“Trên người anh có gì vậy?”
Đối mặt với chất vấn của Kỷ
Uyển, Hách Liên Thần ngậm miệng không nói gì, chỉ dùng một đôi mắt to tròn nhìn
về phía Tam ma đối diện Kỷ Uyển nhíu mày theo ánh mắt của anh nhìn về phía ba
người kia.. Nếu chỉ có ánh mắt của Hách Liên Thần, mặc kệ anh nhìn bao lâu
cũng không tạo ra quá nhiều ảnh hưởng đối với bọn họ Nhưng Phi Cương nhìn thì lại
khác, chỉ cần cô liếc mắt một cái, bọn họ đã kinh hồn sợ hãi nhìn đi chỗ khác
rồi Kỷ Uyển nhìn về phía Hách Liên Thần một lần nữa, phát hiện anh vẫn không
hợp tác Kỷ Uyển: “Rốt cuộc là chuyện gì
vậy?”
Hách Liên Thần buồn bực nói: “Ở
đây còn có người ngoài!”
Tam ma: “...”
Đúng là chiếm được lợi thế còn
khoe khoang, đã lâu không gặp, tên tạp chủng này sao lại khó chơi như vậy Sớm
biết có ngày này, lúc trước đã giết chết cho rồi Kỷ Uyển: “Không sao, anh nói
đi, coi như bọn họ không có ở đây.”
Người nào có thực lực người đó
có tiếng nói Hách Liên Thần liền nói thật,
anh mở một tấm ảnh trên điện thoại ra, chỉ vào đó, nói với Kỷ Uyển: “Chính là
cái này, Ác Ma Châu, trên người tôi có thứ này, thứ này có thể biến tôi thành
Ma cà rồng chân chính, đại khái cũng có thể làm cho chủng xấu khôi phục hình
dạng trước khi chịu phạt còn họ sẽ làm gì thì tôi không biết.”
Bức ảnh được chụp trong một
không gian khá tối, hạt châu màu đỏ ở giữa đặc biệt nổi bật, nhưng không có gì
kỳ lạ trong bức ảnh “Ừm” Kỷ Uyển gật đầu: “Anh đi
ngủ đi.”
Hách Liên Thần: “…Không!”
Hách Liên Thần không muốn, Kỷ
Uyển cũng không ép, lúc chấp hành nhiệm vụ an toàn của nam chính chính là trách
nhiệm của cô, nhưng cô lại vì sắc đẹp.. Không, là sơ suất mới hại anh gặp nạn,
dù sao cũng là do cô thất trách Đại khái là vì áy náy, cho nên hôm nay Kỷ Uyển
nói chuyện vô cùng dễ nghe, có thể nói là rất dung túng Hách Liên Thần Hách Liên Thần nhạy cảm phát
hiện ra điểm này Nếu là bình thường, chắc chắn là anh không dám làm trái yêu cầu
của Kỷ Uyển, tuy rằng từ khi ở chung đến nay, phần lớn thời gian Kỷ Uyển đều
nghe theo ý kiến của anh, cũng từ chối anh rất nhiều việc Vì vậy anh cũng không dám Hôm nay dễ nói chuyện như vậy,
nhất định là đang đau lòng.. Dù sao nuôi thức ăn lâu như vậy, lại bị tra tấn
gầy đi Kỷ Uyển ngồi xuống, đưa tay ý
bảo bọn họ cũng ngồi, cô nói: “Phải trả giá thế nào thì Hiệp hội các ngươi mới
không quan tâm đến Ác Ma Châu nữa, mạng của ba người các người có đủ không?”
Âu Nhân và Phan vừa mới chạm
vào ghế lại cuống quít đứng lên, chỉ có Shire còn ngồi, có điều bên môi cũng lộ
ra ý cười chua xót “Xin lỗi, lãnh chủ của tôi cần
viên Ác Ma Châu này để kéo dài sinh mệnh, ông ấy là một nhân vật quan trọng
trong Hiệp hội mục sư, không thể xảy ra bất kỳ sai sót gì Cho dù hôm nay ba
người chúng tôi có chết ở chỗ này, vẫn sẽ có những người khác đến Trung Quốc
cho đến khi lấy lại được Ác Ma Châu mới thôi.”
Kỷ Uyển: “Lấy lại Ác Ma Chấu
này là của anh à?”
Shire: “Là chúng tôi phát hiện
ra trước, còn mất nửa năm mới có thể lấy được, Hách Liên Thần thừa dịp chúng
tôi lơ đãng cướp đi Ác Ma Châu.”
“Nói cách khác, đây không phải là của các người gieo trồng, trong đất của các người, do các
người tưới nước lớn lên thành kết quả sao?”
Loại địa bảo này người có bản lĩnh mới có được, lòng dạ hẹp hòi của anh ta bị vạch trần, Shire chỉ có
thể cười khổ, trong đôi mắt xinh đẹp màu xanh đều là ấm ức Kỷ Uyển chuyển ánh mắt không
nhìn anh ta nữa, thái độ lại ôn hòa: “Ác Ma Châu này rất khó kiếm được sao Có
thứ gì cùng công hiệu có thể thay thế không?”
“Cũng không phải khó kiếm được,
chỉ là Ác Ma Châu cần đến năm mươi năm mới xuất hiện một viên, viên tiếp theo
phải bốn mươi chín năm sau mới có thể kết thành, nhưng lãnh chủ chúng tôi không
đợi lâu như vậy được Về phần thứ có công hiệu tương tự.. Thưa quý cô, bây giờ
là thời kỳ Mạt Pháp.”
Kỷ Uyển: “Tôi có thể để Hách
Liên Thần dùng Ác Ma Châu này ngay bây giờ.”
Shire: “Vậy thì thân thể của cậu ta sẽ lưu lại
tác dụng của Ác Ma Châu
trong vòng năm mươi năm, sau đó cơ thể của cậu ta sẽ trở về như cũ.”(T y T
Application)
“A, vậy thì không còn gì để nói
nữa!”
Kỷ Uyển đứng lên, mặt mày ngưng
tụ, hai tay hóa thành móng vuốt: “Tôi sẽ giết chết các người trước, sau đó ai
tới muốn đoạt Ác Ma Châu, đến một người giết một người, cho đến khi không ai
dám đến nữa thì thôi.”
Lời Kỷ Uyển nói là sự thật Kỷ Uyển chỉ cho bọn họ một
giây.. Bọn họ không
ngờ rằng Kỷ Uyển thậm chí còn không mảy may nghĩ đến việc nhờ Hách Liên Thần
lấy Ác Ma Châu ra giải quyết rắc rối Shire: “.. Chúng ta có thể
thương lượng một chút được không?”
***
Để văn phòng hai mươi mốt ra
mặt, Kỷ Uyển không phải người không biết lưu tình chút nào Cô nói chuyện với
Hách Liên Thần tinh thần không tốt, sáng sớm liền mang theo Tiểu Cổ Thụ ra
ngoài, chuẩn bị đến văn phòng hai mươi mốt Hách Liên Thần ngủ thêm một lát
liền đứng lên, chậm rãi xuống lầu tìm đồ ăn, nhưng cuối cùng chỉ tìm được một
tủ đầy loại đồ uống, may mắn thay, anh lấy được một gói ngũ cốc ra, có thể pha
với sữa làm bữa sáng “Sao các người lại ở chỗ này?”
Một tay cầm sữa và tay kia cầm ngũ cốc, xém chủ nhà Hách Liên Thần nhìn
chằm chằm mấy vị khách bất ngờ Âu nhân: “Chúng tôi được chủ
nhà cho phép ở lại đây đêm qua.”
Hách Liên Thần đổ ngũ cốc vào
trong sữa, dùng thìa khuấy đều: “À, ở lại qua đêm, vậy bây giờ là ban ngày rồi Trong nhà tôi làm chủ, tôi không vui khi gặp các người, phiền các người mau mau
ra ngoài.”
Lúc nhỏ Hách Liên Thần bị Ma cà
rồng bắt nạt không ít lần, lãnh địa của Hách Liên Thần và lãnh địa của bọn
Shire liền kề nhau, Âu Nhân từng đánh nhau với anh Về phần Shire, đương nhiên
là anh ta khinh thường không muốn đụng tay vào một đứa con lai, có điều Hách
Liên Thần không thể nào quên được ánh mắt anh ta nhìn mình, giống như con người nhìn vào một con
kiến vậy Cho nên, Hách Liên Thần muốn
trở thành Ma cà rồng chân chính Lãnh địa của Shire mất nửa năm
mới lấy được Ác Ma Châu, Hách Liên Thần lại mất khoảng ba năm mới tìm được vị
trí Ác Ma Châu, lại mất một năm chuẩn bị, vì vậy không thể nói ai đến trước đến
sau, dù sao anh cũng là người phát hiện ra nơi có Ác Ma Châu trước Đương nhiên, những thứ này tạm
thời không có ý nghĩa, dù sao Phi Cương làm chủ cũng không quan tâm Hách Liên Thần cảm thấy vui vẻ Tương tự như khi Âu Nhân nhìn thấy
Hách Liên Thần, người cuối chuỗi thức ăn, khiêu khích như vậy, anh ta cũng cảm
thấy mình bị xúc phạm rất nhiều, anh ta chỉ muốn cho Hách Liên Thần một cú đẹp
mặt ..... Nhưng Shire đã kéo tay
lắc đầu với cậu ta Âu Nhân bình tĩnh lại: “Tôi xin
lỗi, chủ nhân”
Ngày hôm qua bọn họ đã lĩnh
giáo thái độ cường ngạnh của Kỷ Uyển, nếu động vào Hách Liên Thần, bọn họ một
người cũng không thể sống sót ra ngoài, còn có thể gây phiền phức cho lãnh địa,
thậm chí là Hiệp hội mục sư Đuôi mắt Hách Liên Thần lắc lư
đặc biệt vui vẻ, kiêu ngạo nói: “Còn không mau cút đi.”
Âu Nhân: “Có bản lĩnh thì đánh
một trận, dựa vào thực lực nói chuyện, dựa vào mặt có gì mà đắc ý!”
“Có rất nhiều thứ phải đắc ý Đó là Phi Cương cường đại, nâng tôi, sủng tôi, tôi muốn gì đều cho tôi cái đó [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có bản lĩnh thì anh cũng tìm một người như vậy đi?”
Hách Liên Thần đắc ý: “Nói
trắng ra không phải hâm mộ cũng là ghen tị.”
“Cậu.. Cậu...”
Âu Nhân bị Hách Liên Thần nói
đến xấu hổ, thấy Shire đứng lên muốn rời đi, cậu ta cũng vội vàng đi theo ra
ngoài Hách Liên Thần không chút do dự
đóng cửa lại Âu Nhân: “Chủ nhân, tôi xin lỗi.”
Shire: “Tôi đố kỵ, tôi ghen
tị.”
Âu Nhân: “...?”
Chủ nhân đang nói cái quái gì
vậy Shire đăm chiêu, nhìn cửa lớn
đóng lại một hồi lâu mới ra lệnh cho hai trợ lý: “Các người tránh xa một chút,
tôi có việc phải làm.”
***
Kỷ Uyển nể mặt Người phụ trách hai mươi mốt vui mừng khôn xiết, tuyệt đối không ngờ Phi Cương
lại thông hiểu đối nhân xử thế như vậy, quả thật là bất ngờ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kỷ Uyển: “Quái vật quốc gia bọn
họ làm loạn ở nước ta, tạo thành tổn thất, tôi đòi bọn họ, không tính là trái
pháp luật chứ?”
Mượn cớ cướp bóc Trong đầu người phụ trách lập
tức hiện lên bốn chữ này, vẻ mặt tươi cười, cái bụng to run lên: “Đây là chuyện
nên làm, chính là việc phải làm.”
Kỷ Uyển chỉ nói với người phụ trách sự thật, sợ rằng khi sự việc đến tai
hai mươi mốt, bọn họ sẽ bàng hoàng Vì tình huống xảy ra ở thế giới trước, lần này Kỷ Uyển
không dám mạo hiểm, cô đã hạ quyết tâm sẽ bảo vệ Hách Liên Thần ngay từ đầu,
nếu có ai làm tổn thương anh, cô nhất định sẽ ra tay Một hình phạt hủy diệt,
mọi người đều sẽ sợ hãi trước sức mạnh của cô Như vậy sẽ ít người dám gây rắc
rối cho Hách Liên Thần hơn Cho nên cho dù chủng xấu không
liên quan nhiều đến Hiệp hội mục sư, Kỷ Uyển vẫn phải cứng rắn để bọn họ cõng
cái nồi này, khiến bọn họ lần sau cũng không dám tùy tiện vươn móng vuốt ra Sau khi đàm phán xong, Kỷ Uyển
lái xe trở về biệt thự, vừa mới lấy chìa khóa ra, cửa đã được mở từ bên trong “Đây là...”
Shire nửa dựa vào cửa, mái tóc
màu vàng kim buông xuống trước trán sau tai, có lẽ là vừa tắm xong, đôi mắt màu
xanh kia ướt sũng Bên hông anh ta chỉ quấn một cái khăn tắm, giọt nước từ cổ
trượt xuống, đi qua lồng ngực trắng nõn cường tráng, lại đi qua cơ bụng rắn
chắc, cuối cùng biến mất trong khăn tắm Shire: “Vừa tắm xong.. Nghe
tiếng gõ cửa, tôi chưa kịp thay quần áo.”
“..... Vậy sao anh có thể chạy
xuống từ tầng 2 để mở cửa.”
Đúng là nói nhiều sai nhiều Đáng tiếc người trong cuộc đối
với 'bí ẩn chưa được giải quyết' mắt điếc tai ngơ, thái độ không thể tự nhiên
hơn: “Cô vào đi.”
Shire bước vào trong hai bước
để nhường đường, chiếc khăn tắm lỏng lẻo kia rất tự nhiên bị cởi ra.. “Này Anh đang làm gì vậy?”
Hách Liên Thần đứng ở lầu hai
rống lên một tiếng, nửa mông trắng nõn giống như một tia sáng trong trẻo, khăn tắm lại bị rớt
xuống [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hách Liên Thần
đã lao tới, vô tình kéo Kỷ Uyển ra sau lưng, ánh mắt hừng hực lửa giận, mặt
suýt nữa đập vào chóp mũi Shire: “Anh làm gì vậy Làm gì vậy hả?”
Shire vô tội: “Tôi chỉ muốn cô
Kỷ đây không chỉ nhìn thấy vẻ ngoài của tôi, mà còn để cô ấy nhìn vào nội tâm
của tôi.”
Nói thật, lúc này Kỷ Uyển còn
bị khiêu khích hơn khi được gọi là 'Uyển Uyển' nữa Hách Liên Thần: “Ah, thật vô
liêm sỉ!”
Shire, mỉm cười: “Cảm ơn vì quá
khen ~”