Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 558: Xà Cốc Dị Biến




Nguyên bản bọn họ cho rằng Hàn Sâm có cánh, muốn bay vào dụ dỗ Xà Vương đi ra
Nếu như đi bộ ở dưới đất, thoáng cái sẽ rơi vào trong mặt tuyết, cũng sẽ bị bầy băng xà ẩn núp ở dưới mặt tuyết công kích, như vậy cơ hồ không có khả năng sống sót
Nhưng mà nếu như bay vào, kết quả cũng rất thê thảm, băng xà cũng có năng lực bay lượn, mặc dù bay không cao, nhưng mà chỉ cần ở trong băng cốc liền không thoát được phạm vi công kích của chúng
Cho nên bọn họ mới cho rằng Hàn Sâm đi vào như vậy, căn bản chính là tự tìm đường chết
Thế nhưng mà ai ngờ Hàn Sâm lại từ từ đi vào trong băng cốc, cũng không có triệu hồi ra cánh để bay
Người tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật làm sao có thể e ngại hàn độc, nhưng mà Hàn Sâm cũng không tính để cho rắn cắn mình
Một bước bước vào trong băng cốc, Hàn Sâm mau chóng bay vút qua ở trên mặt tuyết, bước chân đạp ở trên mặt tuyết, vậy mà chỉ lưu lại một vết mờ mờ, nếu như không chú ý nhìn, cơ hồ không nhìn thấy dấu chân đâu
Bán Bộ Vân ngoại trừ có thể lăng không mượn lực, cái chữ “Vân” này chỉ đúng là khinh thân thuật, nếu như luyện đến mức tận cùng, đạp tuyết vô ngân cũng không phải là việc gì khó
Một đám Tiến Hóa Giả ở phía ngoài đã xem đến ngây ngẩn, thân pháp bực này thật sự khiến cho người ta giật mình, cơ hồ không thể tin được Hàn Sâm chỉ là một Tiến Hóa Giả
Mặc dù thân pháp của Hàn Sâm nhẹ nhàng phiêu dật, nhưng vẫn đưa tới sự chú ý của băng xà xung quanh, chỉ thấy có hai con băng xà từ trong tuyết chui ra, lăng không tấn công tới Hàn Sâm
Vảy bạc tuyết trắng ở dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng lạnh lẽo âm u, mà hai bên thân thể của bọn nó, vậy mà giương ra một đôi cánh rắn trong suốt mỏng như cánh ve, lòe lòe lóe lên dị quang, sau một đòn không trúng, quanh quẩn trên không trung một vòng, lại lơ lửng cắn tới Hàn Sâm
Hàn Sâm đã xem qua tài liệu, tự nhiên biết rõ băng xà có hai cánh, mặc dù bay không cao, nhưng mà có lực lượng lướt đi rất mạnh, cũng không dám coi thường, sau khi tránh hai con băng xà cắn xé liền mau chóng tiếp tục đi tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cũng không chém giết hai con băng xà cấp nguyên thủy kia, mục đích của hắn là dẫn dụ Ngân Nhãn Băng Xà Vương đi ra, hiện tại giết hai con băng xà cấp nguyên thủy kia, mùi máu tươi sẽ hấp dẫn bầy rắn ở phía dưới tuyết ra, đến lúc đó sẽ chỉ phiền toái hơn
Không để ý tới hai con băng xà kia truy kích, Hàn Sâm tiếp tục lướt về phía trước, thỉnh thoảng có mấy con băng xà chui ra, nhưng cũng không hình thành được uy hiếp quá lớn với hắn, Hàn Sâm đạp trên mặt tuyết phiêu dật mau chóng tránh né từng con băng xà tấn công, lương lẹo lao vào trong hạp cốc
Tiến Hóa Giả ở bên ngoài nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, thân pháp giống như vậy, trong số những Tiến Hóa Giả đều đã thuộc về trường hợp đặc biệt, cơ hồ rất khó nhìn thấy
- Mấy người nói xem hắn có thể dẫn Ngân Nhãn Băng Xà Vương ra không
Một Tiến Hóa Giả lộ ra vẻ cổ quái nhìn thân ảnh đi xa trong băng cốc, hướng đồng bạn ở bên cạnh hỏi
- Khó mà nói được, người này, nhìn không thấu
Tiến Hóa Giả khác đáp lại
- Bên trên bảo chúng ta thu thập tình báo của hắn, nhưng báo lên những gì chúng ta nhìn thấy, không biết bên có tin hay không
Lại có người cười khổ nói
- Hi vọng bên trên đừng bắt chúng ta trở mặt với hắn, người này thật sự quá đáng sợ, nếu như chống lại hắn, tôi lúc nào cũng cảm thấy bất an, mặc dù là có thiên quân vạn mã bảo vệ, cũng sẽ lo lắng đầu mình bị hắn hái đi, thân pháp như vậy thật sự quá đáng sợ
- Hi vọng sẽ không, kỳ thật đi theo hắn cũng không tệ, ít nhất hắn không tàn bạo tự phụ giống như Hắc Thần, có một số việc vẫn có thể thương lượng
Rất nhanh, Hàn Sâm đã biến mất ở trong tầm mắt của bọn họ, tuyết sơn dài đến hơn trăm dặm, Hàn Sâm chỉ biết con Ngân Nhãn Băng Xà Vương kia ở bên trong một hang băng ở trung tâm, nên chỉ hướng về bên trong chạy đi
Sau khi Hàn Sâm xâm nhập vào mười dặm trong tuyết sơn, đã có 200~300 con băng xà đuổi theo ở phía sau, nhưng mà đây đã là kết quả rất tốt, nếu như hắn giết một con băng xà, băng xà trong cả sơn cốc có thể tính bằng đơn vị hàng nghìn sớm đã bị dẫn động, hướng bên này vây lại rồi
- Kỳ quái, không phải nói cái băng động kia ở ngay vị trí khoảng ba mươi dặm hay sao, hiện tại mình đã đi được khoảng bốn mươi dặm rồi, tại sao vận không nhìn thấy băng động
Hàn Sâm cảm thấy kỳ quái, đi đến nơi đây, băng xà truy đuổi sau lưng hắn đã có hơn một ngàn con, may mắn thân pháp của hắn vừa nhẹ vừa nhanh, những con băng xà đó không đuổi kịp hắn
Thế nhưng mà đi lâu như vậy, hai bên đều là vách băng cao ngàn trượng, căn bản không hề nhìn thấy băng động
Nghe nói con Ngân Nhãn Băng Xà Vương kia thân hình lớn vô cùng, chí ít cũng dài hơn trăm mét, băng động có thể chứa nó, ít nhất cũng phải rộng hơn hai mét, không có khả năng không nhìn thấy mới đúng
Hàn Sâm lại đi lên thêm mười, hai mươi dặm nữa, vẫn không nhìn thấy có băng động nào, cũng không có tung tích của Xà Vương, trong lòng không khỏi âm thầm nói:
- Không phải là những người kia lừa mình đấy chứ, cấp cho mình tư liệu giả về sinh vật thần huyết
Ngẫm lại lại cảm thấy rất không có khả năng, những tài liệu kia đều là tư liệu cũ lúc trước, hơn nữa bọn họ cũng không biết Hàn Sâm sẽ đến giết con Ngân Nhãn Băng Xà Vương này, sao có thể chuẩn bị thủ đoạn trước một bước được
- Lại tiến vào bên trong nhìn một chút nữa xem
Hàn Sâm tiếp tục hướng tới phía trước mà đi, nhưng lại phát hiện ra tình huống khác thường
Nguyên bản bầy băng xà bị hắn hấp dẫn, càng ngày càng nhiều, lúc này hình như ít đi rất nhiều, hơn nữa càng ngày càng ít, chưa chạy tới mấy dặm đường, bầy băng xà ở sau lưng hắn đã hoàn toàn không thấy đâu nữa
Trong lòng Hàn Sâm rùng mình:
- Không phải đã tới địa bàn của Ngân Nhãn Băng Xà Vương rồi đấy chứ, bọn chúng không dám tới gần khu vực của Xà Vương
Ngẫm lại thì cũng không đúng, nếu như đã đến chỗ Ngân Nhãn Băng Xà Vương ở, bầy băng xà đó có lẽ càng thêm liều mạng bảo vệ Xà Vương mới đúng chứ, sao có thể rút đi được
Hàn Sâm càng cảm thấy cái băng cốc này có gì đó cổ quái, có thể là đã xảy ra chuyện gì khiến cho băng cốc dị biến
Dò xét xung quanh, sớm đã không nhìn thấy bên ngoài băng cốc, trong đống tuyết bốn phía cũng không nhìn thấy dấu vết băng xà chui vào, trong cốc an tĩnh tới đáng sợ
Nguyên bản Thái Dương treo ở trên trời, lúc này đã bị mây đen che khuất, bông tuyết lả tả rơi xuống, mặc dù không lớn, nhưng lại có một loại cảm giác thê lương không nói ra được
Không có gió, bông tuyết thẳng đứng bay xuống, cùng tuyết trắng hòa làm một thể, cô tịch khiến người ta run sợ
- Đã tới đây rồi, cũng không thể liền Ngân Nhãn Xà Vương đều chưa nhìn thấy, cứ như vậy trở về đi
Hàn Sâm không cam lòng buông tha, hắn cắn răng tiếp tục đi sâu vào trong băng cốc
Hắn có cánh thần huyết bạo tẩu trong người, không lo chuyện chạy giữ mạng, có lẽ những băng xà kia cũng không ngăn được hắn, không cần quá sợ hãi
Lại đi thêm hơn hai mươi dặm, thậm chí ngay cả một con băng xà đều không nhìn thấy, phía trước đã là một cái vách băng, phía sau chính là từng ngọn núi băng liên miên bất tuyệt cao vạn trượng, ở đây đã sắp tới phần cuối của băng cốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên, Hàn Sâm nhìn thấy ở bên trên vách băng bên cạnh xuất hiện một cái băng động, chiều cao trên ba mét, rộng chỉ chưa đến một mét, băng động dài nhỏ nhìn có chút quỷ dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mắt thấy xung quanh không có ai, Hàn Sâm trực tiếp gọi áo giáp hoàng kim và ma văn ra, thận trọng đi vào bên trong băng động

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.