“Nói cũng đúng, ta cũng không muốn Bảo Nhi xảy ra chuyện, ngươi yên †âm đi, ta biết nên làm như thế nào.” Hàn Sâm dừng một lát rồi nói thêm: “Cũng không nên tạo áp lực quá lớn cho Bảo Nhi, hôm nay ngươi cho Bảo Nhi nghỉ ngơi một đêm, trở về ăn một bữa cơm với ta, để nàng thả lỏng khôi phục tinh thần một chút.”
“Được rồi.” Loạn khẽ gật đầu
Hàn Sâm dắt Bảo Nhi đi Hoa Viên Không Trung, gọi hết người nhà của mình trở về, cùng ăn một bữa cơm với Bảo Nhi
Ngoài Tiểu Hoa và Linh Nhi thì còn gọi Hàn Mộng Nhị, Linh, Tiểu Thiên Sứ, và cả Tiểu Ngân Ngân nữa, người một nhà hiếm khi tập hợp đông đủ như vậy
Bảo Nhi vốn cũng không phải là một cô bé thích tu luyện, trong khoảng thời gian này nàng gian khổ tu luyện, sớm đã buồn bực lắm rồi, bây giờ mới coi như khôi phục chút dáng vẻ lúc thường, một đêm này chơi vô cùng vui vẻ
Mấy chị em Bảo Nhi đánh bài, Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên ngồi trên ghế sofa ngắm nhìn, Tiểu Ngân Ngân nằm trên đùi Hàn Sâm, nhắm mắt tựa như đã ngủ thiếp đi, mặc cho Hàn Sâm vuốt ve bộ lông màu bạc của nó, khiến Hàn Sâm có loại xúc động muốn thời gian dừng lại ở đây
Máy liên lạc đột nhiên vang lên, Hàn Sâm thoáng nhìn, là số của Bạch tiên sinh, vội vàng nhận máy
“Bạch tiên sinh, chuyện kia đã có kết quả rồi sao?” Hàn Sâm không kịp chờ đợi nói
“Dăm ba câu không nói rõ được, nếu ngươi không có việc gì thì đến nơi này của ta một chuyến đi.” Bạch tiên sinh nói
“Được, ta lập tức đi ngay.” Hàn Sâm đặt máy liên lạc xuống, đưa Bảo Nhi không chút tình nguyện trở về Tí Hộ Sở, lúc này mới chạy đến nơi ở †ại Hoa Viên Không Trung của Bạch tiên sinh
“Bạch tiên sinh, có phải ngươi đã phát hiện ra gì rồi không?” Sau khi nhìn thấy Bạch tiên sinh, Hàn Sâm gấp gáp hỏi
“Có chút phỏng đoán, nhưng vẫn chưa thể xác định, cần làm một số kiểm tra nữa, bây giờ ngươi có thể sử dụng Động Huyền Kinh không?” Bạch tiên sinh nhìn Hàn Sâm hỏi
Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi nói: “Khó mà nói rõ ràng chuyện này, bây giờ †a quả thật không thể nào vận chuyển Động Huyền Kinh như trước, nhưng khi ta gặp nguy hiểm, khi cần thiết, dường như vẫn có thể mở ra Động Huyền Khí Tràng, cảm ứng được tất cả xung quanh, nhưng hơi khác với Động Huyền Khí Tràng trước kia, rất khó hình dung.”
Bạch tiên sinh gật đầu, đột nhiên ra tay đánh một chưởng vào lồng ngực Hàn Sâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch tiên sinh vốn đứng trước mặt Hàn Sâm, hơn nữa hắn không hề đề phòng Bạch tiên sinh, một chưởng này lại không hề có dấu hiệu báo trước, giống như u linh quỷ thủ
Cho dù đổi là Tần Tu cũng chưa chắc có thể tránh được một chưởng này, nhưng khi bàn tay Bạch tiên sinh sắp chạm vào cơ thể Hàn Sâm, thì hình như cơ thể Hàn Sâm sinh ra một phản ứng tự nhiên, tránh thoát một chưởng quỷ dị kia của Bạch tiên sinh
Hàn Sâm không đánh lại, trên mặt cũng không có cảm xúc khác thường, chỉ dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Bạch tiên sinh, hắn hoàn toàn không tin Bạch tiên sinh sẽ gây bất lợi cho hắn, Bạch tiên sinh làm như vậy nhất định là có lý cho của mình
Bạch tiên sinh nhìn cơ thể Hàn Sâm, nói ra: “Quả nhiên là vậy, cơ thể của ngươi đã đạt đến cảnh giới của Hòa quang đồng trần.”
“Cảnh giới của Hòa quang đồng trần
Đó là cái gì?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Bạch tiên sinh hỏi
“Uổng cho ngươi còn là đệ tử của Huyền Môn, thuật ngữ dễ hiểu như vậy của Huyền Môn cũng không hiểu à
Rốt cuộc ngươi đã đọc những điển tịch Huyền Môn ta đưa cho ngươi hay chưa?” Bạch tiên sinh miệng cười mà mắt không cười nhìn Hàn Sâm
Mặt già của Hàn Sâm lập tức đỏ ửng lên: “Ngươi cũng biết đấy, loại người như ta không chịu ngồi yên, hơn nữa vận may vô cùng không tốt, luôn có phiền phức tự tìm đến cửa, thật sự không có nhiều thời gian đọc sách.”
Bạch tiên sinh cười mắng: “Nói hươu nói vượn, là chính ngươi không muốn đọc chứ gì
Nếu không dựa vào cấp độ tiến hóa hiện giờ của ngươi, muốn nhớ kỹ toàn bộ điển tịch Huyền Môn đó, cũng không mất bao nhiêu thời gian.”
Mặt già của Hàn Sâm càng đỏ hơn, đành phải bất đắc dĩ nói: “Chỉ nhớ thôi e rằng không có tác dụng, những tri thức Huyền Môn đó cũng không phải công thức số học, nếu không thể ngộ ra thì có nhớ cũng vô dụng.”
Bạch tiên sinh gật đầu: “Quả thật tính tình của ngươi không hợp học tập huyền học, không tu huyền học mà có thể luyện Động Huyền Kinh đến cảnh giới này, cũng coi như là một biến số rồi
Nếu ngươi có thời gian thì giảng giải Động Huyền Kinh cho Yên Nhiên nghe, nàng có thiên phú cực cao ở mặt huyền học, tương lai ắt có thành tựu lớn về Động Huyền Kinh.”
“Nếu thật sự như vậy thì tốt quá rồi, đêm nay ta về sẽ cẩn thận dạy nàng.” Lúc bắt đầu nói Hàn Sâm còn hơi phấn khởi, nhưng nói xong rồi, nụ cười trên mặt lại trở nên đắng chát
“Không nỡ bỏ Động Huyền Kinh?” Bạch tiên sinh cười híp mắt nhìn Hàn Sâm
Hàn Sâm lắc đầu nói: “Yên Nhiên là người vợ sống chết có nhau với ta, đừng nói là Động Huyền Kinh, cho dù đưa toàn bộ học vấn của ta cho nàng, ta cũng cam tâm tình nguyện
Nhưng giống như ngươi đã nói, Yên Nhiên có thiên phú cực cao ở mặt này, tốt quá rồi, chờ nàng học xong Động Huyền Kinh, sức quan sát đối với mọi chuyện mọi vật càng thêm nhạy bén, e rằng những ngày tháng sau này này của ta sẽ không được dễ chịu lắm”
“Lời nói ngươi không phải không có lý, nước quá trong ắt không có cá, người thân nhất cũng sinh rạn nứt, giữ một khoảng cách và không gian nhất định là chuyện tốt.” Bạch tiên sinh nói đến đây thì mỉm cười: “Nhưng mà ngươi cũng không cần lo lắng, không phải vừa rồi ta đã nói rồi sao, cơ thể của ngươi đã đạt đến cảnh giới của Hòa quang đồng trần, cho dù Yên Nhiên thật sự luyện Động Huyền Kinh đến cảnh giới có một không hai như ngươi nói thì cũng khó có thể thăm dò tất cả của ngươi.”
“Bạch tiên sinh, rốt cuộc cảnh giới của Hòa quang đồng trần là cái gì?” Hàn Sâm vội vàng hỏi
“Hòa là hòa vào, có ý nghĩa che đậy hạn chế, đồng là đứng cùng với nhau nhưng không khác biệt
Gương dính bụi trần không còn ánh sáng, ánh sáng rồi cuối cùng cũng thành bóng tối, cho nên trước tiên che đậy ánh sáng khiến nó hòa vào với bụi, không để nó phát ra ánh sáng, vậy cũng không có chỗ cho bóng tối.” Bạch tiên sinh nói ra
“Ý của ngươi là, gặp sao yên vậy, không lộ tài năng
Nhưng cái này thì liên quan gì đến cơ thể ta chứ?” Hàn Sâm vừa suy nghĩ lời của Bạch tiên sinh vừa nói
Bạch tiên sinh khẽ gật đầu: “Người đời chỉ biết, lực phá hoại của bảo kiếm sắc bén và súng pháo rất đáng sợ, nhưng không phải lúc nào dùng bảo kiếm và súng pháo cũng có thể giải quyết được chuyện trên đời này
Ví dụ như, khi ngươi khát nước thì phải uống nước, khi ngươi đói bụng thì phải ăn cơm, lúc này cho dù ngươi có bảo kiếm tuyệt thế đánh đâu thắng đó hay súng pháo có thể hủy diệt tỉnh cầu cũng vô dụng.”
Hàn Sâm như có điều suy nghĩ, dường như có lĩnh ngộ, nhưng lại không bắt đầu trọng điểm cốt lõi nhất
Bạch tiên sinh nói tiếp: “Con đường tiến hóa của sinh vật bình thường chính là quá trình theo đuổi sức phá hoại to lớn, tiến hóa như này có tính hạn chế, mặc dù có thể vô địch trong vũ trụ, nhưng ở một lĩnh vực khác nào đó, loại vô địch này cũng không có chỗ dùng.”
“Ý của ngươi là, cơ thể này của ta có tác dụng ở bất kỳ lĩnh vực gì sao?” Rốt cuộc Hàn Sâm đã hiểu rõ ý của Bạch tiên sinh rồi
“Không sai, ngươi cũng không phải quá ngu, mặc dù lý giải của ngươi vẫn chưa phải chính xác lắm, nhưng đại khái chính là có ý như vậy.” Bạch tiên sinh cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhưng vì sao ta không có cảm giác như vậy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng nói là có thể phát huy tác dụng ở bất kỳ lĩnh vực nào, mà dù lúc bản thân muốn là chút chuyện ở trong khả năng, cơ thể này cũng không nghe lời lắm.” Hàn Sâm không dám nghi ngờ phán đoán của Bạch tiên sinh, nhưng sự thật là vậy
“Đó là bởi vì ngươi vẫn chưa thể thật sự hiểu rõ cơ thể của mình, trên thế giới này, thật ra điều khó hiểu nhất chính là chính mình, chậm rãi cẩn thận lĩnh ngộ đi, ngươi có thể làm được.” Bạch tiên sinh nghiêm
mặt nói ra
Hết chương 3410