Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 561: Dị Sinh Vật Kỳ Lạ




Sắc mặt của Hàn Sâm đại biến, tiểu Ngân Hồ mới vừa sinh ra không lâu đã có được tốc độ như vậy, hơn nữa nhìn còn nhanh hơn lúc ban đầu, trong nháy mắt đã đến trước mặt hai người bọn họ, cách bọn họ chưa tới năm mét, hù cho Hàn Sâm cơ hồ muốn triệu hồi ra hai cánh bay lên trời đào tẩu
Thế nhưng mà con tiểu Ngân Hồ kia lại đột nhiên ngừng lại, cặp mắt xếch đã hoàn toàn mở ra kia, lúc này đang nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm dò xét
Trong lòng Hàn Sâm có chút lạnh lẽo, lui về phía sau mấy bước, kéo giãn khoảng cách với Y Đông Mộc ra, nghĩ thầm:
- Mày nhìn tao làm gì, cừu nhân của mày ở bên kia kìa
Thế nhưng mà tiểu Ngân Hồ căn bản không thèm nhìn Y Đông Mộc, tròng mắt theo Hàn Sâm di động mà di chuyển, khiến cho Hàn Sâm càng thêm kinh hãi
Hàn Sâm lại dịch hai bước sang bên trái, tiểu Ngân Hồ cũng quay cái đầu nhỏ qua, con mắt vẫn đang theo dõi hắn
Lòng Hàn Sâm lập tức nguội lạnh một nửa:
- CMN, tên oắt con này không phải là ánh mắt không tốt, nhận lầm người rồi đấy chứ
Y Đông Mộc bên kia đã cố nén vết thương trên người, lại triệu hoán ra một đôi cánh màu tím, trốn thẳng lên trời
- Đại ân không có lời nào cảm tạ hết được, về sau chắc chắn sẽ hậu báo
Y Đông Mộc nói xong phủi đít chạy mất
Trong lòng Hàn Sâm có chút bực bội:
- CMN, đúng là tên vong ân phụ nghĩa, vừa nãy không phải tôi cứu cậu thì cậu đã bị ăn sạch rồi, hiện tại bỏ tôi lại một mình chạy
Y Đông Mộc cũng không quay đầu lại, liều mạng bay ra bên ngoài băng cốc, rất nhanh không thấy bóng dáng
Hàn Sâm cũng biết bản thân Y Đông Mộc bị trọng thương, căn bản không thể động thủ với người khác, lưu lại cũng vô dụng, nên cũng không thật sự muốn mắng y
Con tiểu Ngân Hồ kia lúc này đang lệch cái đầu ra nhìn Hàn Sâm, bộ dáng giống như rất là nghi ngờ
Hàn Sâm ở trên người tiểu Ngân Hồ cũng không cảm nhận được sát ý, tiên thiên sát ý trên người dị sinh vật rất nặng, dã tính rất khó che dấu, Hàn Sâm biết rõ hiện tại tiểu Ngân Hồ hẳn là không có nổi sát tâm với hắn
Nhưng mà bị tiểu Ngân Hồ nhìn chằm chằm vào như vậy, Hàn Sâm vẫn cảm thấy có chút sợ hãi, dù sao dị sinh vật hỉ nộ vô thường, ai biết một giây sau nó có thể đói bụng, muốn chén Hàn Sâm vào bụng hay không
- Tiểu huynh đệ, tôi thấy cậu cốt cách tinh kỳ, đỉnh đầu có một luồng linh quang bắn ra ngoài, tương lai tất thành việc lớn, muốn ăn cũng đi kiếm sinh vật thần huyết đi, thịt của tôi dai lắm, không có dinh dưỡng gì, không thể ăn được đâu


Hàn Sâm vừa nói vừa dần dần lui về phía sau
Thế nhưng mà Hàn Sâm lùi một bước, con tiểu Ngân Hồ kia cũng theo một bước, Hàn Sâm đi sang trái một bước, nó liền hướng sang bên trái bước một bước, giống như đã nhắm chặt vào, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm không tha
- Ông trẻ của tôi, cậu đi theo tôi làm gì
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm kêu khổ
Đột nhiên, trong lòng Hàn Sâm hiện lên một tia linh quang, những con chó con mèo con đó, thường đều rất thích đuổi theo đồ vật
Người bình thường tùy tiện ném quả bóng da các thứ, con chó con mèo con sẽ chạy gấp tới cắn, con vật giống như hồ ly này, thoạt nhìn cũng gần giống chó mèo, nói không chừng cũng có tập tính tương đồng
Hàn Sâm sờ lên trên người, nhưng mà trên người hắn nào có quả bóng gì, sờ tới sờ lui liền mò ra một chai thuốc lớn chừng quả đấm, bên trong còn chứa một lọ thuốc trị thương mấy vạn đồng, Hàn Sâm không cam lòng cho Y Đông Mộc dùng, hiện tại cũng không quan tâm được nhiều như vậy nữa, cắn răng, ném cái chai kia ra xa xa
Nguyên bản Hàn Sâm chỉ muốn thử nhìn một chút, thừa dịp tiểu Ngân Hồ còn chưa nổi sát tâm, nhìn xem có tác dụng gì không
Thế nhưng mà ai ngờ hắn mới ném cái chai ra bên ngoài, con tiểu Ngân Hồ kia đã vung bốn vó, mau chóng hướng về phương hướng cái chai kia rơi đuổi theo
Trong lòng Hàn Sâm mừng rỡ, không nghĩ tới vậy mà thật sự có hiệu quả, không nói hai lời quay người nhanh chân bỏ chạy, sinh vật siêu cấp thần huyết con, hiện tại hắn không thể trêu vào nổi, nhìn bộ dáng của Y Đông Mộc liền biết chọc tới nó sẽ thảm như thế nào rồi
Thế nhưng mà Hàn Sâm mới chạy được không bao xa, lại nhìn thấy con Ngân Hồ kia như là một cơn gió màu bạc, đạp trên tuyết trắng mau chóng đuổi theo, Hàn Sâm toàn lực chạy vội, khoảng cách vẫn nhanh chóng bị kéo gần lại
Mà ở bên trong miệng con tiểu Ngân Hồ kia, còn ngậm chai thuốc lớn mà Hàn Sâm vừa mới ném ra ngoài
Hàn Sâm kinh sợ không phải chuyện đùa, tốc độ thật sự là chênh lệch nhiều lắm, căn bản không thể so sánh, hù cho Hàn Sâm liền muốn triệu hồi ra cánh bay đi
Thế nhưng mà một giây sau, Hàn Sâm lập tức buông tha cho ý nghĩ này, lúc tiểu Ngân Hồ lướt qua một khối băng lớn, trực tiếp nhảy lên, nhảy cao tới mấy chục mét, tốc độ còn nhanh hơn cánh thần huyết bạo tẩu của Hàn Sâm, nếu như Hàn Sâm thật sự triệu hồi ra cánh bay lên trời, chọc giận con tiểu Ngân Hồ này nhảy dựng lên cắn hắn một cái, vậy hắn sẽ sẽ thảm hơn Y Đông Mộc nhiều
Hàn Sâm bất đắc dĩ ngừng lại, con tiểu Ngân Hồ kia đảo mắt đã nhào tới trước mặt hắn, nhưng mà lại dừng lại ở cách một mét trước mặt hắn, đặt chai thuốc ngậm trong miệng lên trên mặt tuyết
- Good boy…
Hàn Sâm nặn ra một nụ cười, thò tay ra muốn sờ đầu tiểu Ngân Hồ tỏ vẻ hữu hảo, nhưng mà mới duỗi ra được một nửa, liền ngừng lại ở chỗ đó
Đây chính là sinh vật siêu cấp thần huyết, bàn tay đang đưa tới này, vạn nhất nó hung tính đại phát đớp cho một cái, cái tay này nhất định không giữ được nữa
Thấy Hàn Sâm ngẩn ra đó, tiểu Ngân Hồ lại chuyển động, đi đến một bên chân Hàn Sâm, thè lưỡi ra liếm một cái lên trên đùi Hàn Sâm
Hàn Sâm kinh hãi ba hồn xuất khiếu bảy phách rời thể, thiếu chút nữa đã không nhịn được một cước đá tiểu Ngân Hồ ra ngoài, nhưng mà nhìn kỹ lại, chỗ tiểu Ngân Hồ thè lưỡi ra liếm, lại chính là vết thương vừa rồi Hàn Sâm bị Y Đông Mộc cắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù chỗ đó đã không còn chảy máu nữa, nhưng mà vẫn còn miệng vết thương ở đó, tiểu Ngân Hồ thè lưỡi ra liếm vài cái ở phía trên, sau đó chuyện kỳ dị đã xảy ra, miệng vết thương vậy mà lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy khép lại
Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, là con tiểu Ngân Hồ này đang trị thương cho hắn
Tiểu Ngân Hồ lui về phía sau hai bước, giống như là một nữ sinh xinh đẹp đáng yêu đứng ở chỗ đó, nghiêng đầu nhìn Hàn Sâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Hàn Sâm khiếp sợ không thôi, con tiểu Ngân Hồ này quả thực đã lật đổ nhận thức của hắn đối với dị sinh vật, thật sự có chút khó tin
Hàn Sâm thử xòe bàn tay ra, muốn sờ lên đầu tiểu Ngân Hồ, dần dần hướng tới đầu tiểu Ngân Hồ sờ qua, nhưng cuối cùng lại có chút không dám, lúc tay còn cách đầu tiểu Ngân Hồ một đoạn nữa liền ngừng lại, có chút không dám sờ qua nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại thấy tiểu Ngân Hồ nhẹ nhàng đi về phía trước hai bước, cái đầu nhỏ chủ động dụi vào trong tay Hàn Sâm, híp mắt gào gào hai cái, bộ dáng thoạt nhìn rất là thoải mái
- Đây thật sự là dị sinh vật à
Hàn Sâm nghẹn họng nhìn trân trối, lại có chút tò mò, bàn tay vuốt ve tiểu Ngân Hồ hai cái
Tiểu Ngân Hồ giống như là một nữ sinh dè dặt, bị Hàn Sâm vuốt ve cái đầu nhỏ, hết sức ưu nhã đáng yêu, khiến cho hắn có loại xúc động muốn ôm vào trong ngực
- Không được không được


hồ ly rất giảo hoạt


con này không phải là muốn dụ dỗ mình ôm nó, sau đó lại đột nhiên tập kích đấy chứ
Hàn Sâm âm thầm khuyên bảo mình, đây là một con sinh vật siêu cấp thần huyết, tuyệt đối không thể khinh thường
Thế nhưng mà sau khi con tiểu Ngân Hồ kia bị Hàn Sâm sờ soạng đầu vài cái, liền đi tới một bên chân Hàn Sâm, dùng thân thể cọ xát vào bắp chân Hàn Sâm, nhìn giống như là đang làm nũng vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.