Siêu Năng: Ta Có Một Mặt Phục Khắc Kính

Chương 52: Lễ Khai Giảng




Chương 52: Lễ Khai Giảng “Khụ khụ khụ...” Kỷ Thiên Minh lập tức ho khan, sắc mặt đỏ bừng
Nói thật, đây là lần đầu tiên hắn bị nữ sinh trực tiếp nói lời yêu thích như vậy, trong lòng không khỏi có chút kiêu ngạo nhỏ
Gì chứ, không cần Chu Yếm ấn ký ta vẫn có thể tán gái tốt mà
Đủ các loại món ăn lần lượt được bưng lên, Natalia một bên mở to mắt nhìn, kinh ngạc ngắm nhìn bàn đầy mỹ thực muôn hình vạn trạng
“Thiên Minh, những thứ này đều có thể ăn sao?” Natalia trong mắt lóe lên tinh quang
“Đúng vậy, đều có thể ăn.” Nói đoạn, Kỷ Thiên Minh gắp một miếng thịt vịt nướng tươi non đặt lên miếng bánh mỏng, chấm một chút nước tương, cuộn thêm mấy cọng rau phụ liệu, đưa vào tay Natalia
“A
Ngon quá!” Natalia cắn miếng đầu tiên, một hương vị chưa bao giờ trải nghiệm qua bùng nổ trên vị giác, nàng toàn thân chấn động, kinh ngạc nói
Sau đó nàng quét sạch bàn ăn như cơn gió cuốn mây tan, khiến Kỷ Thiên Minh dở khóc dở cười
“Ngươi chậm thôi, ta không có giành với ngươi đâu.” “Không phải, ngươi nhả xương cua ra, cái đó không ăn được!” “Ưm
Xương heo ngươi ăn còn dư lại đâu rồi
Xương cốt đi đâu mất?” “...” Bóng đêm dần dần buông xuống, hai người sờ bụng tròn vo từ nhà ăn đi ra, Natalia chẳng chút hình tượng mà ợ một tiếng
“Không ngờ bữa trưa lại ngon đến vậy, cám ơn ngươi Thiên Minh, hôm nay ta ăn rất vui vẻ.” Natalia nheo mắt thành hình trăng khuyết cong cong, cười nói với Kỷ Thiên Minh
“Ta cũng là lần đầu tiên ăn được món ngon như vậy, nấc...” Kỷ Thiên Minh hài lòng gật đầu, hai ngàn đồng tiền này bỏ ra không uổng
“Ta phải về rồi, lần sau lại cùng ăn nha, bai bai!” Vừa nói, Natalia nhón chân lên, nhẹ nhàng để lại một nụ hôn trên má Kỷ Thiên Minh
Dưới ánh trăng, trên mặt nàng hiện lên một vòng đỏ ửng, không đợi Kỷ Thiên Minh mở lời, nàng quay người chạy đi không ngoảnh lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kỷ Thiên Minh đứng tại chỗ, mặt đỏ bừng, tim đập loạn xạ
Trên mặt kính trong đầu hắn, lại hiện ra mấy dòng chữ nhỏ màu hồng
Thu thập Hồn Khí của Natalia +3, Thu thập Hồn Khí của Natalia +4, Thu thập Hồn Khí của Natalia +5..
“Nàng sẽ không..
thật sự thích ta đấy chứ?” Trong lòng Kỷ Thiên Minh đột nhiên lóe lên ý nghĩ này, chẳng lẽ phong ấn của Đoan Mộc Khánh Vũ đã mất hiệu lực rồi
Hoặc là căn bản không phong bế được đào hoa của mình
Mang theo lòng đầy nghi hoặc, hắn chậm rãi đi về phía ký túc xá
..
Ngày hôm sau
Ba người trong ký túc xá 304 đã sớm đến lễ đường, Kỷ Thiên Minh lại một lần nữa cảm nhận được cái gọi là tài đại khí thô
Trong lễ đường lớn đủ sức chứa mấy trăm người, chỉ có hàng ghế đầu rải rác vài người ngồi
Bục giảng thì treo đủ loại thiết bị hiển thị tiên tiến, một tấm biểu ngữ dài mười mét viết mấy chữ lớn:
“Lễ khai giảng tân sinh khóa 2018 Học viện Câu Trần.” Kỷ Thiên Minh liếc mắt nhìn trong đám đông, phát hiện hơn phân nửa là người da vàng, tiếp đến là người da đen, sau cùng là người da trắng
“Thiên Minh!” Natalia thấy Kỷ Thiên Minh, cười phất tay, buông ghế bên tay phải xuống
Mọi người thấy Natalia chủ động mời người khác ngồi cạnh mình, đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm Kỷ Thiên Minh, trong ánh mắt có hiếu kỳ, có lạnh nhạt, có sát ý
Đúng vậy, Đoan Mộc Khánh Vũ trừng mắt nhìn Kỷ Thiên Minh ngồi xuống cạnh mỹ nữ da trắng, chẳng chút che giấu sát ý của mình
Ngươi lại thế này
Ngươi lại ngồi chung với mỹ nữ
Lại bỏ rơi ta nữa
Hôm nay Đoan Mộc Khánh Vũ mặc toàn thân áo choàng trắng, mái tóc dài bù xù được cố định lệch trên đầu bằng một cây trâm, mấy sợi tóc xanh rủ xuống gương mặt khôi ngô, nom ra cũng là một thiếu niên nho nhã khiến người ta sáng mắt
Thế nhưng, lúc này một “tiểu xe tăng” da đen thấp lùn mập mạp đang kéo tay hắn, hưng phấn đi đến một vị trí, Đoan Mộc Khánh Vũ mặt xám như tro, một vẻ mặt chẳng thiết tha gì cuộc đời, toàn bộ hình ảnh thật chướng mắt
Gần tám giờ, mấy vị học sinh cuối cùng cũng lục tục ngồi xuống, Kỷ Thiên Minh còn nhìn thấy Trương Phàm trong đó, hưng phấn phất tay với hắn, khóe miệng Trương Phàm khẽ nhếch, nhẹ nhàng gật đầu
“Khục, mọi người cũng đến gần đủ cả rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi.” Lúc này, một giọng nói quen thuộc từ trên sân khấu truyền đến, một lão mập mạp thân hình to béo, nụ cười ngây thơ chân thành vội vàng từ cầu thang đi tới, chính là Thôi mập mạp đã lâu không gặp
Thôi mập mạp sơ lược đảo mắt một cái, thấy ánh mắt u oán của Kỷ Thiên Minh, rất thức thời giả vờ không thấy, cười ha hả mở miệng
“Cuối thu khí sảng khoái, đan quế thơm ngát, hôm nay chúng ta đoàn tụ trong tiệc tối Trung thu..
Khục, xin lỗi cầm nhầm, làm lại nha.” Thôi mập mạp nhìn vào tờ giấy cầm tay nửa ngày đột nhiên phát giác có chút không đúng, vội vàng đổi một tờ khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người dưới khán đài: “...” “Khụ khụ, chư vị tân sinh khóa 2018, ta đại diện cho toàn thể giáo viên và học sinh Học viện Câu Trần, hoan nghênh sự đến của các ngươi.” “Lễ khai giảng lần này vốn dĩ nên do hiệu trưởng tự mình chủ trì, nhưng do Bắc Mĩ xảy ra chút tình huống, hiệu trưởng hiện tại không có mặt ở trường, cho nên do ta, thầy chủ nhiệm của các ngươi, tới chủ trì.” Kỷ Thiên Minh nhướng mày, tên này lại là thầy chủ nhiệm của Câu Trần
Chẳng qua với cái đầu bóng loáng đầy mặt, thân hình thấp lùn mập mạp này, thật sự rất phù hợp với nhân vật thầy chủ nhiệm
“Học viện Câu Trần, ngàn năm trước được một vị Thánh Nhân khai sáng
Ngay lúc đó Thần Giới vừa mới trùng điệp với Địa Cầu, Thần Giới hạ lệnh tấn công Địa Cầu lạc hậu, ngu muội bấy giờ
Vào thời điểm Thiên Quân chuẩn bị ra tay, năm vị Thánh Nhân đã giáng lâm nhân gian, bằng sức mạnh to lớn ngút trời ngăn cản sự tiến công của Thần Giới, đồng thời phong ấn lối vào.” “Thánh Nhân ánh sáng đứng đầu Ngũ Thánh đã mở tiểu Thế Giới trên bầu trời, hút Huyền Không Sơn từ hư vô tới, lập núi trên đỉnh núi, phong nơi đây là Học viện Câu Trần
Đồng thời, khắp thiên hạ tuyển chọn những bách tính có sức mạnh đặc thù, giáo hóa chúng sinh
Ngàn năm qua Học viện Câu Trần không quên sơ tâm...” Đám người dưới khán đài nghe say sưa ngon lành, không khỏi lòng sinh ngưỡng mộ, chỉ hận mình sinh sau ngàn năm, không thể nhìn thấy vị Thánh Nhân ánh sáng đã thiết lập Học viện Câu Trần
Kế tiếp Thôi mập mạp lại nói thêm nửa giờ về công tích vĩ đại của Câu Trần, về việc đời đời học sinh Câu Trần đã hóa giải nguy nan, cứu vớt thế giới như thế nào
“Mặc dù các ngươi có thể đã nghe nói, nhưng ta vẫn muốn nhấn mạnh một chút, tỷ lệ tử vong của học sinh Câu Trần cực kỳ cao.” Thôi mập mạp thần sắc đột nhiên nghiêm túc, “Lứa trước các ngươi, cũng chính là đại nhị bây giờ, các ngươi đoán hai năm này đã chết bao nhiêu người?” Thôi mập mạp trên mặt hiện ra vẻ thương tiếc, giơ một bàn tay lên, khàn khàn nói: “5 người, không phải chết 5 người, mà là chỉ còn lại 5 người, bọn họ nguyên bản có 17 cá nhân, mỗi cái tên và dáng vẻ của từng người đều in sâu trong đầu ta, bây giờ..
Đại bộ phận bọn họ đều đã trở thành bia minh màu đen, đứng trong rừng bia trên đỉnh núi.” Dù Kỷ Thiên Minh đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe đến tỷ lệ tử vong khủng bố như vậy vẫn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh
Tỷ lệ tử vong này cao tới bảy mươi phần trăm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy hai năm sau, chúng ta còn lại được bao nhiêu người, ta, sẽ còn sống sao
Kỷ Thiên Minh không khỏi suy nghĩ xuất thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.