Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 381: Khoa Điều Tra Đặc Công




- Có gan, rất cứng rắn…
Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên với Chu Đình, sau đó trực tiếp làm mấy động tác trên người Chu Đình
Chu Đình lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, thân thể co giật, mặt tái mét, tư vị bị phân cân thác cốt, không phải người bình thường có thể chịu được
Tuy Chu Đình cũng không thể tính là người bình thường, tính nhẫn nại vượt xa người thường, nhưng bị tra tấn như vậy, vẫn đau đến mức kêu cha gọi mẹ
- Tôi… tôi nói… đều… đều là thật… tôi thật sự không biết… chỉ là mấy lời của ông cha trong nhà truyền lại…
Chu Đình vừa kêu thảm thiết vừa nói với giọng đứt quãng
Hàn Sâm nghe thế mới dừng tay rồi hỏi:
- Nói cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cậu đừng động thủ nữa, cậu muốn hỏi gì cứ hỏi, tôi khẳng định biết gì nói đấy
Chu Đình thật sự sợ hãi
- Ít nói nhảm
Hàn Sâm không nhịn được nói
Trong nội tâm Chu Đình thật sự là có nỗi khổ mà không nói được, Hàn Sâm hỏi những thứ này, thật sự không phải cơ mật gì, y thật sự muốn trả lời, không muốn giấu giếm, nhưng lại bị Hàn Sâm chỉnh như thế, thậm chí y có chút hoài nghi, Hàn Sâm hứng thú chỉnh hắn còn hơn cả việc muốn biết rõ câu trả lời
- Biến thái!
Ngớ ngẩn !!!
Trong lòng Chu Đình mắng một lần tất cả những lời thô tục mà mình có thể nghĩ tới, nhưng ngoài miệng lại ngoan ngoãn nói:
- Tôi cũng biết không nhiều, chỉ là nghe trưởng bối Trần gia chúng tôi đã từng nói , từ thời tổ tiên tôi, chính là khi Tí Hộ Sở vừa bị phát hiện, ở trong những thế giới Tí Hộ Sở phát hiện một số thứ, từ đó đưa suy đoán trong Tí Hộ Sở ngoài sinh vật thần huyết ra, phía trên có lẽ còn có một đẳng cấp sinh vật nữa, Trần gia chúng tôi vì muốn chứng minh suy đoán này mà đã trả giá không ít, nhưng đều không có tiến triển, những sinh vật bị hoài nghi đó thật sự quá cường đại, ở trong không gian Tí Hộ Sở thứ nhất căn bản không có vũ khí gì có thể khiến chúng bị thương…
- Anh không phải họ Chu sao
Sao lại là người Trần gia
Hàn Sâm liếc Chu Đình
- Tôi là con riêng Trần gia, theo họ mẹ, cậu có biết Trần Tử Thần không
Đó là anh em cùng cha khác mẹ của tôi
Chu Đình vội vàng nói
Hàn Sâm không quá hứng thú với việc Chu Đình có phải thật sự là người Trần gia hay không, nghĩ một chút lại tiếp tục hỏi:
- Tại sao anh phải chạy tới cạnh Ninh Nguyệt nằm vùng
Đừng nói với tôi là vì anh nhất thời hứng thú
Sắc mặt Chu Đình khẽ đổi, sau đó mới lên tiếng:
- Dù sao cũng đã nói ra, tôi đây cũng sẽ không lừa gạt nữa, tổ tiên Ninh gia và tổ tiên của Trần gia chúng tôi công tác trong cùng một cơ quan, lúc trước khi phát hiện những thứ đó, là Ninh gia cùng vị lão gia kia của Trần gia chúng tôi cùng phát hiện, cho nên Ninh gia cũng có suy đoán tương tự như vậy, vẫn luôn muốn chứng thực suy đoán này, vì thế mà họ cũng hao tốn rất nhiều tài lực vật lực
- Cậu cũng biết thực lực của tập đoàn Tinh Vũ mạnh thế nào rồi đấy, ở phương diện này Trần gia chúng tôi kém xa Ninh gia, cho nên đã nghĩ phải đánh vào nội bộ của bọn họ, nếu như Ninh gia có phát hiện ra điều gì…, Trần gia chúng tôi cũng có thể phát hiện ra một ít dấu vết để lại, cho nên…
Chu Đình nói đến đây thì không hề tiếp tục nói nữa
- Cơ quan kia tên gì
Hàn Sâm hỏi với vẻ rất tùy ý, nhưng chỉ có hắn biết là trái tim hắn đang đập loạn, bởi vì hắn nhớ tới tấm thẻ công tác của ông cố nhà mình
- Chuyện này thì tôi không biết được, đây là chuyện từ trăm năm trước rồi…
Chu Đình nói xong thấy sắc mặt Hàn Sâm không đúng, vội vàng bồi thêm một câu:
- Tôi chỉ nghe ông cụ trong nhà từng nói, hình như là một nơi tên là cái gì khoa đặc công…
- Tên đầy đủ
Hàn Sâm lạnh lùng quát Chu Đình một tiếng, nhưng trong lòng lại có chút kích động
Theo như Chu Đình, thì rất có thể chính là khoa điều tra đặc công của ông cố, nếu thật sự là như thế, như vậy chuyện này đã có chút manh mối
Ông cố mình cùng vị trưởng bối kia của Ninh gia còn có lão gia tử Trần gia, cũng đều là thành viên trong cơ quan, có khả năng là ông cố và bọn họ cùng phát hiện ra thứ gì đó trong Tí Hộ Sở, ông cố để lại mấy chữ siêu cấp thần gen, như vậy Ninh gia và Trần gia có lẽ đều để lại tin tức không quá khác, hoặc là nói có lẽ bọn họ sẽ lưu lại nhiều tin tức hơn
Dù sao trên thẻ công tác của ông cố Hàn Sâm chỉ ghi là một điều tra viên của tổ hành động nhỏ, mà Ninh gia và Trần gia, có lẽ sẽ là lãnh đạo, nếu không rất khó tưởng tượng Ninh gia qua mấy đời đã có được tập đoàn Tinh Vũ, một trong những đại tập đoàn đứng đầu trong Liên Minh như vậy
- Tôi thật sự không biết, lúc trước chỉ là nghe cha tôi thuận miệng nói như vậy, cậu cũng biết, tôi chỉ là con riêng, phần lớn đều không sống ở Trần gia, ít có cơ hội có thể tiếp xúc với những thứ cơ mật, nếu như không phải Trần gia cần tôi đi nằm vùng bên cạnh Ninh Nguyệt để tra những chuyện này, chỉ sợ những chuyện này tôi cũng không thể biết được
Chu Đình đau khổ nói ra
Hàn Sâm lại hỏi Chu Đình mấy vấn đề, nhưng đều không nắm được trọng điểm, cũng không thể hỏi ra cái gì
Hàn Sâm biết rõ Chu Đình khẳng định có rất nhiều điều chưa nói, nhưng hắn cũng hiểu, người như Chu Đình, cho dù có nói nhiều hơn thì thật giả cũng rất khó phân biệt, giống như hiện tại, Hàn Sâm đúng là đã nghe được một số thông tin hữu dụng với hắn, tính ra cũng không thiệt thòi
- Hàn thiếu, những điều cậu muốn biết, tôi đều đã nói rồi, cầu xin cậu thả tôi ra đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt Chu Đình đau khổ cầu khẩn
- Vốn dĩ chuyện của Trần gia các anh và Ninh gia cũng không liên quan đến tôi, thả anh ra cũng không có chuyện gì lớn, nhưng anh đã muốn xuống tay với tôi, vậy thì chuyện này sẽ không đơn giản như vậy, lát nữa sẽ giao anh cho đám Dương Vĩnh Thành, có thể còn mạng hay không thì phải xem bản lãnh của anh rồi
Hàn Sâm cười nói
Chu Đình lập tức biến sắc, rùng mình một cái, cắn răng nói ra:
- Hàn thiếu, chúng ta thương lượng đi, mạng này tôi tự mua, cậu ra giá thế nào cũng được mà
Chu Đình nghĩ đến Ninh Nguyệt, chỉ thấy sống lưng phát lạnh, nếu như rơi vào tay người kia, thật sự không bằng cứ thế mà chết đi
Hàn Sâm cũng là một kẻ hung ác, nhưng so sánh với Ninh Nguyệt mà Chu Đình biết, thì Hàn Sâm chỉ giống như là một đứa bé còn đi nhà trẻ ngây thơ như cún thôi
- Được, vậy anh nói một chút xem, giá trị của anh đáng giá bao nhiêu
Tốt xấu gì anh cũng là thiếu gia Trần gia, có lẽ sẽ không khiến tôi thất vọng đâu nhỉ
Hàn Sâm hứng thú nhìn Chu Đình
- Hàn thiếu, tôi chỉ con riêng, tính là thiếu gia gì chứ, nếu thực sự là thiếu gia thì đã không cần bán mạng sống thế này… 100 triệu mua mạng của tôi, cậu thấy thế nào
Chu Đình cắn răng nói
Hàn Sâm chỉ cười tủm tỉm nhìn Chu Đình mà không nói lời nào
- 200 triệu
Chu Đình giống như phải bán con bán cháu vậy, cắn răng báo ra một cái giá như vậy
- Xem ra anh thật sự không muốn sống rồi
Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp đi tới bên cạnh mấy người Dương Vĩnh Thành, ngồi xổm xuống kiểm tra tình huống của bọn hắn
Mặc kệ Chu Đình gọi, Hàn Sâm đều không để ý đến y, y đến Tí Hộ Sở, làm sao có thể mang theo tiền, đừng nói 200 triệu, cho dù hai vạn thì trên người y chưa hẳn đã có, chỉ nghe y mở miệng, đã biết rõ y căn bản không có ý định xuất huyết nhiều

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.