Hạ Ngữ đã thu hồi tâm của bí cảnh, đứng ở bên ngoài đại trận
Linh thức của nàng dò theo, không cách nào thăm dò rõ ràng bên trong
Linh thức phản hồi về là một khoảng trống rỗng
Biết rõ sư muội của nàng ở bên trong, Hạ Ngữ cũng không dám tùy tiện tiến vào
Nàng không rành về trận pháp
Đại trận này mặc dù là vội vàng bày ra, nhưng không ai biết rõ Lữ Thiếu Khanh đã bày ra vào lúc nào và như thế nào
Tùy tiện đi vào, sẽ chỉ làm bản thân bị nhốt bên trong
Hạ Ngữ nhìn đại trận, không khỏi cảm thán trong lòng
Thiên Ngự phong, nhân tài lớp lớp
Kế Ngôn, đệ nhất nhân Tề Châu, chưa đến ba mươi tuổi đã có tư chất hơn người bước vào Nguyên Anh kỳ
Tiêu Y, tiểu sư muội của Kế Ngôn, Luyện Khí kỳ mà đã lĩnh ngộ kiếm ý, phần thiên phú này không kém Kế Ngôn bao nhiêu
Hôm nay đứng ra, lấy thực lực Luyện Khí kỳ ngăn cản đối thủ Kết Đan kỳ
Chỉ riêng dũng khí đã bỏ xa người cùng thế hệ một quãng đường dài
Còn Lữ Thiếu Khanh, một gã khiêm tốn đến đáng sợ
Thực lực chân chính không bộc lộ ra, khí tức trên người quá mờ mịt, ngay cả Hạ Ngữ cũng không dám phán đoán rốt cuộc mạnh đến mức nào
Nhưng vừa ra tay, liền khiến Tuyên Vân Tâm chịu thiệt lớn
Còn có thể trong âm thầm bày ra trận pháp, che chắn Tiêu Y cùng ba người họ
Giải quyết mối lo của Hạ Ngữ sau này
Chưa giao chiến đã có chuẩn bị, dường như đã lường trước tình huống này sẽ xảy ra
Tâm tư kín đáo, mưu tính sâu xa
Bỏ qua thực lực không nói, chỉ riêng tâm tư, Hạ Ngữ đã thấy Lữ Thiếu Khanh đáng sợ
Người như vậy bày đại trận, Hạ Ngữ không dám tùy tiện tiến vào
Bất quá
Hạ Ngữ cảm nhận đại trận vận hành trở nên trì trệ, nhìn cách Tử Tân và đám đệ tử Điểm Tinh phái dùng bạo lực đối phó đại trận
Đại trận này hẳn là không trụ được bao lâu nữa
Lữ Thiếu Khanh bây giờ còn chưa trở về
Hạ Ngữ nhảy lên một thân cây, ngồi xếp bằng xuống, vừa khôi phục, vừa chờ đại trận phá vỡ hoặc Lữ Thiếu Khanh trở về
Về việc đi tìm Lữ Thiếu Khanh, Hạ Ngữ không quyết định vậy
Lỡ đụng phải chuyện khó xử thì không hay
Bên trong đại trận, Tân Chí và đám đệ tử Điểm Tinh phái không ngừng công kích
Đại trận Lữ Thiếu Khanh bày ra cuối cùng không chống đỡ nổi
Theo một luồng linh khí lớn khuếch tán ra xung quanh
Sương trắng tan biến, đại trận cuối cùng bị phá
"Ha ha
Tiếng cười đắc ý của Tân Chí vang lên, "Chỉ là phá trận mà cũng muốn ngăn được ta
"Ba đứa nhóc thối, chịu chết đi
Tân Chí lại xuất hiện tại chỗ cũ, nhìn chằm chằm ba người Tiêu Y
Đệ tử Điểm Tinh phái cũng chậm rãi bao vây, mắt lộ hung quang
Trận pháp phản phệ không dễ hóa giải như vậy, vì vậy bọn họ chịu không ít khổ trong đại trận, trong lòng đầy tức giận
Nỗi bực dọc trong lòng cần phải giải tỏa
Không ít đệ tử Điểm Tinh phái cầm linh phù trên tay, chuẩn bị ra tay với ba người Tiêu Y
Ba người Tiêu Y như lâm đại địch
Tân Chí cười lạnh không thôi, "Nhóc thối, giỏi trốn thật đấy
"Lần này xem các ngươi còn trốn được không
Tiêu Y nói, "Kẻ bại dưới tay, cũng dám sủa bậy
Lời khiêu khích của Tiêu Y lần này khiến Tân Chí nổi điên lần nữa
"Đáng chết, con nhóc thối này, ngươi nhất định phải chết
"Nói cho ngươi biết, hôm nay ai tới cũng không cứu được ngươi
"Hôm nay ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh
"Thật sao
Thanh âm Hạ Ngữ từ sau lưng Tân Chí truyền đến
"Tân công tử, khẩu khí lớn thật đấy
Thân thể Tân Chí cứng đờ, lúng túng giây lát, thấy Hạ Ngữ từ trên một thân cây phiêu nhiên rơi xuống
Áo trắng bay bay, như tiên nữ trong rừng
Đối diện Hạ Ngữ đang phiêu nhiên tới
Tân Chí như chuột gặp thiên địch, cả người lông tơ căng thẳng dựng lên
Hắn và Hạ Ngữ cách nhau mấy cảnh giới
Đánh nhau, Hạ Ngữ một tay là có thể trấn áp hắn
Hắn nhìn qua khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Ngữ, rơi xuống nơi Hạ Ngữ và Tuyên Vân Tâm chiến đấu trước đó
Sư tỷ của hắn, Tuyên Vân Tâm không biết tung tích, không rõ sống chết
Tân Chí càng căng thẳng hơn
Ngay cả Tuyên Vân Tâm Kết Đan tầng tám cũng không phải là đối thủ của Hạ Ngữ, hắn càng không cần nói
Mà Biện Nhu Nhu các nàng thấy Hạ Ngữ thì phấn khởi lên
"Sư tỷ, tỷ thắng rồi
Hạ Ngữ mỉm cười gật đầu
"Tốt quá rồi
Ba người Biện Nhu Nhu cao hứng ôm chầm lấy nhau
Ngay sau đó
"Nhị sư huynh đâu
"Tuyên sư tỷ đâu
Thanh âm Tiêu Y và Tân Chí đồng thời vang lên
Trong đám người, chỉ duy nhất không thấy Lữ Thiếu Khanh và Tuyên Vân Tâm
Hạ Ngữ không nói gì, ánh mắt rơi vào một phương hướng
Ánh mắt mọi người cũng theo nàng mà động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó mọi người thấy Lữ Thiếu Khanh từ trong rừng rậm thong thả bước ra
Lữ Thiếu Khanh vẻ mặt thỏa mãn, bước đi chữ bát, bộ dáng hiển nhiên giống một gã công tử bột, ăn uống no đủ, hài lòng rời khỏi thanh lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong miệng mà ngậm thêm một cái tăm, thì càng giống hơn
"Nha, mọi người đều ở đây à
Sau khi ra ngoài, Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm giơ tay chào mọi người
"Nhị sư huynh
Tiêu Y thấy Lữ Thiếu Khanh thì tâm đã thả lại vào bụng
Muốn chạy tới, vì nguyên nhân vết thương, chỉ có thể thôi
Lữ Thiếu Khanh để ý thấy thì nhíu mày lại, ánh mắt đặt trên người Tân Chí
Tân Chí ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lữ Thiếu Khanh
Ánh mắt hai người trên không trung va nhau, dường như muốn cọ sát ra vô số hoa lửa
"Tuyên sư tỷ đâu
Lữ Thiếu Khanh uể oải nói, "Ngươi hỏi cha mẹ nàng ấy đi, ta cũng không phải cha nàng
Câu trả lời này, y hệt với câu trả lời về tung tích của Tân An
Trên mặt Tân Chí hiện rõ sát ý lạnh lẽo
"Ngươi đang tìm cái chết
Lữ Thiếu Khanh đi đến bên cạnh Hạ Ngữ, bày ra vẻ ngươi cắn ta đi, "Ngươi muốn giết ta
Ngươi hỏi qua sư tỷ Hạ Ngữ chưa
Dắt Hạ Ngữ tới làm tấm mộc, không một chút ngượng ngùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không biết xấu hổ
Người phía bên mình không nhịn được, Biện Nhu Nhu không khỏi khinh bỉ một câu
Tân Chí tức giận đến muốn chết, toàn thân khí thế tăng vọt, sát khí đằng đằng, "Ngươi có dám ra đánh một trận với ta không
"Sinh tử chiến
"A, ngươi không lo lắng cho Tuyên sư tỷ của ngươi sao
Khí tức Tân Chí trì trệ, giống như một quả bóng bị chọc thủng, nhanh chóng nhụt chí
"Tuyên sư tỷ, rốt cuộc ở đâu
"Nói cho ta biết
"Ở bên kia kìa," Lữ Thiếu Khanh chỉ về phía Tuyên Vân Tâm nói, "bất quá ngươi đừng lo, nàng không sao đâu, khỏe re
"Ta đã giúp nàng giảm bớt một chút gánh nặng rồi, không cần cảm ơn
Rắm chó
Dù là Tân Chí hay đệ tử Điểm Tinh phái cũng không nhịn được thét lên trong lòng
Ngươi như vậy, nhìn thế nào cũng không giống giúp đỡ Tuyên sư tỷ
Tân Chí thấy Lữ Thiếu Khanh như vậy, trong lòng càng lo lắng hơn
Mẹ nó, tên khốn này, có phải đã làm gì sư tỷ rồi không
Tân Chí không nói hai lời, cấp tốc phóng về phía vị trí Tuyên Vân Tâm.