Lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ, lại đột nhiên nghe được hình như có tiếng cười của một cô gái, nhưng lại không có cách nào xác định là từ đâu truyền tới
- Chẳng lẽ có nhân loại đến đây rồi
Hay là Dị Linh
Hàn Sâm nhìn xung quanh, phát hiện phía dưới cùng bên trên đều không có bóng dáng của nhân loại
Đừng nói là người, liền dị sinh vật đều không nhìn thấy một con, bởi vì quả đã sắp thành thục, đại bộ phận dị sinh vật đã sớm xông lên trên Không Thanh Đảo, sao có thể ở lại chỗ này lề mề
- Sát Na, cô có nghe thấy tiếng cười của một cô gái không
Hàn Sâm nhìn về phía Sát Na Nữ Đế ở bên cạnh hỏi
Sát Na Nữ Đế lắc đầu:
- Làm gì có tiếng cười của phụ nữ
- Chẳng lẽ là tôi nghe nhầm rồi
Hàn Sâm đang nghi hoặc, lại nghe được một tiếng cười của một cô gái, thanh thúy giống như tiếng chuông bạc, hiện tại Hàn Sâm đã thực sự tin là mình tuyệt đối không hề nghe nhầm, tiếng cười kia là tồn tại chân thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cô thật sự không nghe thấy
Hàn Sâm nhìn về phía Sát Na Nữ Đế hỏi
Sát Na Nữ Đế khẽ nhíu mày lắc đầu, nhưng cũng hướng xung quanh dò xét, lại không thấy có chỗ nào dị thường
- Tiểu Ngân Ngân, mày có nghe thấy âm thanh gì hay không
Hàn Sâm lại hỏi Tiểu Ngân Ngân đang nằm trên bờ vai, Tiểu Ngân Ngân cũng lộ ra vẻ mờ mịt nhìn Hàn Sâm một cái, hiển nhiên là nó cũng không nghe thấy âm thanh gì cả
- Vậy thì quá kì quái rồi, tôi rõ ràng nghe thấy có một cô gái đang cười
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng cổ quái, chỉ có thể âm thầm lưu ý, hy vọng có thể tìm ra được nơi phát ra tiếng cười kia
Tiếp tục dọc theo dây leo trèo lên trên, đi không bao lâu, Hàn Sâm lại nghe thấy tiếng cười giống như chuông bạc kia, Sát Na Nữ Đế và Tiểu Ngân Ngân vẫn không hề nghe thấy
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí một mực cảm ứng, nhưng mà cũng không phát hiện ra ở xung quanh có sinh vật nào cả
Đoạn đường leo lên này, tiếng cười như chuông bạc kia thỉnh thoảng lại vang lên bên tai Hàn Sâm, hắn nghĩ hết biện pháp muốn tìm ra nơi phát ra tiếng cười, kết quả đều không có tác dụng gì, căn bản không thể tìm được
- Chuyện này thật đúng là kì quái
Hàn Sâm tìm không thấy nơi phát ra, đành phải không thèm quan tâm nữa, tiếp tục leo lên trên
Không Thanh Đảo lớn hơn Hàn Sâm tưởng tượng rất nhiều, quả thực giống như là một mảnh đại lục nổi trong mây, bọn Hàn Sâm theo dây leo bò lên trên đảo, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh sơn mạch trọc lốc, liền thực vật đều nhìn không tới vài cọng
- Cậu thu tôi về Hồn Hải trước đi, miễn cho Quỷ Huyết Đế chú ý tới, một mình cậu đi qua, tận lực không nên gây chuyện, đừng để Quỷ Huyết Đế chú ý tới chúng ta, lúc nữa mới có cơ hội đục nước béo cò
Sát Na Nữ Đế nói với Hàn Sâm, hiển nhiên cô cũng không cho rằng Hàn Sâm có thực lực chính diện chống lại Quỷ Huyết Đế
- Được
Hàn Sâm cũng biết thực lực của mình chưa đủ, chỉ có mấy người như vậy, còn có một con tiểu yêu tinh không đáng tin cậy, vẫn là ít xuất hiện một chút thì tốt hơn
Thu Sát Na Nữ Đế vào trong Hồn Hải, Hàn Sâm liền đi tới vị trí trung tâm hòn đảo, chủ thể của Không Thanh Đằng có lẽ là sinh trưởng ở bên kia
Ai ngờ đã đi hơn mười dặm đường, lại đột nhiên nghe được ở phía trước truyền đến tiếng kêu cứu mạng, Hàn Sâm không khỏi ngẩn người, bởi vì âm thanh kia nghe như thế nào đều giống như là của một nhân loại, không thể nào là Dị Linh
- Phật Tổ, Ngọc Đế, thánh mẫu Maria, ai tới cứu tôi với
Âm thanh kia kêu lên vô cùng thê thảm, Hàn Sâm nghe xong hai tiếng, càng nghe càng cảm thấy quen tai
- CMN, đây không phải là tiếng Vương Vũ Hàng hay sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại sao ông ta lại ở chỗ này
Chuyện này không có khả năng đi
Đầy trong đầu Hàn Sâm đều là dấu chấm hỏi, đồng thời sắc mặt cũng đã thay đổi
Ở chỗ khắp nơi đều là sinh vật siêu cấp thần huyết này, nếu như ở chung với tên quỷ không may Vương Vũ Hàng kia, Hàn Sâm không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nói không chừng liền mạng nhỏ đều phải tiễn đưa ở chỗ này
Không nói hai lời, Hàn Sâm quay người muốn đi vòng sang chỗ khác, nhưng mà âm thanh của Vương Vũ Hàng vậy mà càng ngày càng gần, đã chạy tới bên này
- Đậu xanh, sao mình lại xui xẻo như vậy chứ
Trong lòng Hàn Sâm đang buồn bực, lại nhìn thấy Vương Vũ Hàng từ trong một sơn cốc chạy ra
Mắt của y thật sự rất độc, cách xa như vậy, lại chỉ liếc mắt đã thấy Hàn Sâm, trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, vừa chạy vừa kêu to:
- Đoàn trưởng, đoàn trưởng, tôi thật không nghĩ tới vậy mà cậu có nghĩa khí như vậy, ngàn dặm xa xôi tới cứu tôi
.tôi quá cảm động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
mau tới cứu tôi a
tôi sắp bị cắn chết rồi
Trán Hàn Sâm nổi đầy gân xanh, hắn căn bản không biết ông ta ở chỗ này, làm sao lại chuyên môn tới cứu ông ta
Nhưng mà cũng đã bị nhìn thấy, Hàn Sâm cũng không tiện bỏ đi, lúc nhìn kỹ phía sau lưng Vương Vũ Hàng, chỉ thấy một con ngỗng lớn màu trắng đang đuổi theo đằng sau Vương Vũ Hàng kêu cạc cạc
Lúc đuổi kịp Vương Vũ Hàng liền hung hăng mổ lên trên mông của ông ta, khiến cho Vương Vũ Hàng phát ra từng tiếng kêu thảm thiết
- Đoàn trưởng
nhanh cứu tôi
Vương Vũ Hàng hướng Hàn Sâm kêu hai tiếng
Hàn Sâm rơi vào đường cùng, đành phải rút Xích Diễm Bạo Long Đột ra xông tới, hắn cảm thấy khí tức sinh mệnh của con ngỗng trắng kia yếu nhược, chỉ có tiêu chuẩn sinh vật thần huyết, căn bản không cần quan tâm, trực tiếp chém là được
Chém xuống một kiếm, lập tức đập con ngỗng trắng lông vũ bay loạn, trên người bốc cháy lên ngọn lửa màu đỏ, nhưng mà vượt quá ý liệu của Hàn Sâm, vậy mà không thể đập chết con ngỗng trắng kia
Ngỗng trắng phát ra tiếng kêu cạc cạc thảm thiết, Hàn Sâm lại đập tới một đòn Xích Diễm Bạo Long Đột, lập tức đập chết con ngỗng trắng kia
“Săn giết sinh vật thần huyết Bạch Thiên Nga, thu được thú hồn Bạch Thiên Nga, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm thần gen.”
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Bạch Thiên Nga, nghĩ thầm cũng không nên lãng phí, móc Tử Vong Tang Chung ra, nhỏ máu của Bạch Thiên Nga lên trên chuông đồng màu xanh da trời, cũng có thể xúc tiến nó phát triển một chút
Thuận tiện triệu hồi ra Âm Dương công chúa, để cho bọn họ nhóm lửa, chuẩn bị làm một bữa tiệc ngỗng nướng
- Đoàn trưởng, cậu thật sự quá tốt với tôi, thật không nghĩ tới cậu lại lặn lội đường xa chạy tới cứu tôi
Vương Vũ Hàng xông lên ôm cổ Hàn Sâm, nước mũi nước mắt tèm lem nói
- Tôi căn bản không biết chú đang ở chỗ này, chỉ là đi ngang qua mà thôi, tôi còn đang muốn hỏi tại sao chú lại ở chỗ này thế
Hàn Sâm nhìn Vương Vũ Hàng nói
Vương Vũ Hàng nghe thấy Hàn Sâm nói như thế, nhưng vẫn không chịu tin tưởng, vẫn lộ ra vẻ mặt cảm động nói:
- Tôi biết đoàn trưởng cậu nhân nghĩa, cậu không cần phải giấu, tôi biết cậu muốn cứu tôi, nhất định là đã chịu nhiều đau khổ, đã hao hết thiên tân vạn khổ mới truy đuổi đến nơi này, tôi thật sự quá cảm động
- Ngừng, chú nói cho tôi biết trước đi, làm sao chú lại tới nơi này
Hàn Sâm thấy Vương Vũ Hàng lại sắp muốn bổ nhào tới thân thể hắn, vội vàng đè ông ta lại nói ra
Vương Vũ Hàng lập tức lộ ra vẻ phẫn hận:
- Đám khốn kiếp kia quả thực không phải là người, tôi đang thoải mái câu cá ở bên băng hồ kia, bọn họ đột nhiên đánh tôi ngất xỉu, chờ sau khi tôi tỉnh đã bị nhốt ở trong một cái lồng, bị mang đến nơi này, bọn họ quả thực là không coi tôi là người, trên đường đi đều nhốt tôi ở trong lồng, cậu không biết đâu, đơn giản không muốn cho người ta sống
Vương Vũ Hàng càng nói càng kích động, cuối cùng vẫn bị Hàn Sâm ngắt lời, mới nói ra là những người kia bị hai con dị sinh vật mạnh mẽ công kích, mới để cho ông ta có cơ hội thừa dịp loạn chạy trốn ra ngoài
- Mau ăn một chút đi, ăn xong thì chú đi xuống ngay đi
Hàn Sâm cũng không to gan giống như đám người kia, dám mang theo tên quỷ không may Vương Vũ Hàng tới chỗ như thế này, định để cho y ăn một chút gì đó, liền mau chóng mang y rời đi
- Ừ
Vương Vũ Hàng cầm lấy thịt ngỗng thơm ngào ngạt vừa mới nướng xong, liền chuẩn bị gặm
Ự
.c
Một tiếng ngỗng kêu quái dị vang vọng khắp nơi, một con Bạch Thiên Nga to lớn từ trên trời giáng xuống, đã rơi vào trước mặt Vương Vũ Hàng, làm cho mặt đấy đều run rẩy, hai cánh quạt ra một trận vòi rồng, đôi mắt màu đỏ tựa như bánh xe đang nhìn chòng chọc vào miếng ngỗng nướng mà Vương Vũ Hàng đang đưa lên miệng