Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 61: Đầu Bếp x Thượng Tướng (Kết Thúc)





A Hiên phấn đấu suốt hai năm mới được ba vợ hoàn toàn chấp nhận
Sáng hôm
đó anh thức dậy rất sớm, đứng trước cửa nhà Kỷ Uyển, gọi từng tiếng từng tiếng:
“Uyển Uyển ~ Uyển Uyển ~”
Vừa mong cô nhanh chóng ra ngoài, lại sợ có câu nào chọc giận cô, anh vốn
không biết dỗ dành người khác, lỡ như làm gì đó không đúng, chọc cho cô giận
không chịu ký giấy chứng nhận kết hôn với anh thì làm sao bây giờ
Sau khi tới tinh tế nhiều năm như vậy, rất nhiều truyền thừa của trái đất
cổ đại đều bị mất, nhưng việc ký giấy chứng nhận kết hôn này vẫn được lưu
truyền
Kỷ Uyển mơ mơ màng màng đứng lên, phát hiện mới sáng sớm, mở cửa nhìn thấy
A Hiên: “Sao lại sớm như vậy...”
Nhưng nhìn thấy vết nước ướt sũng trên vai A Hiên, cô liền nói không nên
lời, tất nhiên là tên này trời còn chưa sáng đã dậy, không biết đã đợi bao lâu,
người đã ướt đẫm vì sương, ngay cả tóc cũng ướt theo, Kỷ Uyển không đành lòng
trách anh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến việc người đàn ông trước mắt này hôm qua đã thức trắng cả đêm,
trong lòng cô không khỏi mềm xuống
Nếu một người đàn ông không thể kiềm chế
niềm vui của mình chỉ vì anh ta được kết hôn với bạn, cả đêm không ngủ được,
chỉ muốn mối quan hệ giữa hai người sớm được pháp luật công nhận, vậy chứng
minh trái tim của anh ấy thật sự chỉ dành cho bạn
“Tên ngốc này!”
Kỷ Uyển kéo tay anh kéo vào trong, nhưng kéo mãi anh vẫn không nhúc nhích,
cô quay đầu lại nghi hoặc nhìn A Hiên
Lại phát hiện A Hiên đang sợ hãi nhìn cửa phòng: “Mẹ nói trước đêm nay, anh
không thể vào, nếu không sẽ không may mắn”
Kỷ Uyển thật sự đã quên, mẹ Kỷ đến từ thời đại phồn văn tinh tế, bà có
những thủ tục hôn nhân của riêng mình
Cho dù đã xóa bỏ nhiều thủ tục phức tạp,
nhưng vẫn còn không ít tập tục khác, bà không nói với Kỷ Uyển vì sợ con gái
mình không để ý, nên đã dặn dò toàn bộ với con rể
Điều này làm cho A Hiên vốn đã khẩn trương, nay còn khẩn trương hơn
Kỷ Uyển: “Anh đừng nghe mẹ em...”
“Suỵt..
Hôm nay chỉ có thể nói lời may mắn, không thể nói lung tung”
“Được rồi
Anh muốn kết hôn, em đều nghe lời anh”
Kết quả chú rể tương lai chỉ có thể tiếp tục đứng chờ ngoài cửa, Kỷ Uyển để
anh ở bên ngoài một lúc, Lâm Thanh Hiên thì sốt ruột đi tới đi lui không yên
Kỷ Uyển thấy anh coi trọng mọi việc như vậy, cô chỉ có thể dậy sớm trang điểm,
lúc mở cửa ra, phát hiện tên đại ngốc kia không biết đang suy nghĩ cái gì, liền
toét miệng cười
.....
Hơn nữa còn cười ba phút vẫn chưa bình tĩnh lại
Kỷ Uyển bất đắc dĩ quay trở lại bàn trang điểm, khóe môi cong lên làm thế
nào cũng không kìm lại được
Đợi đến khi sảnh lớn văn phòng hành chính hành tinh W mở cửa, hai người xếp
thứ tám đi vào, A Hiên còn vui vẻ nói thẳng
“Mẹ nói hôm nay số tám rất may mắn”
Kỷ Uyển: “...”
Để một người đàn ông ở thời đại tinh tế nhớ nhiều phong tục như vậy cũng
thật làm khó người ta mà
Toàn bộ hành tinh W chỉ có một nơi cho phép mọi người đăng ký kết hôn, và
nhận giấy chứng nhận kết hôn, vì vậy rất nhiều người đến và đi mỗi ngày
Cũng
may hiệu suất làm việc ở đây rất cao, hai người đợi không bao lâu đã lấy được
giấy chứng nhận kết hôn điện tử---- giấy chứng nhận kết hôn ở tinh tế không có
thực thể, mà là loại thẻ có thể cắm vào trong đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhân viên văn phòng nhận ra thượng tướng đại nhân, lúc làm giấy tờ ánh mắt
không nhin được cứ liếc dọc liếc ngang nhìn hai người, sau khi làm xong cô ta
đột ngột hỏi: “Tôi chụp ảnh chung với hai vị làm kỷ niệm, được không?”(App T Y
T)
Đương nhiên là A Hiên đồng ý, hai người đem giấy tờ đỏ bừng mở ra rồi ôm
nhau, bảo nhân viên văn phòng chụp ảnh
A Hiên gặp chuyện vui tinh thần rất sảng khoái, với ai cũng cười tủm tỉm
nói: “Cảm ơn rất nhiều
Tấm ảnh rất đẹp
Nếu buổi trưa không có việc gì, có thể
đến địa chỉ này ở ngõ 4 phố Thiên Điểu ăn cơm trưa, cũng có thể dẫn bạn bè đến
cùng”
Nói trắng ra là tiệc cưới
Nhưng tinh tế rất ít người tổ chức tiệc cưới, nhân viên văn phòng họ Tô,
bạn bè đều gọi cô là Tiểu Tô, cô đã lớn như vậy nhưng chưa bao giờ dự một buổi
tiệc cưới nào
Làm việc trong bộ phận này, mặc dù thời gian làm việc rất bận
rộn, nhưng họ có hai giờ nghỉ trưa, khoảng thời gian này nếu có bất cứ việc gì
robot có thể thay thế làm việc
Cô ta gọi cho mấy đồng nghiệp, đồng nghiệp đều
biết Lâm thượng tướng sau khi giải nghệ đã đến hành tinh W, nhưng đây là lần
đầu tiên có thể nhìn thấy anh ngoài đời, hơn nữa còn nhìn thấy trong anh trong
sự kiện quan trọng như vậy, ai nấy đều rất cảm động
Nghe nói có thể đến dự tiệc cưới, chứng kiến hôn lễ của thượng tướng, toàn
bộ đều rất hào hứng, thậm chí còn vội vã tan làm trước một giờ
Người ở thành tinh W đều biết đến phố Thiên Điểu, đối với người dân thế hệ
trước, đây là một nơi rất hỗn loạn, tốt nhất không có việc gì thì không nên đặt
chân đến
Tiểu Tô cho rằng bên trong đều là hung thần ác khí, nào ngờ cô ta vừa đến
phố Thiên Điểu hỏi ngõ 4 ở đâu, ông chủ quán ăn rất thân thiện hỏi lại: “Hai
người tham gia tiệc cưới của con gái Kỷ gia đúng không
Đúng lúc tôi cũng đóng
cửa đi cùng các người, nếu đến trễ sẽ không còn chỗ”
Người yêu của thượng tướng tên là Kỷ Uyển, Tiểu Tô biết
Cô ta và các đồng
nghiệp đi theo ông chủ quán ăn đến ngõ 4, liền phát hiện trong con hẻm này nhà
nào cũng đóng cửa, trên mỗi bảng hiệu đều buộc cầu hoa đỏ tươi
Bàn tròn được
sắp xếp gọn gàng trên con đường đá xanh rộng lớn, trên bàn đặt bát đũa, Tiểu Tô
đếm thử, là mười người một bàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhiều bàn đều đã ngồi kín người, Tiểu Tô bọn họ cũng không luống cuống
tay chân, bởi vì có người phụ trách, nhìn thấy người đến liền sắp xếp chỗ ngồi
Nói thật, con phố này sạch sẽ, mỗi một căn nhà đều không giống nhau, tuy
hơi cũ, nhưng nhìn lâu lại rất thú vị
Tiểu Tô còn không ngừng nghe người ta nói --- “Hôm nay lão sư phụ ra tay tự
mình xuống bếp, làm tiệc cưới cầu kỳ nhất, chúng ta thật là có lộc ăn”
“Nghe nói hôm nay làm một trăm bàn, không biết có đủ hay không
Cũng may là
chúng ta đã giành được chỗ trước”
Dường như tất cả đều nói rằng món ăn rất ngon, nhưng rốt cuộc món ăn có thể
ngon thế nào chứ, không phải chỉ có vậy thôi sao
Điều kiện trong nhà Tiểu Tô
cũng tốt, tự nhận mình muốn ăn gì đều có thể nếm qua, bất kể là do người máy
làm, hay là đồ ăn do đầu bếp nấu, đều là đồ ăn rất ngon, nhưng cô ta cũng chưa
bao giờ tham lam đến như thế, dường như mọi người xung quanh có thể ngồi ở đây
liền vui như muốn bay lên
Đồng nghiệp của Tiểu Tô cũng rất kỳ quái: “Tôi còn tưởng bọn họ ở đây để
giúp đỡ thượng tướng Lâm, nhưng hình như đều không phải?”
Vẻ mặt Tiểu Tô cũng ngây ra: “Không biết .
Hình như, có thức ăn”
Người lên đồ ăn đều là người máy, người máy đến bàn của bọn họ, âm thanh
trong trẻo giới thiệu: “Hoan nghênh các vị khách quý, hôm nay là tiệc cưới của
Lâm Thanh Hiên cùng tiểu thư Kỷ Uyển, tổng cộng có tám món chính và bốn món
trái cây, sau đây là tám món chính: Trứng vịt lộn, gà cuộn như ý, hạt sen nước
đường, chả cá hỏa hoạn, thịt nướng đỏ, bánh tôm tương kính, nhân hoa thơm giòn
và bánh mì nướng ngọt ngào.”
Cùng với các món ăn tinh xảo được đặt trên bàn với các kích thước khác
nhau, robot còn lấy ra mấy loại đồ uống, lần lượt rót cho họ căn cứ theo yêu
cầu của từng người trên bàn
“Nếu có yêu cầu gì, xin vui lòng gọi cho tôi, tôi là số 21”
Có điều nó cũng biết, sẽ không ai có yêu cầu gì
Con người là những sinh vật kỳ lạ đến mức họ sẽ không thể đứng lên khi ăn
những món ngon --- tiếng lòng số 21
Tiểu Tô trợn mắt há hốc mồm nhìn thức ăn trên bàn, đôi đũa trên tay đều đã
vươn ra, nhất thời có chút sốt ruột
Nhưng bình thường để tiện, cô ta phần lớn
chỉ uống dịch dinh dưỡng, thỉnh thoảng cũng ăn cơm nhưng rất ít dùng đũa, thật
vất vả mới có thể gắp được một miếng gà cuốn, món ăn này cuộn tròn gọn gàng,
thật là đẹp mắt
Cắn một ngụm “A ư” Tiểu Tô mở to hai mắt, nhai thật kỹ nuốt vào bụng, chờ
thưởng thức hương vị xong, lúc nhìn lên lại phát hiện toàn bộ đĩa gà cuộn như ý
đều bị gắp sạch, chỉ còn lại một bông hoa củ cải dùng để trang trí
Tiểu Tô: “...”
Cướp thức ăn của người khác không khác gì giết cha mẹ
Lúc này cô ta mới biết mình bất hạnh thế nào, có đến hai món ăn ngay cả
hương vị cô ta còn chưa nếm được
21 lại lên món tiếp: “Tám món ăn nóng lần lượt là: gia đình hạnh phúc,
tương phùng, ngư thủy nương tựa, cầm đàn cùng nhau ca hát, kim ốc tàng kiều,
sớm sinh quý tử, đại bàng giương cánh, vạn dặm bôn ba”
Lúc này đây, Tiểu Tô chỉ cần nghe tên món ăn liền chảy nước miếng
Cô ta ra tay trước, cầm lấy một cái thìa tấn công ngư thủy nương tựa, sau
khi múc đầy một chén cô ta mới buông thìa xuống
Lúc đưa đũa về phía món đại
bàng giương cánh, món ăn này được 21 giới thiệu còn có một cái tên khác, gọi là
cánh gà chiên
Món chiên thật ra là một bài kiểm tra độ nóng của dầu, bên ngoài
không được cháy bên trong lại phải mềm, đương nhiên, những thứ này đều là bài
kiểm tra của người nấu ăn, người ăn chỉ cần thưởng thức là được
Tiểu Tô cảm thấy mỗi một món ăn đều mỹ vị hiếm có
Các món ăn trong bữa tiệc không giống các món ăn thông thường, hương vị vừa
phải, già trẻ đều thích
Khi người đầu bếp làm tiệc, rất dễ làm một món tầm
thường, đòi hỏi ngon hay dở
Nhưng hôm nay mẹ Kỷ làm đầu bếp, là một nữ phục vụ
ăn uống trong cung, bà giỏi nhất là phục vụ khẩu vị của mỗi người, tự tiện nấu
một bàn tiệc lớn
Mẹ Kỷ làm yến tiệc giỏi hơn Kỷ Uyển, vì đây là kỹ năng sinh tồn của bà, nên
nhất định là phải am hiểu tường tận
Những người ăn đương nhiên cũng không biết, bọn họ chỉ cần cảm thấy ngon là
được
Tiểu Tô chỉ cảm thấy muốn nuốt cả đầu lưỡi vào, mãi đến khi trên bàn ăn
sạch sẽ, cô mới quay đầu lại nhìn đồng nghiệp có quan hệ rất tốt bên cạnh, phát
hiện cô ta cũng đang ngượng ngùng nhìn mình
--- Vừa rồi hai người chỉ vì một con tôm tỳ bà mà không ai nhường ai, ai
cũng không muốn buông đũa, thật sự là sống trở về
Tuy nhiên, nó thực sự rất ngon
Nghĩ lại, thượng tướng nhất định là rất hạnh phúc, dù sao mỗi ngày đều có
thể ăn được đồ ăn ngon như vậy..
  ***
Buổi trưa mở tiệc, buổi tối chính là bữa cơm của người trong nhà
Thân
thích bạn bè cũng không quấy rầy hai vợ chồng son, trời chưa tối đã ăn cơm
xong, rồi đưa người vào động phòng
A Hiên kéo tay Kỷ Uyển trìu mến: “Uyển Uyển, người nhà anh cũng không đến,
để em phải chịu thiệt thòi rồi”
“Nói bậy cái gì đó” Kỷ Uyển vuốt ve vành tai anh, nửa đùa nói: “Anh gả vào
Kỷ gia, không có người nhà đến đưa, rõ ràng là anh thiệt thòi
Em thiệt thòi
cái gì, em có anh là đủ rồi”
Mặc dù là trêu chọc, nhưng trong lời nói đều là an ủi
A Hiên sững sờ, dùng đầu to cọ cọ vào người vợ hợp pháp của mình: “Anh cũng
có em là đủ rồi”
Cọ cọ lên ngực mềm mại, cả người A Hiên cứng ngắc
Nếu đã là tân hôn, anh
nhất định sẽ khiến cho vợ mình trải qua một cách vui vẻ, còn nghĩ lần đầu tiên
nhất định phải bình tĩnh kiềm chế, muốn cho cô thoải mái..
Nhưng có một ngọn
lửa nổi lên trong ngực anh, đôi mắt của anh cũng đỏ rực
Bàn tay to dứt khoát xé bỏ trở ngại, mặt liền tiến tới..
Không nghĩ tới
Lâm Thanh Hiên lại làm chuyện như vậy, Kỷ Uyển hoàn toàn chịu không nổi, ngón
chân đều căng thẳng
.....
Lúc Kỷ Uyển tỉnh lại đã là đêm khuya, dũng sĩ mệt mỏi cả đêm dường như
không chợp mắt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, không
biết đã nhìn bao lâu rồi
“Có chuyện gì vậy ~”
A Hiên nghiêm túc nhìn người vợ đang mơ ngủ mông lung của mình: “Uyển Uyển,
em sẽ ở bên anh, cho đến khi anh chết sao?”
Lâm Thanh Hiên là người trong nhiệm vụ mà Kỷ Uyển từng gặp, nguyện vọng đơn
giản nhất, anh chỉ muốn cùng cô trải qua cuộc đời bình yên và tươi đẹp, và đó
là điều anh mong muốn trong cả cuộc đời mình
Hình như thiếu một ít lý tưởng, thiếu một chút trả thù, nhưng anh đặt cô
lên hàng đầu, vị trí quan trọng nhất
“A Hiên, em sẽ ở cạnh anh đến già...”
A Hiên vui mừng, Kỷ Uyển nhịn không được đẩy anh một cái: “Mau ngủ đi
Anh
phải dưỡng tinh lực thật tốt..
Dù sao cũng không có ruộng đất hư hỏng, chỉ có
trâu mệt chết”
Nửa đêm vui vẻ, giọng nói của cô cũng khàn khàn, trêu người như vậy
A Hiên lại có cảm giác: “Uyển Uyển, anh không ngủ được!”
Anh từng chút từng chút cọ vào cô, ôm cô, chôn cả người vào trong cơ thể
cô...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.