Sổ Tay Mau Xuyên Mẫu Mực

Chương 78: Quý Phi × Thái Giám (16)




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Hòa Vọng Thư rửa mặt, con trai
nuôi mang nước sạch chạy vào, để cho hắn súc miệng
Vừa chạy vừa nói: “Nương nương
truyền lời bảo nghĩa phụ đến Thanh Cung một chuyến.”
Hòa Vọng Thư đồng ý, gần đây
hắn bị bệnh, trong lúc hắn mơ mơ màng màng, nương nương hạ chỉ chuyển hắn đến
điện Tả Phối dưỡng bệnh, so với Nhĩ Phòng thì rộng rãi sáng sủa hơn nhiều
Đây
vốn là chỗ ở của tiểu chủ
Cung Vĩnh Hòa được Hoàng đế ưu
tiên, lúc tuyển tú năm xưa đã chính miệng nói không cho tiểu chủ nào ở lại đây
Nơi này chỉ có một chủ là nương nương
Trước đây nương nương đã nói để hắn dọn
đến điện Tả Phối, nhưng hắn lại cảm thấy không hợp quy củ, nên không đồng ý
Nhiều năm trôi qua, hắn đã
không còn như trước kia sẽ run sợ khi phạm sai lầm hoặc bị bệnh
Hiện tại dù trời sụp xuống đã có
Chiêu Tuệ Hoàng quý phi nương nương đỡ cho hắn, sẽ không để hắn xảy ra chuyện
gì..
“Nghĩa phụ, nghĩa phụ
Người
đang nghĩ gì vậy?”
Hòa Vọng Thư mang giày, từ trên
giường bước xuống, sau khi nhìn sắc trời, hắn lại ngồi trở lại giường: “Không
được, ta phải đến bái kiến nương nương trước”
Nghĩa tử Trần Quang: “Đại hoàng
tử bên kia...”
“Vẫn còn sớm” Hòa Vọng Thư cầm
lấy quần áo mặc vào: “Bây giờ là lúc triều sớm, phải một lúc nữa Đại hoàng tử
mới có thể trở về Thanh Cung, ta đi xem nương nương có muốn mang gì qua cho Đại
hoàng tử không...”
Trần Quang nói thầm một câu:
“Chỉ sợ Nương nương không có gì mang cho Đại hoàng tử...”
“Tát miệng!”
Trần Quang run rẩy, nghĩa phụ
bình thường ôn hòa như vậy, hiện tại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn ta, làm
hắn ta  sợ tới mức liên tục tát vào miệng
mình mấy cái, thấy nghĩa phụ vẫn không có chút nguôi giận nào, hắn tiếp tục tát
mình thật mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mấy ngày nay để ngươi làm việc
một mình, được người ta nâng lên cao, làm cho ngươi quên mình rồi sao
Nương
nương là người ngươi có thể sắp đặt sao
Đầu óc của ngươi nếu chỉ để trưng như
vậy, không bằng chặt đi còn tốt hơn.”
Trần Quang bị dọa hoảng sợ, đầu
óc cũng thông suốt
Lời hắn ta vừa nói, là có ý
khiêu khích tình cảm mẹ con của nương nương, nếu không cẩn thận bị người có dã
tâm nghe được, thật sự là mười cái đầu cũng không đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nghĩa phụ
Nghĩa phụ, con sai
rồi...”
Sắc mặt Hòa Vọng Thư nhàn nhạt:
“Đi lĩnh bốn mươi đại bản, nếu không cẩn thận bị đánh chết, thì tự trách mình
vô dụng
Nếu đánh xong may mắn sống sót, nghĩa phụ mời người chữa cho ngươi,
chữa khỏi lại làm việc như trước, đi đi!”
Hòa Vọng Thu nuôi Trần Quang
mười năm, lúc trước hắn chọn được bốn tiểu tử năm đến mười tuổi
Cuối cùng, chỉ
giữ lại hai người bên cạnh hắn, hai người còn lại hầu hạ bên cạnh Đại hoàng tử
Sống với nhau lâu như vậy, cũng
tự nhiên có tình cảm, nhưng Hòa Vọng Thư tự cho mình là người máu lạnh, thích
lấy quy củ làm việc
Tóm lại có mấy ai có thể làm cho hắn mềm lòng, làm nô tài,
trước hết phải đau lòng cho chủ tử
Huống chi chủ tử cung Vĩnh Hòa
bọn họ càng ngày càng tùy tiện, cứng rắn như đá, căn bản không giống các nương
nương khác trong cung luôn mềm lòng, dễ chịu thiệt
Cho nên, hắn phải quản lý
cung Vĩnh Hòa thật tốt, không được phép mềm lòng
Hòa Vọng Thư thở dài đi về phía
chính điện cung Vĩnh Hòa, vừa bước ra khỏi điện Tả Phối, liền nghe được tiếng
cười đùa quen thuộc trong lương đình, chính là nương nương của bọn họ đang bắt
bướm
Thân là Hoàng quý phi, có địa
vị ngang bằng với phó Hoàng hậu, chẳng qua chỉ là mấy con bướm lại làm cho bản
thân mất hết hình tượng
Hòa Vọng Thư ho nhẹ một cái
Bách Hợp vội vàng cầm lấy lưới
nhỏ, cũng sửa sang lại vạt áo cho nương nương
Kỷ Uyển biết vì sao Hòa Vọng
Thư tới, nàng chỉ vào ống trúc đựng bướm, nghiêm túc nói: “Ta đoán ngươi sẽ tới
đây, bổn cung bắt mấy con, để ngươi mang qua cho An Bang”(Team Trái Dâu Nhỏ x T Y T)
Hoàng gia họ Phó, Đại hoàng tử
đã sớm lấy đại danh là An Bang, Kỷ Uyển cảm thấy cái tên này rất kỳ cục, Nhưng
đây là do hoàng đế cân nhắc hồi lâu mới nghĩ ra, nàng cũng không còn cách nào
khác
Hòa Vọng Thư: “Đại hoàng tử đã
mười tuổi..
Không phải 3 tuổi.”
Kỷ Uyển: “..
Đi lấy cái hộp
màu tím của bổn cung ra đây”
  ***
Hòa Vọng Thư và Đại hoàng tử
đến Thanh Cung gần như cùng lúc, nơi này còn gọi là nơi ở của hoàng tử, các
hoàng tử được sáu tuổi sẽ phải dọn ra khỏi hậu cung, đến sống tại Thanh Cung
Dựa theo lễ nghi của tổ tông, từ nay về sau nếu không có việc gì lớn thì không
được vào hậu cung, các hoàng tử sẽ thức dậy, rửa mặt chải đầu, cùng Hoàng đế
vào Càn Thanh Cung lên triều, cho dù nghe không hiểu vẫn nhất định phải đi
theo
Sau khi lên triều xong còn phải
đến thư phòng nghe giảng, Hòa Vọng Thư cũng rất đau lòng cho Đại hoàng tử,
nhưng hắn cũng không có cách nào, hắn chỉ có thể nhắc nhở hai đứa con nuôi hầu
hạ Đại hoàng tử cho tốt, sợ Đại hoàng tử kiên trì không nổi
Hiện tại đã qua bốn năm, Đại
hoàng tử cũng đã quen với những thứ này
Nhớ lại trước kia, mỗi lần Đại
hoàng tử trở về cung Vĩnh Hòa, Hòa Vọng Thư giống như kiến trên chảo nóng, sợ
có chỗ nào không chu đáo, tranh thủ thời gian hỏi thăm mọi chuyện, giải thích
từng chuyện một cho hai đứa con nuôi, dạy bọn họ hầu hạ sao cho cuộc sống bên
ngoài của Đại hoàng tử luôn suôn sẻ
Ngược lại Kỷ Uyển hoàn toàn
không để ý chút nào, giống như một người mẹ giả, vừa vào cửa liền dẫn con trai
chơi bời cuồng nhiệt
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi dọn ra ngoài, Đại hoàng tử có thể
thường xuyên trở lại cung Vĩnh Hòa như vậy, có lẽ là do Đại hoàng tử mới chuyển
đến Thanh Cung được một tháng, liền phát hiện, ngoại trừ Hòa công công còn nhớ nhung, mẫu phi một chút cũng
không thèm quam tâm hắn
Đại hoàng tử sợ tới mức còn nhỏ
đã ôm chân Hoàng đế, khóc lóc kể lể nhất định mẫu phi sẽ quên mình
Hoàng đế: “..
Không đến mức
đó!”
Bởi vì Kỷ Uyển không thay đổi,
luôn là một mẫu thân vô cùng nghiêm khắc, vì vậy Hoàng đế luôn phải đóng vai
người cha hiền lành bên cạnh Đại hoàng tử, sợ con trai chịu thiệt thòi
Vì vậy
Hoàng đế liền mang theo con trai đến cung Vĩnh Hòa, kết quả lại phát hiện Hoàng
quý phi si mê Cửu Liên Hoàn, đừng nói là con trai, ngay cả Hoàng đế cũng không
nhớ
Vì sợ Hoàng quý phi thật sự
quên con mình, cho nên Hoàng đế quyết định để Đại hoàng tử cứ mười ngày sẽ trở
về thỉnh an mẫu hậu
Đến năm nay Đại hoàng tử đã mười tuổi, mới đổi thành một
tháng hai lần
Tuy rằng Đại hoàng tử biết mình
'làm việc' xong có thể nhìn thấy Hòa công công, nhưng khi thật sự nhìn thấy hắn
vẫn rất vui vẻ: “Nghe Tiểu Phúc Tử nói mấy ngày trước Hòa công công bị bệnh, đã
tốt hơn chưa
Hòa công công nhất định phải chăm sóc cơ thể thật tốt, mẫu phi ta
như vậy nếu không có ngươi ở bên, ta biết phải làm sao?”
Đại hoàng tử, có phải người có hiểu
lầm to lớn với mẫu thân của mình hay không
.....
Mẫu thân người đã quản
lý cả hậu cung trước khi người hiểu chuyện
Sở dĩ hiện tại đều là hắn ra tay,
Hoàng quý phi nương nương vạn sự mặc kệ, không phải hắn lợi hại gì, mà vì kẻ
địch đã không còn, không cần ra tay
À
Thật ra vẫn còn hai người
muốn đối đầu, nhưng bọn họ cũng không dám ra tay với nương nương, cho nên Đại
hoàng tử vẫn chưa từng thấy qua tư thế oai hùng của Hoàng quý phi nương nương
Đại hoàng tử rất thân thiết với
Hòa Vọng Thư, khi còn bé hắn thường bị Hoàng quý phi coi là đồ chơi, đều do Hòa
Vọng Thư che chở cho hắn--- về phần Hoàng đế, tuy rằng đặc biệt khoan dung, lại
yêu thương Đại hoàng tử, nhưng hậu cung hắn ba ngàn giai nhân, lại có rất nhiều
hoàng tử, công chúa, nên chắc chắn không thể ngày nào cũng ở bên canh chừng
hắn
Hòa Vọng Thư: “Tạ điện hạ quan
tâm, thật sự đã khỏe rồi, nô tài không dám lấy thân thể của mình ra đùa giỡn.”
Hòa Vọng Thư đối xử với Đại hoàng tử không thận
trọng giống như nô tài đối xử với chủ tử của mình, nhưng tất cả đều là chuyện
riêng tư
Phương thức ở
chung này đều do Kỷ Uyển ảnh hưởng tinh tế từng chút từng chút một, cách dạy dỗ con trẻ chính
là những người xung quanh chúng hàng ngày
Kỷ Uyển không xem Hòa Vọng Thư
là nô tài, Đại hoàng tử tự nhiên cũng như vậy
Hoàng tử trước sáu tuổi không
hiểu chuyện, đây cũng là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời
Nhưng lúc này
đây, khi những đứa nhỏ còn chưa hiểu chuyện, các phi tần có con trên thực tế
đều lén dạy dỗ bọn chúng, muốn chúng phải lộ ra thiên phú thông minh từ khi còn
nhỏ
Kỷ Uyển thiết kế rất nhiều trò
chơi trí tuệ thú vị, nhưng khi đứa nhỏ trước bốn tuổi nàng không có thời gian
chơi cùng nó, khi đó trong cung còn có tranh đấu gay gắt, bao nhiêu đao nhọn
giết người không thấy máu
Hòa Vọng Thư một chữ cũng không biết, phải học từng
chút từng chút một, sau đó chơi cùng Đại hoàng tử
Có đôi khi Hoàng đế cũng sẽ đến
ôm Đại hoàng tử lên gối, dạy hắn một vài thứ, nhưng Hoàng đế không có nhiều
thời gian, chỉ dạy qua loa, bí mật hy vọng con trai có thể thông minh tự hiểu,
đương nhiên Hòa Vọng Thư hiểu được điều này
Tuy rằng trí lực Đại hoàng tử
phát triển không tệ, so với bạn bè cùng trang lứa thông minh hơn nhiều, nhưng
cũng không phải thần đồng nhìn qua là nhớ
Trí nhớ của Hòa Vọng Thư cũng rất
tốt, tuy rằng không hiểu, nhưng lại có thể nhớ kỹ một chữ không sai
Hắn nghe
xong liền đến thỉnh giáo Kỷ Uyển, sau đó giải thích lại với Đại hoàng tử
Cho nên hắn chính là người bạn
của Đại hoàng tử, cũng là sư phụ dạy học của Đại hoàng tử..
Thành thật mà nói,
có những thứ không thể nói với mẫu phi, nhưng đều có thể nói với Hòa công công
Hai người trò chuyện một hồi
lâu còn chưa thỏa mãn, nhưng đã đến lúc phải đến thư phòng, Đại hoàng tử chỉ có
thể tiếc nuối nói: “Ngày khác ta lại đến cung Vĩnh Hòa thỉnh an mẫu phi.”
Sau khi Đại hoàng tử vào thư
phòng, hắn trở lại Thanh Cung, lấy ra cái hộp nhỏ Hoàng quý phi đưa tới, bên
trong đầu tiên là một tờ giấy---- Đưa cho con một bức tranh ghép hình, nhất định không được
để chúng trước mặt người khác
Cái gì vậy
Đại hoàng tử có dự
cảm không lành, hắn đã từng ghép hình, có một lần mẫu phi tặng cho hắn một bức
tranh ghép hình rất lớn, hắn mất hai năm mới liều mạng ghép xong
Mà bức này rõ ràng cũng không
lớn lắm, đối với hắn mà nói không có khó khăn gì
Cuối cùng là lòng hiếu kỳ chiến
thắng lý trí, Đại hoàng tử đuổi mọi người ra ngoài..
những mảnh ghép này cũng
không phức tạp, mất một khắc liền làm xong
Đó là một bức tranh viết bằng
vài nét ngắn gọn, nhìn vào đặc điểm của nhân vật, có thể thấy được đây là một cậu bé dễ
thương với bàn tay và bàn chân nhỏ như củ sen, cái miệng không răng đang nhe ra
cười để lộ vài cái răng cửa
Chỉ cần từng gặp qua Đại hoàng
tử, đều có thể liếc mắt một cái là đoán ra, đây là hắn khi còn nhỏ
Quả nhiên,
phía dưới còn có hai chữ to --- Bé mập
“Phụt”
Đại hoàng tử cứng ngắc ngửa cổ
lên, liền thấy Hoàng đế không biết đã đến từ khi nào..
Hoàng đế bệ hạ lại tự
nhiên tránh đi ánh mắt của hắn..
A a a
Mẫu phi, ta không biết
xấu hổ sao
  ***
Điện chính cung Vĩnh Hòa —--
“Nương nương, có người động vào thuốc trong phòng bếp”
Khóe miệng Kỷ Uyển khẽ nhếch
lên: “Là thuốc ngừa thai sao?”
Hòa Vọng Thư lộ ra vẻ lo lắng:
“Đúng vậy, nô tài đã điều tra, thiếu một gói.”
“Không có gì to tát, nếu như hai năm sau
hắn biết được thì tốt biết bao...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.