Chương 68: Bách Nhạc Môn Không phải… Cái cớ vụng về thế này ta sao có thể tin đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kỷ Thiên Minh có chút trầm mặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chờ một chút.” Kỷ Thiên Minh chợt lên tiếng, hai bóng người chợt dừng lại, Trương Phàm chậm rãi xoay người, mặt không cảm xúc nói
“Nếu như ngươi muốn ngăn cản ta, vậy vẫn là…” “Không, ta cảm thấy nhiệm vụ này không nguy hiểm như Vân Dật học trưởng nói đâu.” Kỷ Thiên Minh nghiêm túc đáp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vừa rồi tổng cộng có hai người tập kích, chỉ có kẻ dây dưa Vân Dật học trưởng là cảnh giới Thông Huyền, còn kẻ trộm quan tài thì thực lực không mạnh.” Trương Phàm và Hanyuhara mắt liền sáng bừng
Không sai, nếu kẻ kia cũng là cảnh giới Thông Huyền, thì căn bản không cần phải lén lút, hoàn toàn có thể dễ dàng xử lý ba người bọn họ, rồi liên thủ giải quyết Vân Dật
Nhưng hắn lại từ đầu đã có ý định đánh lén lúc người ta không để ý để trộm quan tài, từ đầu đến cuối chỉ dùng hai tấm phù chú, bản thân cũng không thể hiện ra thực lực cường đại
“Các ngươi nhìn xem, nhiệm vụ của chúng ta là hộ tống quan tài, chứ không phải truy sát Thông Huyền cảnh, cho nên chúng ta chỉ cần…” “Chỉ cần tìm được kẻ chuột trộm quan tài, rồi cướp lại là được.” Trương Phàm nói theo ý Kỷ Thiên Minh
“Không sai, hơn nữa tên Thông Huyền cảnh kia đang bị Vân Dật học trưởng truy sát, trong thời gian ngắn căn bản không thể gây uy hiếp cho chúng ta.” Kỷ Thiên Minh cười bổ sung
Trương Phàm hơi nhíu mày, “thế nhưng là chúng ta bây giờ không có manh mối, đi đâu mà tìm?” Hanyuhara trầm ngâm một lát, rồi lên tiếng: “Vừa rồi khi ta chiến đấu với kẻ kia, đã nhìn rõ mặt hắn, nếu gặp lại chắc chắn có thể nhận ra.” “Không chỉ có thế.” Kỷ Thiên Minh cười đi đến chỗ bóng đen vừa bỏ chạy, nhặt lên nửa mảnh quần áo bị Trương Phàm chém đứt, từ đó móc ra một tấm thẻ
“Bách Nhạc Môn?” Trương Phàm tiến lên, nhẹ giọng đọc lên chữ trên đó
Hanyuhara mắt sáng bừng, “đây là thẻ hội viên của quán rượu, có thể từ đây mà bắt đầu tìm kiếm.” Sự buồn bực trong lòng ba người lập tức tan biến, họ liếc nhìn nhau, khóe miệng khẽ cong lên
“Bây giờ, lý do và manh mối đều có, nhiệm vụ đầu tiên của chúng ta chưa kết thúc, nó chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.” Kỷ Thiên Minh trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ
… Bách Nhạc Môn
Đã nửa đêm, nhưng cửa ra vào Bách Nhạc Môn vẫn đèn đuốc sáng choang, ánh đèn rực rỡ từ bên trong hắt ra, vô số nam nữ trẻ tuổi ra vào tấp nập, tận hưởng thú vui cuộc sống về đêm
Chiếc Rolls-Royce chậm rãi dừng sát cửa Bách Nhạc Môn, từ trên xe bước xuống ba người trẻ tuổi, khiến đám phụ nữ xung quanh đồng loạt ngoảnh đầu nhìn
Trong đó, phần lớn ánh mắt đều tập trung vào người trẻ tuổi mặc y phục đen, khuôn mặt tuấn lãng, dáng người kiên cường, khí chất như một vị vương tử cao quý, tinh thần giống như đôi mắt sâu thẳm kích thích tiếng lòng của mỗi nữ nhân
Đồng thời, thiếu niên xinh đẹp đến từ Anh Hoa quốc cũng thu hút đông đảo ánh mắt, người khoác Vũ Chức vàng rực, mái tóc đen dài buộc đến ngang lưng, vài sợi tóc mai bay lất phất bên cạnh khuôn mặt tràn ngập nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, một đôi mắt tựa răng nguyệt khiến vô số người say mê
Còn về cái cục phân chuột ở giữa bọn họ… ừm, thì bỏ qua đi
“Lão đại, sao ta cảm giác bọn họ đều nhìn ta thế?” Kỷ Thiên Minh mặt mũi cổ quái
“Ngươi nghĩ nhiều rồi.” Trương Phàm lạnh nhạt mở miệng, dáng vẻ cao lãnh của hắn khiến vài nữ nhân la hét
Quan tài bị trộm, bọn họ không còn bận tâm gì đến lời dặn “cố gắng không vào thành”, trực tiếp phóng xe hết tốc lực trên đường lớn, một mạch lao đến địa điểm ghi trên tấm thẻ
Ba người bước vào Bách Nhạc Môn, tiếng nhạc chói tai và tiếng la hét inh ỏi khiến bọn họ đồng loạt nhíu mày, trong sàn nhảy vô số nam nữ uốn éo thân thể theo điệu nhạc của DJ, tùy ý thể hiện tuổi thanh xuân và vẻ đẹp của mình
Trong hoàn cảnh như vậy, ba người đứng sững ở rìa sàn nhảy, nhất thời không biết bắt đầu từ đâu
“Lão đại
Ngươi từng đến quán bar chưa?” “Ngươi nói gì?” “Ta nói
Ngươi từng đến quán bar chưa!!!” Trương Phàm lắc đầu, Kỷ Thiên Minh tràn đầy hy vọng nhìn về phía Hanyuhara, Hanyuhara trầm mặc vài giây
“Từng đến, nhưng là để giết người.” Kỷ Thiên Minh: …Vậy thôi ta không hỏi ngươi nữa
Kỷ Thiên Minh giữ chặt một người phục vụ, móc ra tấm thẻ kia, lớn tiếng hỏi: “Các ngươi có đăng ký thông tin cơ bản của từng hội viên không
Có thể xem ở đâu?” Người phục vụ cảnh giác nhìn hắn một cái, “ngươi là người nào?” “Ta… Chúng ta là Câu Trần Học Viện, bảo vệ Địa Cầu!” “Bệnh thần kinh.” Người phục vụ liếc mắt một cái, rồi trực tiếp bỏ đi
Đột nhiên, một thanh phi đao sắc bén chặn trước người hắn, Trương Phàm thần sắc lạnh lẽo, nhàn nhạt mở miệng
“Trả lời câu hỏi của hắn.” Người phục vụ nuốt nước miếng một cái, run rẩy nói: “Đây đều là bí mật trong tiệm, chỉ có lão bản nương biết, ta cái gì cũng không biết, thật sự.” “Lão bản nương là ai?” Người phục vụ run rẩy chỉ về giữa sàn nhảy, “người mặc y phục màu đỏ hồng đó chính là lão bản nương của chúng ta.” Trương Phàm im lặng thu phi đao, mấy người đồng thời nhìn về trung tâm sàn nhảy, liền thấy một mỹ nữ mặc áo da màu đỏ, vóc dáng bốc lửa đang uốn éo thân thể theo điệu nhạc, xung quanh còn có vài nam nhân mắt không rời nhìn chằm chằm thân hình mềm mại của nàng
“Ôi trời, lão bản quán rượu lại là mỹ nữ.” Kỷ Thiên Minh mở to hai mắt, trước đây hắn còn tưởng rằng chủ loại cửa hàng này đều là những ông chú trung niên mập mạp, lần này coi như đã mở mang kiến thức
“Tiếp theo làm sao
Trói nàng lại à?” Trương Phàm mặt không đổi sắc hỏi
Trán Kỷ Thiên Minh hiện vài vạch đen, đại ca ơi chúng ta chỉ đến điều tra người, chứ không phải bọn cướp, kiểu này sao được
“Lão đại, mỹ nữ như vậy chỉ có ngươi mới có thể chinh phục nàng, chỉ cần ngươi trở thành nam chủ nhân của quán rượu này, tin tức hội viên nhất định sẽ nằm trong tay!” Kỷ Thiên Minh vỗ vỗ vai Trương Phàm, ra vẻ ta rất tin tưởng ngươi
Hanyuhara đứng bên cạnh cười không nói gì
Trương Phàm nhíu mày, “thế nhưng ta không biết bắt chuyện.” “Ngươi chỉ cần phát huy bình thường là được, với khí chất của lão đại, càng cao lãnh càng có thể làm nữ nhân hứng thú!” Kỷ Thiên Minh thấy có hy vọng, vội vàng thổi phồng nói
“Được, ta đi thử xem!” Trương Phàm trầm ngâm vài giây, rồi sải bước tiến vào sàn nhảy
Trương Phàm đi vào sàn nhảy, đám đông đồng loạt nhìn qua, khí chất băng sơn của hắn không hợp với sàn nhảy nóng bỏng, nhưng dù vậy, gần như tất cả phụ nữ đều mắt sáng lấp lánh
“Tiểu suất ca, muốn cùng ta nhảy một…” Một mỹ nữ trang điểm đậm, dáng người kiêu hãnh cười tủm tỉm chặn trước mặt Trương Phàm, quyến rũ mở lời
Nhưng lời nàng vừa nói ra được nửa câu, Trương Phàm liền một tay đẩy nàng ra, nhìn cũng không thèm nhìn nàng một cái
“Xin lỗi, ngươi cản đường ta.” Hắn nhàn nhạt nói
“Ngươi!” Nữ nhân kia ngây người một lúc lâu, chỉ vào Trương Phàm mà “ngươi ngươi ngươi” mãi không nói nên lời, mặt đầy vẻ khó tin
Đám đông nhao nhao tránh ra một lối đi cho Trương Phàm, lão bản nương gợi cảm mặc áo da màu đỏ nhíu mày, nghi hoặc nhìn Trương Phàm đang trực tiếp đi về phía mình
“Ngươi tìm ta có việc?” “Xin lỗi, ta có thể làm nam chủ nhân của tiệm này không?”