Bành
Thân thể màu lửa đỏ từ trong xác bay ra, cái vỏ bọc màu ngà sữa kia lập tức rơi xuống mặt đất đập nát bấy nham thạch, núi đá bốn phía tựa hồ như cũng hơi run rẩy một chút, cũng không biết đến cùng thì cái vỏ bọc kia nặng cỡ nào
Mà sau khi thịt mềm màu lửa đỏ thoát khỏi lớp xác, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, thân thể giống như một tia chớp màu đỏ bay nhào tới Hàn Sâm
Mắt thấy con rắn quái dị giống như là mọc ra cánh thịt kia bổ nhào tới trước mặt mình, Hàn Sâm vung dao găm Cổ Huyền Lang, trực tiếp chém tới
Ai ngờ được con rắn quái dị có cánh thịt màu đỏ kia lại vẽ ra trên không trung một cái dấu hiệu hình tia chớp, cứ thế mà tránh qua, né dao găm của Hàn Sâm, tốc độ không giảm chút nào tiếp tục lao tới hắn
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, cũng không kịp cân nhắc quá nhiều, trực tiếp bộc phát Cổ Tà Chú, tim đập như sấm, nhảy một cái, lăn trên mặt đất ra xa hơn mười mét, tránh né công kích của con rắn quái dị có cánh thịt màu đỏ
Con rắn quái dị có cánh thịt màu đỏ kia căn bản là không bị rơi lại, xoay tròn trên không trung, lại hướng về Hàn Sâm bay nhào tới
Chu Đình ở bên cạnh ném một bó to phi đao thép Z tới con rắn quái dị ở trên không trung, mặc dù cũng không có hiệu quả gì, đánh lên trên người con rắn quái dị, đã bị trực tiếp bị chấn bay trở về
Mấy người bọn Dương Vĩnh Thành đều chạy tới, vừa bắn tên phóng ám khí tới con rắn quái dị vừa hét lớn:
- Chạy mau, chạy ra xa cách cái vỏ ngoài trăm thuớc liền không có chuyện gì nữa
Bây giờ Hàn Sâm còn chưa mò ra chi tiết của con rắn quái dị kia, không dám tiếp tục mạo hiểm nữa, nhanh chóng bỏ chạy, tốc độ cũng nhan kinh người
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không phải là chạy thẳng tắp, con rắn quái dị kia ở trên trời một mực đuổi theo, lại bị Hàn Sâm lượn quanh một mực không có cơ hội cuốn lấy, bị Hàn Sâm bảy lần quặt tám lần rẽ trốn ra xa ngoài trăm mét
Quả nhiên, con rắn quái dị kia đã đi cách xác ốc sên ngoài trăm mét, liền không đuổi theo Hàn Sâm nữa, quanh quẩn trên không trung vài vòng, phát ra tiếng kêu lạ giống như là trẻ con khóc nỉ non, sau đó lại bay trở về trong xác của mình
Bọn Dương Vĩnh Thành hãi hùng khiếp vía, lúc này mới thở dài ra một hơi, vội vàng mang theo Hàn Sâm rời khỏi vùng núi lớn này
Sau khi con ốc sên chui trở lại xác, tốc độ của nó lại trở nên rất chậm, cũng không thể đuổi theo bọn Hàn Sâm nữa
- Mày bị làm sao vậy, không phải đã nói cho mày, chém một đao xong liền lập tức chạy hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiếu chút nữa mày hại bọn tao toi mạng rồi có biết hay không
Lúc đến một địa điểm an toàn để nghỉ ngơi, Chu Đình nhịn không được chỉ vào mũi Hàn Sâm quát
- Thật có lỗi, tôi chỉ là muốn thử một chút xem có thể chém nát cái vỏ bọc kia hay không
Hàn Sâm có chút áy náy nói
Mặc dù Hàn Sâm cũng không cho rằng con rắn quái dị kia có thể giết chết hắn, nhưng dù sao cũng là hắn làm trái với kế hoạch, có chút không đúng
- Mày thật đúng là biết nghĩ
Mày có thể chém đứt thân thể của nó cũng đã không tệ rồi, còn mang ý nghĩ hão huyền muốn chém vỏ bọc
Chu Đình châm chọc nói
Ở trong mắt anh ta, ở bên trong không gian thứ nhất của Tí Hộ Sở, chỉ sợ không có binh khí gì có thể chém thủng cái vỏ bọc vô cùng cứng rắn kia
- Được rồi, không nên nói nữa, không có việc gì là tốt rồi
Dương Vĩnh Thành ngăn lại không để Chu Đình châm chọc nữa, nói với mọi người:
- Nhiệm vụ của chúng ta đã thuận lợi hoàn thành, mọi người nghỉ ngơi và hồi phục đi, chuẩn bị quay trở lại Tí Hộ Sở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không giết con dị sinh vật kia nữa sao
Hàn Sâm không khỏi hơi ngơ ngác, không nghĩ tới bọn Dương Vĩnh Thành lại đi về như vậy
- Giết
Mày thật sự cho rằng có một con dao găm sắc bén là có thể giết con dị sinh vật kia à
Thật sự là ngây thơ
Chu Đình khinh bỉ hừ lạnh nói
Dương Vĩnh Thành trừng mắt liếc Chu Đình, khiến cho Chu Đình không nói thêm gì nữa, lúc này mới nói với Hàn Sâm:
- Hàn thiếu, cậu cũng thấy đấy, bằng vào thực lực của mấy người chúng ta, không đủ để chém giết con dị sinh vật kia, phải chờ Ninh Nguyệt thiếu gia đến chủ trì đại cục, đến lúc đó lại đến săn giết con dị sinh vật kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lập tức Hàn Sâm đã hiểu ra, lần này Ninh Nguyệt gọi người dẫn hắn ra, chỉ là để thử xem dao găm của hắn có thể làm bị thương con dị sinh vật kia hay không, căn bản không hề chuẩn bị đánh giết nó
Mà chỉ sợ là chính Ninh Nguyệt đang chạy tới Cuồng Tín Tí Hộ Sở, hành động chính thức đánh chết con dị sinh vật kia, sẽ do chính Ninh Nguyệt chủ trì
Hàn Sâm ngậm miệng lại không nói gì thêm nữa, đi theo bọn Dương Vĩnh Thành trở về, bây giờ trên cơ bản hắn đã có thể xác định, con dị sinh vật giống như ốc sên kia, tám chín phần mười cũng là một sinh vật siêu cấp thần huyết
- Xem ra quả nhiên là Ninh gia biết rõ một ít chuyện, bằng không bọn họ sao lại tốn hao nhiều nhân lực cùng vật lực như vậy, lại còn rời bến đi tìm sào huyệt dị sinh vật, lại đi săn giết loại dị sinh vật siêu cấp này, rất rõ ràng là có mục đích truy cầu
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, nhưng mà hắn lại không biết, đến cùng là Ninh gia đã từng đánh chết sinh vật siêu cấp thần huyết hay chưa, đã có được siêu cấp thần gen chưa
Nếu như là chưa, làm sao bọn họ lại biết sinh vật siêu cấp thần huyết cùng siêu cấp thần gen, hoặc là bọn họ cũng không biết, chỉ là suy luận cùng phán đoán thôi
Thế nhưng mà Hàn Sâm nghĩ lại, lại cảm thấy có chút không đúng, cụ nhà mình từ thật lâu trước đây cũng đã để lại mấy chữ siêu cấp thần gen này, làm sao mà cụ biết được chuyện này
Phải biết ở thời đại kia của cụ, thời gian nhân loại tiến vào thế giới Tí Hộ Sở vẫn còn tương đối ngắn, độ hoàn thành gen phổ biến cũng không cao, săn giết sinh vật thần huyết thậm chí là sinh vật biến dị đều hết sức khó khăn, làm sao mà cụ biết siêu cấp thần gen được
Chuyện đó và Ninh gia của tập đoàn Tinh Vũ có quan hệ gì đây
Hàn Sâm đoán không ra được, trước kia hắn vẫn cho rằng, chỉ cần mình mạnh mẽ lên, có thể tìm tập đoàn Tinh Vũ báo thù, lấy lại công đạo cho cha của mình, nhưng mà bây giờ lại đột nhiên phát hiện, chuyện còn lâu mới đơn giản giống như tưởng tượng của hắn
Sau khi đi ra khỏi Rừng Cổ Lâm, mấy người bọn Dương Vĩnh Thành đều thở dài một hơi, mặc dù nhiệm vụ lần này có một chút mạo hiểm, nhưng cũng khá thuận lợi, trở về cũng có thể bàn giao lại với Ninh Nguyệt
Cũng chỉ có Chu Đình, trên đường đi còn không ngừng lầm bầm với Hàn Sâm, cũng có chút làm cho người ta chán ghét
Đã đến lúc nghỉ ngơi ăn cơm, Chu Đình còn cố ý đi săn giết một con sinh vật biến dị đem về nướng ăn
Mặc dù Chu Đình này rất chán ghét, nhưng mà khả năng nướng thịt của y lại không tồi, so với Hàn Sâm thì mạnh hơn nhiều lắm, nướng ra thịt vừa thơm vừa mềm, hương vị cũng cực kỳ ngon, có thể nói là cực phẩm bên trong thịt nướng
Hàn Sâm không hề ngờ tới, Chu Đình vẫn còn có khả năng như vậy
Bọn Dương Vĩnh Thành lại tựa hồ như sớm đã biết Chu Đình có năng lực như vậy, có thể là đã sớm hưởng thụ qua rất nhiều lần, đều là vừa nói chuyện phiếm vừa ăn thịt nướng, còn có người lấy ra bầu rượu nhỏ mà mình mang theo uống mấy chén
Thế nhưng mà sau khi Hàn Sâm ăn vài miếng, liền cảm giác có chút không đúng rồi, nhiệt độ thân thể có chút tăng lên một ít, việc này đối với người tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mà nói, cơ hồ là chuyện không thể nào, nếu như xuất hiện loại tình huống này, đã nói lên thân thể đã xảy ra vấn đề gì đó
Rất nhanh Hàn Sâm liền ý thức được chỗ có vấn đề, dọc theo con đường này hắn không hề làm gì, ăn uống cũng đều là đồ vật tự mình mang theo, duy nhất có khả năng xảy ra vấn đề đúng là thịt nướng của Chu Đình
- Ninh Nguyệt à Ninh Nguyệt, cậu muốn đối phó với tôi như vậy, thì quá coi thường Hàn Sâm tôi rồi
Hàn Sâm điều động Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật chuyển một lần, nhiệt độ khác thường trên người lập tức bị mát lạnh tuôn ra từ trong thân thể xua tan, sau đó lại giả bộ cũng không có chuyện gì phát sinh, tiếp tục ăn thịt nướng
Thế nhưng mà đợi sau khi mọi người đều đã ăn xong thịt nướng, Hàn Sâm cũng không thấy bọn Dương Vĩnh Thành có động tác gì, lúc Hàn Sâm đang do dự có phải là mình nên giả ra một chút phản ứng gì đó hay không, lại nghe được bên cạnh truyền đến một tiếng bịch
Sau đó Hàn Sâm liền kinh ngạc nhìn mấy người bọn Dương Vĩnh Thành đều té lăn xuống đất, giống như là ăn phải thuốc mê, chỉ là vùng vẫy vài cái rồi té trên mặt đất không động đậy nữa
- Chu Đình
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn người còn hoàn toàn tỉnh táo duy nhất trừ hắn ra…