Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 69: Quý Phi × Thái Giám (7)





Thấy sắp lớn chuyện, Hoàng đế vội vàng ngự giá, quả nhiên
Bạch Thường cũng theo bên cạnh
Hắn sải bước vào trong điện, liền nhìn thấy Kỷ
Uyển như hạc đứng trong bầy gà, ngay cả lưng cũng có độ cong sắc bén
Hôm nay trong người Chiêu quý phi như có một ngọn lửa tức
giận mãnh liệt đến chói mắt, phảng phất có thể đốt cháy toàn bộ Viên Minh Viên,
một ngọn lửa bao quanh người nàng, làm cho nàng giống như một thanh
kiếm sắc bén, có thể không sợ hãi
Nhưng nghịch lý thay, nàng lại ngửa cổ lên để lộ cho bệ hạ thấy yết hầu mềm mại nhất
trên người, vừa cứng nhắc lại vừa đáng thương
Chỉ là một cái nhìn nhau, ai cũng không nói lời nào,
Hoàng đế nhìn lại Bạch Thường đột nhiên cảm thấy vô vị
Giống như một cuốn sách
ban đầu cảm thấy tươi sáng, càng đọc càng cảm thấy chỉ là một thứ mới lạ, sau
khi đọc xong có thể vứt bỏ sang một bên, bởi vì cuốn sách này chỉ có như vậy
Ngay cả Thái hậu cũng không ngờ, Hoàng đế vừa nhìn thấy
Chiêu quý phi, cả người giống như bị câu hồn, nhìn chằm chằm nàng
Uông Cẩn vẫy tay, có một tiểu thái giám ở bên tai hắn thì
thầm vài câu
Lần này, Kỷ Uyển nhìn thấy Hòa Vọng Thư rất thành thật,
không gào thét, cũng không la hét
Ánh mắt nàng hơi nheo lại, tiến lên từng
bước từng bước, từng giọt nước mắt theo hốc mắt rơi xuống, nàng dịu dàng bái
xuống: “Bệ hạ, thần thiếp thiếu chút nữa đã không thể sống”
Trái tim Hoàng đế chấn động một chút, không có bất kỳ do
dự nào, cho dù tình huống trước mắt rõ ràng không đúng, cũng bày ra một phong
thái đế vương sắc lệnh trí tôn
Hắn cũng không nghe Uông
Cẩn hồi bẩm mà trước tiên đỡ Kỷ Uyển dậy
--- ‘Trẫm không nghe, trẫm mặc kệ,
lúc này Chiêu quý phi là quan trọng nhất’
Động tác của Uông Cẩn dừng một chút, mồ hôi lạnh trên
trán toát ra..
Không thể không lui ra sau lưng Hoàng đế
Hoàng đế đau lòng ôm nàng: “Xảy ra chuyện gì?”
Hắn nhìn về phía Hoàng hậu--- Hoàng đế cùng phi tần khác
ở chỗ Chiêu quý phi làm loạn trước mắt bao người, Chiêu quý phi không tránh
được bị người khác cười nhạo, không chịu nổi nhục nhã muốn tìm cái chết
Nhưng
nói thế nào đây, Hoàng hậu cũng là con gái nhà quý tộc được nuôi dạy cẩn thận,
sao lại có thể nói ra những lời bậy bạ như vậy
Nếu nói ra, Hoàng đế nhất định sẽ
giận chó đánh mèo với nàng, khiến nàng trở thành trò cười lớn nhất hôm nay
Hoàng hậu không nói gì, chúng phi tần cũng không dám nói
chuyện, Hoàng thái hậu càng không thể nói
Hoàng hậu cũng không cảm thấy Kỷ Uyển sẽ nói, lời này nói
ra sẽ không thu lại được
Nhiều người như vậy, chỉ cần Chiêu quý phi vừa nói ra
những lời đó, tất nhiên cả đời này sẽ bị Hoàng đế chán ghét
Đây cũng là nguyên
nhân mà Hoàng hậu dám dùng loại kế sách này, làm tốt có thể hủy hoại Chiêu quý
phi
Nhưng nàng ta tuyệt đối không ngờ, Chiêu quý phi cũng có
chút thâm sâu..
Kỷ Uyển nhẹ nhàng đẩy Hoàng đế ra một chút, khóe miệng
nhếch lên một tia cười lạnh: “Nếu không ai chịu nói, vậy thần thiếp sẽ nói
Viên công công bên cạnh Hoàng hậu đi tìm Bạch thường, trở về bẩm báo, trong lời
nói có nghĩa là bệ hạ nằm với Bạch Thường ở tiểu đình trong Bích Đồng Thư viện
của thiếp ban ngày ban mặt...”
Trong ánh mắt khiếp sợ của Hoàng đế, tâm tình Kỷ Uyển
cũng kích động: “Nhưng bệ hạ từ nhỏ đã đọc sách thánh hiền, trong lòng tự có lễ
độ, làm sao có thể làm chuyện như vậy?”
Hoàng hậu tuyệt đối không ngờ Chiêu quý
phi sẽ nói ra những lời như vậy---- cái gì mà bệ hạ làm sao có thể làm chuyện
như vậy
Không phải rõ ràng Hoàng đế đã làm rồi sao
Làm sao để chứng minh Hoàng đế đã
làm điều đó
Có ai thấy không
Đương sự Bạch Thường có thể mở miệng khẳng định sao
Trong lòng Hoàng hậu giờ phút này đã có dự cảm không
lành, nàng ta hốt hoảng hốt há miệng muốn ngăn cản lời Chiêu quý phi nói, nhưng
nàng ta không biết làm sao, lúc này, ngay cả Hoàng thái hậu cũng không có cách
nào khiến Chiêu quý phi câm miệng
Chuyện này liên quan đến danh tiếng của một vị vua cả một
quốc gia
“Chuyện này nhất định là hiểu lầm, những lời đồn
nếu truyền ra ngoài sẽ trở thành sự thật
Không chỉ bệ hạ mất hết mặt mũi, còn liên lụy đến thần thiếp, cũng làm nhục thể
diện của đại hoàng tử
Không ai làm chủ cho thần thiếp, thần thiếp cũng chỉ có
thể lấy cái chết làm chứng cho sự trong sạch của bệ hạ, làm con hiếu, để lại
hai phần thể diện vì cả nhà Kỷ gia”(Team Trái Dâu Nhỏ x T Y T)
“Ái phi nói rất hay, làm đúng
Trẫm rất cảm kích nàng”
Sắc mặt Hoàng đế âm trầm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm
Hoàng hậu, gằn từng chữ hỏi: “Nếu không phải hôm nay Chiêu quý phi kiên cường,
không cho phép nửa điểm sai, nếu không chờ trẫm biết chuyện đã không còn cách
nào vãn hồi, vậy oan uổng không rõ này có phải trẫm phải cõng cả đời hay không
Không may còn bị viết lại trong lịch sử”
“Hoàng hậu, nàng nghĩ thế nào?”
Hoàng đế không tin, một nô lệ lại có thể làm loại chuyện
này, Sau lưng không có ai sai khiến lại dám nói những lời như vậy, cho hắn một
ngàn lá gan hắn ta cũng không dám, có Thái hậu ở đây, ai có thể sai khiến người
của Hoàng hậu
Cái gì mà chúng phi đến thăm Thái hậu, cái gì mà tìm Bạch
Thường..
Đều đã được sắp xếp từ trước, có lẽ ngay cả Bạch Thường dịu dàng bên
cạnh này cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ hắn sa lưới
Hoàng đế không thể tin chuyện oan uổng như vậy chỉ là vì
làm Chiêu quý phi mất mặt, hắn cảm thấy đây chính là ý của Thái hậu, muốn hướng
mũi sào về phía hắn
Nội tâm Hoàng đế lúc này vô cùng phức tạp, thậm chí có
chút không dám tin..
Thái hậu mệt mỏi nhẹ nhàng nhắm mắt lại, thở dài nói:
“Chuyện này là lỗi của Hoàng hậu, nàng quản người không nghiêm, để cho nô tài
này ăn nói lung tung
Cũng có lỗi của mẫu hậu, mẫu thân già rồi nên hồ đồ”
Lời này của Thái hậu liền dọa mọi người, bà ấy nói nghiêm
trọng như vậy chỉ là vì để lại một chút thể
diện cho Hoàng hậu, đồng đội não heo, nhưng bà ấy có thể làm sao bây giờ
Hoàng đế thu lại cơn giận, cung kính khuyên
Thái hậu, trong lúc nhất thời không khí cuối cùng cũng hòa hoãn lại
“Thận Hành Ti bắt toàn bộ cung nhân trong cung Cảnh Nhân
lại, nghiêm khắc thẩm vấn, về phần thái giám đứng đầu Viên
Kha của cung Cảnh Nhân, loạn ngôn nói chuyện không kiêng dè, đánh chết tại chỗ”
Hoàng hậu im lặng
“Hạ nhân hầu hạ bên cạnh Bạch Thường không làm tốt, khiến
chủ tử bị thương, cũng kéo ra ngoài đánh hai mươi đại bản” Hoàng đế nhẹ nhàng
nói một câu, giải thích nguyên nhân hậu quả, sau đó ánh mắt chuyển hướng về
phía Hoàng hậu, âm thanh nhàn nhạt: “Hoàng hậu quản không nghiêm, không thể làm
gương cho lục cung, thỉnh mẫu hậu giáo huấn nàng”
Lời này quá nặng, biểu tình Hoàng hậu đờ đẫn, cả người
ngã xuống ghế
Hoàng đế cố ý ban thưởng cho Kỷ Uyển, nhưng Kỷ Uyển lại
nhẹ nhàng kéo tay áo ngăn lại
Chỉ thấy Chiêu quý phi vừa mới kiêu ngạo ương
ngạnh, bây giờ lại quỳ xuống trước mặt Thái hậu
“.....
Thần thiếp phạm thượng, lời nói đắt tội đến Thái
hậu, mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cũng có sai sót
Tự thỉnh hồi
cung đóng cửa suy nghĩ nửa năm, niệm kinh cầu phúc, thỉnh Thái hậu nương nương
ân chuẩn”
Thái hậu: “Bổn cung phê chuẩn”
Sự tình đã xong, Hoàng đế tự mình đưa Kỷ Uyển hồi cung,
uống canh Kỷ Uyển chuẩn bị, hắn cười khổ: “Có trẫm ở đây, sao không thể làm chủ
cho nàng, vì sao Uyển Nhi lại tự nhận lỗi như vậy?”
Kỷ Uyển: “Nếu hôm nay thần thiếp đập đầu vào cột mọi
chuyện đã kết thúc ổn thỏa, nhưng vì bệ hạ kịp thời chạy tới, thiếp phải tiếp
tục sống sót vì bệ hạ, vì suy nghĩ cho đại hoàng tử
Hôm nay thần thiếp đắc tội
Thái hậu, nếu vẫn ở cùng Thái hậu như vậy, sẽ khiến bệ hạ cả ngày khổ não vì
kẹp giữa thiếp và Thái hậu
Không bằng thần thiếp đi xa một chút, chờ Thái hậu
nguôi giận là tốt rồi”
Hoàng đế lúc này đây đã ngây ngẩn cả người, vẻ mặt dịu dàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi uống canh xong, rõ ràng trời đã tối,
nhưng không ở lại
Kỷ Uyển cũng sớm đoán được Hoàng thượng sẽ không ở lại,
bởi vì cho dù là Hoàng đế, cũng có sự xấu hổ---- đối mặt với một nữ tử quý tộc
nội tâm không tỳ vết như nàng, tin hắn vì hắn như thế, mà đầu óc hắn lại nóng
vội làm chuyện có lỗi, thậm chí làm nhục nàng, làm sao còn mặt
mũi ở lại
Thái giám bên cạnh Hoàng hậu nhất định không dám nói lung
tung, Hoàng đế cùng Bạch Thường ở Bích Đồng Thư viện này nhất định là đã làm
chuyện cẩu thả, Hoàng đế cũng là nam nhân, gặp phải nữ tử phóng khoáng như vậy,
làm sao không muốn nếm thử
Hắn là hoàng đế, nếm thử một chút thì có sao
Nhưng
hắn không ngờ chuyện này lại bị Hoàng hậu lôi ra, hắn đương nhiên sẽ không cảm
thấy đây là lỗi của mình, chỉ biết trách Hoàng hậu lợi dụng quyền thế, chỉ biết
trách Bạch Thường câu dẫn hắn, hại hắn thiếu chút nữa thân bại danh liệt
Nếu
lúc ấy Kỷ Uyển lúc không kịch liệt muốn tìm cái chết, lại kiên cường khẳng định nô tài kia cố ý nói lung tung, cho Hoàng đế cơ hội
cãi lại ngay tại chỗ--- khẳng định mọi việc
đúng như những gì hắn nói, ở Bích Đồng Thư viện tình cờ gặp Bạch Thường, phát
hiện nàng ta bị thương, cho nên mới thương hoa tiếc ngọc
Nếu không, nếu Kỷ Uyển ngoan ngoãn chấp nhận chuyện này,
không chỉ sau này nàng không ngẩng đầu lên được, hắn cũng bị ảnh hưởng
Thiên
hạ không có tường không thông gió, chuyện này cứ vậy mà truyền ra ngoài
Đến
lúc đó lại nói không có gì cả, làm sao bịt miệng bọn họ được đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người đa tình, cũng là người vô tình, luôn miệng nói yêu
nàng, lại tham hoa luyến sắc mà không nghĩ tới nàng chút nào
May mắn trong
lòng nguyên chủ đều hiểu rõ, không thật sự yêu hắn, Kỷ Uyển càng sẽ không yêu
hắn
Chẳng qua là nàng cần thứ mà Hoàng thượng có, cho nên
trao đổi tương đương mà thôi
  ***
“Vào đây!”
Cho dù Kỷ Uyển không gọi tên, Hòa Vọng Thư cũng biết
chính là gọi hắn, Quế Hoa cô cô mang theo hai tiểu cung nữ ra ngoài, không phát
ra một chút thanh âm nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hòa Vọng Thư bước vào gian trong vài bước, “phụp” một cái
liền quỳ xuống
Kỷ Uyển có thể nhìn xuyên qua màn trướng, nương theo ánh
nến u ám bên ngoài nhìn rõ tất cả biểu tình của Hòa Vọng Thư, mà hắn lại không
nhìn thấy nàng
Địa vị bất bình đẳng làm cho nàng có ưu thế áp đảo, cũng sẽ gây
áp lực tâm lý cho Hòa Vọng Thư thân phận thấp kém
Kỷ Uyển quả thật thấy nỗi bất an trên mặt hắn, nếu quỳ ở
chỗ này là Hòa Vọng Thư mười năm sau, nàng tuyệt đối không thể nhìn thấy sự bảo
vệ vụng về như vậy, cũng không nhìn thấy mưu mô thô ráp như vậy
“Chọn Bạch Thường đến Viên Minh Viên, vì cung nữ đồng
hương của ngươi đến vậy sao?”
Hòa Vọng Thư: “Nương nương...”
Kỷ Uyển: “Bổn cung đang cho ngươi cơ hội, nếu ngươi thông
minh thì nên nói thật”
Hòa Vọng Thư dập đầu trên mặt đất: 'bang bang bang bang'
“Nương nương minh giám, nô tài tuyệt đối không có một sao
nửa điểm gì vì đồng hương
Nương nương là cha mẹ tái sinh của nô tài, nô tài
làm việc chỉ lấy nương nương làm trọng, làm sao có thể công tư không phân minh
“Ồ”
Một chữ lạnh lùng nhàn nhạt sau màn trướng, lưng Hòa Vọng
Thư đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm
“Hôm nay bệ hạ đến Dao Đài Bồng Đảo, tình thế nguy cấp,
vì sao ngươi chỉ nhìn tiểu cung nữ phía sau Bạch Thường, ngay cả một câu cũng
không nói cho bổn cung?”
Kỷ Uyển tinh tế quan sát biểu cảm của hắn,
phát hiện hắn che giấu rất tốt, không lộ ra
chút manh mối nào, biểu cảm dường như rất kỳ quái không hiểu vì sao nàng nói
như vậy, khiến nàng khó tránh khỏi cảm thán---- Hòa Vọng Thư trời sinh đã hợp
với cung đình
“Hòa Vọng Thư, giờ phút này ngươi nói cái gì cũng vô
dụng
Bổn cung mặc kệ trong lòng ngươi có bao nhiêu oan khuất
Tóm lại, hôm nay
bổn cung không nghe được điều mình muốn nghe, nên sẽ không có ý định dùng ngươi”
Nàng nhẹ nhàng cười rộ lên---- “Bổn cung có thể nâng
ngươi cao bao nhiêu, cũng có thể làm cho ngươi ngã đau đớn bấy nhiêu, không
bằng ngươi cứ thử xem?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.