"Đại ca Thắng Lợi, ngươi đợi ở chỗ này một lát, ta dẫn theo Hắc Hổ tiếp tục đi về phía trước đuổi theo
Lưu Hồng Quân nói với Tiền Thắng Lợi
"Được… được
Đúng là già rồi, trước kia đi săn, vượt núi băng đèo, một ngày chạy gần trăm dặm cũng như chơi
Bây giờ, mới chạy chừng mười dặm đường đã…ha…ha…" Tiền Thắng Lợi thở hổn hển nói
"Đại ca Thắng Lợi cũng chỉ là dạo gần đây thức đêm nhiều, nên mới bị tụt thể lực, quay về nghỉ ngơi một thời gian, đợi đến lúc đi săn mùa đông là ổn thôi
Lưu Hồng Quân an ủi một câu, sau đó cầm dây thừng cột Hắc Hổ lại
Chờ Tiền Thắng Lợi hết thở dốc, hai người dắt Hắc Hổ cùng Đại Hắc, theo dấu vết Nhị Hắc và Tam Hắc, một đường truy tìm tung tích sói cái
Nhị Hắc và Tam Hắc đã đuổi theo, nên không cần lo lắng bị lạc dấu
"Con sói cái này thật sự quá xảo quyệt
Lưu Hồng Quân vừa chém cành cây cản đường vừa nói
"Đúng vậy, rất nhiều sói đầu đàn trong đàn đều là sói cái
Sói cái rất thông minh
Tiền Thắng Lợi phụ họa nói
Khi chạy trốn, con sói cái này đặc biệt chui vào bụi cây, khiến cho Lưu Hồng Quân và Tiền Thắng Lợi đuổi theo phía sau phải chịu đủ khổ sở
Thế nhưng, đã đến nước này, vẫn phải tiếp tục đuổi theo
Hắc Hổ thỉnh thoảng ngẩng đầu kêu vài tiếng, gọi hai con chó con
Nhưng vẫn không nhận được hồi đáp
Lại đuổi theo một hồi lâu, cuối cùng cũng nghe được tiếng chó sủa
"Á đù
Chờ Lưu Hồng Quân và Tiền Thắng Lợi chạy tới chiến trường, không nhịn được mắng một tiếng
Con sói cái này quá TM giảo hoạt, đi một vòng, lại quay trở lại, ổ sói đang ở phía dưới vách núi cách rừng cây tạp không xa
Thảo nào mới vừa hai con sói lại vi phạm quy luật tự nhiên xuất hiện trước mặt họ
Nguyên lai, lúc nãy bọn họ săn giết gấu ngựa, vô tình xông vào gia viên của chúng
Vừa xuất hiện, là để dụ bọn họ đi
Kết quả, loanh quanh một hồi, vẫn là quay về ổ sói
Lúc này, sói cái đang điên cuồng cùng Nhị Hắc, Tam Hắc đánh nhau
Lưu Hồng Quân và Tiền Thắng Lợi vội vàng cởi dây thừng của Hắc Hổ và Đại Hắc ra
Trong nháy mắt, Hắc Hổ và Đại Hắc xông ra ngoài, gia nhập vào hàng ngũ chiến đấu
Vốn đối mặt với Nhị Hắc, Tam Hắc, sói cái còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, Hắc Hổ và Đại Hắc vừa tham gia, cục diện lập tức thay đổi
Chưa được mấy hiệp, sói cái đã bị Hắc Hổ cắn cổ, đè trên mặt đất, Đại Hắc, Nhị Hắc cắn chân, Tam Hắc cắn bụng
Trong miệng con mẹ sói phát ra từng tiếng than khóc, gắng gượng nghiêng đầu, nhìn về phía ổ sói của mình, nhìn về phía các con của nàng, trong mắt chảy ra nước mắt
Trong nháy mắt, Lưu Hồng Quân thật sự có ý định bỏ qua cho con sói cái, hai mẹ con bọn chúng
Nhưng ngay sau đó, ý nghĩ này đã bị Lưu Hồng Quân dập tắt
Nơi này là rừng rậm, không có đồng tình, chỉ có quy luật sinh tồn "ngươi chết ta sống"
Nếu như, hôm nay là hắn bị lạc đàn, gặp phải hai con sói này, chúng tuyệt đối sẽ không tha cho hắn
Rút dao quắm ra, đi tới trước mặt sói cái, khẽ nói: "Ngươi yên tâm, con của ngươi ta sẽ nuôi lớn, sẽ huấn luyện chúng trở thành chó săn giỏi nhất
Sau đó, một dao đâm vào tim sói cái, kết thúc sinh mạng của nó
"Quân tử, mau đến đây
Lúc này, Tiền Thắng Lợi hưng phấn hô
"Ngươi may mắn thật đó, hai con sói con, còn có một con sói trắng
Tiền Thắng Lợi tiếp tục hô
Sói trắng, thực ra là một loại bệnh, động vật bị bạch tạng
Giống như bạch hổ, hươu trắng, sói trắng, sư tử trắng..
đều được loài người xem là điềm lành, tượng trưng cho sự cát tường
Thực tế, động vật bạch tạng rất thường gặp, sở dĩ chúng ta cho rằng hiếm có, là vì một khi động vật bị bạch tạng, rất khó sống đến khi trưởng thành
Đại đa số khi còn nhỏ, đã bị bầy đàn vứt bỏ, hoặc là bị kẻ săn mồi giết chết
Hai con sói con chừng khoảng một tháng tuổi, cũng rất cường tráng, lúc này đang nằm sấp trên mặt đất, hướng về phía Tiền Thắng Lợi và Lưu Hồng Quân ra vẻ tấn công
Tiếng kêu bi ba bi bô, rất dễ thương, đáng yêu
Nhưng trong mắt Lưu Hồng Quân, hai con sói con này lại tràn đầy linh tính
"Đại ca Thắng Lợi, mỗi người chúng ta một con, ta chiếm tiện nghi, muốn con sói trắng kia
Lưu Hồng Quân cười nói với Tiền Thắng Lợi
"Quân tử, hai con sói con này cứ cho ngươi hết, ta không cần
Ta không có bản lĩnh thuần hóa chúng nó
Chờ lứa chó con tiếp theo ra đời, cho ta chọn một con là được
Tiền Thắng Lợi lắc đầu từ chối đề nghị của Lưu Hồng Quân
"Được, đến lúc đó, để đại ca Thắng Lợi chọn trước
Lưu Hồng Quân cười đáp ứng
Sau đó, anh đến gần sói con, bắt chúng lại, lần lượt kiểm tra một lượt, rồi bỏ vào túi của mình
Hai con sói con này, sói trắng là sói đực, còn con sói con màu đen xám là sói cái, nhìn dáng vẻ, và tình trạng của sói cái, chắc vẫn chưa được một tháng, còn đang bú sữa
Lúc Lưu Hồng Quân bỏ sói con vào túi đeo vai, Tiền Thắng Lợi đã mổ bụng sói cái, lấy nội tạng ra, cho Hắc Hổ và đồng bọn ăn
Không săn thú nữa, Tiền Thắng Lợi trực tiếp cho Hắc Hổ ăn no
Sau đó, anh ta dắt chó xuống núi
Hôm nay vận may không tệ, không chỉ có săn được một con gấu ngựa, còn bắt được hai con sói con
Đi trên đường núi, Lưu Hồng Quân vui mừng thầm nghĩ
"Huynh đệ Hồng Quân, bây giờ có sói con rồi, ngươi còn bắt chó con nữa không
"Muốn chứ
Không chỉ muốn, còn phải bắt nhiều con nữa mới được, muốn cho sói con và chó con từ nhỏ sống cùng nhau, như vậy mới dễ thuần hóa hơn
Lưu Hồng Quân nói
Sói có bản tính sói, chó có bản tính chó, để sói con và chó con từ nhỏ sống chung, bản tính sói sẽ ảnh hưởng đến chó con, khiến cho chó con lớn lên càng thêm hung dữ
Đồng thời, bản tính chó cũng sẽ ảnh hưởng đến sói con, để cho sói con lớn lên cùng chó trở nên ôn hòa, dễ thuần hóa hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bắt sói con thuần dưỡng thành chó săn, ở Đông Bắc là một truyền thống cổ xưa, rất nhiều thợ săn kỳ cựu cũng thích bắt sói con về thuần dưỡng
Những thợ săn thuần dưỡng được sói con đều là những thợ săn đỉnh cao, cao thủ thiện xạ
Cao thủ thiện xạ không phải ai cũng làm được, chỉ có những thợ săn giỏi nhất mới được tôn xưng là cao thủ thiện xạ
Trương pháo, Lý pháo, Vương pháo..
đều là danh hiệu tôn xưng thợ săn, là một loại vinh dự
Đi đến chỗ con gấu ngựa vừa săn được, Lưu Hồng Quân dùng dao quắm cắt mũi gấu, tay gấu và đầu gối gấu mang đi
Về phần gấu ngựa, con này chừng sáu bảy trăm cân, dựa vào Lưu Hồng Quân và Tiền Thắng Lợi hai người, căn bản không khiêng đi nổi
Chỉ có thể tạm để ở đây, chờ khi nào để đội trưởng Dương tổ chức người khiêng xuống
Còn hai con sói, cũng phải chờ đội trưởng Dương phái người đến thu dọn
..
Hơn năm giờ sáng vào núi, lúc trở về vẫn chưa đến mười một giờ
Đem sói con bỏ vào trong chuồng chó
Trong nhà Lưu Hồng Quân, gần phía tường phía tây, một góc tây nam là nhà xí, kế bên nhà xí là hai cái chuồng chó lớn nhỏ, bên ngoài rào đá xung quanh, bên trong còn có một căn phòng bằng đá, đây mới chính là chuồng chó
Bên ngoài gọi là vòng chó
Cái lớn là nơi sinh hoạt bình thường của chó, cái nhỏ là nơi đặc biệt chuẩn bị cho chó cái
Khi chó cái lên cây non, sẽ chỉ nhốt riêng chó cái vào chuồng nhỏ, những con chó đực định ghép đôi cũng sẽ bị nhốt chung một chỗ
Lưu Hồng Quân thả sói con vào trong vòng chó, hai con chó con vừa xuống đất đã lập tức dựa vào nhau, hướng bốn phía nhe răng, phát ra tiếng kêu non nớt
Quả đúng là sói con, sự cảnh giác này, Lưu Hồng Quân càng xem càng thích
Lưu Hồng Quân vào nhà lấy ra một bình sữa mạch nha, pha ngâm hơn nửa chậu, đặt vào trong vòng chó
Hai con chó con không hề tiến đến uống mà tiếp tục nép chung một chỗ, đề phòng xung quanh
Lưu Hồng Quân cũng không để ý tới chúng, vừa mới đổi một nơi xa lạ, đợi lát nữa, từ từ thích ứng sẽ tới ăn
Lưu Hồng Quân rửa tay một cái, chuẩn bị nấu cơm trưa
Bánh bột chuẩn bị tối hôm qua vẫn chưa ăn
Vừa hay, trưa hôm nay làm món hầm cách thủy, nhúng bánh bột ăn
Anh ra sau vườn hái được hai quả cà tím, để vào trong chậu rửa sơ qua, cũng không gọt vỏ, trực tiếp xé nhỏ ra bằng tay
Sau đó, anh xuống hầm lấy một miếng thịt muối, rửa sạch, cắt thành khối
Chuẩn bị xong hành gừng
"Anh Hồng Quân, anh về rồi à, có sao không
Lúc Lưu Hồng Quân vừa nhóm lửa, một cô gái có dáng người cao ráo đi vào cửa
"Anh không sao
Nhìn thấy cô gái, trên mặt Lưu Hồng Quân lộ ra vẻ tươi cười
Đây là cô con gái nhỏ của đội trưởng Dương, Dương Thu Nhạn, cũng chính là vợ tương lai của anh
Nếu như tất cả không thay đổi, năm nay mùa thu sẽ đính hôn, sau đó…
Đời trước, anh đi nhập ngũ, Dương Thu Nhạn vẫn một lòng chờ anh năm năm
"Em nghe cha em nói anh vào núi, lo muốn chết
Dương Thu Nhạn đứng đối diện Lưu Hồng Quân, đầy vẻ quan tâm nói
"Có thể có chuyện gì
Em không tin bản lĩnh của anh, còn có thể không tin bản lĩnh của đại ca Thắng Lợi
Lưu Hồng Quân cười nói
"Em tin bản lĩnh của anh mà, anh Hồng Quân giỏi nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Thu Nhạn nhìn Lưu Hồng Quân, nói rành mạch
Xem vẻ mặt sùng bái của Dương Thu Nhạn, trên mặt Lưu Hồng Quân lộ ra nụ cười ấm áp
"Anh Hồng Quân, em nghe cha em nói, anh không muốn đi lính
Dương Thu Nhạn giống như chú chim én nhỏ, đứng bên cạnh Lưu Hồng Quân líu ríu nói
"Ừ
Anh định ở lại thôn, làm vệ sinh viên
"Anh Hồng Quân, không phải anh vẫn luôn muốn đi lính sao
Anh cứ yên tâm đi lính đi, em sẽ luôn chờ anh
Dương Thu Nhạn đỏ mặt nói
"Anh bây giờ lại không muốn đi, anh muốn ở lại làm vệ sinh viên
Hay là nói, em muốn anh đi lính
Lưu Hồng Quân cố tình trêu chọc Dương Thu Nhạn
"Em không muốn
Anh Hồng Quân à, cứ nghĩ đến chuyện anh phải đi lính, một thời gian rất dài không gặp được anh, em liền..
liền…" Dương Thu Nhạn mặt đỏ như gấc, cúi đầu nghịch nghịch đầu ngón tay
"Ừ
Lưu Hồng Quân vừa nấu rượu vừa trò chuyện cùng Dương Thu Nhạn
Hai người coi như thanh mai trúc mã, đôi trẻ vô tư
Chỉ là, đời trước, tâm tư Lưu Hồng Quân không đặt hết vào Dương Thu Nhạn, mãi đến sau này mới…
"Nồi nóng rồi
Thấy Lưu Hồng Quân đã nhóm lửa, Dương Thu Nhạn chủ động bước lên trước, tìm hũ mỡ lợn, múc một muỗng mỡ bỏ vào trong nồi
"Cho nhiều chút, buổi trưa ăn hầm cà tím
"Vâng
Dương Thu Nhạn lại múc thêm một muỗng mỡ lợn
Lưu Hồng Quân nấu rượu, Dương Thu Nhạn hầm đồ ăn, hai người phối hợp rất ăn ý, chỉ chốc lát đã cho cà tím hầm vào trong nồi
"Giữa trưa ăn ở đây luôn nhé
"Không được, em trốn đến đây, em phải mau về nhà, trong nhà cơm còn chưa nấu
Lưu Hồng Quân vừa nhắc, Dương Thu Nhạn mới nhớ ra, đã gần trưa rồi, mọi người bắt đầu đi làm về, cha mẹ, đại ca, đại tẩu của cô cũng nên về ăn cơm
Vừa nãy vội vàng giúp Lưu Hồng Quân nấu cơm, trong nhà còn chưa có gì
Lưu Hồng Quân không giữ Dương Thu Nhạn nữa, chỉ là từ trong túi lấy ra một đôi đầu gối gấu đưa cho Dương Thu Nhạn, "Em mang cái này về, cho Dương thúc
Bảo là có dùng để làm đầu gối
"Anh Hồng Quân, anh thật là thông minh quá, em nói là lấy cho ba em dùng đầu gối gấu, chắc ông ấy không mắng em đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Thu Nhạn vui vẻ nhận lấy đầu gối gấu
Nhìn Dương Thu Nhạn nhún nha nhún nhảy rời đi, nụ cười trên mặt Lưu Hồng Quân mới dần biến mất
Dương Thu Nhạn năm nay mới mười bảy tuổi, để vào thời đại sau, vẫn còn là một đứa trẻ.