Người đầu tiên đến là Hoàng đế,
bởi vì vừa mới đi không xa Hiển nhiên, cho dù chí tôn thiên tử cũng là con
người, cuồng phong bão táp cũng khiến hắn tức giận Giờ phút này Hoàng đế vô
cùng chật vật, hai mắt tràn đầy lửa giận, giống như muốn thiêu chết nữ tử đang
ngồi nhàn nhã ngồi ở chủ vị kia “Bệ hạ quay lại là muốn tát
thần thiếp thêm một cái sao?”
Uông Cẩn bị bầu không khí dương
cung bạt kiếm này dọa sợ tới mức quỳ xuống Lập tức bị Hoàng đế tức giận đá sang
một bên: “Nô tài vô dụng.”
Kỷ Uyển: “Người đâu, có phải
cũng không có mắt hay không Toàn thân bệ hạ đều đã ướt, các ngươi còn đứng
ngây ra đó làm gì, nếu bệ hạ cảm lạnh ho khan, mấy đời nhà các ngươi cũng không trả nổi.”
Uông Cẩn đứng lên, chạy vào bên
trong lấy áo sạch sẽ ra, nhưng lúc này Hoàng đế làm gì có tâm trí để ý tới hắn
ta Trước mặt Kỷ Uyển, người của phủ nội vụ xông vào, lục soát toàn bộ cung
Vĩnh Hòa Vẫn là Kỷ Uyển lên tiếng trước:
“Lát nữa toàn bộ phi tần đều tới, nhìn thấy bộ dạng này của bệ hạ, chỉ sợ là
không tốt cho lắm.”
Nếu thật sự quan tâm đến thân
thể trẫm, tại sao lại làm ra chuyện như vậy Tất cả chỉ là giả dối mà thôi Hoàng đế đột nhiên cười lạnh,
đẩy Uông Cẩn ra: “Hoàng quý phi, đó cũng là cốt nhục của trẫm.. Nếu người uống
chén canh hạt sen kia chính là trẫm thì sao Trẫm vừa định lập thái tử, ngươi
đã muốn trẫm nhường chỗ cho con trai ngươi sao?”
Không khí yên tĩnh này khiến
người khác phải run rẩy--- sau khi Hoàng đế nói xong, mấy chục người trong điện
chính, ngay cả thở cũng không dám Ngược lại Hoàng quý phi lại
bình tĩnh đến kỳ lạ “Nói cho cùng chính là bệ hạ
không tin thần thiếp.”
Tin nàng Tin tưởng nàng Làm thế nào có thể tin tưởng
đây Chứng cứ rành rành đều chỉ vào nàng, mọi chuyện liên quan đến Hoàng đế, cho
dù chỉ là chút nghi ngờ cũng có thể bén rễ nảy mầm Huống chi hiện tại chứng cứ rõ ràng như vậy, căn bản
không thể chối cãi
Hoàng đế cắn chặt răng, nén sự
run rẩy của bản thân xuống, gằn từng chữ: “Hoàng quý phi, có phải ngươi vì cái
danh Phúc Nữ này mà nuôi lòng tham như vậy không”
“Hoàng hậu nương nương giá đáo,
Hiền phi nương nương giá đáo, Trân phi nương nương giá đáo, Ninh phi nương
nương giá đáo...”
“Độc phụ, độc phụ nhà ngươi,
trả lại mạng cho con trai ta...”
Hiền phi không son phấn, quần
áo ướt đẫm, đôi mắt đỏ bừng như thỏ, nỗi đau mất đi con trai đáng thương cỡ
nào Mà người phụ nữ đáng thương này nghe được tin dữ hiển nhiên đã kiệt sức,
không còn nhiều khí lực, Quế Hoa cô cô có thể thoải mái ngăn cản nàng ta Chỉ có Hiền phi đến gần nhìn
thấy đôi môi đỏ mọng của Kỷ Uyển, nghe được ngôn ngữ ác liệt của nàng: “Hiền
phi nương nương, hổ dữ không ăn thịt con.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nương nương hẳn là tin vào tâm
linh, ngươi nói xem, oan hồn của Bát hoàng tử có phải sẽ theo ngươi hay không!”
Hiền phi sợ tái mặt, kinh hoảng
thét một tiếng chói tai.(Team Trái Dâu Nhỏ x T Y T)
Hoàng hậu nháy mắt, để cung
nhân bên cạnh đỡ lấy Hiền phi, cầm khăn tay vừa khóc vừa nói: “Tuy rằng Tiểu Thất mới được thần thiếp
nuôi nửa năm, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Tiểu Thất, thần thiếp sẽ
tận tình quan tâm Tự tay mình xử lý Bây giờ Tiểu Thất đã không còn nữa, thần
thiếp như bị khoét thịt trong lòng Bệ hạ, người phải thay thần thiếp làm rõ
chuyện này”
Uông Cẩn từ bên ngoài vội vàng
tiến vào, sau đó thì thầm vài câu với Hoàng đế: “Bệ hạ...”
Hoàng đế ra hiệu ý bảo Hoàng
hậu không nói nữa, hắn nói với Uông Cẩn: “Mang người đến đây.”
Sau đó liền thấy Hòa Vọng Thư
bị hai thái giám dùng sức khéo vào đè trên mặt đất, Hoàng đế nhìn hắn một cái:
“Hoàng quý phi, nàng có nhận ra nô tài của mình không?”
Trong lòng Kỷ Uyển “lộp bộp”
một cái, mất đi sự bình tĩnh từ nảy đến giờ, nàng híp mắt đứng lên: “Đây là
thái gián thủ lĩnh trong cung Vĩnh Hòa của thần thiếp, tên là Hòa Vọng Thư, làm
sao thần thiếp không nhận ra được?”
Hoàng đế lại hỏi: “Vậy Hoàng quý
phi có biết trên người hắn có gì không Chính là thuốc độc chết hai con trai
của trẫm!”
“Bệ hạ nói gì?”
Kỷ Uyển kinh ngạc nhìn Hòa Vọng
Thư, nhưng từ đầu đến cuối Hòa Vọng Thư luôn cúi đầu, không chịu ngẩng lên Hoàng đế nhìn các phi tần phía
sau: “Vậy còn các ngươi thì sao Có ai nhận ra hắn ta nữa không?”
Ánh mắt hoàng đế quá mức bá
đạo, chúng phi không dám nói một lời, hắn xoay người đá một cước vào ngực Hòa
Vọng Thư: “Nói cho ta biết ngươi là ai”
Kỷ Uyển tiến lên hai bước: “Bệ
hạ!”
Người bên cạnh Hoàng hậu kéo
nàng lại Hòa Vọng Thư mãnh liệt ho khan
một trận, sau đó vội vàng đứng lên dập đầu hai cái: “Nô tài là thái giám thủ
lĩnh trong cung Vĩnh Hòa...”
“Ngươi còn dám nói mình là thái
giám thủ lĩnh cung Vĩnh Hòa sao, nếu ngươi là thái giám thủ lĩnh, sao lại dám
lén lút trốn trong tẩm cung của Chiêu quý phi, may mà cấm vệ tinh mắt bắt được
ngươi ngay tại chỗ Làm gì có nô tài nào dám hãm hại chủ tử như vậy, thật là to
gan bằng trời”
Ngoài trời một tiếng sấm vang
dội nổ trên bầu trời Nương theo ánh sáng bất thình
lình, hoàng đế nhìn thấy cảm xúc chân thật không giả dối trên mặt Chiêu Tuệ
hoàng quý phi, biểu cảm không thể tin, mê mang đáng thương như người bị vu oan Hoàng đế dời ánh mắt, hắn sợ
nếu tiếp tục nhìn sẽ khiến mình mềm lòng, cho nên hắn cũng không có thể nhìn
thấy trên mặt Kỷ Uyển chậm rãi hiện ra sự tuyệt vọng Lại có thái giám vội vàng tiến
vào: “Khởi bẩm bệ hạ, trong phòng bếp cung Vĩnh Hòa phát hiện bột phấn, nghi ngờ là thuốc độc...”
Nhưng lúc này đây, mặc kệ phát
hiện ra thứ gì ở cung Vĩnh Hòa, Hoàng đế cũng sẽ không tin “Việc này phải điều tra thật
kỹ Cung Vĩnh Hòa khó thoát khỏi hiềm nghi, áp giải toàn bộ cung nhân vào Thận
Hành Ty, nghiêm khắc tra khảo, Hoàng quý phi đóng cửa suy nghĩ, không được ra
khỏi cung Vĩnh Hòa”
Ngoài trời vẫn còn mưa, người
đứng chật ních trước của cung Vĩnh Hòa trở về như thủy triều rút, để lại Kỷ
Uyển đứng một mình lẻ loi dưới hành lang chính điện, chăm chú nhìn Hòa Vọng Thư
bị kéo xuống, để lại một vết máu dài Mặc kệ mưa to, Kỷ Uyển đẩy cửa
điện ra, nhìn thấy một tiểu thái giám đang lén lút ở cửa nhỏ cung Vĩnh Hòa,
nàng hít sâu một hơi nói: “Nghĩ cách gặp nghĩa phụ ngươi, nói hắn quý trọng
mạng nhỏ của mình, nếu hắn chết, bổn cung cũng không sống nữa.”
“A?”
Tiểu thái giám nằm sấp trên
tường trượt chân ngã xuống Kỷ Uyển không quan tâm hắn ta
nữa, quần áo trên người nàng sau khi dính nước mưa thật sự là quá nặng nề,
khiến cho nàng đi một bước cũng tốn rất nhiều sức Nàng tự mình đi tới được cửa
điện đã là dựa vào nghị lực chống đỡ Bây giờ nàng như mất hết toàn bộ sức lực, ngồi phịch xuống nền đất lạnh,
đầu óc choáng váng Tục ngữ có câu, ba người đấu
với Gia Cát Lượng, Kỷ Uyển đã sớm chuẩn bị chiêu đãi Hoàng hậu và Hiền phi,
nhưng lại không ngờ Hoàng đế có lẽ đã đề phòng nàng, cho nên không nói cho nàng
biết hắn cố ý lập Đại hoàng tử làm Thái tử, mà chuyện này lại bị Hoàng hậu hoặc
Hiền phi biết được, để cho các nàng đoạt được tiên cơ Bởi vì mẫu phi được gọi là Phúc
Nữ, Đại hoàng tử từ nhỏ lại biểu hiện ra thiên phú cực cao, trong cung không ai
sánh bằng Nếu muốn lập Thái tử, chắc chắn sẽ rơi vào tay Đại hoàng tử trước
tiên, Hoàng đế lại thích hắn, đây là chuyện đã định Vấn đề là, tại sao mọi chuyện
lại đột ngột như vậy Chẳng lẽ Hoàng đế có chỗ nào không tốt Hiền phi biết Đại hoàng tử cả
đời này do Chiêu Tuệ hoàng quý phi nuôi lớn, cùng Đại hoàng tử trước kia quả
thực như hai người khác nhau, ngay cả tướng mạo cũng không giống kiếp trước Chỉ cần Đại hoàng tử chính thức được
phong thành Thái tử, thật
sự là vượt xa bọn họ Hiền phi có Ngũ hoàng tử và Bát
hoàng tử, Ngũ hoàng tử thông minh hơn người, đời này Hiền phi dốc lòng nuôi
dưỡng, không để Ngũ hoàng tử nhiễm bệnh mà chết như kiếp trước, bất kể là thiên
phú hay là tuổi tác đều chiếm ưu thế hơn Bát hoàng tử, vì vậy nàng ta không sợ
phải bỏ đi một Bát hoàng tử Con trai của mình mà Hiền phi
còn có thể dùng, Hoàng hậu đương nhiên sẽ không luyến tiếc một Thất hoàng tử
này, phi tần trong cung mấy năm nay hạ sinh nhiều, tìm cơ hội ôm một đứa khác
về là được Thất hoàng tử đã bốn tuổi, cũng không tính là thông minh, mẫu thân là tiểu thiếp còn sống nên
nuôi dạy cũng không tốt lắm Cho dù là Hiền phi kết hợp cùng
Hoàng hậu ám hại Hoàng tử cũng không dễ dàng như vậy, dù thế nào cũng phải để
lại nhược điểm, trừ phi Hoàng tử này là người nhà của mình Một người phụ nữ độc ác Chỉ sợ thái độ của Hoàng đế mập
mờ, trong lòng
không muốn sau này Thái tử lại bị mẫu thân khống chế như hắn Chuyện lần này rất khó giải
quyết, nhưng Kỷ Uyển cũng không muốn từ bỏ, nàng ăn mặc lộng lẫy chính là muốn
nhìn xem đám phi tần này vây quanh Hoàng đế thế nào mới có thể bức tử nàng Nếu
như náo loạn quá lớn, vì bảo vệ cung nhân cung Vĩnh Hòa, Đại hoàng tử của Thanh Cung và người
nhà bên ngoài cung chắc chắn sẽ khẳng khái chịu chết.. Sau vài ngày sẽ lạnh
lùng chứng kiến kết cục đảo ngược, để Hoàng đế nếm thử hương vị hối hận, những
người tham gia chuyện hôm nay, một người cũng đừng hòng lấy lòng Cho nên Kỷ Uyển đã bàn trước
với Hòa Vọng Thư.. Nhưng Hòa Vọng Thư hiểu chủ tử mình rõ nàng như vậy, chỉ
cần một lời nói, liền biết nàng muốn phá nồi dìm thuyền Vở kịch này đánh Kỷ Uyển trở
tay không kịp, tốc độ quá nhanh, khiến cho mọi chuyện đã như ván đóng thuyền Bọn họ cũng biết, nếu để Kỷ Uyển kịp
thời ra tay, mọi chuyện sẽ thay đổi Nhưng hết lần này tới lần khác,
Hòa Vọng Thư tự tiện quyết định mà không có sự cho phép, kế hoạch của hắn chính
là thái giám thủ lĩnh cung Vĩnh Hòa độc ác, giá họa cho Chiêu Tuệ Hoàng quý phi
nương nương, chịu hình cũng không chịu khai ra người đứng sau là ai Nếu không
ngoài dự đoán, cuối cùng hắn nhất định sẽ cắn Hoàng hậu, khiến Hoàng hậu gặp
họa Như thế người sáng suốt đều có
thể nhìn ra chuyện này cực kỳ có vấn đề Mọi thứ đã có một bước ngoặt Kỷ Uyển chỉ sợ Hòa Vọng Thư lấy
tính mạng mình ra cắn lại Hoàng hậu, thay nàng gỡ nút thắt Nhưng lỡ như hắn
chết phải làm sao “..... Ta đã tính toán rõ ràng
như vậy, chờ An Bang kế vị, cho phép thái giám vào triều làm quan, Hòa Vọng Thư
liền có thể đường đường chính chính đứng trên điện Kim Loan, không thể so với
làm một doanh quan nổi danh thiên cổ chửi bới còn tốt hơn Nhưng ta chưa từng
nghĩ tới chuyện này lại thành ra như ngày hôm nay, đúng là thử thách người.”
Trong cung có rất nhiều thế lực đấu đá, không ai có thể đảm bảo mình sẽ đi đến cuối cùng, đương
nhiên là Kỷ Uyển muốn sống Nếu bất đắc dĩ phải chết, cũng sẽ không chết vô
ích, nhất định phải bảo vệ một đời của bọn họ
Đã đến lúc phải bước đi vững
vàng, không được phép sai phạm Mưa từ từ dừng lại, Kỷ Uyển cởi
quần áo nặng nề, lảo đảo đứng lên muốn đẩy cửa cung Vĩnh Hòa ra Thủ vệ ngoài cung nhìn thấy
Chiêu Tuệ hoàng quý phi khi xưa cao cao tại thượng, hiện tại sắc mặt đỏ ửng
mang theo yếu ớt, cả người ướt sũng suy yếu nói: “Ta muốn gặp bệ hạ...”
Công công canh giữ ở cửa là
Tiểu Sơn Tử con trai nuôi của Uông Cẩn, bình thường cũng nhận được nhiều ân huệ
từ Hoàng quý phi, thấy bộ dáng của nàng như vậy trong lòng cũng không thoải
mái, nhưng sao hắn có thể đi bẩm báo Hoàng đế đây Tình huống hiện tại, không
phải Hoàng quý phi muốn gặp Hoàng đế là có thể gặp được Đang chuẩn bị an ủi
hai câu, liền thấy Hoàng quý phi ngã xuống đất, nhưng nàng vẫn nói thêm một
câu: “Họa Vu Cổ năm xưa.. Là tiên sư nói muốn hút máu của ta...”
“......”
Họa Vu Cổ Nghe được bí mật này, Tiểu Sơn
Tử hận không thể bịt lỗ tai lại, sau lưng như muốn bốc cháy: “Chúng thần đi bẩm
báo bệ hạ, nương nương cứ bình tĩnh chờ đợi”
Lúc Hoàng đế đến cung Vĩnh Hòa
quả thực rất tức giận Hắn ôm lấy Hoàng quý phi nóng hổi, trong lòng lại lạnh
lẽo: “Nếu hoàng quý phi của trẫm có chuyện gì, tất cả các ngươi phải chôn cùng”
“Tuân lệnh bệ hạ.”
Hoàng đế không để ý cả người Kỷ
Uyển dơ bẩn, tự mình ôm nàng lên giường, sau đó mới giật mình nhận ra, cho dù
mặc quần áo ướt sũng nặng nề, Hoàng quý phi vẫn nhẹ như vậy, như thể nàng sắp biến mất trong vòng
tay của hắn vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Uyển nhi, không cần nói gì cả Nàng cố gắng lên, trẫm mời thái y đến khám cho nàng”
“Bệ hạ” Kỷ Uyển kéo tay hắn lại, thần trí giống như
không được thanh tỉnh: “Thiếp dùng thuốc ngừa thai, là vì ngày đó Thiên sư muốn
dùng máu huyết của thiếp tìm uế vật chứa Vu Cổ, thiếp đã đồng ý Cho nên mặc dù
mạch tượng của thiếp không có gì đáng ngại nhưng vì máu huyết đã mất, thật sự
không có cách nào mang thai nữa, không phải thiếp không muốn...”
“Tại sao Vì sao không nói cho
trẫm biết?”
“Vì không muốn bệ hạ mang theo
áy náy, thiếp nguyện vì bệ hạ, không phải là muốn có ân huệ với hoàng thất Thần thiếp nguyện làm phi tần của bệ hạ mãi mãi.”
Kỷ Uyển đã bắt đầu run rẩy,
nàng biết mình sắp không thể chống đỡ được nữa, liền nắm lấy tay Hoàng đế: “Bệ
hạ, thần thiếp trong sạch, Hoàng tử nhỏ như vậy, thần thiếp không xuống tay
được.. Cầu bệ hạ đưa Hòa Vọng Thư tới, thần thiếp muốn chính miệng hỏi hắn vài
câu.”
“Theo nàng, theo nàng, đều theo
ý nàng...”
Tâm trạng Hoàng quý phi kích
động, thái y căn bản không có biện pháp đến gần, Lúc này Hoàng đế phân tâm như
người vô hồn Chỉ cần ngự y
có thể bắt mạch cho nàng, việc khác đều không quan trọng “Uông Cẩn, lập tức đến Thận
Hành Ty đưa Hòa Vọng Thư đến đây Đừng để hắn chết.”
Mặc kệ thế nào, tốt xấu gì cũng
bảo vệ được mạng sống của Hòa Vọng Thư, thần kinh căng thẳng của Kỷ Uyển rốt
cục cũng thả lỏng Loáng thoáng nghe được những từ không hạ sốt, tính mạng đang
nguy kịch, Kỷ Uyển nghi ngờ không phải nói về mình, mà nói về người không ngừng
khiến nàng phải lo lắng… chính là Hòa Vọng Thư Kỷ Uyển cố gắng mở mắt ra, lại
không nhìn thấy Hòa Vọng Thư trong đám cung nhân quỳ trên mặt đất Nàng không biết mình hỏi cái
gì, cũng không nghe được âm thanh khác, trong lòng nàng chỉ nghe được một câu “Lúc nô tài đến Thận Hành Ti
đưa hắn ra, hắn vẫn còn thở, có lẽ là hổ thẹn với Hoàng quý phi chưa đi được
nửa đường đã cắn lưỡi tự sát.”
Đầu Kỷ Uyển ong ong, giống như
muốn nứt ra, không biết qua bao lâu, mới an tĩnh lại Bây giờ Nói đến cũng thật buồn cười,
nàng chấp hành nhiệm vụ lâu như vậy, đều đã dùng hết tâm huyết, muốn cho mục
tiêu nhiệm vụ có một cuộc sống tốt đẹp, tỉ mĩ phân tích, hiểu rõ mục tiêu nhiệm
vụ muốn gì Đương nhiên, nàng chỉ có thể dựa theo phỏng đoán của mình mà làm,
rất nhiều người cũng không biết mình muốn gì Kỷ Uyển đã cố gắng hết sức Chưa bao giờ có một mục tiêu nhiệm vụ nào mở đường cho nàng đến thành công
mà phải trả giá bằng cái chết Tại sao lại có người như vậy.. Sao lại có một người ngốc như
vậy.. Hoàng đế kinh ngạc cúi đầu,
móng tay Hoàng quý phi bấu vào máu thịt trong lòng bàn tay hắn Một giọt nước mắt rơi xuống
lòng bàn tay, nhỏ vào trong máu thịt mơ hồ, đau đớn từ lòng bàn tay tràn ra,
khiến trái tim hắn co rút Đột nhiên hắn cũng có chút
không thở nổi [Nhiệm vụ thất bại]
【Sổ
tay mau xuyên mẫu mực điều 763, tất cả những người thực hiện nhiệm vụ cần biết rằng chỉ
có một cơ hội duy nhất để thay đổi vận mệnh của tất cả các thế giới, vì vậy hãy
thật cẩn thận.】
“Thế giới này sẽ như thế nào?”
[Từ từ tiêu vong, đến
một điểm tới hạn nào đó sẽ diệt vong, tương tự như ngày tận thế của thế giới
hiện thực Nhưng hãy yên tâm, vào ngày hôm đó, chúng tôi sẽ tiến hành ‘di cư
thế giới nhỏ’ đến sống tại hành tinh ‘xấu’]
Kỷ Uyển: “.. Đơn giản như vậy
thôi sao?”
[Thật ra rất khó, bọn
họ phải rời xa quê hương, thích ứng với cuộc sống mới]
“......”
[Cô gái tốt, cô đã
rất cực khổ rồi, đây không phải lỗi của cô.]
Cứ như một vòng tuần hoàn, bọn
họ hao hết tâm huyết chỉ vì tìm một đường sống cho thế giới mới, nhưng không
phải lần nào cũng đều thành công, trời cũng chưa chắc tỷ lệ thành công 100%.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Điều này nằm ngoài tầm
với của con người Nàng đã cố gắng hết sức rồi Không phải lỗi của nàng.