Bàn tay nhỏ bé mập mạp của Bảo Nhi cầm lấy tiểu hồ lô, chỉ tới những con côn trùng đó một cái, lập tức chỉ thấy miệng hồ lô nhấp nhoáng một điểm ánh sáng màu đen giống như là lỗ đen
Không gian xung quanh miệng hồ lô giống như bị sụp xuống, tất cả mọi thứ ở xunh quanh đều hướng tới điểm sáng giống như lỗ đen kia bay đi
Trong lúc Hàn Sâm trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy đám côn trùng giống như nước thủy triều rợp trời kia, tựa như là bị máy bơm hút tới, hút vào trong miệng hồ lô
Tiểu hồ lô chỉ lớn cỡ bàn tay của Bảo Nhi, một cái hồ lô nho nhỏ, trong như ngay cả một con côn trùng hơi lớn một chút đều chứa không nổi
Thế nhưng mà đám côn trùng giống như thủy triều kia lại quỷ dị bị hút vào bên trong lỗ đen, mà ngay cả con bò cạp độc hai đuôi cực lớn giống như là xe tăng kia, cũng trực tiếp bị hút vào bên trong tiểu hồ lô
Hàn Sâm xem tới choáng váng, mảng lớn côn trùng trong nháy mắt đã bị hút sạch sẽ, liền những dị sinh vật côn trùng cấp thần huyết cũng không thể may mắn thoát khỏi, đều bị hút vào bên trong tiểu hồ lô
Cái tiểu hồ lô kia giống như là không gian giới chỉ, mặc kệ là có bao nhiêu côn trùng bị hút vào, đều giống như là không thấy đáy vậy
BA~
Côn trùng đầy trời đều đã bị hút sạch sẽ, Bảo Nhi vỗ hồ lô trong tay một cái, hồ lô kia vậy mà không biết rõ làm sao lại không thấy nữa
Bảo Nhi ôm bình sữa trong tay kia, làm bộ đáng thương nhìn Hàn Sâm:
- Ba ba, Bảo Nhi muốn uống sữa
- Heyyyyy
., lập tức liền uống, còn phải uống loại đắt tiền nhất đấy, loại sữa hữu cơ thiên nhiên tinh khiết màu xanh lá không ô nhiễm
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi, cao hứng tới mức miệng đều không khép lại được
Có tiểu tổ tông Bảo Nhi này ở đây, về sau nếu ai dám tới nơi này quấy rối, trực tiếp một hồ lô phóng ra, đảm bảo sẽ hút cho chính mẹ nó cũng không nhận ra luôn
Mang theo Bảo Nhi trở lại Tí Hộ Sở, Hàn Sâm tự mình rót một lọ sữa bò cho Bảo Nhi, Bảo Nhi lập tức cao hứng ôm bình sữa hút
- Bảo Nhi à, cái hồ lô vừa rồi con cầm trong tay kia đâu
Hàn Sâm cười rạng rỡ hỏi Bảo Nhi đang uống sữa
Bảo Nhi nghiêng đầu, không hiểu nhìn Hàn Sâm, tựa hồ không rõ Hàn Sâm đang nói cái gì
- Chính là cái hồ lô kia, khẽ hút, đã hút rất nhiều côn trùng vào kia
Hàn Sâm nói xong còn liên tục khoa tay múa chân, còn cầm giấy bút, vẽ hình dạng một cái tiểu hồ lô
Bảo Nhi lập tức lộ ra vẻ chợt hiểu, ôm bình sữa nói:
- Đó là của Bảo Nhi đấy
Hàn Sâm vội vàng nói:
- Ba ba biết đó là của Bảo Nhi, ba ba cũng biết Bảo Nhi ngoan nhất, đem cái hồ lô kia cho ba ba chơi một chút được không
- Bảo Nhi ngoan nhất, cho ba ba
Bàn tay Bảo Nhi vỗ, cái tiểu hồ lô kia lập tức xuất hiện trong bàn tay của cô bé, trực tiếp đưa cho Hàn Sâm
- Con gái ngoan, thật không uổng công ba ba thương con
Hàn Sâm nhận lấy tiểu hồ lô, lập tức lòng vô cùng vui mừng, vội vàng mô phỏng khí tức lưu chuyển của Bảo Nhi, cầm tiểu hồ lô hướng tới tiểu bạch hùng đang nằm sấp trong góc run lẩy bẩy chiếu một cái, đồng thời còn hét lớn một tiếng:
- Thu
Tiểu bạch hùng bị dọa hoảng sợ một hồi, trực tiếp tiểu ra đầy đất, co quắp ở trên mặt đất không đứng dậy nổi, nhưng mà cái tiểu hồ lô kia lại một chút phản ứng cũng không có, miệng hồ lô cũng không có lỗ đen sáng lên
- Thu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thu
Thu
Hàn Sâm liền gọi ba tiếng, không ngừng vận chuyển khí tức lưu chuyển, nhưng căn bản là vô dụng, tiểu hồ lô một chút phản ứng đều không có
Tiểu bạch hùng lại bị hù cho té cứt té đái, Hàn Sâm kêu lên một tiếng, thân thể của nó liền lập tức mạnh mẽ run rẩy, kêu liền ba tiếng, hồ lô không có tác dụng gì, tiểu bạch hùng lại bị hù dọa cho hai mắt trợn lên, trực tiếp bị dọa ngấ
Quả thực giống như là lúc xử bắn bóp cò liền ba phát đều bị kẹt, tử tù không bị dọa chết tươi đã không tệ rồi
- Kỳ quái, làm sao lại không sử dụng được thế
Trong lòng Hàn Sâm phiền muộn, lại nặn ra khuôn mặt tươi cười, đưa hồ lô tới trước mặt Bảo Nhi:
- Bảo Nhi, cái hồ lô này phải làm như thế nào mới có thể thu đồ được
Bảo Nhi ôm bình sữa, vừa uống sữa vừa nghi hoặc nhìn Hàn Sâm, hiển nhiên là nghe không hiểu ý tứ của Hàn Sâm nói cái gì, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc
Hàn Sâm đã hao hết tâm cơ, khoa tay múa chân các loại, nhưng mà Bảo Nhi quá nhỏ, căn bản nghe không hiểu hắn có ý gì, vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn
- Hồ lô
bên trong
những con côn trùng đó
có thể phóng ra hay không
Hàn Sâm thấy Bảo Nhi nghe không hiểu, liền lại có ý định với những con côn trùng bên trong kia
Những con côn trùng ở bên trong, còn có vài con cấp thần huyết, phóng ra từng con để giết, cũng có thể lấy được không ít thần gen, số lượng gen biến dị cũng có không ít
Thế nhưng mà Bảo Nhi vẫn nghe không hiểu, Hàn Sâm liền vỗ vỗ vào hồ lô trong tay, lại đưa tới trước mặt Bảo Nhi lắc lắc:
- Côn trùng bên trong
côn trùng
Bảo Nhi lộ ra vẻ chợt hiểu, cao hứng nở nụ cười, thò tay ra lấy hồ lô
Hàn Sâm lập tức mừng lớn, cho rằng Bảo Nhi nghe hiểu, nhưng mà ai biết bàn tay nhỏ bé mập mạp của Bảo Nhi vỗ hồ lô, hồ lô kia lập tức biến mất vô tung
- Ai mau tới cứu tôi, có trường học dạy trẻ con tập nói không không
Hàn Sâm bất đắc dĩ một tay bụm lấy ót, buồn bực cả buổi nói không ra lời
Đã nói không thông với Bảo Nhi, Hàn Sâm đưa ánh mắt về phía tiểu bạch hùng đang nằm co quắp ở trên mặt đất, chuẩn bị làm thịt tên hèn hạ vô sỉ này ăn
Thế nhưng mà Hàn Sâm mới vừa đi tới bên cạnh tiểu bạch hùng, tiểu bạch hùng đang hôn mê lập tức bò dậy, cuống quít dập đầu với Hàn Sâm, vừa rồi dĩ nhiên là nó đang giả chết
- Hiện tại mới cầu xin tha thứ, đã chậm rồi
Hàn Sâm đang muốn động thủ, Bảo Nhi lại hưng phấn vỗ tay, tựa hồ bị bộ dạng kinh sợ của tiểu bạch hùng làm cho tức cười
Tiểu bạch hùng thấy Bảo Nhi cao hứng, lập tức con ngươi đảo một vòng, cũng không dập đầu với Hàn Sâm nữa, chuyển hướng về phía Bảo Nhi, vừa lộn nhào, vừa trồng chuối một tay, còn biểu diễn tuyệt chiêu đặc biệt dùng đầu lưỡi trồng cây chuối nhảy lên, Bảo Nhi nhìn thấy khanh khách cười không ngừng, bàn tay nhỏ vỗ vào nhau bành bạch, bộ dáng rất là cao hứng
- Trí tuệ của con hàng này quả nhiên rất cao
Hàn Sâm kinh ngạc trong lòng
Tiểu bạch hùng thấy Bảo Nhi cao hứng như thế, càng thêm ra sức, còn hấp tấp leo đến bên cạnh Bảo Nhi, thè đầu lưỡi ra muốn liếm bàn chân nhỏ của Bảo Nhi một cái để lấy lòng
Thế nhưng mà ai ngờ Bảo Nhi sợ người nó quá bẩn, sao chịu để nó đụng vào, tát một cái, mặt béo của tiểu bạch hùng lập tức vặn vẹo không còn hình dáng, thân thể quay không biết bao nhiêu vòng 360 độ ở trên không trung, hung hăng đâm lên trên vách tường cung điện, giống như là bị dán ở bên trên, sau nửa ngày mới trợt ngã xuống mặt đất, tứ chi không ngừng run rẩy
PHỐC
Hàn Sâm liền cười ra tiếng, nó muốn nịnh bợ Bảo Nhi để giữ mạng sống, chỉ sợ về sau sẽ bị ăn đau khổ
Tạm thời Hàn Sâm không giết nó, máu tươi của tiểu bạch hùng có thể hấp dẫn dị sinh vật côn trùng, Hàn Sâm có ý định nuôi nó, bình thường làm món đồ chơi cho Bảo Nhi, sau đó không có việc gì rút lấy chút máu, lấy ra đi làm bẫy rập hấp dẫn dị sinh vật côn trùng chui đầu vào lưới
Vì vậy tiểu bạch hùng xem như đã nhặt lại được một cái mạng, nhưng đây cũng là lúc vận mạng bi thảm của nó bắt đầu
Hàn Sâm để cho tiểu bạch hùng tắm rửa sạch sẽ rồi chơi với Bảo Nhi, miễn cho Bảo Nhi nhàm chán chạy loạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó Hàn Sâm liền thỉnh thoảng nghe thấy ở bên trong Tí Hộ Sở truyền đến tiếng gấu kêu thê thảm, ngẫu nhiên còn kèm theo tiếng vang ầm ầm
Bọn Hoàng lão ở khu vực phía đông nghe xong tiếng kêu thảm kia, sắc mặt đều có chút cổ quái, còn tưởng rằng Hàn Sâm có ham mê đặc thù gì, ưa thích hành hạ gấu
Vết thương trên người tiểu bạch hùng chồng chất qua ngày, cơ hồ là khí lực di động cũng không có, cho rằng bị trọng thương là có thể nghỉ ngơi một chút, nhưng nó mau chóng phát hiện ra, bản thân thật sự quá ngây thơ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vết thương trên người nó, đến lúc buổi tối, được Hàn Sâm dùng thánh quang trị hết, ngày hôm sau vẫn phải phải đi theo Bảo Nhi chơi đùa
Ngoại trừ phải nịnh nọt Bảo Nhi, bị Bảo Nhi chà đạp, thỉnh thoảng Hàn Sâm còn lấy của nó một ít máu, để cho tiểu bạch hùng đã bắt đầu hoài nghi hùng sinh của mình, cảm thấy tương lai của mình hoàn toàn u ám