạn hết cả lên rồi
Chỉ trong những gì mà Hàn Sâm nhìn thấy thì đã có sáu vị Chính Thần cấp Hủy Diệt đang chiến đấu với những thú Phá Giới kia
Lúc này giọng của Loạn truyền vào trong đầu Hàn Sâm: “Đi thôi, trong người của Bảo Nhi có máu của cha nàng, cũng coi như là một nửa huyết thống của Thần điện Gen, nên bọn họ sẽ không khoanh tay nhìn Bảo Nhi rơi vào trong tay Tần Tu đâu
Nhưng cũng sẽ từ việc này, Tần Tu sẽ ngộ ta, đoán được thân phận của Bảo Nhi, chúng ta vẫn nên rời đi sớm chút thì ổn hơn.”
“Chúng ta nên đi đâu đây?” Hàn Sâm hỏi
Với năng lực và thế lực hiện giờ của Tần Tu, hắn thật sự nghĩ không ra, nếu như Tần Tu muốn giết hắn thì hắn núp ở đâu được
“Tí Hộ Sở, bây giờ chỉ có đi Tí Hộ Sở thì mới tranh thủ được chút thời gian ngắn
Tần Tu đã hoàn toàn khống chế được chiến giáp nguyên thể gen rồi, mỗi tội cơ thể hắn chưa tới cấp Trọng Khải thôi
Trước khi đạt được cấp Trọng Khải thì hắn sẽ không có lực lượng bước ra được một bước cuối cùng kia.” Loạn nói
“Rốt cuộc một bước cuối cùng đó là gì thế?” Hàn Sâm hỏi
“Bây giờ không phải lúc nói chuyện, chúng ta tới Tí Hộ Sở đã, để tránh bị Tần Tu tìm được tung tích của Bảo Nhi.” Loạn nói
Hàn Sâm đành phải dẫn theo Bảo Nhi cùng về Tí Hộ Sở, hai đại vũ trụ đã đánh tới đỏ mắt rồi, nhưng trong Tí Hộ Sở vẫn bình yên, trời trong nắng ấm, cứ như thể không hề có chuyện gì xảy ra vậy
Hàn Sâm sử dụng Tinh Không Đại Na Di trở về trong nhà ở Liên Minh, xong ngồi bệt mông xuống đất luôn, không muốn dậy nữa
Lực lượng của hắn tiêu hao quá nghiêm trọng, cuối cùng phải tiêu hao sinh mệnh của bản thân để sử dụng Tinh Không Đại Na Di
Bảo Nhi đứng ở bên cạnh Hàn Sâm, tròn mắt quan sát áo giáp Hắc Tinh trên người Hàn Sâm với vẻ nghỉ ngờ
Rắc
Áo giáp Hắc Tinh trong nháy mắt giải thể, rơi khỏi người Hàn Sâm, rồi lại hợp lại thành một áo giáp liền thể nữ tính, duỗi tay vuốt đầu Bảo Nhi
Trong mắt Bảo Nhi có chứa sự nghi ngờ, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn cho áo giáp xoa đầu, không né tránh
“Loạn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế?” Hàn Sâm ngồi dưới đất thở hển, hỏi
Loạn nhún vai nói: “Thật ra thì cũng không có gì, là vì ta đã làm một vài việc khiến Tần Tu, à không, phải nói là Nhân Tổ rất bực tức, thế nên hắn rất tức giận, không những muốn giết ta mà còn muốn giết cả Bảo Nhi nữa.”
Hàn Sâm nhìn Loạn với ánh mắt phức tạp, hắn không biết rốt cuộc Loạn đã làm ra chuyện gì quá phận với Nhân Tổ, mà làm Nhân Tổ chuyển thế trùng sinh nhiều kiếp vậy rồi nhưng vẫn không chịu từ bỏ ý đồ, thậm chí còn muốn giết chết cả con gái của Loạn
Loại chuyện giết con gái của người ta này, với tính cách của Tần Tu thì không phải không làm ra được
Nhưng nếu không có nguyên nhân cực kỳ đặc biệt thì chắc chắn Tần Tu sẽ chẳng thèm làm
“Ngươi đừng nhìn ta như thế, đây cũng đâu phải lỗi của mình ta, cha của Bảo Nhi hắn năm đó ..” Loạn phát hiện mình nói lỡ thì vội vàng ngừng, nàng chuyển đề tài: “Dù sao ngươi chỉ cần biết, Tần Tu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Bảo Nhi là được rồi
Vốn thân thể của ngươi và Uyển Nhi kia dung hợp làm một thì miễn cưỡng đánh bại được Tần Tu vẫn chưa đi tới một bước kia
Nhưng đáng tiếc Uyển Nhi lại có tình cảm sâu đậm với Tần Tu, nên ngươi muốn mượn nàng để đánh bại Tần Tu là chuyện không thể nào, hơn nữa trước khi đi tới một bước đó thì Tần Tu sẽ không cho ngươi thêm một cơ hội như thế đâu.”
“Thế giờ chúng ta phải làm sao?” Hàn Sâm hỏi
“Chỉ đành trông chờ vào Bảo Nhi thôi, bây giờ cũng chỉ có nàng mới có cơ hội đánh bại được Tần Tu.” Loạn vuốt ve đầu nhỏ Bảo Nhi đầy cưng chiều, rồi lại nói với vẻ khá là bất lực
“Cơ hội mà ngươi nói, đừng nói là hạt giống hồ lô gì gì kia nhé?” Hàn Sâm nói với vẻ mặt cổ quái
Loạn cười nói: “Đó cũng chẳng phải hạt giống hồ lô gì đâu, đó là hạt giống gen Thần siêu cấp mà ta và cha của Bảo Nhi cùng nhau nghiên cứu ra
Đáng tiếc, nó chỉ là một bán thành phẩm, vẫn chưa thành côn hoàn toàn
Nhưng cái này không cần phải lo, Bảo Nhi có gen của ta cùng cha nàng, lấy gen của nàng đi bồi dưỡng hạt giống gen Thần siêu cấp, chỉ cần có đủ thời gian thì chắc chắn sẽ thành công
Đến lúc đó dù Tần Tu có đạt được tới bước cuối cùng thì Bảo Nhi vẫn đủ sức đánh một trận với hắn.”
“Ngoài cái này thì không còn cách nào khác à?” Hàn Sâm cũng không muốn đặt trách nhiệm nặng nề như vậy lên người Bảo Nhi
Loạn thở dài nói: “Nếu như có khả năng dù chỉ là một phần vạn thì ta cũng chẳng để Bảo Nhi đi mạo hiểm làm gì, nhưng đáng tiếc Tần Tu rất đặc biệt, người đánh bại được hắn cũng chỉ có Bảo Nhi thôi.”
Nói rồi Loạn liếc Hàn Sâm một cái, nàng như thể nhìn thấu được tâm †ư của Hàn Sâm vậy, lắc đầu nói: “Ngươi đừng thấy không phục, ta chỉ nói một điều thôi, ngươi cũng biết thực lực chân chính của Tần Tu đáng sợ thế nào rồi
Gen vật ngữ mà ngươi luyện đó, thực tế là do kiếp đầu của Tần Tu, cũng chính là Nhân Tổ sáng tạo ra.”
“Cái gì
Gen vật ngữ là do Tần Tu sáng tạo ra á?” Hàn Sâm trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm vào Loạn với vẻ không thể tin nổi, miệng hắn há hốc tới gần như có thể nhét vào một quả trứng gà
Hết chương 3376
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]