Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 53: khí phách Lưu gia phụ tử




Chương 53: Khí phách của cha con nhà Lưu Lưu Hồng Quân định gọi ông bô lại, nhắc nhở hắn một câu, là 'ngươi' mang ít đồ thôi à
Đằng này lại đi cầu hôn mà tay không thế kia
Bất quá, nghĩ một chút đến ông bô, 'hắn' cũng không phải là loại người không hiểu chuyện đời, ông bô là tay bợm già trong xã hội đen, làm như vậy tự nhiên có đạo lý của hắn
Vậy nên cũng không lên tiếng nữa
Dương Thu Nhạn thu dọn xong nồi niêu chén bát, lại bắt đầu bận rộn giặt quần áo cho Lưu Hồng Quân
Lưu Hồng Quân cũng không nhàn rỗi, đi ra phía tây nhà, ôm 'Lê Hoa' cùng 'Hoàng Trung' và Tam Hắc ra ngoài, thả chúng ở bên ngoài
Đây không phải do Lưu Hồng Quân ác độc, chó bị thương lại còn đuổi chúng ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Hồng Quân ôm bọn chúng ra, là để cho chúng tiện việc
Chó cũng cần đi tiểu đi nặng, phía tây nhà là nhà vệ sinh, tự nhiên không thể để bọn chúng ở trong nhà đi vệ sinh được
"Thu Nhạn, chờ sang năm, chúng ta tìm một chỗ xây một căn nhà tử nhé
Lưu Hồng Quân nhìn Dương Thu Nhạn đang giặt quần áo, vừa cười vừa nói
"Hồng Quân ca, phòng này cũng rất tốt rồi, không cần phải tốn tiền xây nhà mới nữa đâu
"Phòng này vẫn còn quá nhỏ, ta dự định theo kiểu tứ hợp viện Bắc Kinh, xây một căn nhà lớn
Xây năm gian phòng chính phía bắc, mỗi bên tả hữu ba gian, dựng cổng rộng rãi sáng sủa, xây thêm ba gian nhà đối diện nữa
Đến lúc đó nhà đối diện dùng làm phòng vệ sinh
Phía sau lại xây cái sân lớn..
Lưu Hồng Quân kể lại dự tính của bản thân cho Dương Thu Nhạn nghe
"Xây nhà lớn như vậy, tốn biết bao nhiêu tiền a
Chúng ta cũng ở không hết, hơn nữa xây nhà lớn như thế cũng quá chói mắt
Dương Thu Nhạn dừng tay giặt đồ, nói rất nghiêm túc
Vẻ mặt ấy, dáng điệu kia, hoàn toàn là bộ dạng nữ chủ nhân trong nhà
"Bây giờ nhà nước cải cách mở cửa rồi, không giống trước đây nữa, không cần lo lắng quá nổi bật sẽ gây rắc rối
Với lại, cho dù có rêu rao một chút thì sao
Ở trong núi lớn này, ta, Lưu gia, lại sợ ai chứ
Lưu Hồng Quân khí phách nói
Rồi lại nói thêm: "Ta cũng đang nghĩ đến một nơi tốt
"Chỗ nào
"Chỗ đầu ngõ phía bắc của thôn đó
Chúng ta lấy đám đất hoang kia, phía trước xây nhà, phía sau là sườn núi làm vườn
Nhà nhất định phải xây lớn một chút, như vậy tương lai con cái của chúng ta mới có chỗ ở
"Ngươi chẳng phải muốn ở sườn núi phía đông sao
Sao giờ lại muốn ở sườn núi phía bắc
Nghe Lưu Hồng Quân nói đến chuyện sinh con, mặt Dương Thu Nhạn trong nháy mắt đỏ bừng, nhưng vẫn cố gắng đè nén sự xấu hổ để nói
"Trước kia muốn ở sườn núi phía đông là để cho tiện, chúng ta không cần trồng hoa màu, trồng ít cây ăn quả, nuôi thêm ít ong mật gì đó, đỡ phải lo
Còn bây giờ, muốn ở sườn núi phía bắc, là bởi vì bên kia thích hợp để xây nhà, như vậy nhà chúng ta với nhà bên cạnh kề nhau, cũng thuận tiện hơn
"Nhưng mà, đất ở phía bắc so với sườn núi phía đông dốc hơn nhiều
"Chẳng qua là hơi dốc một chút thôi, mà chúng ta cũng có trồng trọt gì đâu, trồng cây ăn quả trên núi cũng không ảnh hưởng, ở chân sườn núi khai khẩn một ít làm vườn rau, tùy tiện trồng trọt ít thức ăn cũng đủ cho chúng ta ăn rồi
Quan trọng nhất là nhà ta càng ngày càng nhiều chó, chỗ ở chật không đủ chỗ nuôi rồi
Lưu Hồng Quân cười nói
"Cũng đúng, trong nhà bây giờ đã có đến mười con chó lớn nhỏ rồi, xem điệu bộ của ngươi chắc còn muốn kiếm thêm mấy con nữa về nuôi
Viện tử mà xây nhỏ thì đúng là nuôi không nổi thật
Dương Thu Nhạn bị câu cuối cùng của Lưu Hồng Quân thuyết phục
Dương Thu Nhạn vốn là người sinh sống ở núi, không hề ghét nuôi chó, ngược lại còn rất thích chúng
Đàn ông đã muốn nuôi thì cứ nuôi thôi, muốn nuôi bao nhiêu cũng được, với lại nam nhân của mình cũng lợi hại, chắc chắn nuôi nổi thôi
"Vậy ngày mai ta đi tìm cha vợ của ta, đòi đám đất ở phía bắc của làng về
Nhân lúc trời chưa có tuyết rơi, chúng ta tìm người san bằng đất làm móng nhà trước
Lưu Hồng Quân vừa cười vừa nói
"Xì, đồ mặt dày, còn chưa cưới đã gọi cha vợ rồi, không sợ người ta cười cho à
Dương Thu Nhạn đỏ mặt hờn dỗi nói
"Ha ha
Chuyện này cũng có mấy tháng nữa thôi mà
Lưu Hồng Quân cười hắc hắc đáp
Lúc vợ chồng son đang nói chuyện phiếm thì Lưu lão cha đã đi đến đại đội bộ
Bình thường, Dương Quảng Phúc đều ở lại đại đội bộ, rất tận chức
Lúc này, trong sân của đại đội bộ, Phương Vĩ Sơn đang dẫn một đám người bận rộn chế biến jambon Kim Hoa và thịt muối
Lưu lão cha chỉ liếc qua một cái rồi đi thẳng vào phòng làm việc
"Ha ha ha
Đổng lão đệ, Quảng Phúc, lão Tô, đều bận rộn hết cả rồi sao
Lưu lão cha chắp tay, cười lớn chào hỏi mọi người trong phòng làm việc
"Ngươi cái lão già này, còn chịu mò về đấy à
Dương Quảng Phúc thấy Lưu lão cha, vừa cười vừa mắng
"Lưu lão ca, ngươi không ở dưới chân núi chơi đùa với con cháu, sao lại chịu mò lên làng rồi
Bí thư Đổng cũng cười trêu chọc nói
"Không đi không được a
Nếu không đến thì có người sốt ruột cho coi
Lưu lão cha cười nói
Lưu lão cha nói đương nhiên là Dương Quảng Phúc rồi
Mặc dù hai nhà đều đồng ý chuyện hôn sự, nhưng chung quy vẫn chưa đính hôn
Lưu Hồng Quân với Dương Thu Nhạn đều còn trẻ, đang mặn nồng, ai dám cam đoan bọn 'chúng' nó có thể nhịn được
Nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao, chưa nói đến nóng vội, chỉ sợ tuổi trẻ không biết tốt xấu, nếu làm náo loạn xảy ra chuyện thì mất mặt quá
Cho nên Dương Quảng Phúc mới sốt ruột muốn hai người đính hôn, rồi nhân lúc mùa đông mọi người rảnh rỗi làm đám cưới cho xong
Chỉ cần đám cưới xong xuôi thì sau này hai người muốn dày vò nhau kiểu gì cũng được
Thậm chí có xảy ra án mạng cũng chẳng sao
'Hắn' cũng có thể sớm ôm cháu ngoại
"Ngươi cái lão già, nếu ngươi không sốt ruột thì cứ ở ôm cháu nội của ngươi đi, đừng hấp tấp chạy về đây thế chứ
Ta thì chẳng có chút gì phải vội cả, không có 'ngươi' là cha, ta tự mình lo liệu chuyện cưới xin của hai đứa, đến lúc đó ta bảo Hồng Quân về nhà ta ở rể luôn
Dương Quảng Phúc không chịu thua, cười mắng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi đừng hòng nghĩ đến chuyện tốt đó
Hôm nay có lão Đổng và lão Tô ở đây, hai người làm chứng luôn đi, chúng ta viết tờ hôn thư
Xem như định chuyện này luôn
Lưu lão cha vừa cười vừa nói
"Ngươi định cứ thế quyết định chuyện hôn sự luôn à
Thật là keo kiệt hết chỗ nói, chưa thấy ai keo như ngươi
Không nói đến lễ vật hỏi cưới, đến cả tiệc rượu cũng chẳng thấy động tĩnh gì
Dương Quảng Phúc trừng mắt mắng
"Bày tiệc rượu làm gì
Chờ đến khi kết hôn thì bày luôn, ta đảm bảo sẽ tổ chức cho bọn nó một đám cưới hoành tráng
Ta sẽ mời gánh hát từ Cục lâm nghiệp Đại Hải Lâm về hát cho ba ngày liên tục nhị nhân chuyển
Sau đó lại làm thêm một ngày tiệc linh đình nữa, vậy có tương xứng với khuê nữ nhà ngươi chưa
Lưu lão cha cười nói
"Còn lễ hỏi đâu
Dương Quảng Phúc trợn mắt nói
"Đây đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở đây nè
Lưu lão cha móc từ trong túi ra một bọc vải, để xuống trước mặt Dương Quảng Phúc
"Đây là cái gì vậy
Dương Quảng Phúc tò mò mở bọc vải ra
"Đây là vòng ngọc
"Vòng này xanh quá
"Cái này chắc đáng giá không ít tiền đâu
"Đáng tiền gì chứ, đây là quà đính hôn ta tặng cho con dâu tương lai của ta đó
Lưu lão cha cười ha hả nói
"Lão Lưu ca, vật này chắc ngày xưa phải là của địa chủ lão tài mới có chứ
Ngươi cứ thế mà lấy ra không sợ gây họa à
Bí thư Đổng cẩn thận nhắc nhở
"Ta có phạm lỗi gì chứ
Ta cho con dâu tương lai một đôi vòng tay, thì có gì là sai
Bọn nhóc con ở trên huyện ấy, thử dám đến tìm ta xem
Lưu lão cha trừng mắt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.