Sống Lại Trước Mạt Thế, Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Rồi Điên Cuồng Tàn Sát

Chương 79: Chương 79




Sở Bội Bội không nhìn thấy vẻ kinh hãi của hai người, vẫn đang chăm chú cho gà ăn
Con gián được đưa đến miệng, hai con gà đều điên cuồng lao đến giành giật
“Tiểu gia hỏa, các ngươi thích ăn gián sao
Nhà ta có rất nhiều, mời các ngươi ăn.”
An Nam: ……
Chẳng trách cả tòa nhà ồn ào đến nỗi đau đầu mà nàng còn có tâm tư cạo đầu
Thì ra nàng căn bản không để tâm đến những con côn trùng lớn đó
Triệu Bình An giật giật khóe miệng: “Ngươi thế mà không sợ gián?”
Sở Bội Bội: “Con vật nhỏ đó, có gì đáng sợ chứ.” Nói đoạn, nàng cau mày: “Chẳng qua số lượng quá nhiều cũng rất đáng ghét
Trong nhà của ta khắp nơi đều là, thật sợ chúng nó làm ô nhiễm lương thực của ta.”
Triệu Bình An nghe vậy, nhấc nhấc cây gậy trong tay: “Chọn một con đi!”
Chương 106: Chuột không thể ăn
Sở Bội Bội nhìn hai con gà kia: “Gà này lớn nhanh thật!” Nói rồi, còn nuốt một ngụm nước bọt
Triệu Bình An khóe miệng co giật: “Con này không thể ăn đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn chúng còn nhỏ mà!”
Sở Bội Bội nghi hoặc: “À
Vậy ngươi nói để cho ta chọn……”
An Nam bị dáng vẻ của nàng chọc cười
Mới vừa rồi từ ánh mắt của nàng, dường như đã thấy cảnh gà quay xèo xèo bốc khói dầu
Triệu Bình An: “Ta nói là để cho ngươi mang về nuôi, nó có thể giúp ngươi dọn dẹp gián trong nhà!”
Nuôi ư
Sở Bội Bội kịp phản ứng: Đúng rồi
Đặt trong nhà tiêu diệt gián, còn không cần thêm lương thực để cho ăn
Chờ gà lớn rồi hẵng ăn
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của nàng, Triệu Bình An nhắc nhở:
“Một hai tháng nữa, nó sẽ có thể mỗi ngày đẻ trứng gà tươi cho ngươi ăn
Ăn gà hay ăn trứng, đến lúc đó ngươi tự chọn.”
Sở Bội Bội hai mắt sáng lên: Trứng gà?
Vậy trước tiên giữ lại ăn trứng gà, không đẻ trứng được nữa mới ăn thịt
Nguyên tắc là không lãng phí một chút nào
Nàng mừng rỡ chọn một con trông ngoan ngoãn hơn: “Lấy con này đi!”
“Nhưng ta chưa từng nuôi thứ này, cũng không biết có dưỡng tốt được không……”
An Nam: “Chủ yếu là cẩn thận lũ chuột biến dị, đừng để chúng cắn chết gà là được.” Nói rồi, nàng lấy ra thuốc diệt chuột và hùng hoàng vừa tìm được, đưa cho Triệu Bình An và Sở Bội Bội
Sở Bội Bội nhận đồ vật nhìn thoáng qua: “Sao cái này còn có hùng hoàng?”
Triệu Bình An như có điều suy nghĩ: “Thần tượng, ngươi nghi ngờ sẽ có rắn xuất hiện?”
Không phải nghi ngờ, mà là chắc chắn sẽ có rắn
Nhưng An Nam khẳng định không thể nói thẳng, chỉ nói là:
“Rắn, côn trùng, chuột, kiến” đều chẳng khác nhau là mấy
Hiện giờ côn trùng và chuột đều có rồi, ta thực sợ sẽ có rắn xuất hiện
Trong nhà của ta vừa khéo có bột hùng hoàng, chúng ta cứ phòng bị sớm một chút vẫn tốt hơn.”
Sở Bội Bội dựng cả lông tơ: “Nếu có rắn thì đáng sợ quá
Ta lớn như vậy rồi mà chưa từng thấy rắn thật.”
Triệu Bình An lại cau mày: “Thần tượng nói không phải là không có khả năng.”
“Rắn không sợ nước, nếu những con gián chuột này đều có thể sống sót trong lũ lụt, thì rắn chắc chắn cũng có thể……
Hôm nay những thứ này xuất hiện quá đột ngột, ta nghi ngờ rất có thể là nhiệt độ lại sắp tăng vọt, cho nên chúng mới điên cuồng tràn vào trong nhà
Dù sao động vật luôn nhạy cảm hơn con người đối với thiên nhiên.”
An Nam không khỏi lại xem trọng hắn một chút
Hắn đoán rất đúng, những thứ kinh tởm này xuất hiện không bao lâu, nhiệt độ liền tăng vọt đến 60 độ
Ở kiếp trước mọi người chỉ lo diệt trừ côn trùng gây hại, căn bản không ai nhận ra điều này có ý nghĩa gì
Cái Triệu Bình An này, thật sự là một chuyên gia tận thế, luôn có thể dự đoán chính xác tương lai
Triệu Bình An tiếp tục nói: “Rắn càng không thích nhiệt độ cao
Nếu lũ chuột gián này đều có thể bò vào trong nhà, thì rất có thể cũng sẽ có rắn xuất hiện.”
Sở Bội Bội nghe hắn nói mà rùng mình
“Ngươi nói là, sau đó có khả năng sẽ xuất hiện nhiệt độ cao hơn nữa, còn kèm theo rắn quấy phá?” Giọng nàng run rẩy: “Còn có cho người sống hay không đây
Đây quả thực là Vương Trát* mà
Đáng sợ quá……”
(*Vương Trát: Quân át chủ bài trong một ván bài, có nghĩa là cực kỳ khó giải quyết hoặc một đòn chí mạng.)
An Nam: “Triệu Bình An phân tích rất có lý, chúng ta gần đây bớt đi ra ngoài đi
Nhiệt độ không khí mà cao hơn nữa thì thật sự sẽ nướng sống người ta chết mất.” Nói đoạn, nàng hỏi bọn hắn: “Dầu các ngươi tìm được thế nào rồi?”
Sở Bội Bội: “Thu hoạch rất tốt, đã tìm được gần hết rồi
Bên ngoài bây giờ người tìm dầu càng ngày càng nhiều, cũng không còn dư thừa gì.”
Triệu Bình An gật đầu: “Chúng ta vừa mới về tới lúc còn nói, tối nay lại tìm một lần nữa, sau đó sẽ không tìm nữa.”
An Nam nhẩm tính thời gian trong lòng một chút, nhiệt độ cực cao là ngày mai mới xuất hiện, tối nay bọn hắn lại ra ngoài một lần cũng không sao
Thế là gật gật đầu: “Vậy các ngươi cẩn thận một chút, mặc áo giữ nhiệt
Sau đêm nay thì không cần ra ngoài nữa.”
Hai người gật gật đầu
Triệu Bình An nhìn thuốc hùng hoàng trong tay: “Chờ về ta liền rải nó ở ngoài cửa và trên bệ cửa sổ
Nhưng vẫn mong nó không cần phát huy tác dụng……”
Trơn trượt, phun lưỡi rắn, nghĩ đến đã cảm thấy khủng bố
An Nam nhắc nhở hắn: “Còn phải cẩn thận cống thoát nước.”
Những con rắn, côn trùng, chuột, kiến đó không nhất định sẽ quang minh chính đại đi qua cửa sổ
Sở Bội Bội nhìn con gà mái, thuốc chuột, bột hùng hoàng trong tay, có chút ngượng ngùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hai người các ngươi đều mang đồ tốt ra, trong nhà của ta lại không có thứ gì quý hiếm cả……”
An Nam vừa định nói gì đó, đã thấy mắt nàng sáng lên:
“Đúng rồi
Ta có thể giúp các ngươi điều trị thân thể, coi như báo đáp
Chờ tối nay tìm dầu xong, về sau mỗi tối ta đến châm cứu điều hòa khí huyết cho các ngươi.”
Đồ vật không đủ, kỹ thuật đến bù
An Nam không nói ra được lời vừa định nói, liền nuốt lại ngay lập tức
Điều trị thân thể
Cái này ai có thể từ chối cơ chứ
Nàng lập tức nói tiếp: “Ta không có dị nghị!”
Triệu Bình An: “Ta thì chẳng có gì muốn điều trị, nếu có thời gian, phiền ngươi giúp mẹ ta xem một chút đi
Căn bệnh nóng tính của nàng mà khỏi được, ta đem tất cả gà cho ngươi hết cũng được.”
Sở Bội Bội liền vội vàng lắc đầu: “Thôi đi
Ta nuôi không nổi nhiều như vậy đâu.”
Mấy người đang nói chuyện vui vẻ hòa thuận, dưới lầu đột nhiên truyền đến một trận tiếng la khóc
“Ba ba
Ba ba, ba tỉnh lại đi!”
“Lão công
Hức hức hức, anh đừng chết mà
Sớm biết đã không để anh ăn thử con chuột……”
Là một gia đình ba người ở tầng 10, phòng 1001
Những người bị lũ gián chuột dày đặc làm buồn nôn đến mức chạy ra ngoài, đều là những nhà còn dư lương thực
Những người thực sự cùng đường bí lối, nhìn thấy những thứ kinh tởm đó, phản ứng đầu tiên đều là: có ăn được không
Bọn họ thật sự đói đến không chịu nổi
Đặc biệt là nhà 1001 còn có trẻ con
Hai vợ chồng bàn bạc một phen, người chồng ăn thử chuột, người vợ ăn thử gián, nếu không có vấn đề gì, sẽ cho con ăn
Như vậy về sau cũng không cần phải chịu đói nữa
Lại không ngờ người chồng vừa ăn xong không bao lâu, liền sùi bọt mép, toàn thân run rẩy, chốc lát đã không còn khí tức
Người vợ và đứa trẻ đều sợ ngây người, không ngừng kêu khóc
“Lão công, anh tỉnh lại đi
Sao có thể như vậy?
Em trước đó thấy trên mạng người ta ăn nhiều chuột thế mà cũng không sao mà?”
Người vợ khóc đến thê lương, nhưng nàng không biết là, chuột vốn dĩ là một loại sinh vật mang rất nhiều vi khuẩn
Mà những con chuột biến dị béo múp này thì càng tệ hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng gặm ăn quá nhiều xác thối và rác thải trong lũ lụt, số lượng vi khuẩn đã vượt ngưỡng cho phép
Đừng nói là ăn, cho dù chỉ bị cắn một cái cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm
Ba người trên tầng 14 nghe tiếng khóc dưới lầu, không khỏi lo lắng, cũng không còn tâm trí để tiếp tục trò chuyện
Đặc biệt là An Nam, nàng nghĩ đến Phù Quý vừa rồi còn cắn đầy miệng máu chuột, càng không kìm được muốn về nhà
Không được
Còn phải rửa cho cẩu tử thêm lần nữa
Tuyệt đối đừng để Phú Quý nhà nàng nhiễm phải bệnh gì
Nàng vội vã đẩy cửa vào, đã thấy trong phòng một bầu không khí giương cung bạt kiếm……
Chương 107: Gà bay chó chạy
Cẩu tử và gà trống đứng đối mặt nhau, cách nhau hai mét, trừng mắt nhìn đối phương
Phú Quý từ trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ, nhe răng ấn thấp thân thể, một bộ dạng vận sức chờ phát động
Gà trống nhỏ thì hùng dũng oai vệ ngẩng đầu lên, bất động nhìn chằm chằm Phú Quý
An Nam sầm mặt nhìn lông chó và lông vũ đầy đất trong phòng
Thế nào, đây là đã đánh nhau một trận rồi sao?
Đang lúc nàng nghĩ phải làm sao để thuyết phục Phú Quý chấp nhận thành viên mới này, thì nói chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh, hai bên đồng thời phát lực, bỗng nhiên vọt vào nhau
Phú Quý hung hãn như khi bắt chuột, vừa dùng miệng cắn cổ gà, vừa dùng móng vuốt mạnh mẽ quạt nó
Gà trống nhỏ cũng không chịu yếu thế, đầu liên tục điểm, đặc biệt linh hoạt, nhẹ nhàng lách thoát miệng chó, còn tiện thể mổ Phú Quý một ngụm
Cẩu tử nổi giận, móng vuốt mập mạp hung hăng vỗ, trực tiếp đánh đối phương mắt nổi đom đóm
Sau đó nắm lấy cơ hội, lại muốn đi cắn nó
Con gà đó một cái bay nhảy, lại bay vọt lên
Trong lúc nhất thời, một chó một gà bất phân thắng bại, đánh túi bụi
An Nam nhìn lông chó và lông gà bay loạn khắp nơi, không kìm được thở dài một tiếng
Cái gì gọi là gà bay chó chạy
Cái gì gọi là gà chó không yên
Đây chính là
Trước đó chỉ nghĩ đến gà này có thể bắt côn trùng, lại quên mất vấn đề của Phú Quý
Mắt thấy hai bọn nó sắp lưỡng bại câu thương, An Nam liền vội vàng tiến lên, mỗi đứa một đạp đá bay
“Cả hai đứa mau im lặng!!”
Đương nhiên, làm phụ huynh rất khó xử lý việc công bằng
Dù sao Phú Quý mới là dân bản địa của căn nhà này, là tiểu bảo bối tâm can của nàng
Chân đá đến người nó thì vô ý thức đã thu lực, chỉ làm nó thua một cú ngã
Thương thay gà trống nhỏ thì không như vậy, trực tiếp bị đá bay xa hai mét
Phú Quý thấy thế, đắc ý gầm gừ vài tiếng, kết quả bị An Nam tặng cho một cốc đầu
“Hai đứa hãy nghe cho ta đây
Sống hòa bình, không được đánh nhau
Nếu không……” Nàng lần lượt nhìn bọn chúng một chút, lộ ra hung quang bóp bóp nắm tay: “Đừng trách ta không khách khí.”
Hai con vật nhỏ đều bị khí thế của chủ nhân trấn áp
Phú Quý lấy lòng vẫy vẫy cái đuôi, cứ bên chân nàng mà qua lại cọ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.