Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 74: Quý Phi × Thái Giám (12)





Lúc Kỷ Uyển đến, Uông Cẩn vừa
từ trong phòng đi ra, nhìn thấy nàng liền cung kính hành lễ: “Nô tài bái kiến
Chiêu quý phi nương nương, tội nhân Kiều Thường đã uống rượu độc, ước chừng còn
sống khoảng một canh giờ nữa
Nếu nương nương muốn nói chuyện, xin nhanh một
chút”
Kỷ Uyển cười rộ lên: “May mà có
Uông công công nhắc nhở
Lúc bổn cung tới có làm mấy loại bánh ngọt, làm hơi
nhiều, không bằng công công đến cung Vĩnh Hòa ăn chút điểm tâm đi
Ta cũng đặc
biệt làm cho bệ hạ một phần, phiền ngươi lúc trở về mang cho bệ hạ”
“Cái này..
Thần e là..
Không
giấu gì nương nương, bệ hạ sai nô tài canh giữ ở đây, chỉ sợ Kiều Thường nổi
cơn điên làm nương nương bị thương.”
“Trước đây tiểu thư Trình gia
là tỷ muội tốt của ta, sau đó nổi lên lòng tham, bây giờ trở thành tình trạng
này, bổn cung luôn muốn hỏi nàng ta rốt cuộc là vì nguyên nhân gì
Luôn muốn gặp
nàng ta một lần
Uông công công vẫn nên ra ngoài, nếu xảy ra chuyện thì cũng là
tự ý của bổn cung, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến Uông công công.”
Uông Cẩn: “Nương nương nặng lời
quá rồi
Nương nương phải bảo trọng thân thể, đừng để bản thân gặp nguy hiểm.”
Sau đó Bách Hợp theo Uông Cẩn
đến cung Vĩnh Hòa
Một mình Kỷ Uyển gặp Kiều
Thường trong cung điện tiêu điều, hẻo lánh này
Lệ phi nương nương trước kia
tuy rằng bệnh tật, yếu ớt khiến người ta thương tiếc, nhưng cũng không giống
bây giờ, sắc mặt xám đen, không còn mỹ cảm gì nữa
Kỷ Uyển: “Để đồ ăn lên bàn, các
ngươi ra ngoài đi”
Hòa Vọng Thư: “Nương nương...”
Kỷ Uyển: “Ra ngoài đi, tuy rằng
Lệ phi phạm tội, nhưng nhà nàng ta vẫn đang chờ phán quyết, không dám làm loạn
đâu”
Kiều Thường đang cúi đầu cuối
cùng cũng ngước mắt nhìn Kỷ Uyển..
Cánh cửa bị đóng lại
Kỷ Uyển tháo từng
chiếc ngón tay vàng ra, múc cho Kiểu Thường một chén canh: “Ta còn nhớ, lúc nhỏ
mẫu thân dẫn ta đến chùa Bạch Long thắp hương, ta tách ra đi riêng, gặp tiểu
thư Trình gia đang khóc trong phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa đáng thương lại đáng yêu, nói với ta:
“Tỷ tỷ, có phải người nhà không cần muội nữa không
Muội sợ’.”
“Một tiếng tỷ tỷ này, ta đã gọi
mười năm.”
Kiều Thường đã lâu không uống
nước, bị bóp cổ họng rót một chén rượu độc làm tổn thương cổ họng, lời nói khàn
khàn khó nghe
Kỷ Uyển: “Ngươi có chút đáng
thương, mẫu thân qua đời, mẹ kế liền vào cửa, buộc ngươi và đệ đệ ruột thịt
thiếu chút nữa không sống nổi
Nếu không phải đại tiểu thư Kỷ gia che chở cho
ngươi, ngươi đã sớm bị hãm hại chết trăm ngàn lần rồi..
Canh này là do chính
tay ta làm, ngươi nếm thử đi.”
Kiều Thường uống một ngụm, chỉ
cảm thấy cổ họng khô khan thoải mái gấp trăm lần, lúc này, nàng ta nghe được
người phụ nữ trước mặt nói: “Đại tiểu thư Kỷ gia có lỗi gì với ngươi chứ?”
Chén canh rớt xuống chân, phát
ra tiếng “leng keng”
“Nương nương!”
Hòa Vọng Thư và Quế Hoa đồng
loạt đẩy cửa vào, Kỷ Uyển đang yên đang lành ngồi ở trên ghế, phất phất tay:
“Không có gì, chỉ là Trình Thị hết sức làm rớt chén mà thôi, các ngươi ra ngoài
đi.”
Cửa lại bị đóng lại một lần nữa
giống như cách ly thành hai thế giới, Kiều Thường đã là người sắp chết, ngược
lại cũng không quá sợ hãi.(Team Trái Dâu Nhỏ x T Y T)
Kỷ Uyển: “Đại tiểu thư Kỷ gia
đối xử với ngươi tốt như vậy, vì sao ngươi phải hạ dược hại nàng, tổn hại thân
thể nàng, hại nàng mất lúc sinh nở”
Nguyên chủ là người lãnh đạm từ
nhỏ, lại không biết Kiều Thường nho nhỏ kia làm thế nào gây được xúc động mềm
mại trong lòng nàng, khiến nàng hao tâm tổn sức che chở
Hậu viện người ta cũng
nhúng tay vào, khiến mẹ kế của người ta không không dễ chịu, bảo vệ đệ đệ ruột
thịt của Kiểu Thường cùng Trình gia
Về sau vào cung, lại dẫn dắt một đường, để
nàng ta ngồi vững ngôi phi
Lúc nguyên chủ mang thai đã vô
cùng cẩn thận, tâm tư kín đáo như nàng, không để cho người khác tìm bất kỳ cơ
hội xuống tay nào
Kết quả lại rơi vào tay người tín nhiệm nhất, nếu như không
phải không có phòng bị với Kiều Thường, nàng đã không đến mức trúng chiêu
Gần như là ngay lập tức, nguyên chủ không chịu nổi cái gai trong mắt đã làm
ầm ĩ lên, nhưng vì tìm không
ra chứng cứ xác thực, Kiều Thường còn đang ở ngôi phi, nhưng lại bị Hoàng đế
chán ghét hoàn toàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể không giả bệnh đóng cửa không ra ngoài, mãi đến
khi Kỷ Uyển sinh con mới có thể ra ngoài, cũng không dám nói thêm một câu
“.....
Là Thái hậu bức ta, tỷ
tỷ, là Thái hậu bức ta” Kiều Thường quỳ xuống: “Tỷ tỷ, cầu xin tỷ cứu ta a
Ta
không muốn chết..
Cầu xin tỷ tỷ rủ lòng từ bi, giúp ta nói tốt mấy câu”
Đã ra nước cờ chết, lúc này làm
sao có thể lật lại cục diện
Chỉ có thể coi là một việc bận rộn giúp nguyên chủ
mà không được trả lương
Nàng vốn đã nghĩ, chờ sinh con xong sẽ giết chết Kiều
Thường
Lúc trước Kiều Thường hạ độc
nguyên chủ tàn nhẫn như vậy, là muốn nguyên chủ một xác hai mạng
Cùng lắm là
có thù báo thù mà thôi, nói cho cùng, vẫn là Kiều Thường phải xin lỗi nguyên
chủ
“Ngươi đó
Là một con sói mắt
trắng, không nhớ ơn người đã đối tốt với mình, mười năm tình cảm ở trong mắt
ngươi cùng lắm cũng chỉ là mây khói, lặng lẽ sinh ra oán hận
Đại tiểu thư Kỷ
gia không có nghĩa vụ phải lo cho ngươi, nhưng nàng chịu đối tốt với ngươi là
vì tình nghĩa, nhưng ngươi không biết đủ” Kỷ Uyển đột nhiên cảm thấy nhàm chán,
một người như vậy, ngay cả sắp chết cũng không chịu nhìn thẳng vào mình, không
rõ lúc trước vì sao lại hạ độc nguyên chủ
Một người như vậy, sống có ý nghĩa
gì: “Còn lại, ngươi cứ giữ trong lòng xuống dưới đó mà nói với đại tiểu thư Kỷ
gia”
Phía sau truyền đến tiếng kêu
thống khổ, mặt mày Kỷ Uyển lạnh lùng: “Ngươi nhìn xem, uổng công ngươi cả đời
sáng suốt, lại nuôi ra một thứ như vậy.”
Kỷ Uyển nói ra lời này, cũng
chỉ có bản thân mình nghe
  ***
Mùa đông năm nay, Địch Thu mang
theo túi đồ nhỏ, chuẩn bị xuất cung
Hòa Vọng Thư đến tiễn nàng ta, hai người
lại không có nhiều lời muốn nói
Hòa Vọng Thư: “Tên tiểu nhị cứ
cách mười ngày đến cửa hàng đưa hàng mới tên là người của ta, nếu ở bên ngoài
có chuyện gì không thuận lợi, nàng nói với hắn một tiếng
Có thể giúp được ta
sẽ giúp nàng”
Gần đây Địch Thu thường xuyên
có những giấc mơ không thể giải thích được, sau khi tỉnh lại lại không nhớ được
nội dung của giấc mộng, nhưng nàng ta luôn cảm thấy để ca ca thời thơ ấu ở lại
hoàng cung có gì mà không tốt, điều này làm sự áy náy của nàng ta tiêu tan vài
phần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hòa Tử ca ca là người tốt
Thu
nhi ở ngoài cung nhất định sẽ cầu thần bái Phật, cầu mong ca ca được bình an,
sống lâu trăm tuổi”
Hòa Vọng Thư: “Ta không cần,
chỉ cần cầu cho nương nương chúng ta là được rồi
Chiêu Quý phi nương nương
tốt, ta cũng tốt..
Nhân lúc trời còn sớm mau đi đi, bên ngoài sẽ có xe ngựa
đến đón.”
Có một chút cảm giác mất mắt,
nhưng nhiều hơn là..
thoải mái
Sau khi Địch Thu rời đi, dường
như Hòa Vọng Thư  càng trầm ổn hơn
Cơ hội xuất cung vốn là Hòa
Vọng Thư cầu xin cho Địch Thu, hai người cũng biết, mặc kệ Địch Thu do dự bao
lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn xuất cung
Trong cung ngoại trừ Hòa Vọng Thư ra,
còn có thứ gì đáng để Địch Thu lưu luyến đây
Mà Địch Thu mới vào cung nửa năm,
khẳng định còn
chưa chuẩn bị tốt để đối kháng với thái giám
Nhà Địch Thu không giàu có,
nhưng có thể nuôi dưỡng nàng ta ngây thơ đơn thuần như vậy, chứng minh cuộc
sống ở nhà của nàng ta cũng không tồi, giá trị con người lúc ở trong cung cũng
không bị bóp méo
Trước đây Hòa Vọng Thư nàng ta và chỉ là tình nghĩa bằng hữu
thời thơ ấu, hiện giờ ở chung cũng không nhiều, không có tình cảm gì sâu đậm
Địch Thu không muốn vì hắn mà
từ bỏ cơ hội rời cung, điều này cũng không sai
Giống như Hòa Vọng Thư bây giờ
cũng chỉ là bảo vệ bạn bè thời thơ ấu, còn chưa cùng nhau bồi dưỡng tình nghĩa
sâu đậm gì
Đối với cung Vĩnh Hòa mà nói,
cuộc sống còn rất dài, một bước cũng không thể đi sai
Trận tuyết đầu tiên đã rơi, hai
chữ Vu Cổ trong cung đã không còn chút tung tích gì
Lúc này Hoàng đế hạ chỉ
đại phong hậu cung
Chiêu quý phi nương nương phong
thành Chiêu Tuệ Hoàng quý phi, cùng cấp với phó hoàng hậu
Lúc trước ý của
Hoàng đế là giữ lại chữ Chiêu, thêm một chữ khác làm phong hiệu, nô tài soạn
rất nhiều phong hiệu, đầu tiên là Hoàng hậu chọn một lần, Chiêu Phúc, Chiêu
Vận, Chiêu Quý gì đó, trình lên cho Hoàng đế, nhưng hắn xem qua lại tức giận
phát điên..
Mắng nô tài ngu ngốc, không làm được việc gì, phong hiệu Chiêu
Phúc mà cũng dám trình lên, quả thực không hiểu ý nghĩa phong hiệu gì cả
Chiêu Phúc nghĩa là chiêu nạp
phúc khí, vậy không phải nói quý phi giống một con mèo sao
Cả Hoàng cung trên
dưới đã không dám khinh thường Chiêu Tuệ hoàng quý phi, chỉ là một chút bất
cẩn, Chiêu quý phi còn chưa nói gì, Hoàng đế đã nháo lên trước
Ngay cả triều
thần nhắc tới Chiêu quý phi, cũng phải thật cẩn thận
Ngay cả Hoàng hậu xấu hổ vì
chuyện này, sau này lúc Hoàng đế lập tứ phi, ngay cả hỏi cũng không hỏi ý của
cung Cảnh Nhân một câu
Hiện giờ vị trí tứ phi đang trống, mặt mũi Hoàng đế
cũng không đẹp, cho nên phong Ninh Tần của Hàm Phúc cung làm Ninh phi, Trân Tần
của cung Trọng Hoa làm Trân phi, Hoàng quý nhân cung Trọng Hoa là Nhu phi, bởi
vì nàng ta có công sinh hạ nhị hoàng tử, liên tục thăng hai cấp cũng không ai
dám dị nghị
Phi tần lớn nhỏ trong cung
không liên quan đến họa Vu Cổ đều tăng cấp, chỉ có mẹ ruột của Tam hoàng tử là
Hải quý nhân sinh, mẹ đẻ nhị công chúa là Nhạc quý nhân, vội vàng trùng hợp
sinh con trong ba ngày Vu Cổ loạn lạc, bị Hoàng đế và Thái hậu không thích, vị
trí không thay đổi
Làm cho người ta kinh ngạc nhất
chính là vị phi tần còn lại, chính là con gái của đại tướng quân đương triều,
vị Khương thị này phá lệ tiến cung, được phong là Hiền phi
Hoàng đế quẹt bút
một cái, lại phong nàng ta đứng đầu tứ phi
Thể diện lớn như vậy, ngay cả
Kỷ Uyển cũng không thể không chú ý
Hòa Vọng Thư đi hỏi thăm, trở
về bẩm báo: “Thần theo
quân pháp đã lâu, tướng quân rất tự trọng, không nên có quá nhiều lý do để đánh
đổi
Vị tướng này là một cao thủ trong hành quân và chiến đấu, bệ hạ phải cho
ông ta hai phần mặt mũi, con gái của ông ta được tổ mẫu nuôi từ nhỏ, nàng ta
khá nổi tiếng ở Kinh thành
Tổ mẫu nàng ta là Đại trưởng công chúa dưới triều
của Tiên đế, nhưng bà không thân cận với Tiên đế, Khương thị cũng có dòng máu
hoàng tộc, mẫu thân của nàng ta là…”
“Những thứ này không cần phải
nói.” Kỷ Uyển nhìn Bách Hợp nghe được chuyện này, ánh mắt trợn to vô cùng buồn
cười: “Nói nàng ta cùng Hoàng đế quan hệ sâu xa thế nào!”
Tuyển tú mới bao lâu, vị nữ tử
Khương thị này cũng không phải mới ngày một ngày hai tôn quý như vậy, nếu Hoàng
đế có lòng nạp nàng ta, mượn cớ tuyển tú không phải là danh chính ngôn thuận
sao, vì sao lại làm ra chuyện này
“Nương nương thần cơ diệu toán”
Hòa Vọng Thư hạ thấp giọng: “Vị Khương thị này kết giao với cách cách Tương
quận vương phủ, lần này cùng nhau đến Viên Minh Viên tránh nóng
Ngẫu nhiên làm
thơ để lại trong hoa viên Viên Minh Viên, bị bệ hạ thấy được, lúc này bỗng hóa
thành thiên nga...”
Một vở kịch của giai nhân tài
tử
Kỷ Uyển xoa xoa mi tâm: “Vì sao
Khương thị không tham gia tuyển tú.”
Hòa Vọng Thư: “Nghe nói là bị
bệnh.”
“Đi điều tra xem mắc bệnh gì
Hỏi những người chữa bệnh khi nào khỏe, là bệnh thật hay bệnh giả!”
“Tuân lệnh”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.