Hai người cãi nhau không ngừng Kỷ Uyển đã chen qua hai người
bọn họ vào nhà, tuy rằng cô không cần ăn uống, nhưng Tiểu Cổ Thụ cần bổ sung
nước mỗi ngày Cô đổ đầy nước vào chén thủy tinh, túm lấy Tiểu Cổ Thụ trên vạt
áo cô bỏ vào chén nước, hai tay nó đặt ở sau đầu, hai chân thong thả khua nước,
đôi mắt to chớp chớp, nở nụ cười mềm mại với Kỷ Uyển Kỷ Uyển cũng cười với nó ..... Bầu không khí bên ngoài không
mấy thân thiện Shire: “Ngoại hình tôi không tệ
hơn cậu, thực lực cũng mạnh hơn cậu Nếu cô Kỷ muốn tìm bạn đời, tất nhiên tôi
sẽ thích hợp hơn.”
Hách Liên Thần kinh ngạc Ma cà rồng lai, tiểu tạp chủng
là ác mộng từ nhỏ đến lớn của anh, tuy rằng đã trưởng thành đến mức có thể cướp
đi Ác Ma Châu từ trong tay đám Ma Cà Rồng thuần chủng kia, nhưng sâu trong tâm
vẫn không tự tin Điều quan trọng nhất là những gì Shire nói đúng là sự thật ..... Mới mấy câu đã bị người
ta KO Kỷ Uyển có chút bất đắc dĩ, cao
giọng hỏi Shire: “Trên đời này không có ai đẹp hơn anh, cũng không có ai lợi
hại hơn anh sao?”
Shire tự nhận mình có dung mạo
cực phẩm, nhưng trong giới Ma Cà Rồng còn có Hách Liên Thần ngang hàng với anh
ta, về phần trên thế giới này có ai đẹp hơn anh ta hay không thì anh ta cũng
chưa từng thấy qua, nhưng đại khái là có Về phần sức mạnh Anh ta chỉ là một
nam tước mà thôi, nhiều lãnh chúa ở trên như vậy, làm sao có thể nhận mình là kẻ mạnh
nhất “Đúng vậy, tôi cũng không thể
nhìn một cái đã yêu”
Kỷ Uyển trừng mắt nhìn Hách
Liên Thần, trên mặt nở một nụ cười: “Ở chỗ này của tôi anh là độc nhất vô nhị,
không phải vì tu vi của anh cao bao nhiêu, cũng không phải vì anh đẹp như thế
nào...”
Hách Liên Thần giống như một
con mèo đang sợ hãi, ánh mắt trống rỗng nhìn Kỷ Uyển, chờ cô tiếp tục nói.. Nhưng nửa ngày sau vẫn không nghe thấy cô nói gì, biểu cảm Hách Liên Thần vô
cùng quái dị, sau khi phản ứng lại anh giống như bị lửa thiêu đốt “Yo”
Cánh cửa bị đóng sập lại [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Shire nhìn cô một cách phức
tạp: “Cô thực sự là một người rất dịu dàng!”
“Có lẽ anh hiểu lầm gì rồi.” Kỷ
Uyển không vì được khen ngợi mà vui vẻ, sắc mặt cô nhàn nhạt: “Anh dám khiêu
khích Hách Liên Thần năm lần bảy lượt trước mặt tôi, nhưng anh đã thấy sự khoan dung của tôi
đối với anh Không sai, tôi khá hứng thú với khuôn mặt này của anh, nhưng anh
cũng phải biết, sự nhẫn nại của tôi có hạn.”
Vẻ mặt Shire vô cùng mất mát,
thái độ lúc này của Kỷ Uyển có thể nói là đặc biệt lạnh lùng cứng rắn Chủ nhà không hoan nghênh,
Shire chỉ có thể cân nhắc tìm một chỗ khác ở lại, anh ta chậm rãi tính toán Đương nhiên, muốn tìm chỗ nào đó gần Phi Cương Kỷ Uyển một chút Kết quả lại không khả quan, vùng ngoại ô này nằm ở rìa thành phố,
giá trị bất động sản không cao, khoảng cách giữa các tòa nhà cũng tương đối xa Xung quanh khu vực này đều có đồn canh gác bao vây, nhưng không hạn chế tự do
của cư dân bên trong ..... Biệt thự nơi này không
được bán ra bên ngoài Ngay cả khi có thể bán cho
người bên ngoài, cũng không thể bán cho người nước ngoài Shire liên lạc với
văn phòng hai mươi mốt, nhưng đương nhiên là hai mươi mốt không thể nhận lời, sau đó dưới sự
giúp đỡ của một người trong giới Huyền học, Shire miễn cưỡng mượn được một ngôi
nhà trong khu vực này Phan: “.. Muốn làm chút chuyện
ở Trung Quốc cũng khó thật.”
Shire vừa mới liên lạc với
người của Hiệp hội mục sư, Phan và Âu Nhân đều ở dưới lầu chờ anh ta, nhìn thấy
Shire đi xuống, hai người đều trông mong nhìn chằm chằm, đây là một trong những
lần hiếm hoi Shire nhìn thấy biểu cảm như vậy trên gương mặt hai trợ lý Ma Cà
Rồng của mình, chắc là mấy ngày nay quả thật bị dọa cho choáng váng “Các lãnh chúa đã thống nhất,
chúng ta không cần ép buộc hai người bọn họ.”
Ồ, vậy quá tốt rồi.(T y T Application)
“Nhưng mà, nhất định phải nghĩ
cách đem Ác Ma Châu về.”
Âu Nhân: “...”
Phan: “.. Sắc đẹp của chủ nhân
có ích không?”
Shire lúng túng thở dài: “Nếu
sắc đẹp của tôi hữu dụng, cô đã không cần theo tôi tới đây sống rồi Kỷ Uyển là
một người rất coi trọng nội tâm.”
Ánh mắt hai người trợ lý lập
tức dời về phía người dưới của anh ta, Shire không đổi sắc tùy ý bọn họ đánh
giá, anh ta lấy từ trong túi ra hai quyển sách dày cộm, ném cho bọn họ: “Đây là
quy định của Trung Quốc, lúc săn bắt không được vi phạm bất kỳ quy định nào bên
trong Đến đây Nói cho tôi biết có thể làm gì được không?”
Cuốn sách này dài 762 trang,
thưa chủ nhân Vừa cảm thấy dễ chịu một chút
đã chuyển sang lò hỏa táng ***
Hách Liên Thần còn chưa biết
quân địch đã ra chiến trường, anh tự cho rằng mình đã triệt để đuổi người ra
ngoài, tâm trạng vô cùng tốt, mỗi ngày đều vui vẻ, cho dù Kỷ Uyển mắng, anh
cũng có thể cười đáp lại toàn bộ quá trình Bởi vì bị thương dẫn đến tinh
lực không đủ, Hách Liên Thần hoàn toàn trở thành kẻ ngồi xổm trong nhà, mỗi
ngày đều gọi cơm ba bữa bên ngoài, mà phí giao hàng còn đắt hơn cả đồ ăn Sau
năm ngày như vậy, cuối cùng Kỷ Uyển không nổi nữa, cô quyết định kéo Hách liên
Thần ra ngoài kiếm ăn Nơi thuận tiện nhất để thực
hành là một khu giải trí Kỷ Uyển: “Mau đi tìm đồ ăn đi,
giống như con người mỗi ngày đồ ăn để bổ sung năng lượng vậy.”
Hách Liên Thần: “Cô không đi
vào sao?”
Kỷ Uyển ra hiệu cho anh nhìn
sang nhà hàng rất nghệ thuật đối diện: “Trong này quá ồn ào, tôi đến đó uống
nước chờ anh, anh chỉ có mười lăm phút thôi, mau nhanh lên [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hách Liên Thần: “Tôi là đàn
ông Cô cho tôi 15 phút sao Tôi có thể hoàn thành sớm hơn yêu cầu.”
Kỷ Uyển cười lạnh: “Nói cũng
chỉ là nói thôi, khí phách như vậy.. Sao anh còn run rẩy nữa Anh sợ sao Không làm được thì thôi.”
Hách Liên Thần: “Haha”
Hai người trợn mắt nhìn nhau
hơn nửa ngày, cuối cùng kết thúc bằng việc Hách Liên Thần xám mặt đi vào khu
giải trí Kỷ Uyển cảm thấy dựa vào dung
mạo của Hách Liên Thần, cho anh thời gian mười lăm phút nhất định là đủ rồi,
toàn bộ quá trình cũng không thể vượt quá mười lăm phút Không ngờ sau năm phút
Hách Liên thần đã quay lại với vẻ mặt buồn bã: “Tôi đã thấy người phụ nữ đó!”
Kỷ Uyển nhíu mày: “Người phụ nữ
nào?”
“Chính là người đụng trúng tôi
ở ngoại ô, nơi chủng xấu xuất hiện ngày đó.”
Là Chu Hương Hương, Kỷ Uyển
không bất ngờ gì khi Hách Liên Thần lại gặp Chu Hương Hương, cốt truyện sẽ tự
tiện gom bọn họ lại một chỗ Điều khiến Kỷ Uyển ngạc nhiên chính là thái độ của
Hách Liên Thần, sao không giống nhìn thấy nữ chính chân mệnh của mình, mà giống
như nhìn thấy quỷ vậy “Tôi vừa nhìn thấy cô ta, da
đầu liền tê dại, cảm thấy mình thật xui xẻo.”
Cuối cùng Hách Liên Thần chết,
đúng là bởi vì Chu Hương Hương, anh nói như vậy cũng không sai Có điều xét
thấy hai người bọn họ sẽ bị cốt truyện cưỡng ép gom vào một chỗ, nếu muốn tình
yêu tiến hành thuận lợi, không đến mức vừa gặp mặt liền xảy ra chuyện lạ.. Nhưng cũng không nhất định, thời điểm
phát sinh đều là cố định, tùy thuộc vào cách mọi người nghĩ như thế về những
chuyện này Ví dụ, ngày phụ nữ sinh con,
cha mẹ bị tai nạn xe mà chết, có người sẽ cho rằng đó là một tai nạn, sự xuất hiện của
đứa trẻ là ánh sáng làm giảm đi tuyệt vọng, nhưng có người lại cho rằng chính
đứa trẻ đã khắc chết cha mẹ Để tăng thêm cốt truyện, nữ
chính và nam chính tất nhiên sẽ xảy ra một số việc, không lớn thì nhỏ Vì đây
là một tiểu thuyết nhiều nam chính, nói tóm lại lấy nói chuyện yêu đương làm
chủ, ngay cả một đám người đuổi theo phía sau nam chính Hách Liên Thần đều là
vì tạo cơ hội cho nữ chính và nam chính quen biết rồi yêu nhau mà thôi Ngoại trừ phiên ngoại viết nữ
chính giống như bị bệnh thần kinh, nói chung là không có sự kiện lớn không khoa
học nào.. Cũng không có sự kiện khoa học nào xảy ra “Oanh oanh oanh”
Suy nghĩ của Kỷ Uyển còn đang
lộn xộn, theo bản năng ôm eo Hách Liên Thần lui ra sau hơn mười thước Tiếng nổ
rất gần bọn họ, âm thanh rất vang, âm thanh sụp đổ của tòa nhà cách đó không xa
khiến mọi người ở đây đều kinh hãi, tiếng thét chói tai, tiếng khóc, đủ loại âm
thanh khác nhau nhanh chóng truyền tới Màn hình quảng cáo ở phía cao nhất của quảng trường xuất
hiện một bông tuyết, sau đó kết nối lại, xuất hiện khuôn mặt của một người đàn
ông có bộ râu dày [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trên má người đàn ông này trên má phải có một vết sẹo hình chữ thập do dao
chém, đang cười tủm
tỉm nhìn mọi người trên quảng trường: “Sợ không Có sợ không Xin chúc mừng những người còn sống, mọi người
thật may mắn Như vậy đi, hai phút nữa trái bom sẽ tiếp tục nổ tung, để xem mọi
người còn may mắn như vậy không ..... Đừng hoảng sợ, tôi lời khuyên thật lòng
đấy Không cần chạy lung tung, ai biết được bom ở đâu Có khi nơi mọi người
đang đứng bây giờ lại là nơi an toàn nhất đấy!”
Những kẻ khủng bố !! Hách Liên Thần tức đến nhíu
mày: “Tôi nói chứ, nữ nhân kia chắc chắn có độc!”
Không, chỉ có thể là khắc nhau
mà thôi Bởi vì Kỷ Uyển đứng khá cao,
nhìn thấy xa xa một người đàn ông cao lớn đỡ Chu Hương Hương đi ra khỏi quán
bar, cô ấy hoảng hốt nhớ tới hai mươi mấy nam chính khác trong nguyên tác,
không biết người này là người nào Có điều người này này trong tình thế nguy
hiểm cũng không buông người phụ nữ bị thương bên cạnh, có thể thấy được nhân
phẩm rất tốt “Đinh Đinh Đinh”
Kỷ Uyển nhận điện thoại: “Là
trưởng phòng sao, có chuyện gì không?”
“Cô đang ở công viên giải trí
đúng không, có thể nhờ cô hỗ trợ giải quyết hiện trường một chút không.”
Trưởng phòng 21 không khách khí
như những lần gặp mặt trước, ông không chào hỏi gì mà chỉ đi thẳng vào vấn đề Kỷ Uyển: “Hai mươi mốt các
người còn muốn làm siêu anh hùng sao?”
“......”
Đầu dây đối diện hoàn toàn
không biết nên tiếp lời như thế nào “Được rồi Tôi chỉ chịu trách
nhiệm xử lý bom thôi.”
Không có hứng thú nghe đối
phương cảm ơn, Kỷ Uyển cúp điện thoại, ném qua Hách Liên Thần: “Tôi bắt đầu
công việc đây, anh tự mình cẩn thận, không cho
bất cứ con sâu bướm nào đi ra, OK không?”
Hách Liên Thần vẻ mặt ngây thơ:
“OK gì?”
Người đẹp làm gì cũng đẹp, nếu
người khác hỏi vấn đề không liên quan, Kỷ Uyển nhất định sẽ không phản ứng,
nhưng Hách Liên Thần có đặc quyền khác “Tôi làm nhân viên văn phòng
Hai mươi mốt tạm thời, mấy ngày trước đã ký hợp đồng Cứ tưởng lấy tiền lương
ăn chơi chờ chết, không ngờ lại nhiều chuyện như vậy...”
Quên đi, dù sao cũng không thể
để nữ chính chết ở đây được.