Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 53: Đầu Bếp x Thượng Tướng (8)





Tránh để cho nhà hàng nhỏ thật sự đóng cửa đại cát như
ông Trương nguyền rủa, A Hiên mạnh mẽ yêu cầu đóng cửa một ngày, tiến hành
trang trí toàn diện nhà hàng, ví dụ như đầu máy móc mô phỏng, tất cả đều phải
gỡ lớp da mô phỏng kia xuống, mới có thể đặt trên bàn
Nghe nói lão Kỷ lại bị đánh ra khỏi sân, náo loạn ầm ĩ,
đúng là rất cảm động
Kỷ Uyển không có thời gian chăm lo việc trang trí nhà
hàng, buổi sáng liền về nhà
Nguyên nhân lần náo loạn này cũng rất đơn giản, mẹ
Kỷ gặp được một người đàn ông anh tuấn, còn dẫn nam nhân này về nhà
Lúc Kỷ Uyển đến trong viện thiếu chút nữa không nhận ra,
không chỉ có bức tường vây quanh cái sân nhỏ nhà cô được xây cao lên, bên ngoài
sân nhỏ còn trồng một mảng lớn hoa hồng đỏ rực, phải biết rằng hoa hồng cũng
không phải rẻ, là thứ gần như đã tuyệt chủng
Đóa hoa hồng nở rộ, hương thơm mê người, trong đầu Kỷ Uyển lần lượt hiện lên một đống lớn các món ăn lấy hoa hồng
làm nguyên liệu chủ yếu, còn chưa gặp người, đối với bạn trai mới của mẹ đã có
"ấn tượng tốt" kỳ quái
Cửa nhà bọn họ tự động nhận diện, vừa mở cửa Kỷ Uyển liền
nhìn thấy một ông chú trung niên đẹp trai đang tập thể dục trong sân
Kỷ Uyển xách hộp đồ ăn đi vào cửa, được ông chú đẹp trai
thuận tay đón lấy
“Cảm ơn chú Vương!”
Chú đẹp trai sửng sốt một chút, trong mắt xẹt qua một tia
hắc ám: “Cô bé gọi chú là gì?”
Kỷ Uyển che miệng cười khẽ, ngồi xuống trên ghế đá trong
sân, giống như thật sự là một cô bé, ngây thơ vô số tội: “Tôi gọi chú là chú
Vương đó
Mẹ tôi đâu?”
Chú đẹp trai dáng người cường tráng, là loại nam nhân cực
kỳ man có cơ bắp phồng lên, mặc áo sơ mi đơn giản, không che giấu được khí chất
đặc biệt quanh người
Giống như quân nhân, nhưng lại tản mạn hơn một quân nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hứa Tình ra ngoài mua đồ ăn, nói muốn nấu cho con
gái một bữa ăn ngon
"A, vậy sao", Kỷ Uyển cười ý bảo ông ấy mở hộp
thức ăn ra: "Chắc là chú Vương còn chưa ăn điểm tâm, tôi có mang theo một
ít tới đây, chú có thể nếm thử một chút.”
Buổi sáng Kỷ Uyển làm bánh ngọt hấp mềm mại, sắp xếp gọn
gàng trong hộp đóng gói xinh đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bánh rất nhỏ, một miếng là có thể ăn hết, màu
vàng nhạt, chỉ cần nhìn bề ngoài đã biết bánh hấp sẽ rất đàn hồi
Hầu hết đàn ông không thích đồ ngọt, nhưng bánh hấp trước
mặt luôn tỏa ra mùi ngọt ngào, khiến người ta muốn nếm thử
Huống chi con gái
của người yêu ý bảo ông ta nếm thử một chút, ông ta liền cầm lấy một cái, cho
vào trong miệng
---- Ngọt và mềm, ẩm và ngon
Ông ta chưa bao giờ ăn qua bánh ngọt ngon như vậy, độ
ngọt vừa phải, bất kể là hương vị sữa hay là vị trứng, đều vừa vặn, thêm một
chút thì quá ngấy, giảm một chút thì quá nhạt nhẽo
"Chú Vương, chú thấy ngon không
Lại một câu gọi là chú Vương khiến ông ta run lên
Ông ta đè nén ý muốn lấy thêm một cái nữa, uống một ngụm
nước hắng giọng: “Cô bé, tại sao lại gọi chú là chú Vương?”
Kỷ Uyển: “Chú không phải họ Vương sao?”
Nhưng chú nói với mẹ con chú họ Tôn
Kỷ Uyển lấy một tờ giấy trong túi ra: “Vương Hữu, từng
học tại học viện quân khu, sau khi tốt nghiệp, lý lịch cao nhất là Cựu Tiểu
đoàn trưởng quân đoàn 12 đế quốc, nghỉ hưu không rõ lý do
Năm năm trước tổ
chức một nhóm người thành lập một quân đoàn lính đánh thuê nhỏ, các hoạt động
thường xuyên..
Chú có cần tiếp tục đọc không?”
Tờ giấy này vốn được Kỷ Uyển gấp thành ba trang, sau khi
mở ra thì đều là chữ dày đặc, Vương Hữu đứng bên cạnh Kỷ Uyển may mắn nhìn thấy
một phần nội dung, phát hiện là ghi chép mấy đại án bí ẩn mình làm ra, thời gian
địa điểm nói rõ ràng, nhất thời mồ hôi lạnh liền theo hai má chảy xuống..

lão giang hồ, trải qua rất nhiều sinh tử, cũng chưa bao giờ khẩn trương như bây
giờ
Loại cảm giác thời thời khắc khắc này, quả thực làm cho
người ta dựng tóc gáy
"Con..
Kỷ Uyển đem tờ giấy này nhét vào trong ngực ông ta, vẻ
mặt lạnh lùng: “Việc này của chú tôi cũng không có hứng thú, cho dù chú chọc
thủng trời tôi cũng mặc kệ
Nhưng chú chạy đến nhà tôi, dùng tên giả để yêu
đương với mẹ tôi, tôi sẽ quản đến cùng
Chú Vương, bây giờ chú có thể nói cho
tôi biết, rốt cuộc chú có mục đích gì không?”
Vương Hữu nghẹn họng: “Chú chỉ là..
Tình cờ gặp Hứa
Tình!”
Đường đường là đoàn trưởng lính đánh thuê tung hoành liên
tinh tế lại bị việc hạ uy phong tàn nhẫn này làm cho đầu lưỡi đều thắt nút.(App
T Y T)
"Nói thật, tôi không tin
Kỷ Uyển buông tay
cười cười: “Nhưng vẫn chúc mừng chú, chú đã thích mẹ tôi rồi
Trả giá bằng chân
tinh sẽ rất thảm, ngay từ đầu tình yêu tràn ngập dối trá, đều sẽ không dễ dàng
suôn sẻ đi đến cuối cùng
Chú cố lên!”
Hứa Tình là người phụ nữ như vậy, tính cách đặc biệt dịu
dàng động lòng người như vậy, trong tinh tế không tìm ra người thứ hai, dễ dàng
có thể bắt được một chút tâm can mềm mại duy nhất của đám người cứng rắn
Nhưng
người thông minh như bà, đã bị thương một lần, còn có thể bị thương lần thứ
hai
Kỷ Uyển căn cứ vào rất nhiều miêu tả về "quê
hương" của Hứa Tình khi còn bé, có thể đoán được đại khái bà đến từ nơi
nào---Ở chỗ đó phụ nữ nhất định phải lập gia đình trước hai mươi tuổi, chỉ như
vậy có thể được thần nhân duyên che chở, mới có thể sinh được con cái
Trong xã
hội cổ đại kỳ quái kia, cũng là chế độ quân chủ trời ban, nhưng cũng không phải
là chế độ đa thê như thời cổ đại mà Kỷ Uyển biết
Đôi lứa là cả đời, hôn nhân là giao ước nam nữ, nếu có
một bên phản bội, tất sẽ bị phỉ nhổ, cũng là vi phạm pháp luật
Mẹ Kr ở kiếp trước không phải gả ra ngoài trước hai mươi
tuổi, vì vậy cô độc nửa đời
Tuy rằng dựa vào tay nghề tốt tiến cung làm nữ
quan, cũng coi như sự nghiệp thành công
Nhưng luôn luôn hối tiếc, muốn có một
gia đình êm đẹp, có một đứa con của riêng mình
"Uyển Uyển tới rồi
Mẹ Kỷ giữ chặt tay Kỷ Uyển: “Con rể sao lại không tới?”
Kỷ Uyển: "Anh ấy ở trông nhà hàng, buổi trưa sẽ
tới.”
Lúc này mẹ Kỷ mới hài lòng, hơi híp mắt cười cười với người
tình, cười đến tim người tình nhỏ thiếu chút nữa mềm nhũn
"Đây là con gái em, rất xấu miệng
Em đã quen rồi,
anh đừng để ý
Vương Hữu thần hồn điên đảo, họ mình là gì cũng quên, vội
vàng xua tay: "Không phiền, không phiền.”
Kỷ Uyển trước kia cũng không giỏi trêu chọc người khác,
bây giờ miệng mồ lưu loát như thế, đều là học được từ mẹ Kỷ
Mà người ngốc
nghếch trước mắt này, chỉ cảm nhận được sĩ nữ ôn nhu đa tình, còn chưa cảm nhận
được quý nữ kia ngang ngược bá đạo
Hãy nhìn cha cô kìa, lão Kỷ đó
Im lặng thắp cho chú một cây nến cầu nguyện
Mẹ Kỷ: "Vậy mẹ vào bếp, Uyển Uyển bắt nạt chú con,
lát nữa chờ con rể đến chúng ta sẽ ăn cơm.”
Kỷ Uyển cười như có như không nhìn Vương Hữu một cái, gật
gật đầu
Đợi đến khi mẹ Kỷ vào trong, Kỷ Uyển thành tâm thành ý
khuyên nhủ: “Chú Vương yên tâm, tôi sẽ không đem những gì mình biết nói cho mẹ
biết, nhưng tôi khuyên chú nhanh chóng thừa dịp hôm nay đem sự tình nói cho mẹ
tôi biết
Dù sao nếu từ miệng người khác biết chú ngay từ đầu đã gạt bà ấy,
ngay cả tôi cũng không biết mẹ tôi sẽ như thế nào.”
Vương Hữu: "..
  ***
Bữa cơm tối nà là ở nhà hàng đã trang trí xong của Kỷ
Uyển, gọi hai anh em ông Trương, Gấu Trúc Tiểu Cát và hai anh em ở viện nghiên
cứu, còn cả nhà Kỷ Uyển, vừa vặn gom góp đầy một cái bàn tròn lớn
Đây là bữa tiệc trà mà Kỷ Uyển hứa với ông Trương sẽ làm
Trà đã trải qua một thời gian dài, theo bước chân của con
người từ khắp nơi đến các ngôi sao rộng lớn
Nhiều giống loài đã biến mất và
các giống mới nổi đang gia tăng
Văn hóa uống trà phổ biến, người ở hành tinh W
hiểu trà hay không hiểu trà đều thích uống một ngụm
Tiệc trà lại là hiểu biết uyên bác, người đã đi qua nhiều
nơi như ông Trương cũng là lần đầu tiên nghe nói
A Hiên dựa theo lời dặn dò của Kỷ Uyển, dùng ấm đun sôi
trà sữa thơm nồng đậm, mùi thơm từng đợt từng đợt bay đến trên bàn ăn như sóng
ngầm mãnh liệt
Lão Kỷ lạnh mặt vươn tay: “Vinh hạnh
Ông Vương”
Vương Hữu: “..”
#Cả thế giới đều biết tên thật của tôi#
Ông ta hoảng sợ quay lại nhìn Hứa Tình bên cạnh, phát
hiện bà đang nói chuyện với ông Trương, cũng không biết là nghe được hay không,
còn quay đầu cười cười với ông ta, nhẹ nhàng nói: “Đây là chồng cũ của em”
Vương Hữu vội vàng đứng lên bắt tay: “Tiền bối!”
Lão Kỷ nổi trận lôi đình: "..
Thằng nhóc này có chút gian trá nha
Kỷ Uyển dẫn đầu bưng lên bàn là lẩu canh trà, đây là một
món ngon với nhiều nguyên liệu khác nhau, cô nêm nếm hồi lâu mới có thể được
bưng lên bàn, dùng để đun các loại trái cây và rau củ quả tươi mát, là thượng
phẩm bảo dưỡng thân thể
Bánh trứng búp trà, búp trà chiên nổi lên nồi, cả phòng
thơm ngát, một món trà đá hoa huệ có vị ngọt ngào, càng là cực phẩm hưởng thụ
thị giác
Trà hoa nhài thượng hạng của ông Trương đóng góp phối hợp
với rau chân vịt làm thành món tráng miệng bích đàm phiêu tuyết, phối hợp với
thịt gà làm ở nhiệt độ cao mà được gà nướng tam hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó sử dụng nước trà
khác nhau để làm cho tất cả các loại trà đông lạnh, ngưng tụ thành các khối nhỏ
bày ra đĩa trên bàn
Mỹ vị lên bàn, mọi người đồng loạt bắt đầu
Ở trước mặt
thức ăn tao nhã như vậy, không có đao nhọn kiếm sắc cắn xé, hương trà từng đợt,
thanh lọc tâm hồn, đánh thức chính mình
Mỗi người đều yêu thích món ăn khác nhau, giống như ông
Trương chỉ thích món lẩu canh trà này, kỳ thật tuổi của ông đã khá lớn, không
thích ăn thức ăn nặng miệng, cũng biết bảo dưỡng thân thể của mình
Mỗi một miếng lẩu canh trà đều tươi mát sảng khoái, tối
đa hóa đảm bảo hương vị nguyên bản của thức ăn, lại kèm theo một hương trà khác
biệt
Ăn đến trong bụng ấm áp, trong lòng khoái hoạt
Có người hạnh phúc, có người không hài lòng
Lão Kỷ híp mắt, đầu kéo sang một bên, sắc mặt ửng hồng có
trạng thái say
Tối nay uống trà, cũng không phải rượu, sao ông lại say
Kỷ Uyển đến gần, nghe hắn lẩm bẩm nói: “Tôi biết, sẽ có
một ngày như vậy..
Lúc này Kỷ Uyển đã ăn gần xong, cô đỡ lão Kỷ, kéo ông đi
ra ngoài cửa, ngồi ở cánh cửa, không quấy rầy không khí náo nhiệt bên trong
Dưới ánh đèn yếu ớt, Kỷ Uyển cũng nhìn thấy lệ quang khóe
mắt lão Kỷ, ngữ khí của cô liền ôn nhu xuống: “Sớm biết như thế, lúc trước cần
gì làm vậy?”
Lão Kỷ trầm mặc
Con người đôi khi luôn không thể chịu
được cám dỗ, không thể chịu được sự cám dỗ, ông tất nhiên nhớ rất nhiều năm
trước đây, nhớ lời hứa với người vợ yêu quý của mình, nhưng luôn ôm theo hy
vọng may mắn, nên đi sai đường
Ông làm sao biết được, trong mắt thê tử ôn nhuyễn săn sóc
sẽ không chứa được nửa hạt cát
Từ cửa nhìn vào, có thể nhìn thấy nữ tử xinh đẹp đang mỉm
cười với nam nhân bên cạnh, thời gian đặc biệt chiếu cố bà, làm cho bà thêm mị
lực thành thục
Là ông cố ý quên lãng, kỳ thật bà vẫn luôn là nữ tử sảng khoái,
từng nhớ rõ cô nương này thấp thỏm bất an gõ cửa phòng ông, xấu hổ đỏ mặt hỏi
ông: "Tôi rất sốt ruột, năm nay anh có thể cưới tôi không?”
.....
Kỷ Uyển: “Ba mê muội hơn mười mấy năm, mẹ cũng không quay
đầu lại, dù ba có không vui, mẹ cũng sẽ không đau lòng
Vương Hữu này có lẽ
không đáng tin cậy, nhưng ông ấy xuất hiện chỉ đại biểu cho một chuyện, mẹ đã
buông xuống, đối với ba ngay cả hận cũng không có
Ba, ba cũng bỏ xuống đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.