Tai họa từ trên trời rơi xuống
là gì Chính là đây chứ đâu Người đáng thương, hầu hết đều
có những điểm đáng hận “A, thật thảm.” Kỷ Uyển giương
mắt nhìn, giọng nói lãnh đạm: “Tiền Bách Sinh giết ông, ông muốn mạng của anh
ta không có gì đáng trách, nhưng vì sao còn muốn giết chết toàn bộ thôn dân,
ngay cả tất công nhân trang viên cũng không tha Tại sao Không muốn chết như
vậy lại không tự kiếm cho mình một con đường sống?”
Cây cổ thụ bây giờ đã thành ác
linh, bám lấy ba Tiền Bách Sinh đang hấp hối, bộ dạng có chút điên khùng: “Ông
trời không cho, tôi lại càng muốn có.. Ai bảo ông già này sinh ra đứa con trai
tốt như vậy, cũng trách những người này vận khí không tốt, tôi tự làm lễ cúng
của tôi, các người cần gì phải xen vào việc của người khác.”
“Chúng ta không xen vào việc
của người khác!”
Hách Liên Thần vô tội: “Là
người ta nhất định phải xuống tay”
Ngược lại ta rất muốn xen vào,
có điều nữ vương tỏ vẻ không quan tâm chuyện này Cây cổ thụ: “...”
Không kịp chuẩn bị đối mặt với
sự ngốc nghếch của mình, cây cổ thụ ngàn năm cũng không phải là đối thủ của
Hách Liên Thần, vì vậy dứt khoát không nói lời nào Tuy nhiên ông ta cũng không thể
đánh lại Cương Thi, ông ta đã dùng máu thịt của gần 300 người kết thành nguồn âm khí khổng lồ,
nhưng ở trước mặt Cương Thi
Kỷ Uyển, ông ta vẫn không dám động thủ, chỉ biết nghĩ làm thế nào để chạy
thoát [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lúc này ông ta mới tin hai
người này vốn không muốn xen vào việc của người khác, nhưng trong lòng vẫn tức
giận muốn chết Các người có bản lĩnh như vậy, sao không nói sớm Kỷ Uyển cố kiềm chế, nhưng cô
không tức giận, chỉ hứng thú nói: “Kể chuyện đi”
Dân làng miền núi ngày càng vô
lý, không chỉ tăng tiền thuê đất, mà còn thu phí đường lên núi Không có tiền
của ai tự nhiên mà có, trên thực tế ba Tiền Bách Sinh đã dùng hết tài sản của
mình để xây dựng vườn cây ăn quả này Chủ yếu là vì con trai duy nhất Tiền Bách
Sinh của ông ta Tiền Bách Sinh tốt nghiệp đại
học nông nghiệp, có tài thật sự, cậu ta khuyến khích ba mình ký hợp đồng mua
đất, vừa thỏa mãn kỳ vọng dưỡng lão ở nông thôn của ông ta, cậu ta cũng có thể
thực hiện nguyện vọng Ba tiền năm xưa mất vợ, một tay
nuôi dạy con trai lớn lên Vườn cây ăn trái này được Mộ Tần trấn áp ngàn năm, mấy năm nay thu nhập không ngừng
tăng lên, thu hoạch bội thu, quan hệ ba con hòa thuận chưa bao giờ cãi nhau lần
nào, thấy cuộc sống càng ngày càng tốt, dân làng bắt đầu ầm ĩ vô lý Người dân trong làng cứ ba ngày lại náo động, lúc bắt đầu còn tìm đại lý do nói vườn cây ăn quả gây ô
nhiễm nặng, hại đất đai của bọn họ không thu hoạch được, về sau ngay cả lý do
cũng không có đã bày ra cách đòi tiền Tiền Bách Sinh giảng đạo lý cho
bọn họ: “Các người có
tay có chân, đường đã được xây dựng, tại sao các người không ra ngoài làm việc Không có tiền để được làm đường, Cha con chúng tôi đã bỏ tiền ra toàn bộ, các
người nên biết ơn lòng tốt của chúng tôi mới đúng”
Vô ích, nói những lời vô ích Thật ra đám người này làm vậy là vì ghen tị đến đỏ mắt Người dân trong làng nói gì
cũng không nghe, thậm chí còn động thủ nhiều lần Ba Tiền là người hiểu chuyện,
dần dần nhìn ra người nơi này không thể nói đạo lý, ông ta và con trai thương
lượng rất lâu mới quyết định Chờ hết năm nay thu hồi được vốn về sẽ cho thuê
lại đất, không kinh doanh vườn cây ăn quả này nữa Ngoại trừ đám thôn dân này, còn
lại vườn cây ăn quả kinh doanh tốt biết bao Sớm muộn sẽ phát triển thành khu
nghỉ mát gần ngoại ô Nhưng Tiền Bách Sinh cũng không
còn cách nào khác Hôm đó đúng lúc tâm trạng Tiền
Bách Sinh không tốt, những đứa nhỏ trong thôn lại hái trộm trái cây, bị Tiền
Bách Sinh bắt gặp cũng không tránh né, còn nói lời thô tục, cậu ra không nhịn
được đẩy đứa nhỏ một cái, không ngờ sau khi đứa nhỏ kia ngã xuống không chỉ
không sợ, còn hùng hùng hổ hổ Trong lòng Tiền Bách Sinh nổi trận lôi đình,
không biết tiện tay cầm được thứ gì đó, liền đâm về phía đứa nhỏ, chờ cậu ta định thần lại đã thấy hai lỗ máu
ở ngực và cổ họng đứa nhỏ, liệu nó còn sống được không Ba Tiền tới tìm con trai, phát
hiện con mình một thân đầy máu ngồi ngơ ngác trên mặt đất, lại nhìn sang bên
cạnh.. Ba Tiền cắn răng tát con trai một cái, sau đó vác người đứa nhỏ kia lên
lầu giấu đi Không ngờ vận khí bọn họ cũng tốt, cả đường đi không gặp phải ai.(T y T Application)
Ngày hôm sau, dân làng lên núi
gây chuyện, nói rằng không thấy bóng dáng đứa nhỏ sau khi nó lên núi Hai bên
nổ ra xung đột khá lớn, ba Tiền bị đánh trọng thương, dân làng mới tức giận rời
đi Tiền Bách Sinh đã chết, những
gì cây cổ thụ nói đều là ký ức của Tiền Bách Sinh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Lúc ấy tôi ký sinh trên người
ba cậu ta, mãi đến sáng nay Tiền Bách Sinh mới bị tôi nuốt chửng.”
Hách Liên Thần hơi sửng sốt,
hơi thở gấp gáp, ngày hôm qua Tiền Bách Sinh vẫn còn tốt, chỉ vì trong lòng có
quỷ, ba ruột mình sắp chết cũng không dám đưa đi cấp cứu Sâu hơn một chút, mùi máu tươi
nặng như vậy, Tiền Bách Sinh vẫn không nhận ra sao Nhưng cậu ta cũng không dám
báo cảnh sát, về phần cậu ta có ý muốn ngăn cản hay không đã không còn quan
trọng nữa Cây cổ thụ: “Lúc đầu năng lực
của tôi có hạn, tôi chỉ nói với
cậu ta sẽ giết dân làng dưới chân núi, cậu ta liền vui vẻ đồng ý, đưa mấy người
thường xuyên làm việc trong vườn ăn quả cho ta”
Tiền Bách Sinh là người.. Cây
cổ thụ dù sống bao nhiêu năm vẫn không thể hiểu được loài người Kỷ Uyển không có cảm xúc đau
lòng, cô đã gặp rất nhiều người, xem rất nhiều chuyện “Cổ thụ, ông có biết không, cho
dù ông giết thêm một ngàn người nữa, Âm Sát Huyết Trận của ông cũng không thành
công được Không biết ông lấy trận pháp này từ đâu ra, nhưng để trận pháp này
thành công cần hiến tế mấy vạn người, đừng nói hiện tại là thời đại mạt pháp,
linh khí không đủ, cho dù là hiến tế mười vạn người vẫn nhất định không thành
công.”
Cây cổ thụ bối rối, người chiến
thắng không cần phải lừa gạt kẻ thua cuộc, ông ta dùng thân thể ba Tiền gào
khóc, khiến ai nhìn
thấy cũng xót xa rơi lệ Tôn Tiểu Miêu là con người duy
nhất ở đây, trên mặt cũng lộ ra sự đồng tình Nói thật, khiến cho Kỷ Uyển có
chút dở khóc dở cười Mấy cô gái hiện giờ suy nghĩ sao vậy, gặp người yếu thế
một chút liền thông cảm, cây cổ thụ này giết ba trăm người không chớp mắt Bây
giờ lại trông thật khổ sở Nếu như Kỷ Uyển không có ở đây,
ông ta sẽ ăn thịt các người một lượt Tuy nhiên, từ quan điểm của cây
cổ thụ, ông ta sẽ không bao giờ nghĩ rằng bản thân mình đã sai Con người có
thể chặt cây, nếu cây cối có năng lực cũng muốn giết con người duy trì sự sống Dù sao cũng là nợ nần lộn xộn Kỷ Uyển suy nghĩ một chút liền
nói: “Cổ thụ, chắc chắn ông không thể sống nổi Hôm nay cũng coi như có duyên,
ông đưa một phần trái tim cây không bị nhiễm Huyết Sát đây, tôi đem nó hóa
thành tinh linh, coi như là ông chuyển thế đầu thai.”
Cây cổ thụ luyện ra một cơ thể
đầy ám khí như vậy, chắc chắn không thể nhập sổ luân hồi, kết quả cuối cùng của
ông ta chính là hồn phi phách tán, có kiếp này không có kiếp sau Bây giờ Kỷ
Uyển có thể dễ dàng chế phục ông ta, là vì cây cổ thụ còn chưa liều chết, nếu
nó liều chết đánh cô, cũng rất phiền phức Không bằng để lại một con đường
sống cho ông ta, dù sao cũng có chút hy vọng Quả nhiên, cây cổ thụ như bị
sét đánh, cũng không khóc mà lập tức quỳ xuống dập đầu ba cái với Kỷ Uyển: “Tôi sẽ phong ấn tri thức nhiều năm của
tôi vào lòng cây Sau khi xuống núi, nếu cô có gì thắc mắc thì cứ hỏi nó”
***
Hoàng hôn buông xuống, trong
thành phố xe cộ đông đúc, chính là giờ cao điểm kẹt xe Hàng xe dài không nhúc nhích
phía trước làm cho người ta buồn bực phiền não, lúc này người qua đường đi rất
thoải mái, rất nhiều chủ xe nhìn đông, nhìn tây, không hẹn mà phần lớn tầm mắt
của mọi người đều nhìn đến một đôi nam nữ vừa mới từ góc đường đi ra Cô gái mặc quần jean, mang một
đôi giày trắng nhỏ, hai bím tóc thật dài buông xuống trước ngực, trên tay cầm
một cây kẹo bông gòn làm che đi khuôn mặt tươi cười của cô, thanh xuân đáng yêu
không nói nên lời Người đàn ông bên cạnh cô rất cao, mặc áo thun trắng, quần
jeans bình thường lại khiến anh lấp lánh như trên sân khấu Rõ ràng không thấy
rõ mặt, lại khiến người khác không thể dời tầm mắt được May mắn thay, bọn họ không nghe
thấy cuộc trò chuyện giữa hai người “Không được Cô thực sự muốn
đăng ký chứng minh sao?”
Kỷ Uyển: “Đương nhiên phải đăng
ký, tôi chính là công dân tốt tuân thủ pháp luật.. À, đến rồi.”
Cương Thi không đổi sắc tiến
vào tòa nhà chọc trời tại trung tâm thành phố, nhìn bảng thông báo công khai một chút, cuối cùng cũng tìm được “Văn
phòng phụ của công ty chuyên làm giấy tờ” gọi tắt là hai mươi mốt Lễ tân của công ty quảng cáo này
nằm trên tầng 50 của tòa nhà chọc trời, bên cạnh có một thang máy riêng trực
tiếp đến đó Vừa vào thang máy, liền có một
Tiểu Cổ Thụ bò ra từ cổ áo Hách Liên Thần, toàn thân nó xanh biếc, sau khi bò
ra liền thở hổn hển, ngoan ngoãn ngồi lên vai Hách Liên Thần “Chủ nhân”
Một nụ cười dễ thương Tiểu Cổ Thụ xanh biếc này có
khuôn mặt rất tinh xảo, mắt to, lông mi dài, miệng nhỏ nhắn, thân hình nhỏ nhắn
đáng yêu Nếu như bản thể của Tiểu Cổ Thụ
này ở đây, Kỷ Uyển nhất định sẽ giết chết nó, nhưng cô lại rất kiên nhẫn đối
với Tiểu Cổ Thụ tâm linh tinh khiết này “Ngoan!”
Hách Liên Thần: “Dường như tôi
đã biết bí mật vì sao tôi có thể sống đến bây giờ.”
Chắc là vì khuôn mặt này Kỷ Uyển: “Khuyên anh quên điều
đó đi, bởi vì anh đã biết quá nhiều.”
“Ting”
Bên ngoài thang máy là một đại
sảnh treo các loại biển quảng cáo, nhân viên quầy lễ tân mặc đồng phục thờ ơ
ngẩng đầu lên, kết quả ánh mắt liền mở to, quay đầu đẩy đồng nghiệp đang ngủ
gật bên cạnh Hai cô gái xinh đẹp cùng nhau đứng lên, hơi cúi đầu: “Chào mừng
đến hai mươi mốt, xin hỏi có việc gì cần xử lý ạ?”
Một trong hai cô gái bước ra
nhấn vài cái trên máy ở phía trước, hiển thị một loạt các tùy chọn “giấy tờ tùy
thân”, “sự kiện nhóm”, “kỳ thi học tập”.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kỷ Uyển: “Giấy tờ tùy thân.. vậy thôi”
Cô gái nhấn vài cái, một âm
thanh máy móc nào phát ra: “Chào mừng bạn đến công việc chứng minh thân phận,
số thứ tự của bạn là A108, phía trước còn hai mươi tám người ~”
Đã nhiều năm như vậy, Kỷ Uyển
lại một lần nữa cảm nhận được nỗi khiếp sợ khi phải xếp hàng lấy số!!