Lúc đầu, Hàn Sâm còn tưởng rằng là quần áo trên người người kia tản ra ánh sáng nhạt, có thể là dùng loại vải đặc thù có ánh huỳnh quang để làm quần áo, nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã xác định được, chỗ đó không phải quần áo đang phát sáng, mà là bản thân người kia tản ra ánh huỳnh quan kỳ dị
Sau khi cẩn thận xác nhận, Hàn Sâm kinh hãi phát hiện, ở chỗ kia cũng không phải là một người, hoặc là nói không phải là một người sống, mặc dù nhìn không khác gì người sống, nhưng mặt và đôi tay lộ ở bên ngoài kia, rõ ràng đã mất đi hơi nước, người sống không thể có mặt và tay như vậy
Thế nhưng thứ này lại khác với người chết hoặc khô lâu, người nọ mặc dù đã đã mất hơi nước, nhìn có vẻ vô cùng kỳ quái, nhưng da trên người và cơ bắp lại vẫn bảo trì nguyên vẹn, trên da còn tản ra vầng sáng trong suốt, trông vô cùng kỳ dị không giống thây khô
- Này, rốt cuộc là người chết hay người sống thế, là người sống thì nói đôi lời đi
Hàn Sâm có chút không xác định được người này rốt cuộc là người chết hay người sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hỏi vài tiếng liên tiếp, người nọ vẫn không lên tiếng, Hàn Sâm nhìn quần áo trên người y đã rách rưới, trong lòng thầm nghĩ:
- Nhìn thế này thì người nọ hẳn đã chết rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm có chút hiếu kỳ về người chết này, không biết tại sao y lại chết ở đây, hơn nữa thi thể của y còn có chút không tầm thường
Quan sát bốn phía một lát, xác định không có gì dị thường, Hàn Sâm vỗ hai cánh, thận trọng bay tới gần người kia
Vừa tới gần người chết, vừa quan sát người chết kia, quần áo của y trông rất cổ quái, rất khác quần áo của người hiện đại, quần áo trên người y dù là kiểu dáng hay chất liệu, nhìn giống như y phục cổ đại trong những tác phẩm điện ảnh và truyền hình, khi nhân loại còn chưa thoát khỏi hạn chế tinh cầu
Nhưng Hàn Sâm đã rất nhanh loại bỏ suy nghĩ hoang đường này, thời đại như vậy, nhân loại chưa có năng lực sinh tồn trong tinh không, càng không có kỹ thuật truyền tống không gian, nhân loại căn bản không thể đi vào thế giới Tí Hộ Sở được
- Có lẽ là một người có sở thích đặc biệt về trang phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ
Bay tới cách thi thể 4~5m, Hàn Sâm không tiếp tục tới gần nữa, chỉ bay quanh vài cái, để mình có thể quan sát người chết này từ mọi phía
Một người chết trông rất sống động, Hàn Sâm chỉ có thể hình dung về người chết này như vậy, ngoại trừ thân thể đã hoàn toàn mất đi hơi nước, người này không khác gì người còn sống, nhưng lại có chút không giống người sống, thân thể giống như được điêu khắc từ ngọc thạch mà thành, tản ra ánh huỳnh quang kỳ dị
Đột nhiên, ánh mắt Hàn Sâm rơi vào bên cạnh tay trái người chết, nơi đó có một vật, có lẽ là thuộc về người chết này
Người chết ngồi trên một bệ đá rộng khoảng 2~3m, ngồi xếp bằng dựa trên vách động, hai tay rủ xuống tự nhiên, mà bên tay trái của y có một thứ giống như là quyển trục
Hàn Sâm đã xác định đây là một người chết, bốn phía cũng không có nguy hiểm gì, do dự một chút, sau đó hạ xuống bệ đá, đưa tay nhặt quyển trục lên
Quyển trục này có chút giống như làm bằng tơ, nhưng cẩn thận dùng tay để cảm nhận, lại thấy giống như được làm bằng da động vật, vô cùng kỳ lạ
Nhìn người chết kia, Hàn Sâm mới mở quyển trục ra, chỉ thấy trên quyển trục có rất nhiều chữ nhỏ, bên trong quyển trục này ít nhất cũng có hai, ba vạn chữ
Hơn nữa hơn một nửa chữ viết đều dùng một loại sợi tơ thêu lên, mặt sau cũng có một phần nhỏ, nhưng không biết dùng chất lỏng gì để viết lên, chỉ nhìn chữ viết này có vẻ hoàn toàn khác với loại chữ ở mặt trước, hẳn là không cùng một người viết
Hàn Sâm nhìn kỹ một chút, lại phát hiện những chữ mình biết vô cùng có hạn, rất nhiều chữ đều chỉ ở mặt ngoài, Hàn Sâm nhìn qua thì tưởng là những chữ mình biết, nhưng nhìn kỹ một chút thì hắn không thể xác định được đó có phải là chữ mà mình biết hay không
- Đây chẳng lẽ là cổ tự từ thời đại viễn cổ
Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, văn tự thông dụng ở Liên Minh là bắt nguồn từ văn tự của một quốc gia nào đó ở thời đại tinh cầu viễn cổ, nhưng trải qua nhiều lần sửa chữa, mới có văn tự thông dụng khắp Liên Minh ngày nay, kiểu chữ xưa nhất đã không có người nào sử dụng, phần lớn người bình thường đều không thể hiểu được
Bất quá, bên trong một số tác phẩm nghệ thuật, vẫn có thể nhìn thấy những chữ ở thời đại viễn cổ kia, rất tương tự với mấy chữ trong quyển trục này
- Người chết này thật đúng là cổ quái
Hàn Sâm lại nhìn người chết thêm một chút, nhìn khoảng ba bốn mươi tuổi, cho dù thân thể đã mất nước, nhìn có chút kỳ dị, nhưng vẫn lờ mờ có thể nhìn ra, khi còn sống người này hẳn là một nam tử tuấn mỹ vạn người mê
- Đại ca, dù sao anh cũng đã chết rồi, vật ngoài thân cũng vô dụng rồi, không bằng làm chút việc thiện, cứu tế cho người sống là tôi đây nhé
Hàn Sâm thò tay tới thân người chết sờ soạng
Hắn đã quen với chuyện sinh tử, đối với chuyện như vậy cũng không cấm kỵ gì
Thế nhưng khi Hàn Sâm vừa đụng vào quần áo trên người người chết kia, quần áo nhìn có vẻ hoàn hảo, vậy mà chớp mắt đã mục nát biến thành tro bụi, Hàn Sâm vừa động một phát đã lập tức hóa thành tro bụi bay ra, trong nháy mắt trên thân người chết kia chẳng còn lại gì che chắn nữa
- Sao quần áo lại biến thành như thế nào này
Hàn Sâm ngẩn ngơ, lại nhìn người nọ, toàn thân óng ánh như ngọc, cho dù là trong tình huống này, vẫn tạo cho người khác một cảm giác thánh khiết không cho phép khinh nhờn
Hàn Sâm xem toàn thân người kia, ngoại trừ quyển trục này ra thì chẳng có gì khác cả
- Cũng không biết rốt cuộc là ai, người này không phải thật sự là người từ thời đại viễn cổ chứ
Hàn Sâm nghĩ cũng cũng cảm thấy suy nghĩ này có chút buồn cười
Khoa học kỹ thuật từ thời đại viễn cổ, làm sao có thể xuyên không đi tới đây được, căn bản cũng không khả năng
Ngoại trừ thi thể ra thì không còn thứ gì khác, Hàn Sâm thấy không còn chỗ tốt gì có thể nhặt, trực tiếp triệu hồi ra dao găm Cổ Huyền Lang, trực tiếp khoét một cái hố ở bên vách động, bỏ thi thể kia vào, sau đó lại dùng đá lấp kín, lúc này mới hài lòng nói:
- Tôi đã phá hỏng quần áo của anh, đành trả anh một chỗ che thân, còn quyển trục này, một người chết như anh cũng không dùng được rồi, tôi lấy về nhìn xem, nói không chừng có thể tra ra thân phận của anh, nếu như có thể tra ra được điều gì, cũng có thể báo cho người nhà của anh đến nhặt xác anh
Nói xong, Hàn Sâm nhìn bốn phía xung quanh, chỗ này đã là nơi cuối cùng của dòng nước, ngoại trừ vực sâu không thấy đáy phía dưới kia thì không còn đường ra khác
Hàn Sâm nhìn nhìn lỗ lớn phía dưới, thử bay xuống một đoạn, hắn đã bay mấy ngàn mét, mà vẫn không nhìn tới đáy, phía dưới vẫn tối đen như mực giống như cửa vào Địa Ngục, trong lòng Hàn Sâm cũng có chút sợ hãi
Do dự một chút, Hàn Sâm cảm thấy bây giờ không cần mạo hiểm như vậy, quay người bay khỏi vực thẳm này, dựa theo đường cũ trở về Đại Sa Mạc Bạch Ma