Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 642: Hiểu Lầm




Hàn Sâm vừa đi vào Tí Hộ Sở kim loại kia, đột nhiên thấy một bóng người từ một bên Thần Vực Đảo bay tới, không khỏi âm thầm nhíu mày:
- Mình đã hạ lệnh để người trong băng nguyên không được tới gần Thần Vực Đảo, tại sao lại có người trái lệnh cấm để đến đây
Đứng trên tường thành, Hàn Sâm nhìn người nọ dần dần bay tới gần tòa Tí Hộ Sở kim loại, chỉ là người kia không có sinh vật như tiểu Ngân Hồ, vừa leo lên Thần Vực Đảo đã bị rất nhiều dị sinh vật công kích
Chỉ thấy người nọ một đường điên cuồng giết tới, máu huyết nhuộm đỏ mặt đất, vậy mà không có dị sinh vật nào có thể ngăn cản bước chân của y, một đường đánh tới Tí Hộ Sở kim loại
Rất nhanh, Hàn Sâm đã nhìn rõ ràng dáng vẻ của người kia, là một người đàn ông tóc đen áo giáp màu đen, đôi mắt thâm thúy, trong tay cầm một thanh cổ kiếm đồng thau, kiếm pháp vừa nhanh vừa độc, mỗi một kiếm chém ra đều có kiếm khí tung hoành
- Kỳ quái, tại sao trước kia chưa từng gặp người này trên băng nguyên
Hàn Sâm xác định mình chưa từng thấy người này trên băng nguyên, nếu không với thân thủ của người này, Hàn Sâm không có khả năng không biết
Người kia lao đến, có chút nghi hoặc nhìn Hàn Sâm đứng trên tường thành
Lúc này Hàn Sâm đứng trên vách tường Tí Hộ Sở của Dị Linh, ở gần không có những dị sinh vật khác tới gần, hơn nữa trên vai hắn còn có một con tiểu hồ ly màu bạc đang nằm, nhìn thế nào cũng giống như một Dị Linh
Rất rõ ràng, người đàn ông kia đã tưởng Hàn Sâm là Dị Linh, không nói hai lời, trực tiếp vung kiếm phá chém về phía Hàn Sâm
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, không biết người này thế nào, vừa đi lên không nói hai lời đã trực tiếp động thủ giết người, hơn nữa ra tay đều dùng sát chiêu
Nhìn một kiếm kia của y, dường như có kiếm khí phun trào, kiếm pháp cực kỳ sắc bén, dù là lực lượng, tốc độ hay năng lực phán đoán, đều giống như là cường giả đã mở ra khóa gen
Hàn Sâm thấy y trực tiếp xông đến chiến đấu, nghĩ rằng người kia muốn tranh đoạt Tí Hộ Sở này với hắn, nên cũng không có khách khí, triệu hồi ra hai thanh kiếm Ngân Xà và Cổ Thần, đánh nhau với người kia
Vương Vũ Hàng càng đánh càng kinh ngạc, y tiến vào không gian thứ hai Tí Hộ Sở đã hơn mười năm, gặp phải Tí Hộ Sở hoàng tộc cũng không ít, cũng cùng chiến đấu qua với không ít hoàng tộc Dị Linh
Từ sau khi y mở ra khóa gen, y chưa bao giờ gặp đối thủ khó dây dưa như vậy, một đôi trường kiếm gắt gao áp chế y, khiến y không chiếm được một chút lợi lộc nào
Chuyện này từ trước tới giờ cũng chưa từng xảy ra, Vương Vũ Hàng chưa bao giờ thấy qua một hoàng tộc Dị Linh nào mạnh đến trình độ này
Hàn Sâm cũng hiểu đối phương thật sự có chút lợi hại, Kiếm Pháp Song Phi của hắn đã vận dụng đến cực hạn, tuy có thể chế trụ đối phương, nhưng muốn thắng vẫn có chút khó khăn
Đối phương không chỉ có kiếm pháp lợi hại, tu vi võ học đều rất cường đại, có lẽ người này chính là thiên tài xuất phát từ đại gia tộc, so với Tuyết Diệc Cuồng cũng chỉ mạnh chứ không yếu
- Tôi với anh không cừu không oán, cho dù anh muốn cướp đoạt Tí Hộ Sở hoàng tộc, cũng không cần phải dẫn tôi vào chỗ chết chứ
Hàn Sâm chuẩn bị dùng nỏ Khổng Tước bắn chết đối phương, không muốn tiếp tục dây dưa nữa, trước tiên muốn tìm hiểu lai lịch của đối phương
- Cậu không phải Dị Linh
Vương Vũ Hàng nghe Hàn Sâm nói chuyện, gương mặt vô cùng kinh ngạc, thu kiếm lui về phía sau, vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm
- Tại sao tôi lại là Dị Linh, anh có thấy Dị Linh nào giống như tôi chưa
Trong nội tâm Hàn Sâm lập tức chảy đầy mồ hôi, hắn có nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra, đối phương lại tưởng hắn là Dị Linh
Vương Vũ Hàng quan sát Hàn Sâm tỉ mỉ, một lúc lâu sau mới thoáng ngượng ngùng ôm quyền nói:
- Anh bạn đừng trách, tôi thấy cậu đứng trên tường thành Tí Hộ Sở, thấy những dị sinh vật đó đều vô cùng sợ hãi cậu, còn tưởng rằng cậu chính là Dị Linh trong Tí Hộ Sở này, thật sự xin lỗi, không biết phải xưng hô như thế nào
Hàn Sâm nghĩ lại thấy cũng đúng, không khỏi cười khổ nói:
- Tôi là Hàn Sâm, nếu anh đã từng tới băng nguyên, chắc cũng nghe qua tên của tôi rồi
- Cậu chính là Hàn Sâm
Vương Vũ Hàng càng kinh ngạc, giống như có chút không thể tin tưởng, lại hỏi một câu:
- Cậu chính là Hàn Sâm tốt nghiệp ở trường quân đội Hắc Ưng kia
- Nếu như không có hai Hàn Sâm ở trường quân đội Hắc Ưng, vậy đó chính là tôi rồi
Hàn Sâm bất đắc dĩ nói
- Chuyện này sao có thể, không phải cậu mới tiến vào không gian thứ hai Tí Hộ Sở hơn một năm sao, sao nhanh như vậy đã mở ra khóa gen rồi
Vương Vũ Hàng nghe Hàn Sâm trả lời khẳng định, nghi hoặc chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn thêm giật mình
- Chuyên này


có thể là do có thiên phú tốt đi


Hàn Sâm sờ sờ mũi, dường như tất cả mọi người đều biết hắn mới vừa tiến vào Tí Hộ Sở không bao lâu vậy
Vương Vũ Hàng khẽ giật mình, thật lâu sau mới cười nói:
- Hơn một năm đã có thể mở ra khóa gen, thiên phú như vậy sao chỉ tốt được, phải là siêu cấp tốt mới đúng
Dừng một chút, Vương Vũ Hàng mới có chút tự giễu giới thiệu:
- Tôi là Vương Vũ Hàng, là chú nhỏ của Vương Manh Manh, trước khi đến băng nguyên, Manh Manh còn dặn tôi đến xem cậu một chút, nhìn xem có thể giúp cậu chuyện gì không, hiện tại xem ra không cần rồi
- Anh là chủ nhỏ của Manh Manh
Lần này đến lượt Hàn Sâm giật mình
- Nói là chú nhỏ, nhưng tôi chỉ lớn hơn Manh Manh hai mươi tuổi
Vương Vũ Hàng cười nói:
- Cậu có thể giống như Manh Manh gọi tôi là chú nhỏ, cũng có thể gọi tôi là Vương đại ca, tôi kiểu gì cũng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Vậy gọi chú nhỏ đi, bằng không sau này nhìn thấy Manh Manh sẽ không dễ ăn nói
Hàn Sâm ho nhẹ nói, lớn hơn hai mươi tuổi còn không chịu nhận mình già, người này thật là
- Nếu đã đều là người một nhà, tôi đây cũng sẽ không khách khí, chúng ta cùng giết vào đi, dị sinh vật ai giết thì thuộc về người đó, Tí Hộ Sở là của cậu
Vương Vũ Hàng nói thẳng
- Chú nhỏ, nếu không một mình chú giết vào đi, nếu tôi cùng giết vào chỉ sợ có chút bất tiện
Hàn Sâm nói ra
- Sao thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Hàn, cậu còn nhường cho tôi
Vương Vũ Hàng cười nói
Hàn Sâm chỉ chỉ tiểu hồ ly trên bả vai mình:
- Tôi có một sủng vật có lực lượng đặc biệt, chỉ cần có nó, không có dị sinh vật nào dám tới gần tôi, cho nên muốn tôi cùng giết vào, khẳng định ngay cả một con dị sinh vật chú cũng không gặp được
- Còn có việc này
Vương Vũ Hàng có chút ngạc nhiên nhìn tiểu Ngân Hồ, nhưng y rất nhanh đã kịp phản ứng, khó trách bốn phía Hàn Sâm không có dị sinh vật, hóa ra là có chuyện như vậy
- Năng lực của sủng vật này thật lợi hại, nếu đã có nó, chẳng lẽ cậu có thể nhẹ nhõm cướp lấy tất cả Tí Hộ Sở của Dị Linh
Vương Vũ Hàng còn nói thêm
- Loại năng lực này chỉ hữu hiệu đối với dị sinh vật, Dị Linh vẫn phải tự mình đối phó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm cũng không giấu diếm
- Như vậy cũng rất lợi hại rồi, đi, dẫn tôi cùng đi theo để mở rộng tầm mắt đi, tôi không động thủ
Vương Vũ Hàng lôi kéo Hàn Sâm đi vào bên trong Tí Hộ Sở kim loại
Quả nhiên, trên đường đi không có dị sinh vật có can đảm tới gần bọn họ, hai người thuận lợi đã tìm được Thần Điện Dị Linh, điều này khiến Vương Vũ Hàng vô cùng ngạc nhiên
- Sủng vật thật lợi hại
Vương Vũ Hàng dường như hoàn toàn không có hứng thú với con Dị Linh kia, chỉ nhìn chằm chằm vào tiểu Ngân Hồ, vẻ mặt hận không thể cướp nó đi
Ánh mắt Hàn Sâm lại tập trung vào trên người của Dị Linh kia, sau khi nhìn rõ trong lòng hắn vô cùng vui vẻ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.