Hàn Sâm không biết Chu Đình nói những lời này có mấy phần thực mấy phần giả, mặc dù biết một được một chút sự tình, nhưng nghi vấn trong lòng vẫn không giảm bớt
Đêm ngày thứ hai sau khi Chu Đình nói với Hàn Sâm những lời kia, Chu Đình toàn thân bị dây thừng trói chặt lại chạy mất, người phụ trách gác đêm đó gục chết ở vị trí chỗ Chu Đình bị trói, toàn thân biến thành màu đen, rõ ràng người này trúng kịch độc
Nơi bọn hô nghỉ ngơi cách vị trí Chu Đình bị trói cũng không xa, thế nhưng lại không có ai nghe được bất kỳ tiếng động nào, thậm chí cả người gác đêm bị chết kia đều không có dấu hiệu giãy dụa hoặc phát ra bất kỳ âm thanh gì, đến tận nửa đêm về sáng Dương Vĩnh Thành đến thay phiên, mới phát hiện thi thể của y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Đáng chết
Sắc mặt Dương Vĩnh Thành tái xanh, sắc mặt mấy người khác cũng rất khó coi
Hàn Sâm chỉ khẽ nhíu mày, hắn đúng là đã có chút xem thường Chu Đình rồi, Chu Đình đã có bản lĩnh như vậy, trong đêm đầu tiên khi bọn hắn hạ trại có lẽ đã có cơ hội chạy đi, thế mà hắn lại đợi đến khi nói những lời kia với Hàn Sâm rồi mới đi, hiển nhiên là cố ý
Khi bọn hắn trở lại Cuồng Tín Tí Hộ Sở, Ninh Nguyệt đã đến Cuồng Tín Tí Hộ Sở, sau khi Dương Vĩnh Thành báo cáo chuyện lại cho Ninh Nguyệt, Ninh Nguyệt cũng chỉ cười, cảm tạ Hàn Sâm đã cứu đám Dương Vĩnh Thành, hơn nữa còn nói cho Hàn Sâm biết, thủ tục để Hàn Nghiên nhập học vào học viện quý tộc đã làm xong, lúc nào Hàn Nghiên cũng có thể nhập học
Đợi đến khi Ninh Nguyệt chuẩn bị xong đầy đủ mọi thứ, lần nữa xuất phát tới rừng rậm, Ninh Nguyệt vẫn không nhắc tới dao găm Cổ Huyền Lang, thậm chí ngay cả rốt cuộc là thú hồn gì, Ninh Nguyệt cũng không hỏi một câu
Giống như Ninh Nguyệt căn bản không có hứng thú gì với dao găm Cổ Huyền Lang, chỉ cần Hàn Sâm có thể trợ giúp bọn họ săn giết con dị sinh vật kia là đủ rồi
Dù Ninh Nguyệt thật sự không có hứng thú với dao găm Cổ Huyền Lang, hay chỉ giả bộ như như thế, Hàn Sâm đều vô cùng bội phục Ninh Nguyệt, tính kiên nhẫn như vậy không phải người nào cũng làm được
Một người như vậy, chỉ cần y ra tay, nhất định sẽ khiến đối thủ chết không có chỗ chôn, tuyệt đối sẽ không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào, điều này khiến nội tâm Hàn Sâm càng thêm cảnh giác với Ninh Nguyệt
Chuyến đi vào rừng rậm lần này, cộng với Hàn Sâm và Ninh Nguyệt, tổng cộng cũng chỉ có năm người, hơn nữa ngoại trừ Dương Vĩnh Thành, hai người khác đều là sau này mới chạy đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba người này đều có thần gen đầy đủ, trước khi lên đường, bọn họ đều tiến vào ao tiến hóa ở trong Tí Hộ Sở để tiến hóa, đã trở thành Tiến Hóa Giả, tố chất thân thể tăng lên rất nhiều
- Xem ra lần này Ninh Nguyệt quyết tâm muốn giết con dị sinh vật kia
Hàn Sâm âm thầm suy tư, tới lúc đó mình nên làm thế nào
Giúp Ninh Nguyệt săn giết con dị sinh vật kia là chuyện tuyệt đối không thể nào, cho dù người đánh giêt cuối cùng là Hàn Sâm, hắn cũng không thể để bọn họ thấy gen sinh mệnh tinh hoa
- Ngoại trừ Kim Mao Hống tự nhiên tử vong, sau khi sinh vật siêu cấp thần huyết bị giết đều sẽ trực tiếp phân giải, nếu như đến lúc đó có thể tách đám người Ninh Nguyệt ra xa, sau đó lại đánh ra một kích cuối cùng, trước khi bọn họ chưa nhìn thấy lập tức thu lấy gen sinh mệnh tinh hoa, bọn họ cũng sẽ không biết đến gen sinh mệnh tinh hoa, sẽ chỉ nghi hoặc vì sao thi thể của dị sinh vật kia lại biến mất
Trong nội tâm Hàn Sâm âm thầm lên kế hoạch
Hiện nay hắn vẫn chưa phân biệt được Ninh gia là địch hay là bạn, trước mắt vẫn là đối tượng có hiềm nghi lớn nhất khiến cha Hàn Sâm tử vong, Hàn Sâm đương nhiên không có khả năng thật sự trợ giúp bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì thân thể Ninh Nguyệt không tốt lắm, cho dù là cưỡi vật cưỡi, đi quá nhanh sẽ ho khan rất dữ dội, cho nên đoàn người đi chậm hơn lần trước rất nhiều
Bởi vì thời gian nghỉ ngơi trên đường đi tương đối ngắn, trong lúc nghỉ ngơi Hàn Sâm cũng không có chuyện gì để làm, chỉ đành nghiên cứu thú hồn của mình
Trong rất nhiều thú hồn của hắn, chỉ có một loại thú hồn đến bây giờ hắn vẫn không biết rõ có tác dụng gì, chính là Trùng Giáp Kỵ Sĩ
Thú hồn thế thân, Hàn Sâm đã tìm trên Internet và tài liệu của tổ hành động đặc biệt nhiều lần, nhưng kết quả đều giống nhau, không tìm thấy một chút tư liệu nào về loại thú hồn này
Đây là một loại thú hồn hiếm thấy không thể nghi ngờ, nhưng Hàn Sâm mãi mà không rõ được tác dụng của nó, điều này khiến Hàn Sâm có chút buồn rầu
Hàn Sâm thử rất nhiều phương pháp đều không được, Trùng Giáp Kỵ Sĩ không có một chút động tĩnh nào, cũng không bị triệu hoán ra, vô cùng kỳ quái
- Thú hồn thế thân, rốt cuộc là thế thân như thế nào
Chẳng lẽ là đợi sau khi mình chết, nó sẽ thay mình tiếp tục sống ư
Giống như diễn viên thế thân, có thể thay mình đi làm những việc gì đó
Hàn Sâm nhìn Trùng Giáp Kỵ Sĩ bên trong Hồn Hải, trong nội tâm âm thầm suy tư
Hàn Sâm vừa suy nghĩ vừa đi đến bên dòng suối nhỏ múc nước, nhìn bóng của mình trong khe suối, khiến hắn nhớ đến một chuyện
Lúc trước khi hắn đại chiến cùng với Trùng Giáp Kỵ Sĩ, mỗi lần Trùng Giáp Kỵ Sĩ đều đến hồ nước, nhìn cũng không giống là tắm rửa, bởi vì nó cưỡi con Độc Giác Mã kia, nước trong hồ nước kia ngay cả Độc Giác Mã còn không chìm nổi, nó chỉ ướt chân mà thôi
Mà mỗi lần Trùng Giáp Kỵ Sĩ từ hồ nước đi ra, vết thương trên người đã hoàn toàn biến mất, khi đó Hàn Sâm còn tưởng rằng trong hồ có thứ gì thần kỳ và cổ quái, sau khi giết chết Trùng Giáp Kỵ Sĩ, gần như hắn đã kiểm tra tất cả mọi thứ trong hồ nước, nhưng đều không tìm được thứ gì cổ quái
- Thú hồn thế thân… hồ… chẳng lẽ lúc trước Trùng Giáp Kỵ Sĩ xuống giữa hồ, cũng không phải là vì muốn ngâm nước, mà chỉ muốn dùng mặt hồ thành tấm gương để chiếu ra thân ảnh của mình
Hàn Sâm nghĩ tới đây, mí mắt khẽ giật vài cái
- Đáng chết, chuyện như vậy mà mình không nghĩ ra, thật sự là quá ngu xuẩn
Hàn Sâm nhìn hình ảnh trong khe suối phản chiếu ra, nghẹn ngào kêu lên
Hiện tại hắn hận không thể lập tức đi thử nghiệm suy nghĩ của mình, nhưng đám Ninh Nguyệt đều ở cách đó không xa, Hàn Sâm đành phải tạm thời kìm chế lại, sau khi múc nước xong lập tức trở về chỗ nghỉ ngơi, đổ nước vào nồi nấu
Vừa nấu cháo vừa suy nghĩ, Hàn Sâm có chút không yên lòng, trong đầu đều là suy nghĩ về Trùng Giáp Kỵ Sĩ
- Nếu quả thật đúng như mình nghĩ, thân phận của Kim Tệ đã có biện pháp giải quyết, trước khi tấn chức không gian Tí Hộ Sở thứ hai, những thú hồn thuộc về Kim Tệ, cũng có thể quang minh chính đại trở lại trên tay mình, sẽ không có bất luận kẻ nào hoài nghi mình và Kim Tệ có liên hệ
Trong nội tâm Hàn Sâm âm thầm suy tư
- Hàn thiếu, cậu không cần khẩn trương, đến lúc đó đám Dương ca sẽ phụ trách ngăn chặn con dị sinh vật kia, hơn nữa cam đoan an toàn của cậu, cậu chỉ cần tìm đúng thời cơ đánh ra một kích chí mạng
Ninh Nguyệt tôi dùng tính mạng của mình đảm bảo, chỉ cần bốn người chúng ta không chết hết, con dị sinh vật kia sẽ không có khả năng làm cậu bị thương
Ninh Nguyệt thấy hai ngày nay Hàn Sâm có chút không yên lòng, cho rằng Hàn Sâm đang sợ hãi con dị sinh vật kia, mỉm cười nói với Hàn Sâm
- Đa tạ Ninh thiếu
Hàn Sâm cũng không giải thích
- Vẫn nên gọi thẳng tôi là Ninh Nguyệt đi
Ninh Nguyệt nói xong lại ho khan lên, dùng khăn ướt màu trắng che miệng ho hai tiếng mới nói thêm:
- Hàn thiếu, không biết cậu có tin vào vận mệnh hay không
- Có một chút
Hàn Sâm chỉ là người bình thường, trong lòng vẫn có kính sợ đối với vận mệnh, nhưng cũng sẽ không hoàn toàn tin
- Có lẽ cậu không tin, lần thứ nhất tôi nhìn thấy cậu, đã cảm thấy chúng ta sẽ là bạn bè
Ninh Nguyệt cười cười:
- Trước kia ông cố tôi cũng có một người bạn tốt họ Hàn, ông ấy đã cứu mạng ông cố tôi, có lẽ chúng ta cũng có thể trở thành bạn tốt như vậy, nhưng lần này đến lượt tôi cứu cậu đi
Hàn Sâm hơi giật mình nhìn Ninh Nguyệt, sắc mặt vô cùng cổ quái, trong nội tâm ầm ầm cuộn sóng, đủ loại suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển