Hàn Sâm sử dụng chút thủ đoạn thường dùng học được trong trường học, kết quả đám Dương Vĩnh Thành vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, khó trách Chu Đình không sợ hãi
- Đừng phí sức nữa, đã trúng Nhất Trụ Hương, nếu như không có giải dược của tôi, bọn họ sẽ không thể nào tỉnh lại
Hơn nữa nếu trúng Nhất Trụ Hương để qua ba ngày, cho dù là tôi cũng không giải được, không chết cũng thành người thực vật
Tuy mặt mũi Chu Đình bầm dập, nhưng lại có vẻ cười rất vui
Chu Đình chỉ sợ Hàn Sâm không nhìn gì cũng không nói gì, bắt y lại đánh loạn một hồi, chỉ cần Hàn Sâm nói gì, y sẽ có biện pháp để Hàn Sâm không dám động đến y
Thấy Hàn Sâm không nói gì, Chu Đình lại tiếp tục nói:
- Cậu đừng mong tìm được giải dược từ trên người tôi, giải dược quan trọng như vậy, tôi đương nhiên sẽ không mang thành phẩm trên người, nếu như cậu hiểu phối dược, có thể cầm tài liệu trên người tôi đi phối
Hoặc là cậu thả tôi ra…tôi giúp cậu phối
- Anh cảm thấy tôi quan tâm tới sinh tử của bọn họ
Hàn Sâm hứng thú nhìn Chu Đình
- Cậu đương nhiên không quan tâm, nhưng đám Dương Vĩnh Thành đều là tâm phúc của Ninh Nguyệt, cho dù là tôi, cũng chỉ dám dùng thuốc mê mà không phải dùng độc dược, tránh cho Ninh Nguyệt nổi điên
Nếu như bây giờ bọn họ đều bởi vì cậu mà chết ở chỗ này, cậu cảm thấy Ninh Nguyệt sẽ bỏ qua cho cậu
- Cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi
Hàn Sâm gật đầu, dường như vô cùng đồng ý với lời nói của Chu Đình, sau đó triệu hồi ra một dao găm đi tới Chu Đình
- Cậu muốn làm gì
Cậu không nghe tôi nói sao
Chu Đình vừa sợ vừa giận, y thật sự có chút sợ Hàn Sâm
Nhưng bây giờ các khớp nối của Chu Đình đã bị tháo ra hơn một nửa, cho dù y muốn chạy cũng không chạy được, ngay cả nhúc nhích cũng rất khó khăn, chỉ hơi chút động một cái, những nơi sai khớp đều vô cùng đau đớn
- Chỉ cần không có người sống trở về, Ninh Nguyệt sẽ không biết bọn họ chết vì tôi
Hàn Sâm lạnh nhạt nói
- Đừng đừng đừng, sao cậu lại như vậy, cậu giết tôi thì có gì tốt chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Với đầu óc của Ninh Nguyệt, cho dù y không thấy được cũng không có chứng cớ, nhưng nhất định có thể đoán ra một chút, nhất định sẽ nghi ngờ đến cậu
Giết tôi đối với cậu không có bất kỳ chỗ tốt gì, nhưng nếu cậu cứu bọn họ, không chỉ Ninh Nguyệt, đám Dương Vĩnh Thành nhất định sẽ mang ơn cậu, có chỗ tốt như vậy mà cậu không cần, không nên tìm phiền toái đến giết tôi chứ
Chu Đình thật sự không biết có phải đầu óc Hàn Sâm có vấn đề hay không, chẳng lẽ không thể dùng cách nghĩ của người bình thường để suy nghĩ sao
- Bởi vì tôi nhìn anh khó chịu, không được sao
Hàn Sâm nói xong muốn dùng dao găm lia qua cổ Chu Đình
- Đừng đừng đừng… Cậu muốn cái gì thì cậu nói đi, tôi đưa cho cậu còn không được sao
Chu Đình cảm giác mình thật sự xui xẻo, hối hận đến mức ruột đều xanh lại, trêu ai không được, hết lần này tới lần khác lại chọc phải một tên biến thái đầu óc không bình thường, chẳng lẽ hắn không rõ, lợi ích quan trọng hơn giết người rất nhiều sao
- Chọn mũi tên đó đi
Hàn Sâm thuận miệng nói một câu
- Mũi tên đó
Chu Đình lộ vẻ mờ mịt, nhưng trong lòng lại chấn động
Chu Đình quả thật có một mũi tên, hơn nữa còn là mũi tên thần huyết, bình thường y cất giấu như bảo bối, sẽ không tùy tiện lấy ra sử dụng
Dù sao thú hồn thần huyết mũi tên quá ít, so với thu hồn thần huyết loại cung còn ít hơn, là vũ khí vô cùng hiếm thấy
Không biết có bao nhiêu xạ thủ tinh thông bắn cung, đều hy vọng có thể có một thú hồn thần huyết mũi tên mà không được, Chu Đình có thể có được thú hồn thần huyết mũi tên này có thể nói là cực kỳ may mắn
Trước lúc đối phó với con ốc sên khổng lồ kia, Chu Đình đã lấy ra một lần, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ bắn ra, sợ bị con khổng lồ ốc sên kia phá hỏng
Sau đó khi thoát khỏi nguy hiểm, Chu Đình lại trực tiếp thu vào, tổng cộng thời gian lấy ra chỉ có mười giây đồng hồ, dưới tình huống khẩn trương như vậy, y thật sự có chút không tin, Hàn Sâm lại thấy được mũi tên thú hồn thần huyết của y, còn nhìn ra đó là thú hồn thần huyết
Hàn Sâm không nói hai lời, một tay nắm lấy lỗ tai Chu Đình một tay cầm dao găm muốn cắt xuống
- Cho cho cho, đều cho cậu
Chu Đình lập tức kêu lớn
- Còn nói nhảm nữa, anh tự giữ lại để chơi đi
Hàn Sâm bình tĩnh nói, nhưng tay cầm lỗ tai và dao găm lại không có ý tứ buông ra
Trong nội tâm Chu Đình rất muốn hỏi, tôi đưa cho cậu thì cậu sẽ thả tôi chứ
Nhưng khi nhìn sắc mặt củaHàn Sâm, còn có dao găm đang kề sát tai của y, Chu Đình nuốt muột ngụm nước bọt, không dám ho he gì, trực tiếp chuyển thú hồn mũi tên thần huyết cho Hàn Sâm
- Gặp phải cậu thật sự là gặp vận đen tám đời
Vẻ mặt Chu Đình cầu xin nói ra
- Thu được thần huyết thú hồn Cốt Thứ Ngư
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Hồn Hải của mình, lập tức thấy bên trong có thêm một con thú hồn hình cá chỉ còn lại bộ xương rất cổ quái
- Cuối cùng cũng đã có một mũi tên thần huyết thú hồn
Trong nội tâm Hàn Sâm thầm hưng phấn, bởi vì không có mũi tên thần huyết thú hồn, tiễn thuật của hắn vẫn luôn không phát huy được tác dụng lớn, hiện tại cuối cùng đã đạt được ước muốn
- Hàn thiếu, thú hồn mà cậu muốn tôi đã chuyển cho cậu, hiện tại có thể thả tôi đi chưa
Chu Đình có chút bận tâm hỏi Hàn Sâm, y không biết Hàn Sâm, cũng nhìn không thấu Hàn Sâm là hạng người gì, không biết Hàn Sâm có thể thật sự tuân thủ lời hứa thả y hay không
- Tôi có nói sẽ thả anh sao
Hàn Sâm nhếch miệng
- Chúng ta không phải đã nói dùng mũi tên thần huyết thú hồn mua mạng sao
Cậu không thể nói chuyện không giữ lời như thế
Trong nội tâm Chu Đình chỉ muốn chửi thề
- Anh chỉ mua mạng, cũng không nói sẽ thả anh
Hàn Sâm nói một câu khiến Chu Đình ngẩn ngơ
- Cậu có ý gì
Chu Đình giật mình nhìn Hàn Sâm
Hàn Sâm cũng không trả lời y, trực tiếp giơ tay tới đám khớp xương của Chu Đình mạnh mẽ uốn éo vài cái, lập tức nghe được tiếng vang két BA~ két BA~, trên người Chu Đình xen lẫn tiếng kêu thảm thiết của y, nghe vô cùng quỷ dị
- Đi giải thuốc mê trên người bọn họ đi
Hàn Sâm nói với Chu Đình một câu, sau đó triệu hoán ra thú hồn thần huyết Cốt Thứ Ngư và Ma Giác Xà cung, cầm trong tay kéo kéo vuốt vuốt
Sau khi thân thể Chu Đình khôi phục, thoáng hoạt động một chút, thấy không có cảm giác gì khác thường, đôi mắt ti hí loạn chuyển, nghĩ xem nên chạy trốn như thế nào
Thế nhưng khi quay sang nhìn trộm Hàn Sâm, tóc gáy Chu Đình lập tức dựng đứng, sau lưng lạnh cóng, tâm tư muốn chạy trốn thoáng cái đã biến mất
Chỉ thấy Hàn Sâm dùng một mũi tên màu trắng toàn thân đầy gai ngược khoác lên chiếc cung khảm sừng màu đen, lúc này đầu mũi tên đang nhắm về phía y, chỉ nhìn thoáng qua, Chu Đình đã có cảm giác mũi tên này lúc nào cũng có thể sẽ bắn về phía y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa nhìn khí thế của Hàn Sâm như vậy, Chu Đình lại sinh ra một ý nghĩ chỉ cần Hàn Sâm buông tay ra, y cũng sẽ lập tức bị bắn chết
- Khụ khụ, chúng ta đã nói rồi đấy, tôi lấy tiền mua mạng, nếu tôi giải thuốc mê cho bọn họ, bọn họ sẽ bắt tôi tới cho Ninh Nguyệt, như thế tôi lấy đâu ra mạng sống nữa
Chu Đình động cũng không dám động, chỉ bày ra vẻ mặt đau khổ
Hàn Sâm cũng không tiếp lời, chỉ cầm cung tiễn liếc Chu Đình một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Đình lập tức lấy ra mười bình nhỏ, từ bên trong đổ ra mấy thứ thuốc bột, trộn theo tỷ lệ nhất định, sau đó thổi qua mũi đám người Dương Vĩnh Thành