Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 57: Đầu Bếp x Thượng Tướng (12)





Lão Kỷ thái độ kiên quyết, không đồng ý cho Kỷ Uyển đến
hành tinh chủ
Kỷ Uyển trợn trắng mắt: “Vì sao không thể đi
Chẳng lẽ là
bởi vì chúng ta mang lời nguyền kỳ quái gì đó, vừa rời khỏi hành tinh W thì chỉ
có ba ngày thọ mệnh linh tinh sao?”
Lão Kỷ nửa ngày không nói gì, chỉ muốn cạy mở đầu con gái
để xem bên trong chứa cái gì: “..
Gần đây con đang xem cái gì vậy?!”
Lão Kỷ xưa nay không sống cùng con gái, hai người so với
cha con, càng giống như bạn bè ở chung nhiều năm hơn
Lão Kỷ cũng không biết
con gái mình nói bậy lợi hại như vậy
Đơn giản
Lão Kỷ: “Con là một đứa con gái, đi theo một người đàn
ông không rõ lai lịch đi xa như vậy, phi thuyền đều là lộ trình mười ngày,
khoảng cách xa như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu có chuyện gì đó, con bảo ba và mẹ con phải làm
sao?”
Kỷ Uyển: "Mẹ con rất ủng hộ
Còn mang cho con rất
nhiều điểm tâm lên đường, con đồng ý với mẹ là mỗi ngày đều báo bình an với bà
ấy, gặp phải chuyện gì cũng lượng sức mà làm
Ba, là con muốn đến hành tinh
chủ, không liên quan gì đến A Hiên, là anh ấy đi theo con, không phải con đi
với anh ấy
Ngay cả khi anh ấy không muốn, con cũng sẽ đi.”
Ai đi với ai cũng không có gì khác biệt, nhưng nghe được
là con gái mình chủ động muốn đi, trong nháy mắt trong lòng ông thoải mái hơn
nhiều
Nhưng không đúng
Lão Kỷ đen mặt nói: “Con gài ba
Con chưa bao giờ đến
hành tinh chủ, không có bất kỳ khúc mắc nào với chỗ đó, chắc chắn là vì thằng
nhóc thối này nên con mới đi
Nói, rốt cuộc nó có thân phận gì, có phải con đã
sớm biết hay không?”
Kỷ Uyển bất đắc dĩ thở dài: “Lâm Thanh Hiên, anh ấy là
thượng tướng Lâm Thanh Hiên.”
"Ha, nó là thượng tướng Lâm Thanh Hiên, ba còn là
hoàng đế bệ hạ đế quốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi đi”
Kỷ Uyển: "..
Có nói ba cũng không tin đâu!
Kỷ Uyển xoa huyệt thái dương, chỉ vào một đám người đứng
bên cạnh phi thuyền cách đó không xa: “Ba, ba thân yêu
Nhìn xem có rất nhiều
người đang đứng ở đó đang chờ con gái ba kìa.”(App T Y T)
Lão Kỷ nhướng cổ: “Chờ thì đã sao”
"Ba đuổi theo tới đây khuyên con, rõ ràng chính là
đồng ý
Kỷ Uyển cười cười với ba mình, giống như đối với một đứa bé đang
làm nũng: “Ba, chúng ta nhìn thoáng một chút đi”
"Con nhìn tên kia đang nhìn chằm chằm con mấy lần
đúng không
Nhìn nó thấp thỏm bất an đau lòng hay không, bớt giả vờ đi”
Mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng vừa ý, mà cha vợ nhìn
con rể..
Bị người ta cướp đi tình nhân kiếp trước, đời này tỉ mỉ dưỡng dục,
nhất định là lo lắng cho cô, đối với tiểu tử thúi này làm sao có sắc mặt tốt
Kỷ Uyển: “Con không đau lòng, con đau lòng anh ấy làm gì
Con chỉ đau lòng ba hơn nửa đêm chạy tới tiễn con, cũng không biết mấy giờ mới
được về, muốn ba có thể sớm trở về đỡ mệt mỏi
Một lát nữa chúng con phải nhảy
lên, chỉ sợ không có tín hiệu, không thể liên lạc với mẹ, ba giúp con nói với
mẹ một tiếng.”
Nghe được con gái quan tâm đến mình, nụ cười bên miệng
lão Kỷ căn bản không che giấu được: “Được rồi, ba sẽ chăm sóc mẹ con, con tự lo
cho mình là được”
  ***
Phi thuyền bay êm ái, kinh phí viện nghiên cứu W rất
nhiều, trong phi thuyền không phải phòng nhỏ chật hẹp, mỗi khoang nghỉ ngơi đều
vô cùng thoải mái
Kỷ Uyển đã sớm quen biết với các phi công của viện nghiên
cứu, không cần đặc biệt chào hỏi gì, nên vừa lên phi thuyền, A Hiên liền dẫn
đầu tới, nghiêm túc hỏi: “Chú nói gì vậy?”
Kỷ Uyển mỉm cười: “Chỉ cần chúng ta ở chung hoà thuận là
được~"
A Hiên hơi sửng sốt: “Tôi còn tưởng chú sẽ mắng tôi!”
Dù sao tất cả mọi người đều biết, lý do duy nhất khiến Kỷ
Uyển đến ngôi sao chủ chính là A Hiên, ngay cả A Hiên cũng có thể đoán được,
nhưng anh đối với ngôi sao chủ cũng không có quá mức chờ mong, thậm chí có chút
kháng cự, cho nên anh vẫn không nói chuyện này với Kỷ Uyển..
Đương nhiên, cũng
không cần nói nữa, dù sao Kỷ Uyển cũng đã trực tiếp quyết định
Kỷ Uyển: “Anh cũng không phải thật sự là con rể của ông
ấy, ông ấy biết rõ, làm sao có thể đánh mắng anh được”
Không biết sao nghe được những lời này lại có chút mất
mát, A Hiên ngẩn người một chút: "À ~"
Kỷ Uyển: “Nhưng ba tôi cứng đầu lắm, trước tiên anh phải
chuẩn bị tâm lý bị chổi đánh mắng rồi đuổi ra cửa..
Ha?”
Cuối cùng chữ 'Ha' cuối cùng chứa đầy cảm xúc, có thể nói
là vô cùng trêu chọc lòng người
A Hiên bị trêu chọc đến mức toàn thân người
đàn ông năm thước khẽ run lên, nửa ngày không biết trả lời lời gì
"Tôi..
Kỷ Uyển: “Không chọc anh nữa, anh muốn ăn đêm không
Tôi
hơi đói.”
Thế giới đầu tiên Kỷ Uyển trải qua là ở Hoa Hạ, giống như
quê hương của cô, đó là một quốc gia rất chú trọng văn hóa ẩm thực
Đồ ăn khuya
này, cũng không nằm trong danh sách ba bữa một ngày, nhưng cũng rộng lớn tinh
thâm, rất đa dạng, mỗi khu vực đều có đặc sắc riêng
Nó có thể nhỏ như một chén mì ăn liền với giăm bông, cũng
có thể lớn đến mức ăn uống đầy đủ màu sắc hương vị--- rất nhiều thời gian ăn
một bữa ăn khuya cũng không phải vì no bụng, mà là vì cảm giác thoả mãn
Kỷ Uyển cảm thấy, ăn khuya nhất định phải náo nhiệt, cũng
nhất định phải phối một chút rượu, đặc biệt là vào một đêm tịch mịch thế này
Lúc này đây không cần A Hiên giúp đỡ, anh cùng hơn mười
nhà nghiên cứu đang chờ trong phòng ăn, chỉ nghe thấy phòng bếp cách đó không
xa truyền đến tiếng nói của đầu bếp già và Kỷ Uyển trên phi thuyền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cái này là có thể ăn, nhưng thịt ít vỏ nhiều, chỉ
sợ người ta không thích
---- đầu bếp già nói
Đầu bếp già này đi theo đại đội, bình thường lúc ở ngôi
sao W phụ trách đồ ăn cho một nhóm nhân viên nghiên cứu cũng không thấy mệt,
nào biết đột nhiên có một ngày tài nấu nướng của ông ấy lại bị người ta ghét
Ông ấy là ai
Chính là đầu bếp ngôi sao do Hiệp hội Ẩm thực bình chọn, đi đến
đâu cũng được người ta sùng kính
Nhưng sau đó ông ấy đi theo đám tổ tông này đến cửa hàng
nhỏ một lần, vậy là vô cùng..
Tuy rằng ngoai miệng không nói, trong lòng đã
cam bái hạ phong, nhưng vẫn nhịn không được chua xót một hai câu
"Ngài có thể băm giúp tôi một ít tỏi không
---- Kỷ Uyển
Lão đầu bếp nhỏ giọng: "Không cần tôi ra ngoài sao
Nếu tôi xem công thức nấu ăn, vậy cô phải chịu thiệt rồi”
"Tất cả chỉ là cách nhìn nhận mà thôi, hoặc chỉ là
suy nghĩ lung tung, cái gì chịu thiệt không chịu thiệt, để ngài giúp đỡ đã là
tôi lớn lối, ngài không ngại phiền là tốt rồi
Đột nhiên nghe được mùi tỏi, sau đó là vị cay, thanh âm
trong phòng bếp đột nhiên ngừng lại, "rắc rắc" một tiếng
"Tươi!
Ngài không cần một mình nếm thử hương vị đâu, ngài bưng
ra để cho chúng ta ăn một miếng với
Một đám người ngửi được mùi thơm đã sớm đi
từ phòng thí nghiệm ra, giả vờ ở bên cạnh nói chuyện trên trời dưới đất, nhưng
nói xong ánh mắt đều muốn rẽ ba vòng về phía bên kia
Làm người ta chịu không nổi nhất chính là nhìn được ăn
không được, thứ hai chính là nhìn không thấy, ngửi được mùi vị mà ăn không
được, nếu như là Kỷ Uyển nấu cơm, không cần biết là món gì đều làm cho trong
lòng người ta như mèo cào
Tròng mắt Bạch Kỳ Vĩ cũng sắp rơi xuống rồi, tròng mắt
xoay tròn, hiếm thấy có chút tinh tế với thức ăn ngon: "Người anh em A
Hiên, hay là anh vào xem một chút, xem có gì cần giúp đỡ không..
Rốt cuộc, rất
nhiều người đang chờ đợi.”
A Hiên vẻ mặt uy nghiêm, một đôi mắt sắc bén như đại bàng
nhìn chằm chằm bên ngoài phi thuyền, có thể nói là người duy nhất ở đây còn có
thể ổn định được
Nghe vậy cũng chỉ là ngay thẳng nói: “Uyển Uyển bảo tôi không
cần vào, cô ấy không gọi tôi, tôi không thể vào.”
Mọi người ở đây: "..
Anh cao lớn uy mãnh như vậy, nói cô dâu nhỏ như vậy, thật
sự là không biết nên đáp lại như thế nào
Hơn nữa anh còn nhấm nháp đồ ăn nhẹ
uống trà hoa quả, đó gọi là vui sướng, trước mặt chúng tôi chỉ có hai đĩa củ
cải chua, mọi người có thể so sánh không?
Anh có thể bình tĩnh, chúng tôi không thể
Tất cả mọi người đều định liều đi vào xem một chút, đầu
bếp già bưng một mâm thức ăn lớn đi ra, cái đĩa này có thể che hết đầu ông ấy
Cái đĩa bình thường, chỉ là cái đĩa màu trắng, phía trên bày mấy con tôm hùm
đất ngay ngắn, mỗi một con tôm hùm đất đều cuộn trong tỏi lấp lánh, thơm ngào
ngạt khiến người ta thèm thuồng
Đầu bếp già: “Tôm hùm đất tỏi, bên cạnh có một số loại
rượu trái cây, không say được, mọi người nếm thử một chút xem”
Dứt lời đầu bếp già tự mình ngồi xuống, mang găng tay cầm
lấy một con tôm hùm đất, tay chân lưu loát xoay đầu xuống, lấy thịt tôm hùm đất
ra, gói vào trong tỏi băm trên đĩa, ném vào trong miệng
Miệng lớn nhấp một ngụm rượu, vẫn là dùng một chữ đánh
giá: “Ngon!”
Này, này
Đầu bếp già cau mày: “Sao, làm sao
Ông già đây là biểu
diễn cho các người xem”
Nếu là làm mẫu, ngài đừng cầm con thứ hai chứ~
Mười mấy người trong chốc chốc toàn bộ phản ứng lại, tôm
hùm đất có bao nhiêu thịt chứ, đừng mong có thể no, đều là nếm thử hương vị
tươi ngon
A Hiên cũng gia nhập đội ngũ tranh giành, một đám người ăn thì ăn,
nhưng nửa chừng đều phải lột vỏ, cho nên luôn có thời gian rảnh rỗi nói chuyện,
một đám nam nữ ở cùng một chỗ, nói chuyện trên trời dưới đất, đề tài gì cũng có
thể kéo một đoạn, thật là vui vẻ
Đợi đến khi Kỷ Uyển lại bưng ra hai đĩa tôm hùm đất, đĩa
đầu tiên đã sắp bị ăn sạch: "Tôm hùm đất cay, tôm hùm đất thập tam hương.”
Sau đó dở khóc dở cười nói với đầu bếp già: “Ngài không
phải nói đưa ra một đĩa rồi sẽ vào giúp đỡ sao?”
Đầu bếp già: “..
Vốn định ăn thêm một con nữa rồi đi,
khụ, không ngờ tới tiểu cô nương tay chân gọn gàng, đều làm xong rồi
Nhanh
lên, nhanh lên, cô cũng đến ăn đi.”
A Hiên kéo cô ngồi xuống, đưa cho cô một bát thịt tôm hùm
non, đã bóc sạch sẽ, trên mặt đều ôn nhu: “Ăn đi!”

Có thể trong sự hấp dẫn của đồ ăn ngon như vậy, dưới sự
cám dỗ từng người một đều đang ăn ngon lành, lột một chén lớn như vậy tất cả
đều cho cô ăn
Tất cả mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm: Đây nhất
định, nhất định là tình yêu đích thực
 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.