Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 876: Tại Sao Không Đánh Cậu?




Mới chỉ mất nửa ngày, cả đám bọn Hàn Sâm đã chạy tới chân núi Tích Lôi Sơn
Nhìn ở chỗ gần, Tích Lôi Sơn lộ ra khí thế càng thêm mạnh mẽ, trên đỉnh núi thỉnh thoảng có lôi điện từ trong mây đen đánh xuống, từng luồng đánh lên trên đỉnh núi, tựa hồ có thể nhìn thấy trên đỉnh núi có lôi điện đang tản ra cảnh tượng kỳ dị
- Kỳ quái, trên đường chúng ta đi tới, tại sao không gặp được bất cứ dị sinh vật nào
Chuyện hình như có gì đó là lạ
Lưu Quý nhíu mày nói ra
- Xác thực là có chút không đúng, mấy lần trước chúng ta đến, dị sinh vật trong vùng núi này rất nhiều, đoạn đường này đi tới ngay cả một con đều không tới gần chúng ta công kích, thật sự là có chút kỳ quái
Triệu Học Bân cũng hơi nghi hoặc một chút
Hàn Sâm thầm nghĩ ở trong lòng:
- Có Tiểu Ngân Ngân ở đây, những dị sinh vật bình thường kia dám tới mới là thật sự là kì quái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không có dị sinh vật khác tới quấy rối không phải là rất tốt sao, cũng dễ dàng buông tay buông chân chém giết con Lôi Ngưu kia
Hàn Sâm nói xong, đã cưỡi Kim Mao Hống bước tới Tích Lôi Sơn
- Như vậy liền xin nhờ Hàn tiên sinh ngài
Triệu Học Bân trên đường đi đều vô cùng khách khí đối với Hàn Sâm, nói xong lại quay người hướng bọn Lưu Quý lớn tiếng nói:
- Mọi người coi chừng, bước lên Tích Lôi Sơn, con Lôi Ngưu kia có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, tuyệt đối không được lơ là
- Vâng
Mọi người lớn tiếng đồng ý, thả chậm tốc độ đạp vào Tích Lôi Sơn
Ầm ầm
Lôi điện ở xung quanh Tích Lôi Sơn xác thực là rất nhiều, tiếng sấm trên bầu trời cơ hồ là chưa từng đứt đoạn, lôi điện tựa như mạng nhện trong mây đen từng luồng nhấp nhoáng, thỉnh thoảng đánh lên trên núi đá, làm cho hoa lửa ở trên đỉnh núi vẩy ra, giống như pháo hoa nổ tung
Hàn Sâm đi tuốt ở phía trước, nhưng tốc độ cũng thả chậm hơn rất nhiều, hoàn cảnh nơi này quá ác liệt, con Lôi Ngưu ở chỗ này chiếm hết ưu thế, mặc dù Hàn Sâm cũng không sợ, nhưng cẩn thận thì chèo thuyền đi được vạn năm, cẩn thận một chút sẽ không có sai lầm lớn
Về phần Tiểu Ngân Ngân đứng ở trên đỉnh đầu Kim Mao Hống, vô cùng hưng phấn đi tới đi lui, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi kia
Cả đám dần dần đi lên trên núi, đi hơn một giờ, đã bò tới giữa sườn núi, nhưng mà vẫn không nhìn thấy con Lôi Ngưu trong miệng bọn Triệu Học Bân kia đâu
- Quản lý Triệu, con Lôi Ngưu kia không phải là đã rời đi rồi đấy chứ
Hàn Sâm nhìn Triệu Học Bân ở phía sau nói ra
Triệu Học Bân cũng hơi nghi hoặc một chút:
- Trước kia lúc chúng tôi đến, ở dưới chân núi đã nhìn thấy nó, nó sẽ trực tiếp từ trên núi lao xuống, cho dù nó ở trên đỉnh núi, hiện tại cũng nên xông xuống rồi
Hôm nay lại hoàn toàn không có một chút động tĩnh nào, quả nhiên là có chút không đúng
- Không phải là con Lôi Ngưu kia đã đi ra khỏi Tích Lôi Sơn đấy chứ
Lưu Quý có chút lo lắng nói
- Đi lên xem trước một chút rồi nói sau, mọi người không nên khinh thường
Triệu Học Bân nhíu mày nói
Bọn họ có ý định với con Lôi Ngưu này đã rất lâu rồi, chỉ là bởi vì hoàn cảnh nơi này vô cùng ác liệt, hơn nữa Lôi Ngưu có thể phun ra lôi điện trong phạm vi rất lớn, cho dù bọn họ có nhiều người cũng không có tác dụng quá lớn, cho nên mới không thể không bỏ ra giá cao mời Hàn Sâm tới
Nếu như con Lôi Ngưu kia thật sự đã rời đi, vậy thì thật sự là vừa mất phu nhân lại thiệt binh, căn cứ bên trong hợp đồng quy định, nếu như bọn họ không tìm thấy Lôi Ngưu, Hàn Sâm không cần làm cái gì, còn có thể lấy được một nửa Thiên Sứ Gen dịch
Đoàn người lo lắng thấp thỏm đi lên đỉnh núi, lôi điện trên bầu trời càng ngày càng dày đặc, qua giữa sườn núi đi không được bao xa, đột nhiên một tia sét từ trên trời giáng xuống, liền đánh vào chỗ cách Hàn Sâm không đến ba mét, lôi điện đánh lên trên mặt đá, hóa thành một mảnh điện hoa vẩy ra tứ tán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà nham thạch kia lại giống như là đã trải qua lôi điện tẩy lễ trăm ngàn năm, đã bị đánh bóng đen bóng loáng, ngoại trừ một đám đốm lửa bắn ra, cũng không làm cho nham thạch bị tổn thương quá lớn
Càng đi lên phía trên, lôi điện đánh xuống cũng càng nhiều lần, mới đi được vài chục phút, đột nhiên một tia sét rơi xuống, thoáng cái đánh trúng một người đàn ông trung niên tên là Phùng Lâm, trực tiếp bổ y từ trên tọa kỵ xuống, đầu đều bị đánh cho cháy đen, suýt nữa đã bị đánh ngất đi
Cũng may là tia sét này không phải là rất mạnh, người nọ rất nhanh đã bò lên, nhưng mà thực sự đã làm cho mọi người giật nảy mình
Tất cả mọi người đều ngưng thần đề phòng, từng người triệu hoán ra các loại đồ đạc như áo giáp cùng tấm chắn, muốn chống cự sấm sét tập kích
Mà càng ngày càng nhiều lôi điện đánh xuống, để cho bọn Triệu Học Bân nếm nhiều đau khổ, trên cơ bản mọi người đều bị sét đánh qua, có mấy người còn không chỉ bị đánh một lần
Chỉ có Hàn Sâm bên này lại không có một tia sét nào đánh xuống, mục tiêu lớn như Kim Mao Hống, lại giống như bị những lôi điện kia không thèm để ý đến vậy
Hàn Sâm biết đây là công lao của Tiểu Ngân Ngân, có tiểu tổ tông chơi sấm sét này ở đây, lôi điện bình thường sao có thể thể đánh đến trên đầu bọn họ
Hàn Sâm tâm niệm vừa động, ôm Tiểu Ngân Ngân vào trong ngực nhỏ giọng nói:
- Tiểu Ngân Ngân, mày có thể dẫn đám lôi điện kia tới chỗ bọn họ hay không
Tiểu Ngân Ngân nghiêng cái đầu nhỏ nhìn Hàn Sâm, tựa hồ đang muốn hỏi Hàn Sâm có ý gì, nhưng đôi mắt hồ dài nhỏ kia lại lộ ra một tia giảo hoạt
Không đợi Hàn Sâm nói tiếp, Tiểu Ngân Ngân liền lại từ trong ngực Hàn Sâm nhảy ra ngoài, đứng tới trên đầu Kim Mao Hống, nhìn lên mây đen cùng lôi điện trên không trung, trong mắt tựa hồ có lôi điện màu bạc đang nhấp nháy
OÀ..ÀNH
Một tia điện từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh vào đỉnh đầu Lưu Quý, đánh mũ giáp của y phát ra tia lửa văng khắp nơi, trực tiếp đánh bay y từ bên trên tọa kỵ xuống, thân thể không ngừng run rẩy
Mọi người vội vàng ngừng lại, đi kiểm tra tình huống của Lưu Quý, may là không có vấn đề gì lớn, bọn họ đều là cường giả đã mở ra khóa gen, chút sét cường độ ấy đánh trúng vẫn có thể tiếp tục chống đỡ được
- Quản lý Triệu, lại đi lên tiếp, lôi điện sẽ càng ngày càng dày đặc, cũng càng ngày càng khủng bố, còn đi tiếp như vậy, chỉ sợ chưa đi đến đỉnh núi, chúng ta đã bị đánh thương tích đầy mình, đến lúc đó coi như là tìm được Lôi Ngưu, chỉ sợ cũng không có năng lực chém giết được nó
Lưu Quý thở ra một hơi, mặt đen lên nói ra
Triệu Học Bân nhìn lôi điện ở trên bầu trời thỉnh thoảng đánh xuống, gương mặt cũng lộ ra vẻ u sầu, nếu như cứ trở về như vậy, vậy thì đồng nghĩa với tặng không cho Hàn Sâm một nửa Thiên Sứ Gen dịch cao cấp
Thế nhưng mà lại tiếp tục đi lên, lôi điện lại quá mãnh liệt, giống như Lưu Quý nói, bọn họ sẽ bị đánh cho tàn phế trước khi kịp làm gì
Do dự một hồi lâu, Triệu Học Bân mới cắn răng nói:
- Chỗ này đã cách đỉnh núi không xa lắm, lại đi lên trên xem một chút, nếu như có thể đến nơi có thể nhìn thấy đỉnh núi, còn không nhìn thấy con Lôi Ngưu kia, chúng ta liền trực tiếp xuống núi
Triệu Học Bân cũng đã nói như vậy, bọn Lưu Quý cũng chỉ có thể lên tọa kỵ tiếp tục đi lên
Thế nhưng mà từ sau lần này, càng ngày càng nhiều lôi điện từ trên bầu trời rơi xuống, hơn nữa đều đánh cực chuẩn xác, tám chín phần mười đều bổ lên trên người bọn họ, đánh cho bọn họ kêu rên liên hồi, đều bị tổn thương ở trình độ bất đồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, mặc dù hiện tại vẫn không thấy rõ lắm, nhưng đã có thể cảm nhận được một luồng khí tức sinh mệnh mạnh mẽ ở phía trên
Hắn có thể khẳng định, bên trên đó nhất định có đồ vật gì đó, chỉ là không biết có phải là con Lôi Ngưu theo lời bọn Triệu Học Bân nói hay không
Nhưng mà mặc kệ là cái gì, bọn Triệu Học Bân căn bản sẽ không có cơ hội đi lên
Lôi điện màu bạc trong mắt Tiểu Ngân Ngân chớp động, tựa hồ cùng lôi điện trên bầu trời rơi xuống hô ứng lẫn nhau, mỗi lần lôi điện trên bầu trời đánh xuống, trong mắt Tiểu Ngân Ngân cũng sẽ hiện lên một tia chớp, sau đó chợt nghe bên phía bọn Triệu Học Bân vang lên một tiếng hét thảm
- Kỳ quái, vì sao lôi điện vẫn luôn không đánh tới cậu
Bọn Triệu Học Bân đã sớm phát hiện ra chuyện khác thường, sau khi Lưu Quý lại bị sét đánh một lần nữa, cũng không nhịn được nữa đứng lên chỉ vào Hàn Sâm kêu lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.