“Tôi chưa bao giờ gặp bất kỳ
quái vật nào khác trước khi tôi gặp anh Sau khi gặp anh những điều kỳ lạ cứ
lần lượt xảy ra.”
Kỷ Uyển có thể nói ra lời này,
nhưng Hách Liên Thần lại không dám nói, anh đại khái đã hiểu được, không giống như Ma cà rồng luôn chú
trọng đến “gia truyền”, Cương Thi là quái vật được biến thành từ xác chết,
không có những thứ như huyết mạch thân thích Ngay cả khi có người thân, cũng
chỉ là khi còn sống Ma cà rồng bọn họ có truyền thống
lịch sử, thường là một gia tộc hoặc một đại gia đình, nếu có nhiều Ma cà rồng cũng sẽ có
nhiều linh hồn nhỏ dựa vào Ma cà rồng hơn Không giống như Kỷ Uyển, mười
mấy năm chưa từng gặp một quái vật nào Hách Liên Thần cảm giác bản
thân anh tồn tại như một loại lương thực dự trữ, đương nhiên không đến mức ngu
ngốc đi hỏi thăm tình hình gia đình Kỷ Uyển, anh cũng không quan tâm đến cuộc
sống của cô Hách Liên Thần chứng kiến Chris Ann bị hút khô máu biến thành bột
phấn, anh cũng không dám cư xử không đúng với cô Sau đó Kỷ Uyển dẫn theo Hách
Liên Thần bế quan tu hành trong núi lớn, anh cũng không chạy, cho đến khi vị
tiểu thư Cương Thi này lại xuất quan, nhìn qua càng giống người hơn một chút,
không đi lại bằng cách nhảy nhót nữa Hai người mới đến thôn làng gần nhất,
không ngờ vừa đến đã đụng phải “chuyện lạ” Vừa nhìn liền biết đó là yêu ma quỷ quái Đối mặt với những lời chỉ trích
của Kỷ Uyển, ngay cả một câu phản bác Hách Liên Thần cũng không nói nên lời Sau khi Kỷ Uyển hấp thu máu của
tử tước Chris Ann, đã không còn cứng đờ, cũng không sợ ánh mặt trời nữa, từ nay
về sau cũng không cần hút máu, có thể trực tiếp ăn linh khí cùng tinh phách,
kiếm ăn càng không lưu lại chút dấu vết nào Hơn nữa da thịt khắp người cô cũng
được tái tạo lại, nhìn từ ngoài Kỷ Uyển chính là một thiếu nữ ốm yếu có phần u
ám Ngôi làng mà họ đến đầu tiên
không nghèo lắm, có thể sống sâu trong núi mà không nghèo, là bởi vì một vài
năm trước đây có một nhà thầu đã thuê một vùng đất rộng lớn trong núi, trồng
trái cây, kinh doanh vườn cây ăn quả Khu rừng núi này ban đầu thuộc về người
trong làng, con đường duy nhất đến đó nhất định phải đi qua làng này, nhà thầu
trả phí hợp đồng rất nhiều cho dân làng, hơn nữa còn sửa chữa đường Nếu muốn giàu có, trước tiên
phải làm đường Một khi đường nhựa thông với trục đường chính, nông sản phụ
phẩm trong thôn có thể mang ra ngoài, liên hệ với thế giới bên ngoài nhiều hơn,
tự nhiên có thêm nhiều cách kiếm tiền Hơn nữa vườn cây ăn quả đáng sống mà nhà
thầu này làm ra không chỉ hỗ trợ vận chuyển trái cây chín ra bên ngoài tiêu
thụ, mà còn hấp dẫn người trong thành phố đến núi nghỉ dưỡng, dân làng trong
núi cũng được hưởng sái theo, các loại ngành nghề liền phát triển Tuy nhiên vườn cây ăn quả này
hơi bất thường Lúc Kỷ Uyển và Hách Liên Thần
xuống núi liền đi ngang qua vườn cây ăn quả này, Hách Liên Thần nhìn ngọn cây
đầy quýt, nóng lòng muốn hái một quả nếm thử Còn chưa động thủ, đã nghe thấy
tiếng chửi bới phía sau: “Tên thối tha không biết xấu hổ, đã đánh người của
chúng ta còn có mặt mũi đến trộm quýt”
Kết quả vừa nhìn thấy Hách Liên
Thần quay lại, người đàn ông đang đi tới liền ngây ngẩn cả người Hách Liên Thần mang dòng máu
lai, tuy nửa người nửa ma, nhưng cũng coi như là con nối dõi của Bá Tước, người
cung cấp tinh trùng dù sao cũng là người Trung Quốc, cho nên anh vẫn là người
da vàng Có điều được di truyền không ít từ Bá Tước, sống mũi cao, gương mặt
góc cạnh rõ ràng, chiều cao cũng đạt khoảng một mét tám tư Cho dù là đàn ông cũng bị ngoại
hình của anh làm cho kinh ngạc.. Lại nhìn qua cô gái bên cạnh anh, cô cũng vô
cùng xinh đẹp “Yên tâm đi, tôi tên là Tiền
Bách Sinh, vườn cây ăn quả này là do ba tôi mở ra Tôi còn tưởng là dân làng
lại tới quấy rối, cho nên vừa rồi nói lời không dễ nghe Hai người chắc là
khách du lịch tới chơi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mấy quả mà thôi, hai người cứ tùy ý hái ăn đi.”
Tiền Bách Sinh là một người đàn
ông trẻ tuổi, da ngăm đen cường tráng, đối đãi với hai người Kỷ Uyển rất nhiệt
tình, đưa hai người họ đến nông trang nơi cho khách nước ngoài nghỉ ngơi, đồng
thời cũng liên tục xin lỗi, hơn nữa còn giải thích toàn bộ nguyên nhân sự việc.(T y T Application)
“Rõ ràng là ký hợp đồng mười
năm, hai năm trước vườn cây ăn quả làm ăn rất tốt, dân làng dưới chân núi nhất
định đòi ba tôi phải tăng phí hợp đồng Này, đúng là có voi đòi tiên Để có
được con đường nhựa đẹp như này ba tôi đã bỏ ra biết bao nhiêu là tiền, vườn
cây ăn quả này còn chưa thu được vốn, bọn họ đã biến thành sư tử Người trong
làng không thể so sánh với người trong thành phố, bọ họ không có quy tắc gì, ba
tôi sợ chọc giận bọn họ sẽ gặp chuyện không may, vì vậy đồng ý tăng phí hợp
đồng Chiều theo bọn họ, năm nay bọn họ không chỉ đòi tăng phí hợp đồng, mà còn
lập một trạm thu phí trên đường nhựa, ngay cả người của vườn cây ăn quả chúng
tôi cũng phải trả tiền Đây không phải rõ ràng là đang tống tiền sao?”
Cậu ta nói chuyện khá nhanh,
nhưng Hách Liên Thần vẫn bắt kịp, anh tiếp tục hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sáng nay tôi ra ngoài giao
hàng, bọn họ nhân lúc trang viên vắng người liền kéo nhau lên núi, động tay
động chân đến vườn cây ăn quả, còn đánh công nhân của trang viên bị thương Có
điều hai người cũng đừng sợ, công nhân của chúng tôi có tổng cộng hai mươi
người, đều là thanh niên trai tráng, bọn họ không dám làm càn đâu.”
Tiền Bách Sinh nhiệt tiếp đãi
Kỷ Uyển: “Em gái sao không ăn chút nào vậy Không hợp khẩu vị sao Nguyên liệu
làm các món ăn này đều được trồng tại vườn, lợn cũng do chúng tôi nuôi, không
thuốc trừ sâu không hóa chất, ăn rất tốt!”
Hách Liên Thần: “Mặc kệ cô ấy
đi, cô ấy không đói”
Kỷ Uyển trừng mắt nhìn Hách Liên
Thần một cái Trên bàn bày đủ loại thức ăn,
nhìn tốc độ Hách Liên Thần ăn có thể biết được đồ ăn ngon đến mức nào Tuy
nhiên Kỷ Uyển không ngửi được mùi thơm, cho dù là ăn cũng không có vị giác như
con người Điều này làm cho cô hơi khó
chịu Tiền Bách Sinh ăn cơm tối với
Hách Liên Thần xong liền rời đi, cậu ta nói muốn đến thăm công nhân bị thương,
sau đó còn dặn dò hai người nghỉ ngơi sớm một chút Chỗ bọn họ ở cách trang
viên khoảng hai ba phút đi bộ, bình thường ở trang viên buổi tối chỉ có dì nấu
cơm và hai bảo vệ gác đêm, tối nay ngoại trừ hai người bọn họ ra, còn có ba gia
đình khác Sau khi Tiền Bách Sinh đi, Kỷ
Uyển cười lạnh: “Này, mùi máu tươi rất nặng!”
Hách Liên Thần không khống chế
được, lộ ra biểu tình hơi mê say: “Lát nữa qua bên đó xem thử?”
Hách Liên Thần chỉ về phía Tiền
Bách Sinh vừa đi, đi thẳng theo con đường này sẽ đến nơi ở của nhân viên trang
viên Kỷ Uyển trợn mắt nói: “Không
đi!”
Cơ thể hiện tại của cô, lúc
trợn mắt sẽ không còn chút tròng đen nào Kỷ Uyển cứ giữ trạng thái trợn mắt
như vậy, từ từ bước lên
lầu, đóng cửa sau lưng lại Hách Liên Thần: “...”
Hách Liên Thần có tính tò mò
hơn các Ma cà rồng khác, ngửi được mùi máu tươi nặng như vậy, từng luồng từng
luồng theo gió bay đến đầu mũi, làm anh đứng ngồi không yên Đến mười giờ tối,
liền lặng lẽ đi trên con đường nhỏ, đến nhà chính nằm trên đỉnh núi Trước khi bước vào sân nhà
chính, anh quay đầu lại nhìn thoáng qua một cái, từ góc độ này, có thể nhìn
thấy toàn cảnh bên dưới chân núi Hách Liên Thần hơi nheo mắt
lại, đúng lúc nhìn thấy Tiền Bách Sinh đang đi từ lầu hai xuống, cậu ta bước
vào một căn phòng ở lầu một Hách Liên Thần trốn sau một cái
cây lớn, có thể nghe được âm thanh bên trong Đầu tiên là tiếng của Tiền Bách
Sinh “Ba Hôm nay vườn cây ăn quả
lại có thêm hai người, người nam là họ Hách Liên, rất hiếm thấy, trước đó đã
liên lạc với ba chưa?”
Bên trong không ai đáp lại, chỉ
có tiếng thở hổn hển thăng trầm “Báo.. Báo cảnh sát, đưa.. đưa.. tao đến.. bệnh viện”
Âm Thanh này dường như tích lũy
sức lực rất lâu mới có thể nói ra được, vừa khô khốc lại khàn khàn, sau khi nói
xong lại càng cả thở dốc Tiền Bách Sinh: “Ba, không thể
báo cảnh sát Nếu cảnh sát đến con lập tức xong đời, chúng ta cũng không thể
đến bệnh viện, ba cố chịu một chút sẽ ổn thôi”
Mùi máu tươi nặng như vậy, còn
có mùi thối rữa của vết thương, kèm theo mùi tử thi nhàn nhạt.. Có thể ổn mới
lạ Xem ra người trong căn phòng
này chính là chủ vườn cây ăn quả, cũng chính là ba của Tiền Bách Sinh Hách Liên Thần nhẹ nhàng nhảy
lên tầng năm, mùi máu trong căn phòng vừa rồi so với nơi này chẳng là gì Toàn
bộ tầng này tràn ngập mùi máu tươi còn rất mới Con ngươi của Hách Liên Thần
hơi đỏ lên, anh đứng ở cửa cầu thang suy nghĩ một chút, sau đó không đi vào mà
là rời khỏi nơi này Trở lại trang viên, Hách Liên
Thần trèo tường lên tầng ba, gõ cửa sổ phòng Kỷ Uyển “Beng beng beng ~”
Một đôi tay xanh tím trong bóng
đêm mở cửa sổ “Để tôi vào đi ~ Tôi có tin
tức~”
“Nhìn thấy lưới thép trước mặt
anh không?”
Hách Liên Thần: “...?”
“Cái này gọi là lưới chống
muỗi, không mở ra được...”
Kỷ Uyển: “Ý tôi là anh có thể
gõ cửa chính, đường đường chính chính vào phòng tôi.”
Hách Liên Thần: “Cái đó không
quan trọng.. Gió lớn quá, chết tiệt!”
Hiểu được nhân vật từ góc nhìn của nguyên tác là một vấn đề lớn, bởi vì nguyên tác kể chuyện từ
góc độ nữ chính, cho nên hạn chế rất lớn, cũng mang theo rất nhiều suy nghĩ chủ
quan Ví dụ như, trong mắt nữ chính
Hách Liên Thần là người có dung mạo lộng lẫy, thân thế vô cùng thần bí, bản
thân còn lạnh lùng âm trầm, là một người đàn ông tháo vát quyến rũ Những đặc tính này Kỷ Uyển đều
không phát hiện ra trên người anh Cô chỉ thấy sự so sánh hài hước với khuôn mặt của anh Từ góc nhìn của nữ chính, lần
đầu tiên cô gặp Hách Liên Thần là sau khi nổi tiếng, thể hiện ra tài năng thiên
bẩm cực mạnh, lúc đó Hách Liên Thần đã chủ động tìm nữ chính để tìm một viên hồng ngọc Bọn họ gặp nhau ở thành phố D,
nhưng hiện tại anh lại gặp cô trong một thôn làng xa xôi hẻo lánh của thành phố
A, cách thành phố D bảy giờ lái xe [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thời gian hai người gặp nhau
cũng khá mơ hồ, trong nguyên tác không nói kỹ, Năm đầu tiên Hách Liên Thần đến
Trung Quốc đã gặp nữ chính, đó là lúc Hách Liên Thần bị thương rất nặng.. Bây
giờ là thời đại mạt pháp, có thể làm Ma cà rồng Hách Liên Thần bị thương, tuyệt
đối không phải người thường Trong cuộc nói chuyện giữa Hách
Liên Thần và nữ chính, có đề cập đến không phải là Ma cà rồng nước M truy đuổi
anh Chẳng lẽ chính là lần này.. “..... Mau nói cho tôi biết có
chuyện gì?”